3

Sau khi bàn bạc kĩ càng họ quyết định anh và Vương Nhất Bác đi với nhau ,còn Vu Bân sẽ đi nói cho ông nội Vương và mọi người nhà họ Vương biết.

Vương Nhất Bác dẫn anh đi về phía phòng khách ,nhưng là phòng dành cho khách quý.

Ngồi trong phòng anh thấp thỏm thỉnh thoảng liếc nhìn Vương Nhất Bác nói :"em trai nhỏ à ,đừng nhìn anh như vậy được không ?"

"..."

Tiêu Chiến nhắc nhở :"hay ít nhất em hãy nói gì đi a chứ nhìn chằm chằm vậy thật làm người sợ hãi"

"..."

Được rồi anh cảm thấy cậu bạn nhỏ này có một đặc tính đó là ít nói.
Trong lúc anh đang than khó than khổ thì hắn lên tiếng :"anh tên gì ? "

"hả ???"

Vương Nhất Bác kiên nhẫn hỏi lại :"tên ?"

Giờ anh mới nhớ là mình chưa hề nói tên cho hắn ta ,anh cười gượng nói :"Tiêu Chiến, vậy còn em ?"

"..."

Vâng lại là sự im lặng ,tại sao đẹp trai mà ít nói vậy ,ai trả lời giúp anh được không.

Anh không tin không thể làm hắn ta mở miệng :"em trai em tên gì , em quen Vương Nhất Bác hả ? Em giúp anh như thế nào ?"

" ... "

"em vẫn không nói vậy thôi anh đi trước nha"

Thấy anh có hành động đứng lên ra ngoài hắn ta nói :"anh hỏi nhiều vậy làm gì ,một lúc sau anh sẽ biết em là ai thôi"

"..."

Vương Nhất Bác :"anh làm bộ mặt đó làm gì nghe không hiểu sao ?"

Tiêu Chiến lắc đầu.

Vương Nhất Bác cười nhẹ :"vậy không cần hiểu"

Anh tính mở miệng nói thêm gì đó nhưng mà bụng anh mở lời trước rồi.
' pff' thấy hắn ta cười mặt anh tức khắc đỏ bừng, sao lại đói vào lúc này được cơ chứ.

Lúc này hắn đứng lên nói :"đi thôi"

Tiêu Chiến ngơ ngác :"đi ? đi đâu ?"

Vương Nhất Bác :"không phải anh đói sao, đưa anh ra ngoài kia ăn cùng họ"

Tiêu Chiến vui vẻ :"được"

Anh vui vẻ theo hắn ra nơi mọi người đang tụ tập ăn uống chờ tiệc của ông nội Vương bắt đầu.

Anh đang ăn uống vui vẻ thì hắn lại gần anh nói :"lát nữa anh hãy đi theo em"

Tiêu Chiến thắc mắc :"tại sao ?"

Vương Nhất Bác :"đến lúc đó anh sẽ biết"

Mặc dù thắc mắc nhưng anh vẫn nói :"được thôi"

Trả lời xong anh tiếp tục công việc ăn uống của mình.

Vương Nhất Bác thấy vẻ mặt háu ăn của anh mà không khỏi bật cười. Hai bên má anh phồng ra nhìn thật dễ thương hắn muốn đưa tay ấn thử nhưng lại không thể doạ thỏ nhỏ sợ được cần phải từ từ nuôi thì đến lúc ăn thịt mới ngon.

Anh không hề biết suy nghĩ của Vương Nhất Bác mà trong đầu bây giờ chỉ có vỏn vẹn hai chữ thật ngon.

______

Bữa tiệc bắt đầu một lão gia tử bước ra theo sau là một vài người.

Phải không sai đó là Vương Thiên ông nội Vương Nhất Bác , theo sau là cha hắn Vương Hùng và mẹ Lý Duệ và một số người con khác của Vương Thiên.

Nhân vật chính của bữa tiệc này đã xuất hiện nên mọi người cũng bớt ồn ào hơn ,ngay cả anh cũng ngừng ăn lại.

Vương Thiên lên tiếng :"cảm ơn mọi người đã đến tiệc mừng thọ này của tôi. Nhân ngày vui này tôi cũng muốn thông báo với mọi người ,cháu trai út của tôi sẽ bắt tay vào tiếp quản công việc của gia đình"

Mọi người ồ lên ,có ai mà không biết Vương Nhất Bác là thiếu niên tài giỏi vừa kết thúc việc làm ăn bên nước ngoài bây giờ về nước tiếp quản công ty của gia đình chỉ sợ YZ sẽ không ngừng phát triển vượt qua mọi đối thủ khác.

Lúc này Vương Nhất Bác kéo tay anh nói :"anh đi theo em"

"đi đâu ?"

"tới phía ông nội"

"ồ ,khoan em nói ông nội ?" Anh mở to mắt ngạc nhiên nhìn hắn ,ông nội nào ? Sao lại có ông nội ở đây ? Hay là…

Suy nghĩ chưa dứt thì anh đã đứng cạnh Vương Thiên rồi :"mọi người đây là cháu tôi Vương Nhất Bác mong sau này mọi người sẽ chiếu cố nó"

Lần này ai cũng không thể rời mắt khỏi Vương Nhất Bác. Một người với khuôn mặt lạnh lùng ,ánh mắt như muốn đóng băng mọi thứ.

Còn anh thì sao ,chết lặng trong đầu hiện tại đang gào thét.

Em trai nhỏ là Vương Nhất Bác, em trai nhỏ là nam chủ ,mình vừa làm gì ,nói hắn ngốc ,đùa cợt nam chủ. Làm sao giờ ,liệu nam chủ có ghi thù  rồi cho ăn kẹo đồng ko ? aaaaaaa làm sao đây.

Nhìn vẻ mặt anh lúc này phải nói phi thường u ám nội tâm gào thét.
Lúc này mọi người cũng chú ý đến anh ,bàn tán nhau hỏi anh là ai sao lại đi cùng Vương Nhất Bác ngay cả Tiêu Hoàng cũng ngạc nhiên khi anh ở cùng hắn.

Lúc này Vương Thiên lên tiếng :"Nhất Bác đây là ai vậy ?"

Vương Nhất Bác nhìn anh miệng tạo hình vòng cung rất nhỏ ko ai có thể thấy được.

Hắn nói :"ông nội đây là Tiêu Chiến anh ấy là bạn con"

" bạn? "

Ngay cả Vương Thiên giờ phút này cũng ngạc nhiên. Thằng nhóc này mới về nước bạn ở đâu ra.

Anh gượng gạo lên tiếng chào hỏi :"haha ,xin chào ngài Vương chủ tịch"

Vương Nhất Bác :"anh gọi ông ấy như em gọi là được"

1…2…3…4.…5…

Có nghe thấy không Vương Nhất Bác vừa nói gì ,gọi như cậu ta gọi ,ai nghe nhầm không ,giải thích tại sao nam chủ lại nói vậy đi.

Không chỉ mình anh mà người nhà hắn cũng ngây người mấy giây sau mới phản ứng lại.

Vương Thiên cười to nói :"nếu như Nhất Bác đã nói như vậy thì chấu cứ gọi ta như vậy đi"

Tiêu Chiến hoảng hốt lắc đầu :"như vậy không thể được đâu ạ"

Vương Thiên :"không sao cứ coi ta là ông nội cháu là được"

Tiêu Chiến do dự :"nhưng…vậy cháu gọi ngài là Vương gia gia cũng được rồi ạ. Vậy cháu xin phép qua bên kia"

Nói xong anh vội vã rời đi , nhưng rất tiếc không như ý nguyện

Vương Nhất Bác kéo tay anh lại nói nhỏ :" không phải muốn giúp em sao ,sao đã bỏ chạy rồi"

Tiêu Chiến lúng túng :"ừm… vương thiếu gia phiền cậu giữ tự trọng"

Nói xong câu này anh cảm thấy hắn lộ vẻ tức giận.

Quả nhiên hắn nói :"cho anh gọi lại một lần nữa"

"hả ? Gọi gì ?"

Anh ngơ ngác không biết gì. Lẽ nào vì anh gọi hắn là Vương thiếu gia nên hắn giận. Khoan nếu vậy hắn muốn anh gọi là em trai nhỏ là cậu bạn nhỏ , không thể nào ,khoan nếu vậy anh sẽ có khoảng cách ngắn hơn với hắn.

Anh mở miệng thử gọi :"ừm, Nhất Bác em có thể buông tay anh không ?"

Quả nhiên sắc mặt hắn trở nên dịu đi, không cau có như vừa nãy :"anh muốn đi đâu ?"

Tiêu Chiến :"thì muốn Dương Ngọc lộ mặt thì anh phải tránh mặt chứ"

" không cần "

"vậy…"

"anh cứ đứng gần em là được"

Hai người tiếng qua tiếng lại cuối cùng anh cũng không lay chuyển được hắn nên đành thở dài.

Lúc này từ xa vang đến một tiếng nói gọi anh :"Tiêu Chiến ,làm gì ở đó vậy"

_____________

# xin lỗi mọi người vì ra chương hơi lâu ,mình nghĩ mãi nó mới ra được vài chữ , tưởng tượng thì được mà sao viết ra khó quá 😅

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top