Chương 7: Từ bây giờ, chúng ta đã là người yêu( xém H)
- Chị ơi, nãy Tán ca nói gì thế chị?- Trong bữa tiệc, một bé gái giật giật góc áo Thạch Anh.
-Hửm? À..- Thạch Anh chưa kịp nói thì một bé gái khác chen vào (chính là cô bé nhắc đến phim Hàn Quốc):
-Em nhìn sắc mặt của chị ấy và Bác ca mà không biết à? Đó là đồng ý đấy!
-Đúng thế!- Thạch Anh gật đầu với câu nói của cô bé mê phim Hàn Quốc
-Wao! Vậy là mai sau Tán ca sẽ thường xuyên đến đây đúng không chị?
-Không hẳn nhưng chắc chắn sẽ đến đây! Anh ấy còn phải đi làm mà! Lúc nào anh ấy rảnh sẽ đến đây với các em!- Thạc Anh xoa đầu cô bé
Trở lại với đôi chim câu, hai người ngồi ăn với nhau rất vui vẻ, Nhất Bác lâu lâu xuyên thịt sang cho Tiêu Chiến.
- Em thích anh từ khi nào thế?- Cậu ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt sáng như sao của anh.
- Em sẽ không nói đâu!- Anh vươn lên đưa miếng thịt bò lên miệng cậu.
- Em nói đi~! – Cậu giữ tay anh lại trước mặt mình đặt lên đó một nụ hôn nhẹ.
- Không nói!- Anh nhéo nhẹ vào má sữa của cậu.
- Em có tin là anh đè em ra làm ngay tại đây không?- Cậu vươn lên tóm lấy tay còn lại của anh, bắt chéo hai cánh tay rồi dần dà ép anh vào cột.
-Ây za~! Sao Vương tổng lại có thể vô sỉ thế chứ!
-Vô sỉ với riêng em thôi!- Cậu ranh mãnh nhìn thẳng vào mắt anh
- Hứ! Anh làm em ở đây nếu bọn trẻ thấy thì như nào? Anh không phải là dạy hư chúng sao?- Anh nhếch miệng cười
- Từ làm của em với từ làm của anh có giống nhau không thế?
- Thế từ làm của anh là như nào?
-Làm của anh là như này này!- Cậu buông hai tay anh ra rồi nhéo một cái vào eo nhỏ của anh
-Á!- Anh giật thót rên lên một tiếng
-Rên lên như vậy chẳng phải đang dạy hư bọn trẻ sao? Thỏ nhỏ của anh.- Cậu vòng tay xuống ôm eo anh, đầu cúi vào hõm cổ anh ngửi lấy mùi hương nước hoa chỉ riêng anh có.
- Anh thử bị nhéo thử xem có rên thế không?- Anh nhanh tay nhéo vào eo cậu làm cậu giật nảy mình rồi nhân cơ hội chạy ra chỗ khác.
- Sao em lại hư như thế chứ thỏ?-
Cậu chạy đến bắt anh, hai người rượt bắt, chạy vòng vòng một hồi rồi ngồi xuống cạnh đài phun nước nhỏ. Anh ngồi gọn trong người cậu, cảm nhận từng nhịp thở của cậu đang phả vào gáy mình.
- Em có hối hận vì yêu anh không?- Cậu cúi xuống hôn nhẹ vào gáy anh
- Có!
-Hửm?
-Hối hận vì yêu anh khi anh đã có vợ rồi!
-Đã khiến em chịu ủy khuất nhiều rồi! Vậy em có yêu anh không?
- Tất nhiên là có rồi! Vì yêu anh nên em chấp nhận làm nhân tình nhỏ bé của anh!
- Ỏ ~! Anh nhất định sẽ giải quyết cho em mà! Sẽ không để em làm nhân tình mãi đâu! Rồi em sẽ là người vợ duy nhất của anh!- Cậu nắm lấy bàn tay anh rồi hôn lên đó
- Còn Trình Tiêu thì sao?
- Em không cần phải lo! Anh biết mình nên làm gì và biết phải đối xử với ai như nào.
- Nếu ba anh biết em là tiểu tam phá hoại gia đình anh thì sao?
- Anh sẽ nhận lỗi! Em không phải tiểu tam phá hoại gia đình anh nên đừng nghĩ như thế nữa! Là do anh yêu em trước, là do anh để ý đến em!
-Ưm!
-Từ bây giờ chúng ta là người yêu rồi! Anh hạnh phúc lắm!- Cậu cúi xuống hôn vào má anh
- Ưm! Là người yêu.- Anh gật đầu mỉm cười nhìn cậu
Sau bữa tiệc, ba người chia tay bọn trẻ rồi về nhà. Cậu đề nghị qua nhà riêng của anh, anh định từ chối thì Thạch Anh lên tiếng ủng hộ Nhất Bác qua nhà anh.
Trước khi lên nhà, cô nhắn tin nhờ anh khóa cửa phòng cô hộ cho Nhất Bác khỏi phát hiện, còn về quần áo của cô thì cứ an tâm vì cô quẳng hết vào phòng cô ở nhờ rồi.
- Em nhắn tin với ai thế ?- Cậu thấy anh dán mắt vào màn hình nên thắc mắc.
- À ! Bạn em nhắn tin nhờ một số chuyện ấy mà ! Em từ chối rồi ! Anh không phải lo đâu !- Anh mỉm cười cất điện thoại vào trong túi.
Bước vào cửa, anh chưa kịp bật điện thì cậu đã nhanh chóng ép anh vào góc tường hôn sâu tiện tay chốt cửa lại. Lưỡi cậu luồn vào thăm dò từng ngóc ngách trong khoang miệng anh. Cảm thấy đối phương mất dưỡng khí, cậu liền tiếc nuối nhả ra kéo theo một sợi chỉ bạc.
-Sao anh lại vội thế ? Anh còn chưa thăm quan nhà em mà !- Anh đỏ mặt đẩy cậu ra rồi bật điện
-Chuyện thăm quan thì mai anh thăm sau ! Bây giờ vào làm chính sự.- Cậu bế thốc anh lên để anh quặp chân vào eo mình.
- Anh đi tắm đi đã ! Em cũng cần tắm đây ! Đi cả ngày hôi chết đi được !- Hai tay anh vỗ vỗ vào vai cậu để cậu thả anh xuống
-Ừm !
Anh đẩy cậu vào phòng mình lựa cái áo oversize cho cậu. Anh liếc nhìn cậu ái ngại nói :
- Quần của em không vừa cho anh mặc rồi ! Để em đi xuống cửa hàng ở dưới tầng mua một chút đồ rồi mua quần cho anh ! Anh cứ vào tắm đi đã ! Nếu em không kịp lên thì mặc tạm áo tắm trong tủ ở phòng tắm cũng được.
- Ừm !- Cậu gật đầu bước vào trong phòng tắm
Khi cậu đã đóng cửa phòng rồi anh mới vội đi ra ngoài khóa cửa phòng Thạch Anh lại. Anh đi xuống tầng 1 mua một số đồ dùng cần thiết rồi lên tầng 2 vào tiệm quần áo mua quần cho cậu. Lúc anh lên nhà thì đã thấy cậu ngồi gác tay trên ghế sofa thưởng thức li rượu vang rồi. Cậu thấy anh về thì hớp một ngụm rượu đến gần anh hôn xuống, truyền rượu từ trong miệng cậu qua miệng anh. Hai người say đắm trong nụ hôn đầy mùi rượu. Đến khi cậu lần mò bàn tay xuống dưới mông anh, anh liền đẩy nhẹ cậu ra :
- Em còn chưa tắm nữa mà ! Anh vội gì chứ !
- Anh tắm cho em !- Cậu lại cúi xuống ôm anh rồi hôn chụt một cái vào cổ anh
-Thôi ! Anh uống rượu tiếp đi !
Vì phòng tắm của anh che bằng kính mờ nên khi ngồi ở giường cậu chỉ thấy bóng dáng ảo diệu của anh thôi chứ chưa chiêm ngưỡng được cả cơ thể. Anh đi ra mặc trên mình một chiếc áo thun oversize để lộ xương quai xanh vẫn còn đọng nước. Cậu không ngần ngại bước đến hút chỗ nước đọng trên xương quai xanh của anh, nếu có thể ví dụ thì hình ảnh bây giờ giống như cậu là một vampire đang hút máu con mồi vậy. Anh đẩy cậu ra, rồi ôm đầu cậu xuống hôn. Cậu luồn tay xuống dưới rồi lại lần mò lên trên từ từ bóp eo anh một cái rồi di dời tay lên trên hai đầu nhũ anh mà vân vê. Anh run rẩy không trụ nổi liền vịn tay lên hai vai cậu rên một tiếng nhỏ nhẹ đủ để cậu nghe thấy.
- Em thật là quá câu nhân đi ! Thỏ yêu ạ !- Nói rồi cậu lại bóp mạnh hai đầu vú anh làm nó dựng đứng lên.
_______________________________________
Dừng ở đây thôi! Hôm nay Au lười quá đi à!
Đọc H nhiều, phê bình người ta nhiều rồi đến giờ mình viết không được =((
Tu luyện lại đã! Dù sao cũng là lần đầu tui viết H
Hôm nay ngày đẹp nên tui đăng á
20220222 toàn tình yêu thui nha!
Yêu mọi người nhiều
Thường thì phải 3000 từ cơ nhưng hôm nay lười quá nên hơn có 1000 từ à
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top