PHẦN II: NHẬT KÝ - NƠI CỦA KÝ ỨC

CHƯƠNG 42.SINH NHẬT NHIỀU CẢM XÚC


Ohayou minna – san!! ^_^

Hôm nay là sinh nhật tui nè! Không biết tối nay sẽ thế nào nhỉ?

Đùa thôi, mai mới là sinh nhật tôi, hôm nay ngày 19/4 mà! Hi hi...

Nhưng mẹ tôi nói ngày mai có mưa nên hôm nay tôi tổ chức sinh nhật. Đây là lần thứ hai tôi tổ chức, lần đầu tiên là vào năm lớp 4, đó là sinh nhật vui nhất và đáng nhớ nhất của tôi. Nếu bố còn sống thì tốt biết mấy... Bố...

- Tuyết Liên, sao thế? Sao tự dưng lại khóc? - Mỹ Hậu lo lắng nhìn tôi (đang trong giờ truy bài nên chúng tôi mới nói chuyện với nhau, chứ bình thường thì không thân lắm).

- Đâu? Tớ có khóc đâu? Không biết hạt cát từ đâu bay vào thôi mà! – Tôi đưa tay lên lau nước mắt.

Ơ...? Tôi nhìn nhầm sao? Tất Thành lo lắng cho tôi ư?

- Hì, thiệp mời của hai cậu đây, tối nay nhớ đến nhé! – Vừa cười tôi đưa cho Tất Thành và Mỹ Hậu thiệp mời.

- Ừm... - Tất Thành cầm lấy rồi quay lên. Quay xuống, tôi mỉm cười nói với Tới và Ngọc Linh:

- Tối nay sinh nhật tớ, hai người nhớ đến nhé!

- Tớ chắc không đi được, nhưng thằng anh tớ chắc đi được đấy! – Ngọc Linh liếc sang Tới.

- Nếu thằng Tất Thành đi thì tao đi! – Tới liếc nhìn Tất Thành.

Dường như cảm thấy Tới đang nhìn mình, Tất Thành không quay đầu lại, nói:

- Biết thế đã!

Trong lòng tôi lúc nãy có hai cảm xúc xen lẫn nhau, vui và hụt hẫng...

***

[Tối, nhà Tuyết Liên]

- Wa, bộ này hợp với em đấy! – Chị Tuyết Nhi trầm trồ.

- Đẹp đấy! – Chị Băng Nhi mỉm cười.

- Đẹp ! – Hải Băng lạnh lùng nói.

- Con gái của mẹ xinh quá! – Mẹ tôi nhìn tôi, khen.

- Cảm ơn mọi người! – Tôi đỏ mặt cảm ơn.

Tôi đang mặc một bộ váy tuy thiết kế rất đơn giản nhưng nó rất hợp với tôi. Phần tay áo có ren tạo cho người ta cảm giác thoải mái. Cổ áo có những bông hoa hồng trang trí cho áo, tôn lên vẻ đẹp của người mặc. Phần chân máy cũng được viền ren và gắn thêm một chiếc nơ nho nhỏ.

- Tuyết Liên! Tuyết Liên ơi!!

- Kìa bạn bè đến rồi đấy! – Mẹ tôi nhắc nhở .

Tôi liền chạy ra cổng và mời mọi người vào nhà.

- Wa! Tuyết Liên hôm nay xinh quá! – Lan Chi nhìn tôi khen.

- Uk, xinh hơn cả chị đấy, Tuyết Liên! – Gia Hân mỉm cười.

- Bộ váy này mua ở đâu thế? Đẹp thật đó nha! – Thảo cười.

- Ừ... Tuyết Liên mặc vào trông như công chúa vậy! – Thanh Trà khen.

- Hôm nay sinh nhật chị, bọn em có món quà tặng chị, chúc chị sinh nhật vui vẻ! – Hà Linh đưa tôi một món quà được bọc bằng giấy đỏ và chiếc nơ màu xanh.

- Cảm ơn mọi người! Mọi người vào đi! – Tôi nhận món quà và giữ Licky (tên chú chó nhà tôi ấy mà) để mọi người khỏi sợ.

- Wa...! Toàn những thứ "cây nhà lá vườn" à nha! – Thanh Trà tấm tắc.

- Xoài, đậu, bánh, kẹo... Giống hồi lớp 4 cậu sinh nhật quá! – Ngọc Thảo nhìn tôi.

- Ừ, hồi đó vui thật đấy! – Hà Linh đồng tình.

- Tuyết Liên ơi!

- Lại có khách đó! - Lan Chi nhắc nhở.

- Ơ... ơ... ơ... i... i... i...!!!! - Tôi chạy ngay ra cổng. Hảo, Thùy Trang, Lê, Giang, Mỹ Hậu, Quyên Quyên và Thu Quyên vội đưa tôi món quà và đồng thanh:

- Happy birthday!!!!

- Cảm ơn mọi người! – Tôi mỉm cười.

- Còn chúng tớ nữa nè! – Đằng sau họ là Diệu Linh, Phương Linh, Ánh Nguyệt, Kiều Linh và Ngọc Linh. Họ, mỗi người tặng tôi một món quà và chúc tôi sinh nhật vui vẻ. Tôi mỉm cười:

- Cảm ơn nha! Mọi người vào nhà đi!

- Uh!

Bọn họ vào nhà và chúng tôi ngồi nói chuyện phiếm. Tất cả đều xoay quanh kỳ thi cuối kỳ II sắp đến.

- Tuyết Liên ơi...!!

- Ồ... Là bọn con trai...! – Phương Linh mỉm cười đầy ẩn ý nhìn tôi. Tôi không để ý mà chạy một mạch ra cổng. Tới, Tất Thành, Quốc Thành, Hồng Sơn, Thành Mạnh, Trung Hiếu và Tuyền đang đứng ngoài cổng. Khi thấy tôi họ liền dúi vào tay tôi phong bì, mỗi người một phong bì. Điều làm tôi choáng váng nhất là, tất cả đều cùng một số tiền!! @ _ @

- Cảm ơn mọi người! Vào nhà đi!

Bọn họ liền đi vào nhà. Nhưng mới đi lên được 3 bậc thang (nhà tôi làm 5 bậc chống... lũ) thì dừng lại. Ack ack, con trai mà cũng ngại sao trời??

- Vào đi, ngại gì chứ! – Tôi nói với họ. Nhưng họ vẫn không nhúc nhích.

Hic, có cần bắt nạt người ta thế không? Tôi đành dùng chiêu cuối cùng:

- Không vào nhanh chó cắn mặc kệ!

Vừa nói tôi vừa đi vào nhà. Chậc, xem ra chiêu này hiệu quả nhất, cuối cùng cũng chịu đi vào!

Nhà tôi thực ra không phải nhà giàun hưng thuộc diện khá giả nên sinh nhật tôi vẫn có ánh nến lung linh nhưng không cắm trên bánh ga tô mà cắm trên quả xoài...

- Happy Birthday to you... Happy Birthday to you... Happy Birthday to you... Happy Birthday to you... Happy Birthday to you...

Tôi nhắm mắt lại và ước một điều ước.

Phù...!

Ánh nến được tôi thổi tắt.

Tách!

Chị Tuyết Nhi bật đèn lên:

- Tự nhiên nhé các em! – Chị Băng Nhi mỉm cười và bữa tiệc sinh nhật bắt đầu. Người ăn xoài, người ăn dâu, người ăn bánh, người ăn kẹo, người uống coca, người ăn sữa chua... Tiếng cười nói rôm rả vang vọng khắp nhà.

Sinh nhật năm nay... Tôi sẽ nhớ mãi...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: