Ngoại truyện JJ đi nghỉ lễ

Nói chung ngoại truyện này bù lại cho quá trình ngược thương tâm tan nát con trym, cho nên nó hơi sâu răng một tí mong mọi người ráng đọc hết nha haha :)) 

.............

Ngay từ tháng ba, Jinyoung đã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến du lịch nhân dịp nghỉ Quốc khánh dài ngày năm nay. Tối nào về đến nhà, cậu cũng ngụp lặn trong hàng đống lộ trình du lịch trên mạng.

Kì nghỉ bảy ngày sắp tới nhất định phải vui chơi cho đã, chọn được địa điểm hay vô cùng quan trọng, còn phải tính đến sở thích của Jaebum. Jinyoung nghĩ tới nghĩ lui, chọn ra một số địa điểm hấp dẫn, nhưng cuối cùng vẫn không hạ quyết tâm được.

Kì nghỉ càng đến gần, tối nay vừa hay Jaebum đang nhàn rỗi, thế là Jinyoung hớn hở cầm một đống tờ rơi của các hãng du lịch, chạy vào phòng ngủ để bàn bạc với anh.

Jaebum vừa mới tắm xong, đang cầm khăn tắm màu trắng lau mái tóc ướt sũng. Jinyoung đi đến ngồi bên cạnh anh, cười híp mắt nói. "Có muốn em lau giúp anh không?"

Jaebum nhìn Jinyoung một cái, mặt mày bình thản đưa khăn cho cậu.

Jinyoung không nhận lấy, cười càng rạng rỡ hơn. "Em đùa thôi, anh tự lau lấy đi."

Jaebum cũng không giận, khẽ cười, đưa tay vò mái tóc của Jinyoung, thấp giọng hỏi. "Gọi anh có việc gì phải không?"

Jinyoung ấp a ấp úng mở lời. "Đột nhiên em nghỉ ra, hai chúng ta xa nhau nhiều năm như vậy rồi. Năm nay Quốc khánh được nghỉ bảy ngày liền, hay chúng ta đi du lịch đâu đó đi, tiện thể nghỉ ngơi..." Nói đến đây tự nhiên ngại ngùng quay đi chỗ khác. "Em biết là anh không thích đi du lịch, nghỉ Quốc khánh chỗ nào cũng đông đúc, thời tiết lại còn nóng bức, muốn đi tham quan ngắm cảnh còn phải xếp hàng, anh rất ghét tiếng ồn... Vì thế, em nghĩ..." Jinyoung khẽ cúi đầu xuống. "Chỉ hai đứa mình thôi... tìm chỗ nào yên tĩnh thôi... Phong cảnh đẹp một chút, lại vắng người... chơi vài ngày rồi về..."

Sao nghe cứ như đi hưởng tuần trăng mật vậy?

Jaebum ngừng tay, nghiêng đầu nhìn cậu, chỉ thấy Jinyoung cúi đầu, mãi mới chậm chạp nói tiếp. "Mấy hôm nay em đã tìm nhiều thông tin, chọn ra mấy chỗ cũng được, anh xem đi." Dứt lời liền xìa xấp tờ rơi ra.

Jaebum liếc một chút, trên đống tờ rơi đó, Jinyoung đã cẩn thận dùng bút đỏ đánh dấu những địa điểm du lịch dành cho tình nhân.

Nhìn Jinyoung ngồi bên cạnh đang ngượng nghịu, trông chờ. Khóe miệng Jaebum khẽ nhếch lên mỉm cười, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ theo, đột nhiên muốn giả vờ trêu chọc cậu một chút.

"Nhưng đợt Quốc khánh anh có việc..." Jaebum cố làm vẻ tiếc nuối.

"Công ty anh kiểu gì thế? Pháp luật cũng quy định Quốc khánh cả nước được nghỉ. Quốc khánh còn bắt người ta làm việc, bị điên à?" Jinyoung tuôn ra một tràn oán giận trách móc, lúc ngẩng đầu lên, phát hiện Jaebum đang nhìn mình, khuôn mặt nở một nụ cười dịu dàng.

Biết mình vừa bị anh trêu chọc, Jinyoung thẹn quá hóa giận, dùng hai tay đẩy mạnh Jaebum xuống giường. "Anh đi chết đi!"

Jinyoung điên tiết quay lưng bỏ đi, nhưng Jaebum đột nhiên duỗi chân ra giữ cậu lại, Jinyoung lảo đảo suýt ngã nhào, may mà Jaebum kịp theo đà kéo cậu lên giường.

Tư thế thân mặt khiến hơi thở Jinyoung loạn nhịp, cậu căm phẫn trợn tròn lên với kẻ gây sự với nụ cười vô tội kia...

Trừng mắt nhìn anh xong, Jinyoung tức tối nói. "Anh không đi thì thôi, em đi một mình, đi du lịch một mình càng tự do."

"Thôi nào, đừng giận, anh có bảo là không đi đâu." Jaebum giơ tay khẽ véo cái má đỏ ửng vì giận của cậu. "Anh sẽ đi cùng em, được chưa?"

Nhìn đôi mắt ngập tràn dịu dàng của anh, cơn giận của Jinyoung dần dần tan biến hết, trong lòng cân nhắc một lát, sau đó cậu nói. "Hay chúng ta đi Tây Tạng đi, ở đó vắng người, hì hì, có thể đến cung điện Polata cầu nguyện nữa..."

"Đi Tây Tạng không được an toàn cho lắm." Jaebum lập tức phủ quyết luôn đề nghị này.

"Hay đi Việt Nam xem sao? Hồi còn đi lưu diễn, em nghe nói ở Đà Lạt, Việt Nam có cánh đồng hoa hướng dương trải dài mênh mông, đẹp vô cùng..." Jinyoung say sưa mở tưởng.

Jaebum bình tĩnh nói. "Mùa này hoa hướng dương rụng hết rồi, có gì để cho em ngắm chứ?"

"Ồ..." Jinyoung đưa tay xoa gáy, "Hay đi đảo Jeju đi, ở đó phong cảnh đẹp, còn rất yên tĩnh nữa."

"Không phải em đã từng đi Jeju rồi hay sao?"

Jinyoung trợn mắt lên nhìn Jaebum, thấy vẻ mặt anh vẫn rất đỗi bình thản, không khỏi bực tức hỏi. "Không phải anh nói sẽ đi cùng em sao? Tại sao em nhắc đến chỗ nào anh phản đối chỗ ấy? Rõ ràng không muốn đi chứ gì? Anh không muốn đi thì em cũng không miễn cưỡng." Nói đoạn hừ mạnh một tiếng, dồn sức hất tay Jaebum ra, ngồi dậy nói. "Em đi một mình, bảy ngày tới anh cứ ở nhà chờ đi."

Jaebum im lặng một lát rồi cũng đứng dậy, khẽ ôm Jinyoung từ phía sau, tì cằm lên vai cậu, dịu dàng nói. "Sao anh lại không muốn đi du lịch với em chứ? Chẳng phải lúc trước chúng ta đã cùng đi nhiều quốc gia rồi mà." Tư thế ám muội, bên tai hơi thở nóng ấm phảng phất, làm Jinyoung tim đập loạn nhịp, cậu gượng gạo cựa quậy một chút, nhưng lại bị Jaebum ôm chặt hơn.

"Vậy những nơi em đề nghị, anh đều không muốn đi... Rốt cuộc anh có ý gì chứ?" Jinyoung khẽ trách móc.

Jaebum nhẹ nhàng hôn lên vành tai cậu. "Vốn dĩ anh định nhân dịp Quốc khánh đưa em đi châu Âu, visa đã làm xong hết rồi, vé máy bay cũng đặt rồi, vẫn muốn tạo cho em một niềm vui bất ngờ..."

Jinyoung lập tức mừng rỡ, quay đầu cười. "Sao anh không nói sớm chứ? Hại em rầu rĩ suốt mấy ngày nay để tìm tour thích hợp. Nếu anh nói sớm sẽ đưa em đi châu Âu thì em khỏi phải tốn công tìm." Nói đến đây não bộ của cậu mới đột nhiên nhận ra trọng điểm trong câu nói của anh, bèn trợn mắt kinh ngạc hỏi: "Châu Âu?" Bởi vì quá sửng sốt, Jinyoung lấp bắp. "Đi... nước nào?"

"Em đoán xem?"

Châu Âu à...

"Anh?"

Jaebum lắc đầu.

"Italia?"

Jaebum cười cười, dùng cằm cọ lên đầu cậu. "Lần này sẽ đưa em đến Bỉ."

Não Jaebum bị chập mạch rồi sao? Sao tự dưng lại muốn đến Bỉ?

Jinyoung đang thắc mắc thì Jaebum mỉm cười khẽ nói. "Lần này anh đưa em đi du lịch nước ngoài, còn có chuyện quan trọng cần làm nữa."

Jinyoung lập tức tỉnh ngộ. "Ồ, công ty anh có công tác bên đó chứ gì!"

Jaebum không trả lời, chỉ mỉm cười đầy bí hiểm, Jinyoung đang cúi đầu nên không thấy nụ cười đó.

_______________

Chớp mắt kì nghỉ Quốc khánh đã đến, Jinyoung cùng Jaebum đi ra sân bay, dự kiến sẽ bay đến thủ đô Brussels của Bỉ vào buổi tối. Chuyến bay đường dài cộng với lệch múi giờ khiến nhiều hành khách mệt mỏi ngủ thiếp đi. Nhưng Jinyoung không có dấu hiệu mệt mỏi nào, vô cùng hưng phấn, vừa xuống báy may đã lấy máy ảnh ra chụp liên tục, vô cùng vui vẻ.

Jaebum đi phía sau cậu, nhìn cậu vui vẻ phấn khích, không nhịn được mỉm cười.

Cậu vẫn như ngày đó. Nhớ lại lần đầu tiên gặp cậu trong cuộc thi Audition của JYP năm ấy, Jinyoung là một chàng trai nhiệt tình cởi mở. Jaebum mong muốn cậu sẽ tiếp tục như vậy, vì trước đây cậu đã khổ sở vì anh rất nhiều...

_____________

Khung cảnh xung quanh khách sạn rất đẹp, dĩ nhiên Jaebum đã đặt phòng tình nhân, chiếc giường đôi trong phòng cực kì rộng rãi, bên cạnh cửa sổ còn có một chiếc sôpha mềm mại và một chiếc bàn trà bằng kính. Jinyoung bước tới kéo rèm cửa, nhìn cảnh đêm mỹ lệ ngoài kia, bất giác cảm thán: "Đẹp thật!".

Jaebum cười nói. "Em mệt thì đi tắm trước đi."

Jinyoung lắc đầu, nói. "Không mệt, anh tắm trước đi, em chụp vài tấm ảnh trước đã."

Jaebum im lặng một lúc mới nói. "Ừ, anh liên lạc với một người bạn trước đã, khoảng nửa tiếng nữa anh về. Em ở trong phòng, đừng chạy lung tung."

"Biết rồi, biết rồi." Cậu vẫn chăm chú chụp ảnh.

Jaebum khẽ mỉm cười, quay ra khỏi phòng.

Sau khi chụp ảnh xong, cậu đi tắm.

Tắm xong, cậu ngồi cạnh giường lau khô tóc, vừa lấy di động xem giờ. Cũng gần nửa tiếng rồi, đáng lẽ Jaebum phải về rồi chứ? Anh không ở đây, một mình cậu ngồi trong căn phòng xa lạ có chút trống rỗng.

Jinyoung đang định gọi điện cho anh, thì nghe tiếng quẹt thẻ ở ngoài cửa. Jaebum quả nhiên đúng giờ, bảo nửa tiếng sau quay lại, quả không sai chút nào. Jinyoung không muốn tỏ ra mình nhớ anh như vậy, nên ngồi trên giường tiện tay cầm một cuốn tạp chí, giả vờ xem chăm chú. Cậu cảm thấy Jaebum đang tiến về phía mình, áp lực dần dần tiến đến làm tim cậu đập nhanh hơn.

Jaebum đi đến cạnh giường, dừng bước, giật cuốn tạp chí từ trong tay Jinyoung.

Jinyoung định ngẩng đầu lên tiếng thì đột nhiên thấy anh quỳ một gối xuống, sợ đến nỗi suýt cắn vào đầu lưỡi. "Anh... anh... anh đang làm gì thế?"

Jaebum ngẩng lên, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Jinyoung, tiếp đó, từ sau lưng lấy ra một chiếc hộp nhung màu đỏ, đưa cho Jinyoung. "Em mở ra xem đi!"

Jinyoung đầu óc tê dại, ngón tay run rẩy nhận lấy chiếc hộp, mở nó ra. Là một cặp nhẫn...

Cậu run đến nỗi suýt làm nhẫn rơi xuống đất. "Anh... cái này...là...". Lúc này, khả năng ngôn ngữ của Jinyoung rớt thẳng xuống đáy.

Nhìn bộ dạng sửng sốt của cậu, Jaebum khẽ mỉm cười, nói. "Đang cầu hôn em đó!"

Khuôn mặt Jinyoung thoáng cái đỏ bừng, làm ơn đi, từ bé đến giờ, sống trên đời bao nhiêu năm rồi, có nằm mơ cậu cũng không nghĩ có ai sẽ cầu hôn mình.

"Đồng ý chứ, Jinyoung?". Giọng nói của Jaebum rất bình thản, nhưng đôi mắt anh chứa đầy dịu dàng. "Chúng ta sẽ kết hôn một cách công khai, đường đường chính chính... ở bên nhau mãi mãi, có được không?".

Giọng nói thành khẩn của anh làm Jinyoung cảm động, mắt cậu hơi đỏ lên. "Anh đứng dậy đã!".

"Đồng ý rồi?"

"Phí... phí lời!" Jinyoung liếc anh một cái, sau đó xấu hổ quay mặt đi, khẽ nói. "Chúng ta ở cùng nhau bao lâu rồi, chuyện không nên làm cũng đã làm rồi... Với lại, anh đã bắt cóc em đến tận Bỉ, em không đồng ý mà được à?"

Mặc dù ngoài miệng oán trách, nhưng trong lòng Jinyoung lại cảm động đến sắp rơi nước mắt.

Qủa nhiên suy nghĩ của Jaebum chu toàn hơn cậu. Sau khi ở cùng nhau, tình cảm hai người vẫn rất tốt. Jinyoung căn bản chưa nghĩ đến chuyện kết hôn, bởi vì trong quốc gia của mình, người đồng tính đơn giản không bao giờ được pháp luật công nhận, mỗi lần những người xa lạ hỏi cậu có người yêu chưa, cậu luôn trả lời qua loa cho qua chuyện.

Chỉ cần được ở bên Jaebum, cậu có thể không bận tâm đến ánh nhìn của người khác.

Nhưng mà... nếu đăng kí kết hôn ở nước ngoài, vậy thì sẽ hoàn toàn khác. Một cuộc hôn nhân hợp pháp công khai, còn có giấy chứng nhận kết hôn, tình cảm hai người không những bền vững kiến cố hơn, mà lúc nói chuyện với người khác cũng không cần úp úp mở mở nữa.

Thật không ngờ, vì tương lai hai người, không biết anh đã âm thầm làm bao nhiêu chuyện.

Làm visa, hộ chiếu, mua vé báy may xuất ngoại, còn liên hệ bạn bè ở bên này để chuẩn bị hoàn thành các thủ tục đăng kí kết hôn phức tạp...

Chẳng trách thời gian vừa rồi anh ấy bận liên miên, còn gọi bao nhiêu cuộc gọi quốc tế, thì ra là vì chuyện này.

Jinyoung cảm động nhìn về phía Jaebum, thấy anh vẫn đang quỳ một gối trên nền nhà, tràn ngập trong đôi mắt là sự thành khẩn. Jinyoung nhẹ nhàng nắm tay anh, khẽ nói. "Em đồng ý rồi, sao anh còn không mau đứng dậy đi!"

Nghe chính miệng cậu nói ra câu này, Jaebum cuối cùng cũng mãn nguyện cười đứng dậy, ngồi bên cạnh cậu, thuận đà ôm cậu vào lòng.

"Anh yêu em..."

Giọng nói trầm ấm của anh vang lên bên tai, Jinyoung cảm động ra sức gật đầu, ôm chặt lấy anh.

"Bây giờ thì hiểu rồi phải không? Lần này anh đưa em đến Bỉ là có chuyện quan trọng, đó chính là đăng kí kết hôn, nhân tiện còn có thể hưởng tuân trăng mật nữa."

"Cả tuần trăng mật cũng sắp xếp luôn rồi... Jaebum, anh thật nham hiểm mà..."

"Đó là điều đương nhiên, lâu lâu mới ra nước ngoài, không thể lãng phí được." Jaebum mỉm cười sờ đầu Jinyoung. "Mặc dù tình cảm của chúng ta rất tốt nhưng anh vẫn thấy nên nhận giấy kết hôn để đảm bảo cho nhau. Jinyoung, em là người anh muốn trân trọng nhất cuộc đời này... Vì thế anh muốn tên của chúng ta đứng cạnh nhau trên giấy chứng nhận kết hôn."

"Ừ..."

"Anh đã thông báo cho bố mẹ chúng ta rồi, trở về sau đợt trăng mật này, chúng ta mời hai nhà cùng ăn bữa cơm, coi như chúng ta chính thức kết hôn, họ cũng sẽ yên tâm hơn. Còn về tiệc cưới, anh không muốn phô trương quá, mời vài người bạn đến chung vui là được, em thấy sao?"

"Ừ..."

Thấy Jinyoung cứ cúi đầu mãi, lông mi khẽ run rẩy. Jaebum nghi hoặc lấy tay nâng mặt cậu lên, mắt cậu đỏ hoe, trông hơi ươn ướt.

Jaebum sửng người, dịu dàng hỏi. "Em khóc đấy à?"

Jinyoung liếc anh một cái, vội vàng lau nước mắt. "Anh tấn công đột ngột thế này, làm em chấn động quá lớn, thế nên tuyến lệ mới có chút trục trặc." Vừa nói vừa đấm yêu Jaebum một cái. "Thấy người ta mất mặt vui lắm sau, đồ xấu xa!"

Jaebum nghe thế bật cười, khẽ ôm cậu vào lòng. "Không sao mà, đâu phải lần đầu anh thấy bộ dáng mất mặt của em đâu!"

"Thôi nào, đã là vợ chồng rồi, em còn xấu hổ gì chứ..."

"Ai là vợ chồng với anh chứ..."

"Không phải à?"

"A... anh buông ra... mai còn phải đi đăng kí mà..."

"Ngày kia mới đi đăng kí."

"Đợi... đợi chút... mai em còn muốn đi dạo..."

"Để ngày kia đi."

"Em..."

"Tối nay chúng ta nên làm vài nghi thức để làm chứng cho hôn lễ chứ..."

"Anh là đồ xấu xa, còn chưa kết hôn mà..."

"Vì thế mới làm công tác chuẩn bị."

Xem ra đêm nay không thoát được rồi...

_________________

Có thể chính thức kết hôn với em là điều hạnh phúc nhất cuộc đời anh!

Anh yêu em, Jinyoung. Cảm ơn em đã bước vào cuộc sống buồn tẻ của anh, vì anh mà hy sinh, đem đến cho anh biết bao sự ấm áp và tốt đẹp.

Nước Bỉ là điểm cuối cùng của chuyến du lịch này, nhưng lại là điểm khởi đầu hạnh phúc của hai chúng ta, phải không em?

_____________________

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top