Chương 2: NHÀ VỆ SINH PLAY (1)

⚠️CẢNH BÁO: YẾU TỐ SCAT, NẶNG, RẤT NẶNG, AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC CẦN BIẾT ĐIỂM DỪNG!

Lưu Thừa Hiên không thể nhịn được nữa, hắn liền lập ra một kế hoạch trong đầu, thầm cười hung ác. Trần Sương thấy hắn không đáp lại mình cũng đâm ra chán, lấy điện thoại ra xem.

Đến giữa trưa, Trần Sương quay sang vừa cười đểu vừa nói với Lưu Thừa Hiên:

"Này thằng già biến thái, tao muốn uống nước, rót tao ly nước lạnh, cho mày một cơ hội xin lỗi tao đấy."

Lưu Thừa Hiên trầm mặc nhìn Trần Sương, mỉm cười:

"Được thôi."

Trần Sương thấy Lưu Thừa Hiên nghe lời như thế thì cũng lấy làm lạ, nhưng y từ lâu được hầu hạ đã quen, người ta đâu ai dám làm trái ý y bao giờ nên y cũng vô tâm vô phế mà không để ý nữa. Đã thế còn nói:

"Hừ, còn biết nghe lời đấy chứ, khác gì chó đâu nhỉ."

Lưu Thừa Hiên nghe xong gân nổi đầy trán, để xem mày còn kiêu căng được bao lâu, thằng ml! Hắn thầm chửi xong thì vào phòng trà, rót nước lạnh vào cốc giấy. Hắn ngậm miệng lại khoảng 3 phút, đợi cho nước miếng ngập mồm. Nhân lúc xung quanh không có ai, hắn nhổ một ngụm nước miếng vào nước, dùng muỗng khuấy đều. Hắn cười khẩy, bồ cũ tao liếm có chút nước miếng mà đã nứng chết lên chết xuống. Tao "tặng" mày một bãi nước miếng thế này, cho mày sống mà không bằng chết!

Lưu Thừa Hiên đem cốc nước ra, chỉnh chỉnh tề tề mà đặt xuống trước mặt Trần Sương. Trần Sương không thèm cảm ơn cũng không thèm nhìn, cầm cốc nước tu ừng ực, có vẻ đang khát nước lắm. Lưu Thừa Hiên thấy vậy thì thầm cười, tay chân hắn đang run rẩy vì hưng phấn, sắp rồi! Từ nay mày sẽ là nô lệ dưới chân tao, Trần Sương!

Trần Sương uống xong cốc nước thì mới cảm thấy vị lạ, cảm thấy ngọt ngọt một cách kỳ quái. Y cũng chẳng để ý, đang dở ván game nên cầm điện thoại lên chơi tiếp. Thế nhưng tầm 5 phút sau, cơ thể y râm ran khó hiểu. Trước mắt như đang mờ đi, y cố gắng dụi mắt, tự hỏi sao mà nóng thế, điều hoà gì như quần què. Thế nhưng chỉ trong vòng 2 phút tiếp theo, y thậm chí còn không thể cầm nổi điện thoại, tay chân run rẩy. Phía dưới dương vật cương cứng, trong người nóng đến kinh khủng khiếp.

Lưu Thừa Hiên nhìn Trần Sương ngọ nguậy không yên bên người mình, liền hiểu y đang phát dâm rồi đây. Hắn nhân cơ hội chạm vào Trần Sương khiến y giật nảy mình, tựa như có một dòng điện chạy khắp toàn cơ thể. Lưu Thừa Hiên 'ân cần' hỏi:

"Cậu bị làm sao thế, khó chịu ở đâu à?"

Lưu Thừa Hiên lại gần nói chuyện với Trần Sương, hơi thở trong miệng hắn làm y đê mê khó tả, tựa như được ngửi thấy mùi hương tuyệt nhất trần đời. Thế nhưng y vẫn giữ được chút lý trí ít ỏi, không quên nhục mạ Lưu Thừa Hiên:

"Mày...ưm...tránh ra, thằng già...rác rưởi..ư.."

Y không thể kiềm chế nổi tiếng rên, mùi hương từ Lưu Thừa Hiên quá mức quyến rũ, trái với lời nói của mình, y càng ngày càng sáp lại gần Lưu Thừa Hiên, ngay khi môi sắp chạm môi, Lưu Thừa Hiên đẩy Trần Sương ra, nói:

"Chúng ta vào nhà vệ sinh nhé."

Trần Sương gần như đã mất đi lý trí, trong đầu y chỉ còn lại mùi hương từ trong miệng của Lưu Thừa Hiên, cặc y đã cương cứng, lỗ sau chưa bao giờ sử dụng cũng không biết vì sao liên tục co rút. Y run rẩy đứng lên đi theo Lưu Thừa Hiên, hai chân dường như đứng không vững nữa.

Khi hai người vào đến buồng riêng của WC thì Trần Sương liền vồ lấy Lưu Thừa Hiên. Hắn cười khẩy, bịt miệng mình lại, nhất quyết không cho Trần Sương hôn hắn. Gương mặt diễm lệ của Trần Sương đỏ bừng, không ngừng thở dốc. Y kẹp hai chân lại, nứng đến không chịu nổi.

"Làm ơn...cho tôi hôn anh...ha..a.." Trần Sương tha thiết cầu xin.

Lưu Thừa Hiên dễ gì bỏ qua, hắn vừa cười vừa nói:

"Ôi trời thiếu gia nhà ai sao lại nứng lung tung như một con chó cái thế kia. Tôi đây chưa có thèm khát tới mức phải đi hôn một con chó."

"Cặc..ư...nứng... nứng quá..thèm quá... cầu xin anh.. cho tôi hôn anh..."

"Tôi không nhắc lại lần thứ hai. Tôi không hôn 'chó'."

Trần Sương lợi dụng lợi thế chiều cao áp sát Lưu Thừa Hiên vào tường. Cạ dương vật vào đũng quần hắn, hông chuyển động lên xuống.

"Cậu quá cao, vị trí cậu nhìn tôi không phải vị trí của một con chó nên có." Lưu Thừa Hiên lạnh lùng nói.

Trần Sương nghe vậy thì liền quỳ thụp xuống, y sẽ làm mọi thứ để được hôn hắn.

"Cởi quần ra, ngồi lên bồn cầu, dạng chân hết cỡ cho tôi, nhớ đừng có lấy tay chạm lung tung."

Trần Sương nghe vậy thì lúc đầu không hiểu kiểu gì, sau một lúc mới đờ đẫn, đứng dậy cởi quần lộ ra một cặp chân thon dài trắng trẻo săn chắc, tiếp theo là chiếc quần lót boxer màu đen. Bé cặc hồng hào lộ ra, nó đang vô cùng hưng phấn dựng thẳng lên trời, dịch thể rỉ ra từ đầu khấc không ngừng chảy xuống sàn nhà. Y ngồi lên bồn cầu, chần chờ chốc lát tựa như đang đấu tranh, nhưng rồi cũng bị khuất phục, e thẹn dạng chân ra hai bên.

"Tôi nói là dạng hết cỡ, cậu không hiểu tiếng người?"

Trần Sương nứng đến chảy cả nước mắt, lỗ sau không hiểu vì sao mà ngứa cứ như hàng vạn con kiến đang bò. Nghe lời hắn, y đành đặt hai chân sang hai bên, mỗi bàn chân chạm vào tường để có điểm tựa, mọi thứ dường như lộ ra không sót một chút gì. Phía bên trên là con cặc đang sưng hồng chảy nước, nhưng thứ hấp dẫn hơn nằm ở bên dưới kia. Lưu Thừa Hiên cẩn thận đánh giá lỗ đít của Trần Sương. Thiếu gia thì thiếu gia, cũng có lỗ đít như bao người thôi!

Đây khẳng định là lỗ đít còn zin, xung quanh là lông mao thưa thớt. Thế nhưng không hổ là đít của người đẹp, còn có màu hồng đào cơ đấy. Nếp uốn xung quanh không ngừng co rút tựa như đang mời gọi, thậm chí còn có một chút nước chảy ra!

"Xin anh...tôi chết mất chết mất..." Trần Sương vẫn không ngừng cầu xin đến lạc giọng.

Lưu Thừa Hiên lấy điện thoại ra chụp bộ dáng dâm đãng của Trần Sương, đặc biệt focus vào hậu huyệt của y rồi lấy ảnh cho Trần Sương xem.

"Cậu xem cái lỗ đít của mình đi, chảy nước có khác gì lồn đàn bà đâu, đĩ chó cái thèm đụ này sao cứ nứng khắp nơi vậy nhỉ?" Hắn không quên cà khịa Trần Sương bằng lời nói của chính y.

"Đúng vậy đúng vậy... em là con chó cái, em là con đĩ thèm đụ thèm địt, em đang nứng lắm, nứng lắm rồi anh ơi, cứu em, đụ em, địt em, đánh em, làm gì em cũng được. Làm ơn anh ơi đừng chỉ nhìn em như thế, em chết, chết mất..." Trần Sương không kiềm nén nổi, dùng hết sức cố gắng nói ra một câu mạch lạc thiết tha cầu xin. Y còn chẳng nhớ ra mình là thiếu gia kiêu căng ngạo mạn ngày nào luôn rồi.

Lưu Thừa Hiên ngồi xổm, chống cằm vừa ngắm lỗ đít của Trần Sương vừa cười nói:

"Tôi không có thói quen hôn chó cũng như đụ chó, chỉ quen cho chó ăn đồ trong miệng mình nhả ra." Trần Sương nghe vậy suýt oà khóc. "Thế nhưng nếu cậu có thành ý, có thể hoá kiếp thành người, cho cậu một cơ hội được hôn tôi."

"Em...ưm...sẽ làm mọi thứ vì anh..."

"Ok, tự móc đít thẩm du trước mặt anh đi nào cưng, kêu thế nào cho dâm vào để anh còn quay phim nữa, lưu làm kỷ niệm." Lưu Thừa Hiên cũng nứng lắm rồi, nhưng hắn cố nhịn.

"Nhưng...em chưa bao giờ chơi...lỗ sau..." Trần Sương thút thít nói.

"Kệ mẹ cưng, làm thế nào mặc cưng. Anh biết cưng giờ nứng bỏ mẹ rồi, lỗ đít ướt như lồn đàn bà thế kia còn bày đặt ra vẻ." Lưu Thừa Hiên không chừa đường lui.

CẢNH BÁO SẮP SCAT (play with poop), SIÊU NẶNG, SIÊU KINH TỞM, KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC CHỚ ĐỌC KẺO BỊ ÁM ẢNH LẠI TRÙ TÁC GIẢ

Trần Sương nói vậy thôi chứ thực ra y thèm khát được đụ lắm rồi, nước dãi sớm chảy đầy cằm. Y vội vàng thọc một ngón tay vào lỗ đít ướt nhẹp đang co rút liên tục, thế nhưng ngón tay vào được giữa chừng lại vội vàng rút ra. Lưu Thừa Hiên nhìn ngón tay dính chút nước vàng vàng, liền hiểu.

"Địt mẹ đời đéo như phim truyện cưng nhỉ, đít chưa đụ bao giờ thì làm sao mà sạch sẽ được."

Trần Sương vỡ mộng.

Hắn ngẫm nghĩ một lát liền nghĩ ra một sáng kế.

"Thực ra anh không phải là một người ngại dơ đâu. Hôm nay kỷ niệm lần đầu hai ta gặp nhau, anh quay phim cưng giải quyết nỗi buồn rồi cất giữ, thế nào?"

Nếu Trần Sương còn một chút lý trí, y hẳn sẽ không bao giờ đồng ý loại chuyện này, chừa một chút tôn nghiêm cho mình. Thế nhưng Trần Sương bây giờ, vì một chút nước miếng mà chuyện gì cũng dám làm, đương nhiên sẽ không từ chối.

"Chỉ cần được anh đụ, có ỉa ngoài đường em cũng dám." Trần Sương mất hết liêm sỉ dâm đãng nói.

"Ngoan lắm. Đặt chân ngồi lên thành bồn cầu, nhớ cởi giày ra. À, lấy cái vòi nước thụt vào cho một tí nước trước đã, lúc ra sẽ thú vị hơn nhiều."

Trần Sương thở hổn hển nghe lời cởi giày ngồi xổm lên thành bồn cầu. Y cầm vòi xịt, hơi ngần ngại rồi thụt một phát dứt khoát vào trong lỗ đít. Y đau điếng người, dù sao lỗ đít chưa xài lần nào, đau cũng dễ hiểu. Y ấn vào xịt nước ra ở mức mạnh nhất, hai mắt y trợn trừng, miệng há ra làm nước miếng chảy đầy cổ.

"Nước...nước vào trong lỗ đít em..ưm...trướng quá...ưm...a..."

Lưu Thừa Hiên vừa chậm rãi quay phim vừa thưởng thức quá trình Trần Sương thực hiện hành vi hết sức mất liêm sỉ này. Đến khi thấy bụng Trần Sương phồng lên, hắn mới kêu dừng lại. Trần Sương nghe vậy liền ngừng động tác, tay giữ chặt vòi xịt không dám rút ra. Lưu Thừa Hiên lia camera lại gần lỗ đít Trần Sương, quay cận cảnh hình ảnh cái lỗ dâm đãng kia.

"Cho hỏi cái lỗ dâm này của ai vậy nhỉ?" Lưu Thừa Hiên trêu chọc.

"Của....đĩ chó cái...Trần Sương..." Trần Sương hết sức hưởng ứng.

"Ồ, thế cái lỗ đít này sắp sửa gặp chuyện gì vậy ta, trông lạ quá chừng!"

"Sắp...ưm...thải phân...ưm..ư...ư..aaaaaaaaaa"

Trần Sương vừa dứt lời, Lưu Thừa Hiên liền cầm lấy tay của y kéo vòi xịt ra. Trần Sương bất ngờ kêu lên thất thanh, lỗ đít 'phụt phụt' liên tục bắn ra chất lỏng và vật thể màu vàng, mùi hôi nồng nặc toả ra khắp nơi cùng âm thanh xì hơi khó tả.

"Ra rồi...ra rồi...ôi trời ơi...trời ơi..sướng quá..." Trần Sương mất kiểm soát la lên, miệng cười dâm đãng, nước mắt nước dãi đầy mặt. Bé cặc cũng vì cơn phun trào đột ngột mà cũng đồng loạt phụt ra một đống tinh dịch cùng nước tiểu vàng khè.

Không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời, huống hồ Trần Sương nghẹn một bụng lâu như vậy, Lưu Thừa Hiên hiểu y đang cực kỳ sướng. Y chăm chú quay hình ảnh xấu hổ đến cùng cực của Trần Sương, bây giờ trước mặt hắn chính là bí mật kinh hoàng nhất có thể đối với một con người!

"Thối quá, cái con chó dơ bẩn này đi ị mà cũng xịt ra tinh dịch ra được, có ai biết cưng dâm đãng lăng loàn đến mức này không?"

Trần Sương nhún nhún cái mông để vẩy bớt nước cứt dính trên lỗ đít, trông dâm loàn cực độ:

"Ưm...ha...chỉ anh biết...chỉ anh biết em là một con chó thèm được anh đụ đến đi ị mà cũng phun nước dâm..." Y vừa nói vừa ngoe nguẩy cái mông với cái lỗ dâm dơ bẩn thối hoắc chưa kịp khép lại.

Lưu Thừa Hiên quay trọn khoảnh khắc vừa rồi, khoái trá không thôi. Đã chơi dơ thì chơi cho trót. Hắn cười gằn, ra lệnh cho Trần Sương:

"Nghe câu 'chó ăn cứt' bao giờ chưa hả thiếu gia của anh, nhìn cái lỗ đít dính đầy cứt dơ bẩn của cưng mà xem, cưng biết mình sắp phải làm gì rồi đấy nhỉ."

Trần Sương nghe thế thì hoảng:

"Anh...anh ơi...em không thể...ưm... anh bảo em làm gì cũng được...đừng...đừng là cái này..."

Lưu Thừa Hiên nham hiểm cười, hắn nhổ một bãi nước miếng trên lòng bàn tay rồi đưa lại sát miệng Trần Sương. Y nhìn thấy chất lỏng sền sệt thơm ngọt trước mặt, cơ thể giật giật, điên cuồng lắc cái mông ngứa ngáy, đang định vươn lưỡi ra liếm thì Lưu Thừa Hiên rút tay ra, đổ hết nước miếng xuống sàn nhà.

Trần Sương thấy thế liền vội vàng quỳ bò xuống sàn nhà, bất chấp có nước cứt và nước đái vươn vãi khắp nơi, y chổng mông lên trời, môi lưỡi điên cuồng liếm nút chùn chụt đám nước miếng dưới sàn.

"Ưm..ưm..nước miếng ngon quá..đã nghiện...ngứa quá..đít ngứa quá...a...đụ..đụ em...đụ em..." Trần Sương vừa liếm nước miếng vừa kêu dâm.

"Dọn sạch đống nước vàng vàng dơ bẩn khắp sàn đi rồi tính tiếp, cưng định để anh dọn cái bãi chiến trường này cho cưng hay sao."

"Em lập tức...lập tức liếm hết..." Nói xong, Trần Sương bất chấp sự bẩn tưởi, cũng dường như quên mất mình là một con người, đã nứng đến phát điên còn được uống thêm nước bọt của Lưu Thừa Hiên nên y giờ chẳng khác gì một con đĩ chó thực thụ. Y vừa chổng mông vừa nằm bò liếm hết chất lỏng dưới sàn, đã thế còn không ngừng khen ngon quá nhằm lấy lòng Lưu Thừa Hiên. Nhìn gương mặt của y chẳng có chút nào gượng ép, hai mắt y trợn lên như đã cơn nghiện, miệng cười dâm đãng rên rỉ như đang phê.

Lưu Thừa Hiên tiếp tế nước bọt cho Trần Sương, biết y đã hoàn toàn mất đi lý trí, liền ra lệnh cho y:

"Nhớ lúc nãy anh nói cưng cái gì không, lỗ đít dơ bẩn của cưng, cần được làm sạch."

"Vâng...vâng..ưm..em nhớ mà...em là một con chó dâm đãng dơ bẩn..dĩ nhiên...dĩ nhiên là phải ăn sạch những thứ dơ bẩn...ư..."

Vừa nói xong, Trần Sương liền thọc tay vào lỗ đít, vét hết chất lỏng cùng vật thể màu vàng nâu lên ngón tay, đưa lên mũi ngửi rồi cho vào miệng.

"Ưmmmmm...ngon tuyệt...tuyệt vời...." Trần Sương vừa ăn vừa khen, nước dãi nước mũi chảy đầy cả ra. Y liên tục móc đít rồi cho vào miệng, đã thế còn liếm láp ngón tay không chừa một chút nào còn lại cứ như là đói bụng ba năm rồi chưa ăn.

"Ha...Trần Sương cưng cũng có ngày hôm nay, ăn cứt trước mặt người khác mà còn tự hào khen ngon. Trần đời đéo ai dâm đến tởm như cưng hết á chó Sương Sương ơi." Lưu Thừa Hiên nhục mạ Trần Sương không thương tiếc.

"Đúng vậy...em dâm...ưm...em tởm...anh chơi em đi, anh đụ em đi, em ngứa quá, nứng đít lắm rồi..." Trần Sương xoay eo lắc mông, dâm không nỡ nhìn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top