Chương 4

Ở ngoài có hai người đứng bên cửa canh gác với cao độ cảnh giác cực cao, thấy Lục Thành đến cúi đầu chào anh chạy vào bên trong thông báo sau khi được lệnh mới đi ra mở cửa. Tiếng cửa kho ra tiếng kèn kẹt cũ kĩ vang lên khiến nơi đây trở nên âm u hơn thường ngày.

Lục Thành tiến vào, nhìn phía trước là từng thùng rượu vang ngoại cao cấp đang được kiểm tra. Phía góc kho là quầy pha chế với nhưng chiếc ly lung linh dưới ánh đèn.

Trước mặt Lục Thành là một người có vẻ luộm thuộm, đầu trọc lốc, mui to miệng rộng trông như một thổ dân nhưng anh cũng nghe danh ông ta là một Sommelier(1) cao cấp đã ở Pháp một thời gian. Anh nhìn qua ông ta.

Lão Phú ngước lên nhìn anh, nghĩ đến lúc nghe điện thoại của bên trên là lần này sẽ có người đến nhận hàng rồi giao hàng cũng các họ. Lão tưởng sẽ là người tầm tuổi mình có đầy kinh nghiệm chứ không phải tên đàn ông trẻ tuổi không có tí kinh nghiệm nào đến đây kiểm hàng.

Cảm giác như bị bên trên coi thường trình độ, chuyên môn của bản thân lão ta nhìn Lục Thành vẻ khinh thường rõ rệt.

Một lúc sau ông ta mới quay sang nhìn anh bắt đầu thể hiện trình độ của mình cho các anh em nghe, đặc biệt là để Lục Thành nghe: " Hàng lần này yêu cầu đều lâu năm cao cấp nhất đều ở trước mặt đây người anh em."

Nói xong ông ta ngẩng lên nhìn Lục Thành bằng ánh mắt đầy ý tứ xem anh nhìn không. Thấy Lục Thành châm thuốc, hút rồi nhả từng đợt khói vẻ hờ hững, ông ta cũng mặc kệ lại cúi xuống tiếp tục mở từng vỏ hộp ra rồi lấy rượu lên mặt bàn nói một cách qua loa.

Khi đặt hết các mẫu rượu lên ông ta nói tiếp: " Cậu đến kiểm tra xem, tôi đã kiểm tra kĩ rồi." Đưa cuốn sổ của ông ta đến trước mặt Lục Thành. Ông ta không hiểu vì sao lần này đại ca lại cho một thằng nhãi ranh đến nhận chuyến hàng quan trọng lần này. Nhìn vẻ mặt này chắc gì đã biết về rượu.

Lục Thành nhận cuốn sổ trong tay, anh lướt qua một lượt rồi gập lại nhìn thẳng vào đối phương nói: " Ông nói đi, tôi không có hứng thua đọc những dòng chữ vô nghĩ dài dòng này."

Nghe Lục Thành nói, lão Phú bật cười một cách khinh miệt. Đoán ra là anh ta không hiểu được tên những loại rượu, những từ chuyện ngành rượu. Lão ta hắng giọng thật to rồi bắt đầu khoe mẽ sự hiểu biết.

Nhìn xung quanh rồi các mẫu rượu trên bàn ông ta nói kiểu giọng mỉa mai, ra vẻ ta đây hiểu biết: " Cùng anh em trong nghề nên tôi sau khi kiểm xong thì có 100 chai vang Ý DOCG(2), 1000 chai DOC(3), 5000 chai IGT(4) hàng Moscato d'Asti , Chianti , Amarone và Prosecco. Vang Pháp đợt này nhiều hàng cao cấp loại AOVDQS(5) 500 chai, còn lại là 1500 chai Bordeaux, Bourgogne, Alsace.

Thêm 3000 chai các loại Beaujolais, Coteaux du Tricastin, Côtes du Forez.

Còn lại là 1500 Médoc, Chablis, Margaux, l'Étoile, Casis. Toàn bộ hàng lần này tôi liệt kiểm lại xong rồi."

Một loạt thuật ngữ và tên rượu được lão ta đọc lưu loát khiến mọi người trong kho ngạc nhiên. Thực ra lão Phú cũng là một kẻ có tài, chỉ là mắt ông ta mọc ngược nên mới coi thường Lục Thành. Sau khi nói xong hết ông ta nhìn Lục Thành với vẻ thách thức "Giỏi thì cứ kiểm tra lại xem, không biết thì đừng ra vẻ.

Mặc kệ ánh mắt coi thường của ông ta Lục Thành vẫn trầm tư lắng nghe ông ta liệt kê kho. Chờ ông nói xong anh mới hỏi lại một câu:

" Đủ chưa?"

Nghe xong lão Phú sửng sốt vì câu hỏi "đủ chưa" chứ không phải là "hết chưa". Một câu hỏi không đầu không đuôi nói với lão ta khiến cho lão càng khó chịu bởi thái độ không hợp tác của Lục Thành nhưng lão vẫn gật đầu nói đủ với anh.

Sau khi nghe lão ta khẳng định chắc nịch và lòng tự tin vào bản thân của ông ta làm cho Lục Thành nhếch môi cười ra tiếng.Tiếng cười trầm thấp khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo vang lên giữa không khí lành lạnh của núi rừng, của máy lạnh nhà kho toả ra khiến mọi người xung quanh đều cảm thấy rùng mình.

Ngay cả lão Phú cũng cảm thấy giần giật da đầu trước người thanh niên trẻ mà lão đang coi thường, áp lực từ anh khiến người ta hít thở không thông.

Nhưng sau đó, lão Phú nhìn thẳng chống lại ánh mắt của anh. Lục Thành vẫn không nói gì, hút hết điếu thuốc dở rồi vứt đầu lọc còn lại xuống chân, giẫm lên.

Lão Phú cũng nhìn theo động tác của anh nói: "Nếu anh không biết gì về rượu, đến đây chỉ để hút thuốc, cản trở công việc của chúng tôi thì anh có thể về, tôi vẫn sẽ báo cáo lại anh đã làm xong". Giọng điệu như một người lớn đang bao dung bọn trẻ con chưa đủ nhận thức.

Ông ta vừa nói xong thì Lục Thành lúc này mới mở miệng: " Thật sao?" Ngừng một lát rồi ánh mắt xoáy thẳng vào lão ta:

" Thiếu dòng vang Đức là Bocksbeutel và Rhine đó là hai loại bên tôi yêu cầu. Đây gọi là đủ của ông à. Tôi nhớ danh sách đại ca gửi đến tay ông là có cả tên hai loại rượu ấy. Yêu cầu ông lấy vậy mà bây giờ trong đây không có là thế nào. Ông muốn tôi báo cáo lên trên thế nào đây." Giọng nói đều đều nhưng có sức nặng cả tạ lên người lão.

Tên rượu được anh đọc đúng như người bản địa, lại còn là hai loại rượu ông không nhập được, ấp úng trả lời: "Hàng Đức đợt này khan quá phải có giấy cấp hàng của chủ nông trại mới có thể lấy được, việc đó với tôi khá khó khăn."

Nghe ông ta nói xong, anh cũng không có phản ứng gì giống như đang chờ đợi điều gì đó. Ông ta đợi anh lên tiếng, một lúc không thấy nói gì vừa mấp máy miệng nói thì có tiếng chuông điện thoại.

Đó là điện thoại của Lục Thành reo, lão ta thấy anh nói mấy lời ngắn ngủn " Được rồi" "Đứng đó đợi tôi". Sau đó ngắt điện thoại mới quay ra lão như ra lệnh

"Mở cửa kho."

Lão ta nghe không hiểu nhìn anh chằm chặp, Lục Thành trầm giọng nói lại lần nữa, giật mình cho người ra mở cửa.

Cửa vừa mở thì thấy người bên ngoài khiêng vào 5 thùng rượu đặt trước mặc lão ta. Nhìn vào thì đúng là số lượng rượu Đức mà ông ta không nhập được, lúc này lão ta ngẩng mặt nhìn Lục Thành bằng ánh mắt sửng sốt, mồm há hốc ra lắp bắp: "Sao cậu biết tôi nhập hàng thiếu mà mua?"

Không trả lời câu hỏi vô nghĩa của ông ta. Lục Thành đi đến bên cạnh một người đàn ông gần đó. Bước đến nơi anh mỉm cười thoả mái rồi dơ tay đấm vào ngực đối phương nói:
"Muộn 15 phút đấy."

Đôi phương trả lời: "Ừ, có chút việc riêng. Nhưng vẫn đúng lúc còn gì. Xem đi đủ rồi nhé. Muộn rồi mình về trước đây. Mai mời cậu sau nhé, bây giờ về luôn không con bồ nó đợi lâu."

Sau đó quay đầu ra ngoài nói với những người khênh rượu: "Mọi người về nghỉ ngơi đi trưa mai tôi mời cơm ở Yến Tuân." Rồi đi thẳng ra khỏi cửa.

Lục Thành mang vẻ mặt lạnh lùng nhìn lão Phú: "Đây là chuyến hàng bổ sung, ông cho người xếp gọn lên rồi mai cho lên xe, ghi thêm vào danh sách trong sổ ông kiểm hàng vào."

Trong lòng ngổn ngang thắc mắc vì sao anh ta lại lấy được đủ số lượng yêu cầu, lại còn biết được ông không lấy đủ hàng. Hỏi có lẽ anh ta cũng không trả lời nên lão đành ngậm ngùi làm theo.

Cái vẻ "ăn trên ngồi trước" bây giờ thay vào là bộ dạng nghe lời dăm dắp không còn thái độ gì cả. Giọng nói sai mấy người khiêng cũng từ tốn hẳn.

Lục Thành không quan tâm những thái độ của ông ta, anh đi một vòng xem các thùng rượu rồi. Chỉ vào thùng vang Pháp Bordeaux:
"Mở thùng này ra."

Lão Phú lúc lắc thân hình đi tới:"Tôi kiểm tra thùng này rồi mới đóng. Yên tâm đi!"
"Mở ra."

Giọng nói không chép thương lượng. Thấy vậy lão Phú vẫy người bên cạnh đến mở thùng ra. Khi mở ra Lục Thành lấy một chai trong góc dùng bật lửa khui rượu ra.

Lục Thành khui rượu bằng bật lửa động tác thuần thục, cách khui này chỉ những chuyên gia về rượu mới biết. Nhìn anh một lúc thì lão ta mới tới quầy pha chế gần đó mang ly rượu làm bằng pha lê có miệng ly thu hẹp lại, đáy ly có độ phình vừa phải.

Trong tay Lục Thành là chai rượu khô Bordeaux 1995 làm từ 2 loại nho chính là Cabernet Sauvignon và Merlot nó có đặc trưng của mùi gỗ sồi mạnh mẽ của miền Tây Nam nước Pháp. Bởi vậy rượu này cần ly có miệng thu hẹp lại và kéo dài ra thêm 1 chút để lái mùi hương bay thẳng đến khứu giác người uống.

Khi rượu được khui ra, mặc dù không đủ độ lạnh thuần tuý, nhưng với trình độ am hiểu về rượu của Lục Thành thì vẫn có thể biết được niên độ cũng như hương vị của rượu vang. Cầm chiếc ly lão Phú đưa ra, Lục Thành từ từ rót rượu vào ly, sau đó đặt chai rượu lên bàn lắc nhẹ ly rượu màu tím trên tay. Hương vị đậm đà với nồng độ cồn cao và độ chát nhẹ, hương vị gỗ sồi mạnh mẽ, tannin mịn màng vờn nhẹ qua mũi của anh.

Những người thử rượu thường phải có khứu giác cực tốt để có thể biết được những mùi hương trong rượu. Điều đó đối với Lục Thành càng không phải là vấn đề, những ngón tay dài như đang nâng niu ly rượu anh đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ.

Loại rượu khô này không thể cảm nhận được bằng lưỡi, bởi khô ở đây đối lập với ngọt, nó như một xúc giác phải cảm nhận bằng vòm họng mới ra được, nồng độ jammy(6) kết hợp với hương vị berry(7) cùng austere(8).

Thử rượu xong anh nhìn về phía A Phi: " A Phi đến đây mang 3 chai này lên khách sạn cho tôi."

Sau đó quay sang lão Phú: " Đại ca nói lần này anh làm khá tốt thưởng cho ông và các anh em." Đi tới trước mặt lão đặt tay lên vai vỗ vỗ nói tiếp: " Vất vả rồi."

Và bước đi thẳng ra phía ngoài nhà kho. A Phi tay ôm ba chai rượu rồi lon ton vừa chạy vừa nói: "Anh Lục, đợi em với."

Chân của anh vẫn không hề dừng nhưng lại bước chậm hơn như ngầm đồng ý đợi A Phi.

Hai người cùng nhau đi về phía khách sạn. Đêm khuya nơi rừng núi, chỉ còn tiếng bước chân của 2 người và tiếng côn trùng kêu khiến cho A Phi nổi hết da gà liền bước nhanh đi song song cùng anh.

(1) Sommelier: là thuật ngữ để một quản lý hầm rượu lên danh sách các loại rượu và tư vấn rượu cho thực khách, giám sát nhân viên phục vụ từ quá trình lấy rượu từ hầm, mở rượu đến phục vụ rượu cho khách, sao cho đúng quy chuẩn đề ra của nhà hàng, khách sạn. Khi có rượu về sẽ trực tiếp thử rượu để kiểm tra xem sản phẩm có đáp ứng đúng yêu cầu về nguyên liệu, niên vụ hay không.

(2) DOCG: khi nhìn thấy tên nhãn này có nghĩa là những nhà sản xuất loại rượu này đã tuân thủ những quy định nghiêm ngặt nhất để chế biến ra loại rượu đó. Rượu đã được thử nghiệm tại một ủy ban để đảm bảo tính xác thực về địa lý và chất lượng của nó. Hiện tại có rất ít các loại vang Ý mà hội tụ đủ điều kiện để được mang nhãn DOCG.

(3) DOC: Loại rượu phổ biến và dễ tìm thấy. Các quy định về chất lượng và bản quyền rất nghiêm ngặt nhưng vẫn thoáng hơn một chút sơ với DOCG. Ví dụ như các khu vực địa lý có thể lớn hơn một chút hoặc quy định về các loại nho được cho phép sẽ dễ chịu hơn một chút

(4) IGT: Loại nhãn này đã được tạo ra ít lâu sau khi tiêu chuẩn DOC và DOCG ra đời để dành cho những loại rượu mà người trồng không thể đáp ưng tất cả những điều khoản quy định của DOC hay DOCG hoặc vì lý do nào đó, tuy nhiên những loại rượu mang nhãn này vẫn có chất lượng và hương vị tuyệt vời.

(5)AOVDQS:là những loại rượu vang chất lượng cao được sản xuất tại một vùng có giới hạn Rượu vang chất lượng cao được sản xuất từ nho có nguồn gốc tại một vùng trồng nho nhất định.

(5) Jammy: rượu vang làm từ trái nho chín, nồng độ cồn cao

(6) berry: những hương vị hoa quả thường thấy trong rượu vang là vị quả dâu tây, mâm xôi, cherry, việt quất, quả sim đen

(7) austere: rượu vang có vị axit và vị tannin( vị chát) gắt gao

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top