Chương 24
Yong: Mẹ Kim là mẹ của Namjoon, đồng thời cũng là cô của Jimin (chị gái của ba Jimin). Nhưng mình sẽ để là 'Mẹ Kim' để dễ phân biệt nha.
Bàn ăn bốn người, đối diện là cô và ông anh họ, Park Jimin hoàn toàn không có chút mất tự nhiên nào, nên ăn vẫn cứ ăn nên uống vẫn cứ uống. Trên đường đến, cậu cũng đã đoán được đại khái ý nghĩa của bữa ăn này, chẳng qua là muốn cám ơn ông anh họ đã cực khổ phụ đạo cho cậu cả học kỳ này.
Nếu vậy thì bữa ăn này đáng lẽ nên mời Jeon Jungkook mới đúng, Kim Namjoon được lời rồi!
Park Jimin lựa một cục thịt kho nạc mỡ vừa đủ bỏ vừa miệng nhai lấy nhai để, lúc nghĩ đến chuyện này ánh mắt không khống chế được nhìn về hướng Kim Namjoon, khiến người đang ngồi gắp thức ăn bên kia đột nhiên toàn thân nổi da gà, làm rớt luôn cọng rau trên đũa.
Mẹ Park thấy vậy liền nhanh chóng từ trong đĩa đó chọn lựa kỹ càng rồi gắp lại vào bát Kim Namjoon, còn sẵn tiện gắp không ít mấy món khác nữa, đến nỗi bát Namjoon sắp thành ngọn núi nhỏ luôn.
Kim Namjoon vội vã quơ quơ tay ý nói đã đủ rồi, dẻo miệng nói: "Cám ơn mợ ạ!"
"Đừng khách sáo đừng khách sáo, ăn nhiều một chút nha." Mẹ Park cười tươi như hoa, mắt nhìn Kim Namjoon chứa đầy sự yêu thích, "Học kỳ này may là có con phụ đạo cho Jimin nhà mợ, nó thật sự tiến bộ không ít, mợ cũng không biết nên cảm ơn con như thế nào nữa."
Ánh mắt của Park Jimin lại lần nữa không lưu tình bắn qua, cả người Kim Namjoon trên dưới đều cảm thấy xấu hổ, cười khô khan mấy tiếng: "Ha ha ha, không có không có, Jimin rất thông minh, dạy một lát liền thông suốt."
Diễn cũng giống lắm, Park Jimin nhịn không được mà cười.
Mẹ Park thấy bộ dạng không đứng đắn của cậu là cơn tức liền tới, cầm đũa đánh vào đôi đũa đang vươn ra gắp đồ ăn của cậu: "Còn không biết kính anh Namjoon của con một ly, người ta cả học kỳ này đều phải chạy xuống dạy cho con bộ không mệt à?!"
Park Jimin hết hồn rút tay lại, ngồi thẳng lưng lên: "Đến đời tụi con hết xài cái vụ kính rượu này rồi!" Kim Namjoon bị cuộc chiến này làm tới nuốt không trôi, miệng đang ngậm cây cải vội vàng nói không cần không cần.
Mẹ Kim bị Park Jimin chọc đến cười ra tiếng: "Jimin nói đúng đó, mấy chuyện này tụi nó sẽ giải quyết riêng với nhau, tụi nó thân vậy mà, đúng không Jimin?"
"Đúng vậy đúng vậy!" Park Jimin liên tục gật đầu, cười toe toét phụ hoạ với mẹ Kim,"Phải cảm ơn chứ, trước hết cám ơn cô đã sinh ra anh Namjoon thông minh như vậy!"
Mẹ Kim nghe xong thì càng vui hết nấc: "Hôm nay sao miệng ngọt vậy?"
Park Jimin híp mắt cười hi hi, bộ dáng đáng yêu càng khiến mẹ Kim yêu thích: "Thằng nhóc Jimin này hợp ý cô ghê, lên cấp ba thì bận bịu, cũng lâu rồi chưa cùng cô ra ngoài chơi, giờ chắc được nghỉ rồi hả?"
Trong lòng chợt dâng lên một dự cảm không tốt, Park Jimin đang định nói hai ngày nữa sẽ đi học lại, thì bị người mẹ thân sinh của mình chặn trước: "Không phải hôm nay mới thi xong sao, được nghỉ lại cả ngày không về nhà."
"Con nào có suốt ngày lêu lỏng bên ngoài đâu?"
"Còn bảo không? Bài tập cũng kéo đến tận sắp khai giảng mới chịu làm."
Mẹ Kim ngồi xem hai người đấu khẩu mà thấy vui ghê, Kim Namjoon từ nhỏ đã không để bà phải bận lòng, bởi thế nên bà không có cái lạc thú khi được dạy dỗ con của mình. Park Jimin tuy là không học giỏi như Kim Namjoon, nhưng ngược lại thú vị dễ thương hơn đứa con thông minh của bà nhiều.
Mẹ Kim rót nước cho Park Jimin và Kim Namjoon, đề nghị: "Namjoon đã được nghỉ từ lâu, ngày nào cũng ở nhà rảnh rỗi, hay là để Jimin đến nhà chị chơi hai ngày, để anh em tụi nó có người bầu bạn, cũng có thể ra ngoài đi chơi với nhau."
Kim Namjoon mới mở miệng chưa kịp nói lời nào, thì Park Jimin không thèm suy nghĩ đã nhả hai chữ ra: "Không được!"
Mẹ Park mẹ Kim cùng lúc ngây ra, vẫn là mẹ Park hoàn hồn trước vỗ vỗ tay cậu: "Nói chuyện cho đàng hoàng!"
"Không phải......" Bị rầy xong, Park Jimin liền thấy mình hình như từ chối có hơi nhanh, "Con mấy ngày nữa đã có hẹn với bạn......"
Mẹ Kim nhướn mày hóng chuyện: "Bạn nữ?"
Yếu ớt trả lời: "Nam ạ......"
"Nam thì không sao rồi, để anh Namjoon của con đi theo trả tiền giúp cho."
Kim Namjoon rất muốn nói anh cũng chỉ là con nít thôi mà, nhưng anh không có quyền phát biểu ở đây. Đương nhiên là lát sau cả Park Jimin cũng bị tước đoạt luôn cái quyền này, mẹ Park sảng khoái thay Park Jimin đồng ý việc qua nhà mẹ Kim ở vài ngày.
Kế hoạch đột nhiên bị đổi khiến Park Jimin có tí rầu rĩ không vui, bỏ đũa xuống nói ăn no rồi, Kim Namjoon cũng lập tức biểu thị bản thân không ăn nổi nữa. Hai người trao đổi ánh mắt, không hẹn mà cùng nói với mẹ của mình là có việc đi trước.
Trước khi ra khỏi quán ăn, mẹ Park lấy từ trong túi ra một bao lì xì vàng rực rỡ đưa cho Kim Namjoon: "Namjoon à, con dạy thêm cho em con lâu như vậy, mợ cũng không biết cảm ơn con sao cho phải nữa, cái này con nhận đi."
Mẹ Kim trách cứ một tiếng: "Đều là người một nhà, giảng cho vài đề toán mà còn đưa tiền thì thành cái dạng gì nữa?"
"Chút tâm ý mà." Mẹ Park lần nữa nhấn mạnh, "Thằng bé cũng bận, mà còn bỏ thời gian ra dạy thêm cho Jimin, em phải cảm ơn nó."
Kim Namjoon chột dạ muốn biến bản thân thành cục đá ven đường cho rồi, cố gắng đẩy tay mẹ Park về: "Thật sự không cần đâu mợ, con cuối tuần vốn dĩ cũng không có gì làm."
Cánh tay đang đẩy qua đẩy lại bị khuỷu tay Park Jimin đụng vài cái, Kim Namjoon ngơ ngác nhìn về hướng cậu, Park Jimin trên mặt cười hi hi: "Anh, tấm lòng của mẹ em, anh cứ nhận đi!" thực ra khi quay đầu qua phía sau, từng chữ từng chứ rít qua khẽ răng: "Nhận nhanh đi!"
Kim Namjoon bị kẹp chặt ở giữa, hết cách chỉ còn nước cầm lấy bao lì xì.
Lúc trên đường về, Kim Namjoon oán hận nhìn Park Jimin: "Thì ra em đã không thích anh đến vậy rồi." Park Jimin có chút sầu, than ngắn thở dài nói: "Haiz---Em không phải không muốn đến nhà anh ở, chỉ là em hẹn trước với bạn rồi, mấy ngày nữa sẽ đi chơi với cậu ấy, em không muốn để cậu leo cây."
"Ai nói sẽ để nó leo cây đâu?" Kim Namjoon vặn lại, "Sao em không đem anh theo?"
"Không được! Em chỉ muốn đi riêng với cậu ấy thôi......"
Càng nghe càng thấy khả nghi, Kim Namjoon chợt nhớ lần trước ở tiệm gà rán đột nhiên có một cậu chàng xuất hiện, lại là nó, khiến mình tuy mang danh là phụ đạo cho Park Jimin, thật ra là nằm dài ở ký túc xá đọc sách chơi game: "Anh thấy chắc không phải chỉ đơn giản là bạn thôi hả?"
Cũng không cần phải giấu giếm Kim Namjoon, dù sao anh ấy cũng có thể nhìn cái là ra, Park Jimin trợn mắt liếc Namjoon một cái: "Anh biết cũng nhiều đấy!"
Nhắc đến Jeon Jungkook, Park Jimin cũng phấn lên một chút, vỗ vỗ vai Kim Namjoon: "Anh! Mẹ em nhét bao nhiêu trong bao lì xì vậy? Anh nhanh đưa cho em đi!"
"Ể? Cho em?" Kim Namjoon tất nhiên là không phải tiếc tiền, chỉ không hiểu lắm mấy câu 'ông nói gà bà nói vịt' của Park Jimin, nhưng vẫn móc túi lấy bao lì xì đã được gấp lại làm hai ra, "Đây, em tự mà xem đi."
Park Jimin như tên trộm đếm đi đếm lại hai lần, rồi kết luận: "Hai ngàn, em lấy ngàn rưỡi, anh lấy năm trăm."
"Chia kiểu gì thế?" Kim Namjoon mặc cậu quyết định, nhưng miệng giả vờ bất mãn càu nhàu, "Té ra dạy thêm cho em, còn phải chia tiền cho em nữa?"
Park Jimin lời lẽ liêm chính, ngẩng đầu khí thế đầy mình: "Anh còn nói nữa hả! Bài là anh giảng hả? Ngàn rưỡi này, là cho bạn em!"
"Thằng nhóc kia?"
Nhắc đến cậu ấy, giọng nói của Park Jimin cũng trở nên dịu dàng hơn: "Dạ!"
Kim Namjoon cười cười, vò lấy tóc thằng em trai ngốc nghếch của mình, đem năm trăm còn lại trả về: "Em đưa luôn cho nó đi, thành tích em có tiến bộ, cũng nên cám ơn người ta."
"Vậy không tốt lắm......dù sao cũng là mẹ em cho anh......"
"Anh không nói, ai mà biết." Kim Namjoon hoàn toàn không để tâm, "Lại nói, anh cảm thấy nếu như là anh dạy cho em, cũng chưa chắc có hiệu quả được như vậy."
Park Jimin cân nhắc một hồi, cảm thấy mấy câu này tựa như mang một tầng ý khác, nhưng cậu vẫn không hiểu lắm.
Kim Namjoon gợi đòn nhìn cậu một cái: "Không phải em thích nó sao?"
______________________________
Yong: Mình tạm thời sẽ ẩn fic 'TRÁI (NỢ)' vài ngày nhé, do mình mấy nay check lại thì phát hiện khá nhiều lỗi type và thiếu từ, rất xin lỗi mọi người về sự bất tiện này nhé 😔.
Sau khi chỉnh sửa mình sẽ up cùng với chương mới luôn nha, mấy tuần nay mình chưa xếp được thời gian biểu sao cho ổn thoả nên không up truyện thường xuyên được, nhưng thấy mọi người vẫn theo dõi tác phẩm này mình vui lắm, và nhớ hãy giữ sức khoẻ nha. 😊
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top