Chương 5: Kì thi tháng quái đản
Cuối tháng 9, trời đã ko còn oi bức như hồi đầu tháng nhưng hai cái kẻ kia vẫn cứ đổ mồ hôi liên tục hay nói chính xác hơn thì chỉ có chàng trai handsome kia thôi. Đang ngồi bứt từng ngọn cỏ trong khi đáng lẽ phải nhổ cả nhúm thì một con nhỏ với mái tóc màu nâu đậm chạy tới, bá vai bá cổ con nhỏ tóc xanh đậm Nhật Kim Tuyền
- Tuyền ơi cứu tớ... Hắn ... - Linh sợ sệt nhìn Tứ Thiên Vương
- Tuyền à, tớ có làm gì Linh đâu, tớ nói thật á! Tớ chỉ muốn Linh làm bạn gái tớ thôi! - Khánh mặt méo xệch, cố giải thích cho rõ ngọn ngành chứ dây dưa với con nhỏ yêu nữ này thì chỉ tổ hại thân
- Thì tớ có nói gì đâu!- Tuyền mặt gian tà đẩy Linh về phía trước, sau đó ngồi phịch xuống bãi cỏ- Linh mà không lấy nhóc thì ế là cái chắc
-A a....Tuyền ! Cậu phản bội tớ!- Linh bù lu bù loa lên nhưng thật ra chỉ là nước mắt cá sấu thôi
- Ấy cha, tớ về phe cậu lúc nào mà bảo tớ phản bội cậu? Yêu nữ cười một nụ cười đầy ẩn ý rồi thả Linh ra- Nhóc là của cậu và cậu là của nhóc, chỉ thế thôi. Thôi đi đi, đừng cản trở tớ làm việc- Yêu nữ xua đuổi
- Cậu...!!- Linh uất hận nhìn cô bạn thân học từ lớp 1 lật lọng mà muốn xông ra bóp cổ cô
- Ha ha ... Kim Tuyền , sau này tớ sẽ cho cậu tấm thiệp cưới đầu tiên- Khánh đắc ý nhìn Tuyền, giơ tay ra hiệu '' number 1''
- Không cần đâu , chỉ cần giữ lời hứa của mình thôi! - Yêu nữ đột nhiên tốt bụng đột xuất
- Không thành vấn đề!- Khánh nháy mắt với yêu nữ rồi quay sang bé thỏ non- Đồng ý nha Linh?
- Đừng mơ!- Bé thỏ non không hiểu tại sao mình còn căm hận cái tên này dù rằng cô mê trai. Cô nàng ẩn ngã cậu nhóc rồi ù té chạy đi- Đồ đỉa đói- Linh buông lời phàm tục
Khi Khánh vói Linh chạy đi, cậu bạn nãy giờ bị bỏ quên bây giờ mới lên tiếng phá vỡ niềm hạnh phúc đang dâng trào của yêu nữ
- Còn không mau làm nhanh đi. Hơn nửa tháng phúc trôi qua rồi đấy!- Vũ gằn giọng. Cậu cảm thấy khó chịu trong người
- Ừ- Cô ngoan ngoãn nhge lời chứng tỏ trong đầu con yêu nữ đang có những chiêu trò mới- Úi da!
- Sao vậy/ Vũ tớ gần
- Chân... bị trẹo rồi !- Yêu nữ nhíu mày
- Đi được không?- Vũ hỏi han
- Chắc.. không được - Yêu nữ mặt tỉnh bơ rồi đột nhiên quay sang Vũ, ánh mắt long lanh, hai gò má ửng hồng- Đưa tôi tới phòng y tế. Được không... Tam Thiên Vương- Giọng yêu nữ ngọt xớt đầy mê hoặc
- Ơ - Tim chàng bỗng đập lệch một nhịp- Được thôi
Bằng những cử chỉ dịu dàng như đối bao đứa con gái khác , chàng luồn tay qua đầu gối và cổ, bế thốc yêu nữ lên trong lòng cảm thấy nóng hừng hực. Yêu nữ khẽ mỉm cười . Nhìn qua thì tưởng đó là nụ cười dịu dàng nhưng nhìn kĩ thì đó thực sự là một nụ cười ma quỷ tới rợn người
Trên đường tới phòng y tế, yêu nữ không chịu nằm yên mà cứ ngọ nguậy không yên khiến ai đó buông lời đe doạ
-Cậu mà còn không yên thì tôi thả cậu xuống à không.. ném cậu xuống đấy nhá!- Vũ trừng mắt
- Thoải mái! Cứ việc!- Yêu nữ thản nhiên- Phong ca ca nhất định sẽ rất hứng thú với chuyện này
- ... - Vũ khóc không ra nước mắt
Cửa phòng y tế mở ra. 12 con mắt nhìn nhau trân trối. Cánh tay Vũ suýt nx đã trở nên vô lực nếu không có cái'' cạp'' của yêu nữ. Nó là người sớm '' giác ngộ'' nhất, sau đó đến Phong-> Phi-> Vũ rồi ms tới hai tên ngồi trong phòng. Phong thấy khoé môi giật giật. Vũ đùa với ai thì đùa chứ nhất định không được đùa với'' hai mang'' của cậu. Sau này...
- Trời ơi! -Phi thốt lên- tại sao con quỷ cái kia lại được bé Thần Thần bế như thế hả?! - Phi giãy nảy lên
- Thì ra hai người này đã có gian tình. Hừ, cái tên giở hơi kia, mi đã '' rù quyến'' được rồi thì thôi sao lại nhờ Onee- sama của ta bày nhiều trò linh tinh vớ vẩn?!- Ánh đang được Phi sát trùng vết thương thấy thế thì đứng lên đòi lẽ công bằng
- Gian tình gì chứ?!- Lập đang trong tình trạng như Ánh nhưng người chăm sóc lại là Phong_ Con nhỏ xấu xí như nó còn lâu mới được Vũ để ý. Mơ mộng hão! Đúng là....
- Yahhh... Lập ơi, em không thể trật tự được sao?- Phi nhào tới bịt miệng Lập , khuôn mặt, ánh mắt đều tỏ vẻ lo lắng
- ạ ... ạ .. em.. iết ồi ạ! Ị ....ỏ ...ay... a... i...! ( Dạ dạ .. em biết rồi ạ, chị bỏ tay ra đi ) - Lập khó nói
- Cậu- vừa - nói- cái- gì? - Tuyền gằn lại từng chữ
- Sax, nói gì thì nói xấu thôi, thêm'' xí '' vào làm gì?! - Phi trách- Mi chết chắc rồi!
- Tôi không hỏi lại đâu . Lập tức xéo khỏi đây không thì.. - Đây là lần đầu tiên Tuyền tha cho một người nhưng...
-Thì sao ? Tôi sợ cậu chắc!- Kẻ kia lại không biết sợ, cứ thích đâm đầu vào
- Chết mất!- Phi thả Lập ra, chuồn lẹ
- Nhật Phi Phi ! Chị mà bước chân ra khỏi đay em sẽ đưa cho Phong ca ca diary của chị- Tuyền đe doạ
- Phi lầm lũi bước vào, đứng gần phía Vũ
- Nguyệt Ánh, để hôm nay tớ trả thù nó giúp cậu luôn một thể- Nó bẻ các khớp tay và xông vào cào Lập
- Cứ tự nhiên - Ánh thích thú ra mặt
- Xấu xí thì sao?- Phong xen vào giữa Vũ và Phi
- Xí ám chỉ nhà xí , là từ thô tục- Phi chẳng muốn nói nhiều với con người này- Bé Thần Thần, nó nặng lắm đúng không?
- Of course!- Vũ gật đầu khẳng định
Vũ tự dưng thấy ghét cái thằng nhóc Tam Thiên Vương này quá! Tại sao một tên nhóc như vậy lại thu hút Phi hơn cậu chứ?'' Được rồi, mi mà có '' gian tình'' với Phi, ta nhất định sẽ cho mi sống không bằng chết. Chờ rồi xem!'' - Vì một người con gái mà sứt mẻ tình cảm huynh đệ , có đáng không?
Sau 30 phút đại chiến , Đỗ Thiên Vương đã phải giơ cờ đầu hàng để bảo vệ nhan sắc . Tuyền quỷ dữ tuy giận lắm nhưng thấy Nhị Thiên Vương tội nghiệp quá nên đành tha. Tay Lập đầy những vết cào do quỷ dữ để lại . Hix, vừa đại chiến với con nai kia, chưa kịp bôi thuốc , tĩnh dưỡng thì lại đụng phải quỷ dữ. Sax, hôm nay không phải thứ 6 ngày 13 mà sao lại đen tới vậy chứ?!
- Haizzz..- Em đưa Tử Lập về đi Ánh
- Sao lại là em?!- Ánh nhảy dựng lên
- Tuyền bị đau chân. Chị với hắn ta học khác dãy. Vũ đưa Tuyền về lớp , hơn nx, lớp của bé Thần Thần ngược đường với lập . Chỉ có em thôi- Phi phân tích
- Cậu học lớp nào?- Ánh ai oán nhìn Lập
- 11A4. Chuyên Lý- Lập đáp chán nản
Ánh dìu Lập đứng dậy rồi thẳng tiến tới dãy khu nhà B. Để đi được tới lớp của Lập, bắt buộc phải đi qua 11B1. Hiện đang là tiết Thể Dục ngoại khoá , ba con nhỏ Tuyền, Ánh, Linh à không.. chỉ có Ánh với Linh thôi.... hai tiểu thư ấy bùng học , trốn đi chơi ( Yêu nữ bị phạt, coi như có phép). Cứ ngỡ trong lớp không có ai nhưng đâu ngờ, lớp hôm nay học lí thuyết trên lớp. Căn bản không có tiết nào như vậy nhưng do 11B1 có ông thầy '' điên '' nên mới thế
Nhỏ đi qua lớp, cố tránh ánh mắt nhìn soi mói của bọn bạn nhưng cử chỉ của nhỏ và cậu đã bị một yêu quái với tên gọi Bạch Cốt Tinh thu vào tầm mắt. Đưa Lập về lớp xong, Ánh định tiếp tục bùng học thì
- Chu choa, đây có phải là Thủ khoa khối 11 năm nay không ta?- cái giọng chua loét chẳng mang chút thiện cảm gì vang lên
-...- Nhỏ không trả lời , bước tiếp
- Con ranh,mày dám lờ tao đi hả ?- Bạch Cốt Tinh nắm ngược tóc Ánh lật ra sau
- Bỏ bàn tay bẩn thỉu đó ra đi- Ánh lạnh giọng
- Xin lỗi nha , tao sinh ra đã có máu'' Hoạn Thư'', tại nàng léng phéng với '' người- của- tao'' thôi. Khôn hồn thì tránh ra Tử Lập ra- bạch yêu lên giọng đe doạ
- Vậy thì tao nghĩ lại phải sửa lại truyện rồi- Ánh cầm tay Bạch yêu vặn ngược lại - '' Nàng Kiều'' này sẽ không nhẫn nhục chịu đựng và '' Hoạn Thư'' còn lâu mới trở thành chính thế của '' Thúc Sinh''. À thê tử còn lâu mới với tới được!
Đây mới là khuôn mặt thật của Tô đại tiểu thư. Yêu nữ Nhật Kim Tuyền ngồi nhìn nai con , thầm cười đắc ý . nó vừa phát hiện ra một chuyện rất thú vị
- Mà thôi, coi như tao làm ơn làm phước cho mày ở đây tới cuối tháng . Dù gì mày cũng sẽ theo lũ bạn- Bạch yêu cố nén giận , cười khẩy nhìn về phía Linh và Tuyền -.... cuốn gói khỏi cái trường này vì không qua nổi kì thi sát hạch tháng thôi- Ảnở một nụ cười man rợ rồi về chỗ của mình
- Mày đừng quên tao là thủ khoa!- ánh tuy không hiểu gì nhưng cũng mạnh miệng
- Chẳng lẽ mày tính chia tay lũ bạn của mày sao?- Bạch yêu đánh vào tâm lí
Ánh chẳng thèm nói gì nữa , về chỗ của mình - giữa Linh và Tuyền. Nhỏ đang nghĩ rốt cuộc kì thi sát hach cuối tháng là sao. Nó sẽ làm cuộc sống của nhỏ thay đổi như thế nào. Đang đăm chiêu suy nghĩ thì Linh lên tiếng hỏi nhỏ
- Tuyền! Sao lúc nãy nó ''đả thương'' tới lòng kiêu hãnh của cậu mà cậu lại im re thế!- Dù không ai giáo viên trong lớp nhưng tránh '' tai vách mạch rừng'', Linh nói thật nhỏ
- Nói chuyện với cái lũ không biết gì thì có nói hàng trăm câu cũng không được tích sự gì. Hơn nữa lại tốn nhiều nước bọt chứ. Trong nước bọt có chất ezim lizôzim giúp tránh hôi miệng và giảm ngừa các vi sinh vật có hại cho men răng. Lãng phí chúng vào những kẻ thiểu năng thì thà nhổ đi còn hơn. - Tuyền nói thật to để cho AI KIA nghe thấy
- Đúng đúng! Nói hay lắm!- Linh giơ ngón cái ra trước mặt Tuyền. Gì chứ , về sinh học thì hai chị em họ Nhật là số một luôn á!
Ánh chỉ nhếch mép chút vì bận nhắn tin. Nhỏ không biết về kì thi nên phải hỏi người khác. Ở trường mới, nhỏ mới có hai người bạn thân từ trước, cô chị kết nghĩa và Bộ Tứ Thiên Vương kia thôi. Chẳng nhẽ, hỏi bọn kia?Đừng mơ nhá! Nhỏ hơi ác cảm với bọn con trai, ngoại trừ Khánh ( em rể á!). vậy là nhỏ hỏi Phi, dù nhỏ dám chắc đến 90% Phi không biết.
Chiều nay Phi và Phong không có tiết ở trường nhưng nhưng cô lại bị Tử Thiên Vương ban sắc lệnh tới trường thay cô y tế. Sax... cứ tưởng sẽ có một buổi chiều chỉ có kẹo- game- tiểu thuyết thì cái tên '' giời đánh'' lại nhảy vào '' phá''. Ashiii.... Kiếp trước cô thâm thù đại hận gì với hắn hay nợ nần gì hắn chăng?
<< Chị! THTT về kì thi sát hạch cuối thánh >>- Tin nhắn của Ánh. '' THTT'' là tìm hiểu thông tin '' Quan trọng>>
<< OK>>
Phi tắt máy. Lòng thầm oán thán một tràng dài, cô chỉnh lại khuôn mặt, bỏ li kem và cuốn truyện tranh sang một bên , mon men tới gần '' ông cụ non'' đang lướt web
- Cần gì thì nói, không cần thì biến- Cậu lạnh giọng
- Thật ... tôi dược biến à?- Mắt cô lấp lánh như sao sa
- Tuỳ- Cậu khễ nhếch mép- Nếu muốn ngồi sổ vì tội trốn việc- Đe doạ
- Nguyên Phong à, tôi có muốn rời xa cậu đâu , được ở gần , làm việc chung với cậu là phúc tu đời mấy kiếp của tôi đấy chứ!- Cô nuốt nước bọ, nịnh
- Rất tốt!- Dù biết cô đang nói dối nhưng cậu cũng thấy hay hay - Rồi sao nữa?
- Ơ ... thì... tôi... - Cô chẳng biết nói gì nữa . Có bao giờ cô nịnh ai đâu
- Cậu muốn gì?- '' Tha cho em đấy Phi" ( sến)
- Tôi muốn biết ... Kì thi sát hạch cuối tháng- Phi chẳng thèm nói gì thừa thãi nũa không sợ lại rơi vào bẫy của Tử Thiên Vương
- Chỉ vậy thôi sao?- Cậu nghiêm túc nhìn cô , đôi mắt xám tro lạnh lùng thoáng qua mọt tia thất vọng
- Nói tôi nghe đi- Cô không nhìn thấy sự thất vọng đấy
- Mỗi mùa hè, Hajie III luôn tuyển thêm 500 học sinh vào mỗi khối. Mỗi kì thi tháng loại bỏ 50 em mỗi khối , bao gồm cả cũ lẫn mới. Hết một học kì sẽ thi tổng kết và loại thêm 100 em nữa. Chưa hết , cuối kì I sẽ tổ chức 5 suất học bổng cho học sinh có tiền năng. Vậy là mỗi năm tuyển thêm 1505 em và bỏ đi 1500 em- Phong thiếu gia giải thích ngọn ngành - Kẻ bị lợi sẽ không bao giờ được trở lại
- Đúng là một kì thi quái đản mà! Trước đây hình như không có- Phi hậm hực
- Điều lệ được áp dụng từ năm kia, do hiệu trưởng đương nhiệm- Cậu mong cô cũng sẽ như cậu....
- Hiệu trưởng biến thái!- cô phồng mũi
- Ừ- ... cũng ghét tên hiệu trưởng kia- '' Lại thêm một kẻ ghét ngươi'' - Cậu lo bị đuổi?
- Tôi không nghĩ mình sẽ bị đuổi- Cô tự tin - Trong đợt tuyển chọn, Kim Tuyền xếp thứ 472, Huyền Linh ở vị trí 478. Chúng nó mà bị đuổi , tôi cũng phải đi- Giọng cô buồn thiu
- sẽ không có đâu- cậu xoa đầu cô - Cậu nhất định phải ở lại ....- cậu đã kịp nuốt ba chữ '' bên cạnh tôi'' lại
- Dù muốn cũng không được - Cô lấy chiếc gối trắng úp mặt mình vào
- Chỉ cần cậu hứa từ nay sẽ nghe lời, tôi sẽ có cách- Cậu ngồi xuống cạnh cô, vén mấy sợi tóc ương bướng đặt vào sau vành tai
- Chẳng phải trước giờ cậu luôn ép tôi làm theo ý của cậu mà không tôi có muốn hay không sao- Cô ngây ngốc
- Tôi .. thích cậu tự nguyện- Một câu nói đầy ẩn ý
- Chỉ cần 4 chúng tôi được ở lại.... tôi đồng ý- Cô cũng không hiểu làm sao mình đồng ý nữa nhưng..
- Ừ -Cậu một lần nữa xoa đầu cô- Không được nuốt lời đâu đấy- Đặt một nụ hôn lên trán cô rồi bước ra khỏi phòng. Vui. Hạnh phúc
Lời Author: Thủ Lĩnh Thiên Vương lạnh lùng là như thế , độc đoán là như thế mà lại rơi vào vòng xoay tình yêu của một Ác nữ chỉ hiểu tình yêu trong tiểu thuyết. Sẽ như thế nào nếu hai người mất đi sợi dây gắn kết duy nhất?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top