Fangboi

Nho_vo_trii đang đói hàng, và tôi sẽ nấu cơm cho bạn ấy.

Yếu tố học đường! 20-24 tuổi tức là ngang đại học rồi, mà chẳng biết cái đại học nào ở Mã Lai cả nên tui sẽ tìm hiểu trên google đa năng. Tất nhiên.

( Hà hà, FangBoi cũng ngon lắm đó.)

-----------------------

Mùa đông cũng không ngăn được tin đồn. Hôm nay là mùa đông lạnh giá nhưng vẫn còn nổi tin ầm ầm.

Boboiboy và Fang là hai người nổi danh nhất cái trường Đại Học Lạc Hồng tụ tập nhiều ngành và lĩnh vực. Cả hai cùng khóa Công Nghệ Thông Tin và đã làm bài tập nhóm cùng nhau nhiều lần, cách họ phối hợp ăn ý vậy làm Amato còn sợ rằng mình có hai đứa con trai chứ không phải một, làm Kaizo phải ngồi suy ngẫm về việc mình có đứa em trai song sinh mà không biết.

Sự thực thì vì hai đứa này hiểu nhau tới cái mức, người ta còn nhận nhau làm anh em trai chứ không phải đồng đội thường thì biết nó hợp ý nhau thế nào rồi đó.

"Thế này, đôi lúc cứ như người yêu nhau ấy, nói gì cũng hiểu được nhau hà!"

Ying cười cợt nói vua đùa với hai thiếu niên trước mắt, cặp kính vàng của cô in sẵn sự bóng loáng trong sạch, thế quái nào mà lại vơ phải hai đứa này làm cho chiếc kính được lau cẩn thận sáng nay liền bị làm bẩn bởi thứ nước súp phun tạt vào mắt cô từ trong miệng Boboiboy.

Nó ho sặc sụa, thật chứ thông tin sốc quá làm nó phụt cả súp ra ngoài. Chỉ có bị nhắc trúng tim đen mới bị kiểu này. Ying dù tức nhưng cô bỗng thấy hoài nghi khi nghĩ tới điều vừa rồi...

"Cậu nói gì cơ?"

Fang trông có vẻ khinh thường khi nhắc tới việc đó. Người gì đâu đông cứng lại được trái tim luôn chứ đùa, Ying chỉ biết ngậm miệng lại, đằng Fang này có vẻ tức rồi, chọc thêm nữa coi chừng lại bị hạt dưa hấu tấn công tới tấp vào mặt. Sợ quá, sợ quá!

Boboiboy cọc cằn liền dùng muỗng ném sượt qua ngang Ying. Hú hồn à! Trúng phát đấy là khuôn mặt đẹp đẽ này bị vấy bẩn gấp đôi rồi, thêm một cú súp nóng hôi hổi đã đau mặt lắm rồi mà thêm cái muỗng ấy là chắc cái mũi cao gọn của cô lại lùn tẹt mất quá!

Vì chưa muốn bị đấm sml bởi hai con người tương đầu ý hợp này sau buổi học, Ying bố thí cho mỗi người 200 sen (tương đương 2 Ringgit) coi như làm tiền chuộc tránh đau mặt về nhà phải ăn bám bố mẹ cứu thương cho, Ying lớn rồi, Ying không muốn nằng nặc đâu, Ying cũng không muốn bầm dập nữa. Đời này còn chưa sống giàu thì sao mà tơi tả được?

"Rồi nhé, hai cậu đi đường vui vẻ."

Ying chào tạm biệt cùng nụ cười vui vẻ trên môi, sau đó chạy nhanh về nhà chứ ở lại không có thời gian í ẹ cho hai đứa mất, xem trong kịch bản Yaya đưa, Ying cũng thầm ngưỡng mộ, biết là hai đứa này hẹn hò thầm cũng thật tinh mắt, không hổ là chị đẹp Yaya!

Thấy chướng ngại vật đi chạy bay sang chỗ khác, Boboiboy cũng dúi mặt vào khăn choàng rồi nhẹ nhàng đưa tay lên nắm bàn tay khô của Fang, chà nó hơi lạnh nhưng mà tình cảm đun nóng giữa 2 năm yêu nhau cũng không phải vấn đề. Fang cũng hiền từ đáp lại, hai người chưa nghĩ lại nắm tay lúc nào cũng thật khó khăn, mặt hai người đỏ ửng hơn trái cà chua thở ra cả khói bốc xèo xèo. Cậu và anh chắc là trường hợp ngoại lệ, đi về ngại chết đi được mà vẫn không buông tay nhau.

"Fang này..."

Boboiboy thủ thỉ.

"Sao?"

Boboiboy luôn ra yêu cầu mỗi khi cậu nói như vậy, nhưng yêu cầu này có lạ đôi chút.

"Mình làm tình đi."

"Gì?"

Fang không vội cũng đáp lại, cùng một chất giọng nhưng ánh mắt hiện tròn lên vẻ kinh ngạc tột độ.

"KHÔNG NGHE RÕ À?"

Khuôn mặt của Boboiboy từ lúc nào bỗng trở nên sắc lẹm đáng sợ, Fang thì không nói gì cả, trở nên im bặt chỉ biết lắc đầu để bảo toàn khuôn mặt. Nhìn thấy biểu cảm của Fang hơi ngờ ngợ, Bo boiboy cũng ngượng ngùng bĩu môi nhìn sang hướng khác chứ không dám nhìn thẳng vào mắt như lúc trước nữa. Đáng yêu thật, nhưng Fang hiện tại đang lên cơn tim vì sắc đẹp của người yêu nó mà chẳng biết nên đối đáp với yêu cầu người đó như nào.

Cuối cùng thì cả hai vẫn quyết định làm với nhau.

Boboiboy nghe xong thấy có chút thấp thỏm lo sợ, cu cậu về nhà sẵn cũng cảm thấy hồi hộp, chủ động thật quá tệ khi bản thân vốn đã không sẵn sàng trong chuyện này.

Nhưng mình gạ đjt người ta rồi thì giờ chả lẽ rút lui? Cu cậu không phải loại người nhát tới mức thế, chơi thì chơi! Biết mình nằm dưới sẵn rồi nhưng ai quan tâm chứ! Nếu đối phương vui vẻ, cậu sẵn sàng nguyện hi sinh tấm thân bé nhỏ này.

Kinh coong!

Tiếng chuông cửa vang làm cho Boboiboy giật nảy mình chạy tán loạn, thôi xong! Fang tới rồi sao? Cu cậu nhảy lên nhảy xuống nuốt nước bọt run rẩy làm đủ thứ trò, không phải sớm quá sao? Đợi lúc Tok Aba rời nhà cỡ 7 giờ mới tới mà?

"Mở cửa nào, Boboiboy! Ông về rồi đây!"

Ồ.

Ông Tok Aba vậy mà hôm nay lại về sớm quá, làm Boboiboy sợ run hết cả người. Tưởng gì chứ! Nếu là Tok Aba thì dễ thôi mà? Nhưng đời lại không cho cậu bình thường, đằng sau ông là bóng dáng của một thiếu niên chừng cùng tuổi với Boboiboy.

Phải, đó là Fang. Đang đi về bỗng bị Tok Aba lôi về nhà ăn cơm tối ngủ đợ vì bố mẹ anh đi du lịch bỏ anh ở lại một mình. Ông vì thương nên cho cậu ở ké mấy hôm, kết cục lại bị lôi về nhà người yêu ngủ.

"Fang!?"

Boboiboy trợn tròn mắt rồi cuống cùng vẫn phải chấp nhận sự thật đắng lòng.

Cuộc sống là vậy, một buổi ăn cơm tắm rửa đi ngủ vẫn diễn ra như thường lệ, chỉ điều tối nay hai đứa trần trụi như nhau, lột sạch áo quần và đang có công chuyện riêng chỉ có thể xảy ra khi Tok Aba rơi vào giấc mơ êm ái của ông.

Fang đưa tay lên chạm thử vào làn da hơi lạnh run, mùa đông mà, khô hơn hẳn một chút so với những ngày thu hè oi ả còn vương nắng. Anh đưa môi nuốt trọn nhũ ti vào trong miệng, quấn lấy nó bằng cách dùng lưỡi cũng tiện thể cọ xát đầu nhũ, kĩ năng này học được không biết sao nhưng hình như là do tự nhiên mà thành, cũng tiện thật.

Bị kích thích nhẹ, Boboi boy người hơi run rẩy lên một chút. Hai chân cũng tự động giương lên ưỡn, sướng lắm, cảm giác bị kích thích nhẹ ở đầu nhũ thật không tin được nó lại sướng đến thế. Dù vậy, Boboiboy vẫn sợ đau khi bị đâm vào.

Kích cỡ hai đứa cũng xêm nhau và cậu biết, chỉ là Fang lớn hơn có tẹo thôi à, dù gì thì lỗ hậu của con người cũng rất nhỏ, bị cây gậy trước mắt mình đâm thôi là Boboiboy sướng lên chết xuống rồi. Khoảng khắc ấy rồi cũng sẽ tới nhanh chóng, khi được nêm nếm vị ngọt quanh nhũ ti hồng hào, Fang cũng chuyển xuống dưới 'cậu bé nhỏ' đang dựng đứng, nhìn không dễ thương gì đâu, bao quy đầu còn đó và dịch nước chảy ra mơn mơn rồi đấy. Tặc lưỡi, Fang không biết nên chăm sóc cậu nhỏ thay từ đâu cho người yêu mình thấy sướng, liền chỉ biết liếm xung quanh đầu khấc.

"A...Fang~Chỗ đó...bẩn lắm~a~..."

(T sẽ bắt đầu dùng từ THÔ lắm nha)

Người thằng nhỏ tê liệt, chẳng nhúc nhích được gì. 

Fang nhanh chóng đưa tay đè nhẹ Boboiboy nằm xuống, làm lộ cả cơ thể mịn màng.

Cặc anh cửng rồi, thật không dễ để kiềm chế trước tiếng rên dâm đãng của Boboiboy.

"Tớ vào...ha...được chứ?"

"Cứ tự nhiên...a~"

BCậu đáp lại, chất giọng ngọt ngào quyến rũ hơn thường ngày, chắc là cũng đang thèm khát con cặc này đây, nó khủng hơn của cậu dù kích thước chắc cũng phải ngang nhau, nhưng chắc chắn nó mà vào trong thì sướng kinh hồn.

Đầu khấc tiến vào gần một chút, hôn nhẹ lỗ nhị đang đỏ ửng. Chỉ bắt đầu đưa vào tiến nhẹ vào trong, né tránh từng đòn nếp gấp dẫn tới điểm sướng, nó thật ẩm ướt và khít từng đường.

"Sao cậu không tự hẩy mông nhỉ?"

Fang cười nhẹ.

"Ác quỷ... ~"

Cả hai bắt đầu đổi lại tư thế thành doggy, ngắm nhìn thân thể quyến rũ ngọt ngào ở cảnh như này thật tốt, Boboiboy bắt đầu nhún nhẹ, cơn đau lan tỏa khắp xung quanh cơ thể làm cậu không dễ dàng gì mà trụ vững lâu, liền chỉ mới một cái đã làm cậu khuỵu xuống, dấn cặc xuống bên trong song lại để nguyên y cũng tiếng rên rỉ thốn kinh.

Không nói gì cả mà anh chỉ để đó cho Boboiboy bình tâm lại, nếu tiếp tục chắc cậu ngất quá, đêm còn dài, mai còn phải đi học, bung xõa thằng nhỏ lại không tốt cho cậu.

Song, khi thấy cậu còn ráng cố chấp, Fang mới có chút lo lắng mở lời hỏi:

"Cậu không sao chứ? Tớ dừng lại nhé?"

"Ah~Um...ha...Cứ tiếp tục~ư...đi~"

Xem chừng cậu rất chắc chắn với việc để cho lỗ đít mình hỏng rồi. Fang cũng buộc để cho thằng nhỏ giải khát vì nó đang thèm lắm rồi, muốn tận hưởng cảm giác ấm nóng ở trong và bắn dòng tinh nó đang chưng cất trong người chịu đựng đã lâu.

"Được."

Fang dùng tay giữ hông Boboiboy, đẩy lên nhấp xuống một cách thô bạo, dập lên dập xuống cứ như máy dập chế độ nhanh, làm cho âm thanh rên rỉ dâm dục trong khoan họng Boboiboy cứ thế mà không nhịn được, lan ra ngoài cả căn phòng, nếu như đêm nay Tok Aba không ngủ ngon trong chăn ấm nệm êm thì cả hai đã bị bắt quả tang rồi.

Tối đấy là một đêm nồng nhiệt vất vả với những tiếng rên rẩm ỉ ôi một cách thiếu kiểm soát và những cú nhấp hông thô bạo, tận sáng thì đã dừng từ lúc nào, từ lỗ nhị được ẩn sâu lớp quần ngủ là chút giọt tinh dịch chảy lệ đặc sệt, phải rất khó khăn Boboiboy làm sạch nó chỉ trong một buổi sáng. Đêm ấy Fang thực sự quá mạnh bạo, biết vậy cậu đã không thách thức bản thân cho rồi a.

Nhưng nó cũng sướng lắm ấy chứ? Chắc chắn phải thử thêm lần nữa. Cùng nhau nắm tay tới trường như bao lần, lần này lại thêm phần khác khi cả hai cùng chủ động nắm tay và đề nghị cùng một chuyện.

"Chủ Nhật này lại làm tình nữa đi nhỉ?"

Tâm cùng đồng ý nghĩ, cả hai chỉ bật cười tặng cho nhau một nụ hôn mở đầu học kì 2, giữa mùa đông lạnh lẽo.

+END+

------------------

T đã viết trong sự lo sợ khi bố mẹ nay không lên lầu, bà qua bà làm việc thôi mà còn phải giả vờ lướt mạng với sự lo lắng giống như Boboiboy trong truyện.

Chúc mừng ha, t đã viết xong chỉ trong một buổi chiều!



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top