Chương 8 - Cùng Một Bầu Trời

[1/5/2021]
_______
Sảnh ngoài của sân bay.

"Ôi trời, cuối cùng cũng đến nơi rồi!!"

"Trước đây tôi chưa bao giờ bay một đường dài thế này"

"Quả thật... đến tận 11 giờ bay..."

"Woa! Bầu trời đẹp quá đi mất! Thật lâu rồi mới được nhìn thấy bầu xanh ngất như thế này. Bay lâu như thế cũng thật đáng giá."

"Tôi thì chẳng quan tâm bay dài hay bay ngắn, miễn là được đi cùng với cậu~"

Bầu trời Thổ Nhĩ Kỳ thật không làm cho những hành khách bay đường dài phải thất vọng. Trời quan mây, nắng dịu nhẹ, lâu lâu có một đợt gió nhẹ thoảng qua làm lao xao những tán cây gần đó, cuốn theo vài chiếc lá phất phới giữa không trung. Tạo nên khung cảnh thật thoải mái, tựa như chút ít an ủi người phương xa sau chuyến bay dài đầy mệt nhọc.

Vài ba người cảm thán ngắm nhìn, một vài người lấy di động ra để lưu lại bầu trời trong xanh ấy như một kỷ niệm đẹp. Trong đó tất nhiên có cả Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến, cả hai con người đam mê với nét đẹp của phong cảnh. Mỗi người chụp một góc trời, không hẹn mà cùng đăng vào vòng bạn bè.

"Tiểu Tán, đưa túi của con cho mẹ. Mẹ lên xe giữ chỗ trước cho. Con đi xem hành lý nhé."

"Mẹ giữ điện thoại giúp con luôn đi."
.
.
*Vòng bạn bè wechat:

Xz.Sean105 [vừa đăng một ảnh chụp bầu trời]

"Xz... Sean? Hửm? Mình kết bạn với người này lúc nào nhỉ?"

Vương Nhất Bác vừa đăng xong ảnh tiện tay lướt nhẹ. Bài đăng cách đây vài ba phút nổi bật đầu trang cũng là hình ảnh bầu trời, không kèm bất cứ thứ gì khác, không ghi chú, cũng chẳng check địa điểm. Trong trí nhớ của Vương Nhất Bác hình như trước giờ chưa từng tồn tại người bạn bí ẩn nào như vậy cả. Tò mò thì phải hỏi chính chủ, chẳng phải rất đơn giản sao?! Thế là Vương Nhất Bác gửi đi một tin nhắn cho người bạn xa lạ đầy bí ẩn kia.
.
.
.
Ba và mẹ Tiêu đã yên vị trên xe. *Ting~* Chiếc điện thoại đang nằm trong tay mẹ Tiêu vang lên một tiếng nhỏ báo rằng có tin nhắn vừa được nhắn qua, lôi kéo sự chú ý từ ba mẹ Tiêu nhìn vào. Vì là dòng ios nên tin nhắn được hiển thị một cách rành mạch ở màng hình khoá mà không cần mở khoá để xem.

Wechat_ Wyb.Tracer85 vừa gửi một tin nhắn [xin lỗi, bạn là ai nhỉ?]

"Tiểu Tán, con có..." Mẹ Tiêu không suy nghĩ nhiều quay qua gõ gõ vào kính xe tạo sự chú ý cất giọng gọi Tiêu Chiến. Tiêu Chiến bấy giờ đang hi hi ha ha cùng Tiểu Nguyên sắp xếp hành lý phía gầm xe nào có hay biết gì. Không để cho mẹ Tiêu nói hết câu, ba Tiêu nhanh nhẹn lấy tay bịch miệng mẹ Tiêu vội vàng ra hiệu yên lặng.

"Suỵt! Nếu tôi đoán không lầm thì đây là Nhất Bác đấy!"

"A! Có khi là thằng bé thật."

"Nếu để hai đứa liên lạc với nhau thì chúng ta sẽ bị lộ mất!"

"Ôi trời, thế chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Bà đưa điện thoại cho tôi... " Vài ba thao tác đơn giản của ba Tiêu đã mở được khoá, vào tin nhắn, nhấn nút xoá. Nhanh nhẹn, dứt khoát và quyết đoán, không hổ là người đàn ông trụ cột của gia đình.

"Xong~"

"Đúng rồi, chỉ cần xoá tin nhắn của cậu ấy là xong! Nhưng mà... làm sao ông biết mật khẩu của thằng bé vậy?"

"Bà nghĩ là thằng bé nhớ được ngày tháng nào khác ngoài chính ngày sinh tháng đẻ của bản thân nó đấy à?"

"Hợp lý!" Mẹ Tiêu giơ ngón cái like cho ba Tiêu một cái tỏ vẻ khen ngợi.

Tiêu Chiến bây giờ ngó đầu vào khó hiểu nhìn nhìn hai vị phụ huynh, sau đó cũng từ từ bước lên xe. Ba và mẹ Tiêu đã hoàng thành xong ý đồ, mang vẻ mặt không một gợn sóng đối mặt với con trai.

"Mẹ, lúc nãy mẹ gọi con à?"

"Không, làm gì có!"

"Đưa điện thoại lại cho con với. Mà mẹ không đụng chạm gì vào điện thoại của con đấy chứ?!"

"Sao mẹ lại đụng chạm vào được chứ... mẹ có biết mật khẩu của con đâu. Ai da~ mẹ giữ chỗ cho con rồi đó. Ở phía cuối dãy kia kìa~ đi đi~"

Mẹ Tiêu nói như thật, làm Tiêu Chiến dù có nghi ngờ chất vấn cũng không tìm ra được sơ hở nên đành thôi.

*Vòng bạn bè Wechat: dưới bức ảnh bầu trời Tiêu Chiến vừa đăng lên.

Comment:

🐶 Cún nhỏ Beauty: [woa, đây là đâu thế?]

🌻Tôi là đoá hướng dương toả sáng: [Chiến à, đăng bài mà không có ghi chú gì cả thì làm sao tụi này biết được cậu đang ở đâu chứ hả?]

🌺 Tư Tư: [Anh rể đâu rồi? Sao không thấy trong hình?]

🐰 Xz.Sean105: Reply Tư Tư [icon chào tạm biệt với nụ cười ghét bỏ]

"Haizz... Tư Tư-- cái con người xấu tính này, đừng có mà vào đây bình luận lung tung..." Tiêu Chiến vừa đọc một lượt bình luận của mọi người, vừa than phiền vì cô bạn thân. Uất ức lướt lướt một vòng bạn bè, anh bị thu hút bởi một bức ảnh cũng chụp bầu trời được đăng cách đó không lâu.

"Wyb. Tra--cer-- ai đây nhỉ...? Không có tấm selfie nào luôn... thôi kệ đi, quan tâm làm gì chứ~"

Sự tò mò của Tiêu Chiến bị đánh bay đi khi anh lướt vào trang cá nhân của Vương Nhất Bác nhưng không thấy thứ cần tìm. Tiêu Chiến thả like cho bức hình chụp bầu trời kia như một thói quen rồi thoát ra, đeo tai nghe thưởng thức bài hát vừa phát hành cách đây không lâu của idol Tôn Yến Tư.
.
.
"Hử? Tin nhắn trả lời?"

Điện thoại của Vương Nhất Bác có thông báo. Cứ nghĩ người bạn bí ẩn kia trả lời tin nhắn của mình, nhưng để Vương Nhất Bác thất vọng rồi...

"... không trả lời tin nhắn nhưng lại like bài đăng của mình? Thật là... ai vậy nhỉ?"

Tiêu Chiến đã ngồi yên vị phía hàng ghế cuối cùng trên xe, tay chống cằm, mi mắt nhắm lại, tựa người vào ghế dựa, miệng khẽ ngân nga lời bài hát theo nhạc. Vương Nhất Bác bên này vừa bỏ hành lý vào gầm xe vừa suy tư về người bí ẩn trên wechat kia.

_____end chương 8_____

Q&A

Q: Tiêu Chiến muốn tìm gì trong trang cá nhân của Vương Nhất Bác?

A: Ảnh có mặt của Vương Nhất Bác. Muốn biết là ai thì phải vậy thôi.

Q: Thả like theo thói quen có phải là cứ thấy bài viết mới, bất kể là của ai, đăng gì cũng nhấn like không?

A: Chính là vậy.

Q: Đến khi nào họ mới biết tài khoản kia là của đối phương?

A: Còn lâu:)

Q: Tiêu Chiến không tò mò về tài khoản bí ẩn kia của Vương Nhất Bác nữa sao? Không phải anh ấy rất cố chấp à?

A: ... không phải ngừng tò mò, chỉ đơn giản là đã tìm trong trang cá nhân nhưng không thấy. Đừng hỏi sao không nhắn tin như Vương Nhất Bác, vì Tiêu Chiến quả thật không nghĩ tới=)) Về phần cố chấp, thật sự thì việc này cố chấp kiểu gì được? Với lại vì trí nhớ không tốt, nên chỉ nghĩ đơn giản là một người bạn nào đó lức trước của anh mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top