5. GeminiFourth

Ngoại tình là tột cùng của bỉ ổi, là sự suy đồi về đạo đức của một người chồng hoặc một người vợ, là hành động sẽ chẳng bao giờ nhận được sự khoan hồng. Và sẽ chẳng có bất kì một lời nói, một lí lẽ nào có thể bao biện cho cái sai lầm ngu ngốc đấy cả.

Fourth Nattawat rất ghét hai từ "ngoại tình" vì chính cụm từ này đã phá nát gia đình của nó. Nó đã từng có một gia đình rất đỗi hạnh phúc với cả ba và mẹ, với những bữa cơm ấm cúng, với những đêm nó nằm ôm mẹ và được ba kể cho câu chuyện "ngày xửa ngày xưa" trên chiếc giường nho nhỏ. Nhưng rồi mọi thứ tan biến, hạnh phúc của nó, ba mẹ của nó, tất cả thế giới của nó đều biến mất theo chiếc xe sang ngày hôm ấy. Fourth vẫn nhớ như in cái ngày đó, ngày mà ba nó lên xe của một người phụ nữ xa lạ, bỏ lại vợ con cùng ngôi nhà ba mẹ cùng nhau cố gắng mà xây nên. 

Đúng vậy, ba nó đã ngoại tình.
Ba Fourth vậy mà nhẫn tâm bỏ lại vợ con để chạy theo tiếng gọi của tình yêu đến một vùng đất mới, vùng đất của sự giàu sang phú quý nơi thành thị phồn hoa. Ba nó bỏ lại sau lưng vùng quê yên bình, nơi mà ba coi như gông cùm, như xiềng xích kìm hãm lấy ba.

Mẹ cũng vì không chịu nổi cú đả kích ấy mà ngày càng sa sút. Có những đêm, Fourth vô tình bắt gặp mẹ nó sử dụng vài ba viên thuốc màu trắng trắng để có thể an tâm chìm vào giấc ngủ, nhiều lúc lại nhìn thấy mẹ nó khóc giữa đêm. Tiếng khóc của mẹ nhỏ thôi, như thể sợ nó nghe thấy vậy. Dáng người gầy gầy của mẹ lọt thỏm giữa không gian to lớn của phòng ngủ mặc dù thực tế phòng ngủ của ba mẹ nó cũng chẳng to lớn gì. 

Nhìn mẹ nó đáng thương vô cùng.

Và sau hơn một năm chống chọi cùng với nỗi ám ảnh tâm lý mà người chồng tệ bạc kia gây nên, mẹ Fourth cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa mà để lại nó mắc kẹt ở cái chốn làng quê hẻo lánh này. Mẹ nó mất rồi. Ngày mẹ ra đi, Fourth bắt gặp nụ cười của mẹ, nụ cười của sự hạnh phúc mà cũng hơn năm rồi nó không được nhìn thấy. Ngày làm lễ truy điệu cho mẹ là một ngày mưa rả rích như thể ông trời đang khóc thương cho số phận của hai mẹ con nó. Fourth cảm thấy vui cho mẹ nó, vì ít nhất mẹ không còn phải chịu những cơn đau, những con ác mộng hằng đếm nữa; giờ đây mẹ có thể tới một thế giới mới nơi không có buồn đau. Nhưng Fourth chợt buồn khi nhận ra nó không còn người thân nữa rồi, nó không còn nhà nữa rồi.

Sau ngày mẹ mất, Fourth lớn lên cùng cái đói, cái nghèo và như một điều hiển nhiên, nó trở nên căm ghét người cha bội bạc cũng như những người dám phản bội gia đình. Có lẽ vì cú sốc ngày bé, Fourth đã dần mất đi nụ cười. Nó cứ như một con robot mà tồn tại, sống và học tập nhờ sự trợ giúp của dân làng, khi lên 15 thì kiếm việc làm thêm để đủ tiền trang trải cuộc sống; năm Fourth tròn 18, nó đã đỗ vào một trường đại học trên thành phố rồi từ đó Fourth rời khỏi quê hương.

Bắt đầu cuộc sống mới nơi thành thị tập nập và vội vã, Fourth lại chẳng có người thân nào để nương tựa vì thế mà cuộc sống vốn đã khó khăn nay lại khó khăn gấp bội. May mắn thay, Fourth vô tình gặp được anh, một người con trai cũng từ quê lên. Có thể vì cùng là những người con xa quê hương, Fourth và anh nhanh chóng tìm được những điểm tương đồng về tâm hồn, rồi cứ như vậy mà dần trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của đối phương.

Lửa gần rơm, lâu ngày cũng bén.

Vào một ngày mùa đông, Fourth chấp nhận lời tỏ tình của anh. Giấy phút đó nó đã mộng tưởng về một tương lai êm đềm, bình yên bên anh mà già đi; nó đã tưởng rằng nó và anh có thể nắm chặt tay nhau cùng đi qua bao sóng gió. Nhưng đời mà, làm gì có tồn tại cái tương lai "một túp lều tranh, hai trái tim vàng", vì mưu sinh nó và anh đã không thể dành nhiều thời gian cho nhau như thời còn là sinh viên nữa. Cũng vì thế giữa hai người dần có khoảng cách khi không thể chia sẻ những lo toan của mình cho đối phương. Rồi dần dà, Fourth nhận ra, nó đã không còn yêu anh như thuở ban đầu. Đó cũng là lúc nó gặp hắn, một công tử nhà giàu, Gemini Norawit Titicharoenrak.
* * *
"Đã là con trai của một con điếm, lớn lên sẽ trở thành trai bao." Một câu nói mang hàm ý cha mẹ như nào, con cái sẽ lớn lên như vậy.
* * *
Fourth có nằm mơ cũng không thể ngờ rằng, sẽ có một ngày nó trở nên giống bố. Phải. Nó đã ngoại tình với tên công tử kia. Fourth ban đầu cũng không có ý định làm ra chuyện bỉ ổi như này đâu, cũng có bao lần nó muốn dừng lại mối quan hệ sai trái này nhưng nó không thể. Chẳng biết từ bao giờ, việc ở bên Gemini, yêu hắn đã trở thành một điều tất yếu trong cuộc đời nó. Fourth càng không ngờ tới rằng rồi sẽ có một ngày nó trao thân Gemini - tình nhân của mình, cho phép hắn được ra vào cơ thể của bản thân trong khi anh - người yêu chính thức của nó còn chưa được quyền làm điều gì quá phận. Hệt như lúc này đây, nó đang nằm dưới thân hắn rên rỉ mà chẳng thèm để ý đến hôm nay là kỉ niệm 7 năm yêu nhau của nó và anh.

Fourth chìm đắm trong con trụy lạc do hắn tạo ra, nó không hề để ý rằng máy điện thoại của nó đang rung lên từng đợt. Để rồi đến sáng ngày hôm sau, khi Fourth tỉnh dậy, nó chợt nhận ra nó đã tàn ác với anh như thế nào. Nhìn tổng số thông báo hiển thị trên màn hình khóa, cảm giác tội lỗi rấy lên. Hơn 10 cuộc gọi, hàng chục tin nhắn, tất cả đều là của anh. Chắc anh lo lắng nó lắm vậy mà Fourth - người khiến anh bận tâm khi cả đêm chưa thấy về lại trải qua một đêm đầy mặn nồng với tình nhân.

Bấm vào đoạn chat của cả hai, Fourth bất ngờ khi thấy hình nền đoạn chat đã quay về mặc định. Nhưng chỉ ngay sau đấy thôi, sự bất ngờ đã chuyển sang ngỡ ngàng khi thấy dòng tin nhắn của anh: "Chúng ta chia tay đi." Chỉ một dòng tin vỏn vẹn năm từ nhưng đã đủ khiến nó cảm thấy đau đớn. Nó đau phần vì nó vẫn còn yêu anh cho dù chỉ còn một chút ít, phần nhiều là do nó đã lừa dối anh mà vẫn chưa nói cho anh biết được.

Tưởng mình là gà, hóa ra mình chỉ là một hạt thóc.

Đúng như vậy, Fourth cứ ngỡ mình là gà, nhưng thật ra nó chỉ là hạt thóc. Fourth luôn tin việc làm đầy tồi lỗi của bản thân sẽ không bao giờ bị người yêu phát hiện ấy thế mà anh vẫn biết. Biết rõ là đằng khác. Nó chỉ biết điều đó khi đọc hết tin nhắn anh gửi:

"Anh đã suy nghĩ rất lâu trước khi nhắn cho em. Nhưng anh nghĩ kĩ rồi, thật ra anh đã không còn yêu em như cách anh đã từng và anh biết em cũng vậy. Anh luôn tự lừa dối chính bản thân mình rằng ta vẫn có thể cùng nhau già đi nhưng cho đến ngày hôm nay, ngày kỉ niệm 7 năm yêu nhau của bọn mình, anh đã phát hiện ra rằng anh và em thật sự không thể bên nhau được nữa rồi. Anh cũng biết rằng gần một năm nay trở lại đây, em đã tìm được người em yêu hơn anh, người có đủ khả năng để lo cho em. Và anh rất mừng khi biết người ấy cũng yêu em. Anh đã dấu em một chuyện, anh đã đi tìm gặp câu ấy, anh đã nói chuyện với cậu ấy."

"Cậu ấy yêu em lắm đấy Fourth à. Cậu ấy có vẻ còn hiểu em hơn anh nữa. Buồn cười nhỉ làm người yêu em nhiều năm như vậy rồi vậy mà anh lại chẳng hiểu em bằng một người em mới quen. Anh không xứng đáng làm người yêu em. Vậy nên anh sẽ từ bỏ để em có thể đến với người xứng đáng hơn. Fourth của anh xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn chứ không phải một thằng sự nghiệp không ổn định như anh."

"Cảm ơn vì đã bên anh 7 năm qua. Xin lỗi vì đã không thể yêu em như lời anh đã hứa."

"Chúng ta chia tay đi."
* * *
Đọc đoạn tin nhắn mặc dù có chút buồn xen ít ngỡ ngàng nhưng nó lại cảm thấy nhẹ nhõm nhiều hơn. Ít nhất anh đã phần nào giải thoát nó khỏi cái cảm giác tội lỗi.

Hỏi Fourth có tiếc cho mối tình này không thì câu trả lời là có, nó tiếc vì mối tình từng như mộng ấy không thể tiếp tục và người dập tắt lại chẳng ai khác ngoài nó. Nhưng điều đó không có nghĩa là nó hối hận vì đã dập nát.

Fourth nghĩ phải hẹn gặp anh để nói lời chia tay một các đàng hoàng để về sau có vô tình chạm mặt nhau trên phố, nó vẫn có thể mỉm cười chào anh. Trước hết nó phải nhắn tin đáp lại anh đã :

"Vâng. Chúng ta dừng lại thôi."

"Cảm ơn và tạm biệt anh."

"Mong anh có một cuộc sống tốt hơn."

Còn giờ thì có người cần nó quan tâm rồi. Fourth liếc nhìn sang người con trai đang rúc vào lòng nó ngủ, mỉm cười.
* * *
Thật buồn cười, chúng ta thường sẽ trở thành người mà chúng ta ghét nhất.

Có lẽ, Fourth đã chẳng thể quay đầu kể từ khi nó quyết định phản bội lại người yêu nó để đi lăng nhăng với kẻ khác.

Suy nghĩ nó càng ngày càng giống bố nó.

_END_

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top