PHIÊN NGOẠI 1

Tiêu Chiến nửa nằm nửa ngồi ở trên giường. Một chân hơi co, một chân duỗi ra đặt trên đùi Vương Nhất Bác. Hắn đang cắt móng chân cho anh. Tiêu Chiến bị cận nên tự mình cắt móng thì có hơi khó khăn. Cho nên, mỗi lần gặp nhau anh đều muốn Vương Nhất Bác thực hiện phúc lợi này cho mình.

Giả vờ bâng quơ vài câu, Tiêu Chiến thấp giọng hỏi Vương Nhất Bác hồi xưa sao dám đè anh lên tường đòi làm chuyện ấy? Em lúc đó ăn phải gan hùm à?

Vương Nhất Bác liếc mắt nhìn Tiêu Chiến một cái, không nói gì, bàn tay vẫn không nhanh không chậm, tỷ mỉ cắt móng chân cho Tiêu Chiến. Bàn chân Tiêu Chiến thon gầy, ngón chân rất dài, khớp ngón lại có từng chùm lông loăn xoăn mọc. Nhìn bàn chân của anh lâu, sẽ không nhịn được mà hôn xuống, sẽ nảy ra vài ý đồ xấu nữa.

Vương Nhất Bác cắt móng chân xong, bất ngờ cúi xuống hôn lên mu bàn chân của Tiêu Chiến một cách thành kính. Cơ thể Tiêu Chiến chỗ nào cũng nam tính, tóc mai dài, đường lông bụng rậm rạp kéo xuống tận vùng lông mu, anh tuy không có sáu múi nhưng gầy nên đường V-cut cũng khá rõ, cả bàn chân dài đẹp này cũng rất nam tính nữa.

Vậy mà ở trên giường lại dâm đãng không chịu nổi.

Tiêu Chiến hỏi mà không nhận được câu trả lời, lại còn bị hôn bất ngờ gây nhột. Anh rụt chân lại, cười khúc khích.

"Nhất Bác, em làm cái trò gì vậy hả? Sao không trả lời anh?"

"Tiêu Chiến, anh lại còn phải hỏi em sao? Chính ra em mới phải là người hỏi câu này đó?"

"Em ngang ngược quá đi. Sao cuối cùng lại là anh chứ?" Tiêu Chiến trề môi. Bàn chân của anh duỗi ra, cổ chân nhỏ với mắt cá chân tuyệt đẹp ẩy ẩy vào vị trí đầu vú của Vương Nhất Bác. Chính là chọc ghẹo hắn.

Tiêu Chiến mặc độc có một chiếc áo choàng tắm, động tác chống hai khuỷnh tay ra sau đỡ người, một chân duỗi thẳng, giơ cao, một chân co làm tà áo trượt xuống.

Từ hướng nhìn của Vương Nhất Bác, ánh mắt sẽ trôi từ cổ chân xuống cặp đùi trơn mịn, lấp ló dưới vùng tối giữa háng là đường cong của cặp mông căng tròn, che dấu một huyệt nhỏ mê người. Phía trên còn có cả ...

Vương Nhất Bác cảm giác cổ họng khô khốc. Tia nhìn chỉ một phần trăm giây mà hắn tưởng mười lăm phút. Cảnh xuân tuyệt mỹ trước mắt đánh bang bang trong đầu, máu lại dồn xuống bên dưới, hạ thân rần rật.

Vương Nhất Bác lại nhớ về những ngày trong đoàn phim.

---

Song nam chủ được sắp xếp ở hai phòng riêng, đối diện nhau. Phúc lợi không tồi vì phòng ốc thoáng mát, lại đủ tiện nghi. Chỉ hiềm nỗi cửa sổ quá to, cả một phần tường lớn đối diện của hai phòng đều là kính, kéo dài từ sàn tới trần.

Từ phòng Vương Nhất Bác nhìn sang có thể thấy toàn bộ giường ngủ của Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác lúc phát hiện ra điều này hơi ngại ngùng, nhưng cậu nhóc mới vừa đủ tuổi kết hôn này lúc đó nghĩ khá đơn giản. Đàn ông con trai cả, vả lại còn có rèm, chỉ kéo xuống một cái là riêng tư ngay mà.

Nhưng mà sự đời không đơn giản như Vương Nhất Bác nghĩ. Rèm cửa của hắn sớm hư rồi, không thể kéo lại được nữa.

Một tối muộn, Vương Nhất Bác xong cảnh quay ngồi ở bên này chơi game, vô tình nhìn sang bên kia. Tiêu Chiến đang sửa soạn đi ngủ.

Anh hình như vừa bước ra từ phòng tắm, cũng mặc độc một cái áo choàng ngủ, hai tà áo vắt qua, cố định bằng một sợi thắt lưng lỏng lẻo. Một tay Tiêu Chiến cầm khăn lông, nghiêng đầu lau tóc cho khô.

Có mỗi việc cột dây thắt lưng mà làm không xong. Vương Nhất Bác buột miệng. Bởi khi Tiêu Chiến nghiêng qua, tà áo liền tuột khỏi vai anh, làm lộ rõ một bờ xương quai xanh tuyệt đẹp và một phần ngực có cơ thịt. Núm vú hồng đậm của Tiêu Chiến nửa kín nửa hở, hạt đậu nho nhỏ xinh xinh bị viền áo cạ vào.

Vương Nhất Bác thấy mình nuốt nước miếng, cổ họng khô khốc.

Áo choàng tắm của khách sạn so với chiều cao của Tiêu Chiến thì hơi ngắn, nên cặp đùi thon dài của anh bị lộ, theo nhịp bước làm tà áo bị tách ra hai bên.

Vương Nhất Bác nhìn mê mải cho đến khi nhận ra Tiêu Chiến đang bước về phía mình. Không, đúng hơn là anh đang bước về phía cửa sổ, anh đưa tay kéo rèm che lại. Vương Nhất Bác hoảng hốt, chúi mũi vào cái điện thoại, làm như đang bận say sưa chơi một trò game mới.

Ngày hôm sau chính là quay cảnh trong tĩnh thất, Vương Nhất Bác theo kịch bản mở tà áo của Tiêu Chiến ra. Đập vào mắt hắn là hạt đậu nho nhỏ kia, nằm trên vùng núm hồng đậm, đang dựng thẳng đầy khiêu khích. Vương Nhất Bác cả người muốn bốc cháy. Nhìn ở cự ly quá gần như vậy, thật làm người anh em của hắn cảm thấy rất khó ở. Tiêu Chiến ngồi yên, cúi đầu, miệng hơi phụng phịu, nhưng ánh mắt lại kín đáo loé lên một tia sáng đầy ma mãnh.

Vương Nhất Bác xong cảnh quay về sớm, phải cầm điện thoại vào phòng tắm rất lâu rất lâu. Lúc ở phim trường, khi Tiêu Chiến còn ngồi trên giường, hắn đã lén dùng điện thoại chụp anh rất nhiều. Vị caca này, thật sự ngây thơ đấy chứ?

Vương Nhất Bác cảm thấy Tiêu Chiến không có ngây thơ. 

Tối hôm sau hắn về phòng muộn hơn anh, đã thấy Tiêu Chiến chổng mông nằm trên giường. Hai chân của anh chạm nhau, tưởng tượng giống như từ tư thế ngồi của trà đạo Nhật Bản mà nằm xuống, mấy cái gối lớn đỡ dưới bụng làm cặp mông no tròn vểnh lên. Chuyện cũng không có gì đáng nói nếu đèn phòng ngủ không mờ ảo và Tiêu Chiến không mặc cái áo choàng tắm chết tiệt ấy. Đã ngắn chỉ che được hai phần ba mông thì chớ, lại còn mềm mại kẹt giữa khe mông, thật là mặc mà giống như không mặc gì. Vương Nhất Bác đứng trong bóng tối của phòng mình nhìn sang phía bên kia trân trối, còn không dám cả bật đèn lên.

Rồi một ngày trước ngày hắn đè Tiêu Chiến lên tường. Vương Nhất Bác nhớ đêm đó hắn có mấy cảnh quay một mình. Vương Nhất Bác trở về đã là hai giờ sáng.

Dãy lầu này chỉ có phòng của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Vừa đi lướt qua cửa phòng Tiêu Chiến, hắn nghe có tiếng rên rỉ. Vương Nhất Bác đứng sựng lại. Trong không gian yên ắng của đêm, tiếng rên như được khuếch đại âm thanh lên gấp trăm lần.

Tiêu Chiến bị đau sao? Vương Nhất Bác đứng bên ngoài tò mò một lát rồi quyết định thử vặn chốt cửa.

Không khoá?

Cửa phòng từ từ trượt ra, ánh sáng mờ nhạt từ đèn phòng ngủ hắt lên giường.

Tiêu Chiến chìm giữa gối chăn mềm mại, lúc này đã kịch liệt nhăn nhúm xô lệch thành một đoàn. Mắt anh nhắm nghiền, mi tâm hơi nhăn lại, một tay anh bấu chặt ga giường, một tay đang tự sục cậu nhỏ của mình.

Vương Nhất Bác đứng chết lặng.

Tiếng rên rỉ aa trầm thấp của Tiêu Chiến đánh vào tai Vương Nhất Bác. Cả bộ dạng run rẩy, tà áo xao động theo từng cử chỉ mãnh liệt kia nữa.

Dục vọng từ bên dưới đánh cho máu huyết của Vương Nhất Bác dồn hết xuống. Một đứa con trai chỉ có kinh nghiệm tự xử qua màn hình như hắn, được nhìn thấy ái nhân của mình trực tiếp rên xiết thế này, có phải quá đáng lắm rồi không?

———

"Giỏi lắm. Tiêu Chiến"

Vương Nhất Bác bắt lấy cổ chân Tiêu Chiến, hắn hăm hở trèo lên giường, tách hai chân anh ra. Vùng tư mật xinh đẹp lồ lộ trước mắt.

Tiêu Chiến bật cười. Anh câu lấy cổ Vương Nhất Bác, ưỡn lưng đòi một nụ hôn sâu, hai chân cũng không thành thực choàng qua hông hắn.

"Anh nhớ em đến chết mất" Tiêu Chiến thở dài ngọt ngào.

Vương Nhất Bác không nói gì, bờ xương quai xanh của anh lúc này câu dẫn hắn hơn nhiều. Vương Nhất Bác hít lấy mùi thơm da thịt quen thuộc, độ ấm hõm cổ Tiêu Chiến làm hắn cảm thấy si dại.

Vương Nhất Bác khẽ ưỡn hông điều chỉnh lại bộ vị một chút. Thân dưới của Tiêu Chiến đang lắc lư, hai chân mở rộng vòng qua hông xiết chặt Vương Nhất Bác đòi hỏi. Vương Nhất Bác kê côn thịt nóng rẫy phía dưới khẽ chọc vào vị trí mẫn cảm kia, dâm thuỷ rỉ rả tươm ra giao hoà.

"Muốn em..."

"Hửm?"

"Muốn em" Tiêu Chiến ưỡn ngực đẩy núm vú hồng đậm vào miệng Vương Nhất Bác. Cái lưỡi nham nhám của hắn làm anh vừa ướt vừa ngứa. Huyệt nhỏ bên dưới chờ đợi đã lâu cũng tự co thắt thèm khát được lấp đầy.

Vương Nhất Bác đưa tay ra phía sau bóp chặt lấy bờ mông mềm mịn của Tiêu Chiến. Côn thịt của hắn thử nhấp nhẹ hai cái rồi cũng lạnh lùng như chủ nhân, thúc mạnh vào.

Tiêu Chiến giật nảy người. Cảm giác có một khối cứng rắn xuyên qua người mình làm anh không kìm được thét lên. Tiêu Chiến bấu chặt lấy vai Vương Nhất Bác. Vách tràng ngập ngụa dâm thuỷ, đang co bóp xoa nắn tiểu súc vật lấy lòng.

Vương Nhất Bác hài lòng nhìn người dưới thân. Hai chân Tiêu Chiến run bắn lên theo nhịp đẩy đưa của hắn. Cự vật của anh cũng đong đưa ngóc lên. Vương Nhất Bác cưng chiều cầm tay Tiêu Chiến đưa xuống, ra lệnh.

"Làm cho em xem"

Tiêu Chiến e thẹn. Bàn tay nhỏ của anh nắm lấy côn thịt hồng nhuận của mình, ngón cái khẽ vươn ra xoa nhấn đầu khấc rồi bắt đầu tuốt lộng.

Nhịp ra vào của Vương Nhất Bác nhanh dần, mông nhỏ của Tiêu Chiến trong lòng bàn tay của Vương Nhất Bác cũng bị nhào đỏ ửng. Vương Nhất Bác từ bỏ cặp mông của anh, hai tay bắt lấy hông Tiêu Chiến hơi nâng anh lên. Nhịp thúc giòn giã ba ba liên tục.

Tay của Tiêu Chiến cũng nhanh dần theo. Anh sướng.

Khoái cảm như cơn sóng đánh dồn dập. Vương Nhất Bác thở dốc. Tiêu Chiến há miệng khóc lên nức nở, nước mắt trào ra hai bên má.

"Xin em, anh không chịu nổi nữa. Anh chết mất"

Máy lạnh vẫn đang chạy đều đều nhưng cơ thể Tiêu Chiến đã tươm đầy mồ hôi. Một tay Tiêu Chiến vẫn đang tuốt lộng sủng vật nhỏ của mình. Một tay anh bấu chặt lấy hông Vương Nhất Bác. Điểm sướng được cọ xát liên tục làm Tiêu Chiến sướng muốn chết lên chết xuống.

Cự vật trước bụng Tiêu Chiến sưng cứng, giần giật. Anh hét lên rồi bắn ra từng đợt tinh dịch đậm đặc. Vách tràng Tiêu Chiến tới hạn cũng thít chặt, ép khủng vật của Vương Nhất Bác từng cơn thư sướng. Vương Nhất Bác đâm tới tấp thêm chục cái rồi cũng khẽ rùng mình, hắn gầm lên rồi rút côn thịt ra, kê lên khe mông của Tiêu Chiến, co giật bắn ra sạch sẽ.

Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến đi tắm. Đứng dưới vòi sen mà tỉ mỉ kỳ cọ cho anh. Tiêu Chiến choàng tay qua cổ Vương Nhất Bác, mặc kệ hắn làm gì thì làm. Anh mệt muốn đứt hơi.

Ga giường đã được thay mới, Tiêu Chiến chìm vào gối chăn thơm phức, mơ màng quay sang dụi đầu vào ngực Vương Nhất Bác.

Hắn đang hôn chúc anh ngủ ngon, lại thấp giọng nói "Từ trước tới nay caca đừng tưởng em không biết anh câu dẫn em. Tự tìm chỗ chết thì không thể sống nha. Tiêu Chiến".

Tiêu Chiến bĩu môi, tay choàng qua eo Vương Nhất Bác, thì thầm "Nhóc con. Em không biết phá hỏng rèm cửa của em khó khăn thế nào đâu".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top