Không liên quan
Tại một khu phố bình yên với những gợn mây xanh và những chú chim líu lo trên bầu trời. Hôm nay là một ngày khá dễ chịu và ít nắng. Tất cả mọi thứ trong khu phố đều bình yên.
" DẬY HẾT CHO TỚỚỚỚ."
Quên hết những gì tôi vừa kể đi.
Trong một căn nhà có sức bền cao gấp mấy lần nhà của tổng thống, một vị với đôi mắt vàng kim đứng dưới cầu thang và hét lớn để gọi lũ trên kia dậy. Nhưng có vẻ cách này không hiệu quả lắm vì chả có cái đầu nào lết xuống cầu thang cả.
" Cắt cơm. "
Cách này hiệu quả hơn nè. Cả đám đã chịu lết xác xuống với một hình tượng không mấy... chăm chỉ. Đầu tóc đứa nào cũng rối bù lên, miệng của tên đỏ cam nào đó vẫn chảy ke, đứa đeo kính cam thì đi theo kiểu ông già, đứa xanh lục thì đảo qua đảo lại mém té mấy lần, đứa màu lam năng động thì vừa nhắm mắt vừa đi xuống.
Earthquake thật hết nói nổi tụi này mà. Hôm qua ngủ nướng đến nỗi giường mém cháy rồi mà hôm nay vẫn còn muốn ngủ.
Nhưng quay qua quay lại thì cậu vẫn thấy thiếu một người. Tính cả cậu là cả đám có bảy người, nhưng năm người ở đây cộng với người bạn sấm sét đang ngồi chơi điện thoại và uống cà phê thì là sáu người. Còn một người nữa đâu?
Earthquake : À... Thundy, lên gọi Ice dậy giúp tớ.
Thunder : Hả?!! Tại sao lại là tớ?!!
Chân mày anh cau lại bất mãn. Hai người vốn ghét nhau từ đó đến giờ mà anh phải lên gọi tên đó dậy. Nhưng cũng phải đi vì mama sẽ cắt cơm mất.
Chán nản bước lên từng bậc cầu thang như thiếu sức sống. Đứng trước cửa phòng có ký hiệu nước mà anh chẳng muốn vào. Bước vào phòng là đã thấy cái đống chăn trùm kín người trong đó. Thở dài rồi cất tiếng gọi người kia dậy.
Thunder : Woi, một phần hai closeup.
Zzzz.
Thunder : DẬY COI.
Bực quá, anh kéo luôn đống chăn trên người kia xuống. Định gọi một lần nữa thì bỗng anh khựng lại, đôi Ruby không thể nào rời mắt khỏi cái người đang ngủ xay trên giường. Chiếc nón xanh lam đã được gỡ ra, bộ đồ ngủ màu đỏ cam lại bị vén lên một chút để lộ cái vòng eo nhỏ gọn và trắng trẻo đó. Đôi mắt nhắm hờ quyến rũ, thân hình co lại như một cục bông.
Dễ thương...
Thunder : WAIT, MÌNH NGHĨ CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY?
Khuôn mặt anh đỏ bừng lên khi thấy dáng vẻ lúc ngủ của cậu. Nhưng gọi dậy thì vẫn phải gọi.
Thunder : ICEEEEEE.
Ice : WOAAAAH.
Cậu bạn băng giật mình bật dậy trên chiếc giường lạnh ngắt do máy điều hòa và một phần là do cậu. Đôi mắt kia sau khi hết hồn cũng trở lại trạng thái buồn ngủ lơ mơ. Lấy tay dụi mắt rồi quay sang người vừa phá giấc ngủ của mình nhưng chưa kịp định hình thì đã bị người đó kéo ra khỏi giường làm bàn tọa của cậu hôn đất mẹ thân yêu.
Ice : Aiya, đau quá đấy Blaze.
Có vẻ như Ice vẫn chưa định hình được điều gì đang xảy ra cũng như chưa nhận ra ai đang ở trong phòng mình.
Thunder : Blaze gì ở đây?
Giật mình lần hai, Ice vội vàng nhìn lại người vừa cất tiếng. Lần này cậu đã load được thông tin một cách nhanh chóng nên lập tức bật dậy và đưa ánh nhìn người ngoài hành tinh về phía anh.
Thunder : Nhanh lên, còn đi học.
Ice cũng nghe theo, mới sáng sớm cậu không có rảnh rỗi mà cãi nhau. Lúc cậu vào phòng tắm thì Thunderstorm mới chợt nhận ra một điều rằng bộ đồ ngủ của cậu bình thường là màu lam nhạt nhưng hôm nay nó lại có màu đỏ cam.
Một ý nghĩ chợt bay qua đầu anh. Cái ý nghĩ đó chỉ mang một cái tên " Blaze ". Màu đó thì chỉ có cậu ta thôi.
...
Cả hai cùng bước xuống cầu thang nhưng thần thái khác nhau hoàn toàn. Người thì đi xuống bình thường người thì lắc qua lắc lại. Earthquake nhìn mà tự hỏi tại sao cùng là một nhưng lại khác nhau đến thế.
Ngồi vào bàn ăn mà Ice vẫn đang trong tình trạng gật lên gật xuống. Đôi Topaz cứ nhắm rồi lại mở có lúc mém ụp mặt vào phần ăn.
Earthquake : Ăn đàng hoàng vào Ice.
Ice : Vâng~.
Ice cũng chịu tỉnh ngủ chút đỉnh rồi ăn sáng bình thường. Nhưng điều bất thường là ở người khác. Sát khí tỏa ra ngùn ngụt. Người đó không ai khác chính là chủ nhân của đôi Ruby đỏ và trang phục đỏ đen.
Ice : Chúng ta trang bị điều hòa trong bếp khi nào vậy?
Solar : Não cậu bị gì à Ice? Cậu có thấy cái máy lạnh nào trong bếp không?
Và sáng hôm đó, có kẻ được tắm băng.
---------------------------------
Thuder : Woi, sao Ice lại mặc áo ngủ của cậu thế?
Hai tên mang màu đỏ ngồi cạnh nhau trước khi giờ học bắt đầu. Thunderstorm liếc mắt sang người đang chơi game mà hỏi. Người đó chả thèm nhìn cậu mà tập trung chơi game nhưng miệng thì vẫn trả lời.
Blaze : Tại hôm qua trước khi ngủ thì tụi tớ có cãi nhau, sau đó thì tớ vô tình làm rách áo cậu ấy.
Thunder : Thế là lúc Ice mặc trên người hay là không.
Blaze : Mặc trên người.
Xoẹt xoẹt.
Một lúc sau sau sau sau sau...
Blaze : Huhu.
Người mang màu sắc đỏ cam ngồi ôm những cục u trên đầu. Cyclone nhìn thấy vậy nên cũng hỏi.
Cyclone : Có chuyện gì thế?
Blaze : Ai biết đâu, tự nhiên tên cuồng tương ớt đập tớ một trận không rõ nguyên do à.
Cyclone : Gì kì vậy?
Skip đi, skip đến giờ ra về.
Ice : C... Cậu kéo tớ đi đâu vậy? Thả ra coi.
Hiện tại cậu bạn băng bị người mang màu sắc bài 52 lá kéo xềnh xệch trên đường đi ngược lại với đường về nhà.
Thunder : Đi mua đồ. Yên coi.
Ice : Không muốn, thả ra.
Thunder : Giờ ngoan ngoãn đi theo hay là đợi vác đi.
Ice *run*: Đ... Đi theo ạ.
Thế là Ice đành để cho người kia nắm tay mình đi đến khu mua sắm. Trên đường đi có khá nhiều người nhìn hai người với những trái tim bắn ra. Mà hình như hơn một nửa trong đó là hủ (đồng loại e vy que).
Ice : N... Nè, mua đồ gì thế?
...
Ice : Nè!!
...
Ice : Nè...
Thunder : Im lặng một chút không ai nói cậu câm đâu.
Nghe câu đó mà Ice ức chế. Đầu tiên là chặn đường cậu ở trường, sau đó là kéo cậu xềnh xệch dưới đất, rồi tới nắm tay cậu đến đây, còn bây giờ lại bảo cậu câm. Trên đầu Ice đã có khói bốc lên, má phồng lên phúng phính rồi lại cười tinh ranh như vừa nghĩ ra điều gì đó.
Ice : Được, là cậu muốn đấy nhé.
Sau cả buổi im lặng thì hai người cũng đến được khu mua quần áo. Anh lại kéo cậu vào trong shop.
Thunder : Nè, size của cậu bao nhiêu?
...
Thunder : Nghe gì không hả?
...
Thunder : NÈ.
Âm thanh của anh đủ lớn để mọi người xung quanh nhìn vào cả hai. Chợt nhận ra đây là nơi công cộng nên anh định kéo Ice đi một lần nữa nhưng...
Ice : Hức...hức...
Trên mắt cậu xuất hiện vài giọt nước mắt, chúng cứ trườn theo khuôn mặt rồi biến thành những bông tuyết nhỏ. Mọi người bắt đầu soi mói Thunder khiến anh khó thở.
" Nhìn kìa, cậu bé ấy bị bắt nạt đấy. "
" Tên kia sao thế? Sao lại bắt nạt một người nhỏ bé như vậy chứ? "
Vâng vâng và mây mây.
Thunder : Cậu ta cố ý?
Thẹn quá hóa giận anh lại kéo cậu mua đại một bộ đồ rồi đến quầy thu ngân. Cô thu ngân nhìn cậu khóc mà cũng suy nghĩ xấu về người đang cầm tay cậu. Nhưng nhận được cái lườm từ anh thì cũng làm công việc của mình.
Một lúc sau, ở nhà 7 Boi.
Thunder : Cậu cố ý?
Thunderstorm gằng từng chữ, cố gắng để nhét hết những gì anh nói vào đầu Ice. Cậu đã dừng khóc từ nãy giờ vì lí do khi nãy Ice cố tình làm thế để mọi người chú ý vào anh. Một cách trả thù nhẹ nhàng.
Thunder : CẬU GIẢ VỜ KHÓC ĐÚNG KHÔNG?
...
Sức chịu đựng của anh đã đến giới hạn. Đôi bàn tay to lớn kia bóp chặt lấy bờ vai gầy gò của cậu. Đôi mắt ánh lên sự giận dữ, chân mày cau lại khó chịu.
Thunder : SAO KHÔNG NÓI GÌ ĐI?
Ice : Tớ im lặng đâu ai nói tớ câm.
Tay anh càng lúc càng bóp chặt hơn vì lời nói của cậu, miệng và mắt giật giật vài cái.
Thunder : Cậu...KHÔNG BIẾT SUY NGHĨ LÀ GÌ SAO? TỚ KHÔNG CẦN CẬU IM LẶNG ĐẾN MỨC ĐÓ. RỒI CÁI VỤ KHÓC LÀ SAO? CẬU CỐ Ý HẢ?
Tay Ice đưa lên kéo mũ xuống thấp hơn nữa khiến anh không thể nhìn thấy được đôi mắt của cậu. Hành động này anh thấy rất nhiều rồi, nhưng đến giờ vẫn chưa hiểu.
Cạch.
" Tụi tớ về rồi đây. "
Ba người bước vào cửa. Một mặc bộ trang phục trắng cam, người thì vàng đen, người kia đỏ cam.
Chỉ nghe câu nói đó, Ice liền chạy ra ôm lấy người con trai mặc trang phục vàng đen, ký hiệu của đất làm ba cậu bạn khó hiểu. Thunderstorm thì có cảm giác không tốt lắm nhưng vẫn đứng quan sát xem cậu làm gì.
Earthquake : S... Sao thế Ice?
Ice : Earth...hức... Earthquake à...
Cậu ngước khuôn mặt của mình lên, những giọt nước mắt lăn xuống khuôn mặt rồi hóa thành tuyết lạnh buốt, khuôn mặt đỏ ửng lên vì khóc, đầu cũng nghiêng sang một bên làm cả ba người đau tim.
Blaze : Có chuyện gì vậy Ice?
Solar : Ai làm cậu khóc thế?
Ice : Th... Thunder bắt...hức nạt tớ...hức.
.
.
.
Blaze, Solar, Earthquake : THUNDERRRRRR.
Thunder : Thôi xong.
Vậy là bữa đó có người bị cắt cơm. Ice thì nhận được bộ đồ ngủ mới mà không biết ai đưa.
Happy ending.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top