chương 1
Hôm nay là một ngày đặc biệt, cậu đã đỗ vào trường Lightly một ngôi trường nghiêm khắc và tài năng. Cậu đã nghe nói rằng, ngôi trường này đào tạo những nhân tài để phục vụ nhiệm vụ bí ẩn. Có rất nhiều người rất muốn vào đây học, nhưng khi học xong thì họ chẳng muốn vào đây học cho dù chỉ là 1 lần nữa.
Cậu rất tò mò điều gì đã khiến cho nhiều người lại nghĩ như thế. Có rất nhiều nhà ngăn cản con mình thi vào đó. Chỉ cần nghe danh là họ liền sợ đến nỗi không đi được.
Còn cậu thì chẳng ai ngăn cản, đơn giản là vì ba mẹ cậu điều đã bỏ cậu. Bọn họ cứ rượu chè cờ bạc mãi, đem nợ về cho cậu chịu. Có khi cậu còn bị họ đánh đập không thương tiếc nữa chứ. Mỗi ngày là một vết thương cũ trồng chất lên một vết thương mới. Dù vậy cậu cũng chịu đựng, đi làm nhiều việc rồi đem tiền về chia 1 nữa cho họ một nữa trả nợ.
Trong lúc đang làm đêm về, cậu đã thấy ba mẹ đứng ngay phía cổng. Cậu nghĩ là họ đang đứng đợi cậu về để đưa tiền nên cậu nhanh chân đi lại. Thì ba mẹ cậu liền ném một balo chứa đầy quần áo.
Cậu nhìn là biết bị đuổi, thay vì cậu cầu xin họ, khóc lóc thì cậu chỉ biết im lặng và cầm những hành lý của mình đứng lên và hỏi.
Solar: tại sao? *không cảm xúc*
Ba Solar: hừ.... Mày đã được một người tên Lightly Violet mua lại với giá cao nên tao đã bán mày đi lấy số tiền đó thay vì mỗi ngày lấy số tiền ít ỏi của mày.
Solar: bao nhiêu?
Mẹ Solar: mày hỏi làm gì chứ, từ nay mày không còn mang họ trong nhà này nữa mày chỉ còn cái tên là Solar thôi giờ thì cút đi!*quát*
Solar: bao nhiêu
Mẹ Solar: hừ... 10 tỉ!
Solar:.....* im lặng rời đi*.
Bước đi trong đêm mưa lớn, cậu vừa đi vừa run rẩy vì cái lạnh của trời mưa. Bây giờ cậu chẳng biết đi đâu vì căn bản cậu không biết nhà của người tên Lightly Violet nào cả. Đi ngang qua một ngôi nhà, cậu thấy gia đình người ta đầy đủ sự ấm no. Còn cậu thì chẳng có gì, một cái ôm của gia đình cũng chẳng có.
Cậu đã mệt mỏi mà bước đi trong vô thức, đi mãi mà cậu không biết đi đâu. Đi đến một ngôi quán ăn thì một chiếc xe sang trọng chặn lại. Cậu tính né chiếc xe ra chỗ khác thì một người con trai mang nét mặt đầy sự thanh lịch và điển trai. Người con trai có hai màu tóc tím và hồng. Đôi mắt một bên xanh lá một bên tím chứa kí hiệu mặt trời và mặt trăng.
Anh ta cầm cây dù rồi bước xuống xe, đi lại gần phía cậu. Đôi mắt anh ta nhìn cậu một hiền dịu, anh đưa cây dù của mình che cho cậu rồi bảo cậu lên xe cùng mình.
Vì không dám nói gì nên đành im lặng và đi theo, anh ta vừa lên xe liền kéo cậu vào khiến cậu ngã vào lòng anh. Hai gò má đỏ lên, làm ướt hết bộ đồ sang trọng của anh ta. Cậu bối rối mà né xa anh ra, nghĩ sẽ bị la nhưng không.
....: nếu em mệt thì có thể ngủ một xíu cũng được.
Cậu ngạc nhiên nhìn lên anh ấy, chẳng nói gì mà cứ nhìn thấy nụ cười đầy sự ấm áp của anh dành cho cậu. Cậu khá bối rối nhưng cũng dễ chìm vào giấc ngủ nhanh vì sự mệt mỏi. Chẳng việc có phải là cậu quá mệt hay không mà cậu đã nhanh chìm vào giấc ngủ sâu, không những thế còn nằm lên đùi của người kia nữa chứ.
Khi đến nơi anh ta không nói gì nhiều, chỉ bế cậu lên rồi đưa về phòng anh. Khẽ chọc cho cậu thức, rồi anh đi chuẩn bị cho cậu mồ bộ đồ ngủ và kêu người đem cho cậu đồ ăn lên.
Cảm giác được tắm nước ấm và được một bữa no nê như vậy làm cậu muốn rơi nước mắt lần nữa. Cậu ăn trong sự hạnh phúc vì đó giờ cậu chưa bao giờ được một bữa ăn như này.
Ăn no nê cậu liền đi tìm ân nhân đã giúp cậu, đi một hồi lâu thì thấy anh ấy đang nói chuyện cùng với 6 người nào đó. Cậu nấp sau cánh cửa mà sợ hãi, một cái thở mạnh cũng không dám.
...: đừng sợ chứ, em cứ ra đi.
Giật mình mà quay đầu nhìn liền thấy anh trai tóc hai màu tím hồng đang đứng sau lưng mình. Cậu rụt rè mà đi ra, đứng nhìn anh ta mà không dám làm gì. Như hiểu ý, anh liền ẵm cậu lên trong sự ngỡ ngàng rồi đi lại chỗ 6 người kia.
...: để ta giới thiệu mấy đứa với nhau nhé! Đây là những đứa trẻ do ta nhận nuôi đem về....
Earthquake: anh cả 20t
Thunderstom: anh thứ hai 20t
Cyclone: anh ba, 20t
Blaze: anh tư 19t
Ice: anh năm 19t
Thorn: anh sáu 18t
...: còn anh là Violet, Lightly Violet anh là người mua em vì thấy em không nên có một cuộc đời tồi tệ như vậy nên anh mới mua với giá cao thế còn em.
Solar: e...em là...S..Solar Em...Không có họ....
Violet: hm... vậy từ giờ em sẽ cùng họ với anh, từ giờ em sẽ là Lightly Solar có biết không *xoa đầu*
Solar: được không ạ *hào hứng*
Violet: được chứ, với lại mấy em cứ làm quen đi nhé anh phải đi đây một chút có gì thì cứ gọi anh nhé *rời đi*
Nhìn theo bóng lưng của anh Violet, Solar không khỏi vui mừng vì có người lại tốt bụng với cậu như thế khiến cậu rất thích.
Thorn: hí lu nhóc đáng yêu*ôm Solar*
Solar: A...*sợ hãi*
Thunderstom: buông nhóc ra đi cậu làm thằng bé sợ kìa Thorn*cốc đầu*
Thorn: hì hì tại nhóc đáng yêu quá em không chịu nỗi.
Earthquake: chào em, em tên gì thế?
Solar: e..em là Solar Lightly ạ *rụt rè*
Ice: đó là họ của anh tóc tím đó sao.
Solar: v..vâng ạ...
Cyclone: đáng yêu quá đi à, em mấy tuổi thế?
Solar: em 16t ạ.
All: CÁI GÌ...*giật mình*
Solar: S..sao...thế em nói...sai gì hả...?*sợ hãi*
Blaze: sốc quá, nhìn em ấy vậy mà 16t á*sốc*
Earthquake: chịu*giơ tay định xoa đầu*
Solar: A...*ôm đầu sợ hãi*
Cyclone: em sao thế?
Solar:....*sợ hãi*
Ice: nhóc ấy đang sợ.
Thorn: hể, nhóc sợ bị đánh?
Earthquake: chắc có lẽ là di chứng truyền lại*nhíu mày*
Solar rơi nước mắt, cả bọn lúc này hoảng loạn mà đi dỗ dành Solar. Dỗ hoài không nín không những thế cậu bé còn khóc lớn hơn. Tiếng khóc quá lớn khiến cho anh chàng tên Violet kia chạy vào xem.
Violet: có chuyện gì thế?*bế Solar dỗ*
Cyclone: bọn em chẳng biết nữa, lúc nãy Earthquake định xoa đầu nhóc thì thằng bé khóc lớn.
...: có chuyện gì thế?
Violet: không có gì đâu tôi đưa nhóc về phòng ngủ.
...: hẻ ở đây chơi với tôi đi Violet~*liếm tai*
Violet: có trẻ nhỏ, bớt lại nếu ko muốn mất.
...: anh xin lỗi đêm nay 5 nha.
Violet: mệt...
Nói xong Violet bế nhóc Solar rời đi, ... quay lại nhìn bọn nhóc kia nhận lại cái anh nhìn đầy khinh bỉ. Cái liếc mắt này nhìn anh ta một cách lạnh sống lưng.
...: nhìn gì!
Thunderstom: Iggy nii là đồ Hentai.
Iggy: tin teo cắt miệng mày không.
Thunderstom: anh thử lại đi *khiêu khích*
Iggy: mày...
Earthquake: hai người đừng gây lộn nữa.
Hai bên đanh đá nhau thì một tiếng rầm từ trên lầu phát ra khiến cả bọn chạy lại xem thử. Một cậu chàng đang ngồi bệt trên một ma lực màu tím hồng mà xoa cái mông.
Violet: lần sau cẩn thận hơn, không đỡ nữa đâu*đi xuống cầu thang*
...:hì hì.... do em bất cẩn*
Violet: nhiệm vụ anh giao xong chưa Bruno?
Bruno: hi hì tất nhiên là.....
End________________________________
Truyện lần này có hơi bị nhảm và hơi xàm nặng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top