Chương 28
Không quan tâm tới dòng bình luận trên Weibo, hôn lễ vẫn cứ tiến hành một cách khí thế ngất trời, đã sắp đến phân đoạn trao nhẫn cưới.
Vương đại thiếu câu chữ rõ ràng, giọng nói thuần hậu trầm ổn, quanh quẩn ở trong không khí an tĩnh của buổi tiệc, có vẻ phá lệ gợi cảm.
"Mặc kệ thuận cảnh hay là nghịch cảnh, mặc kệ giàu có hay là bần cùng......"
Tiêu Chiến môi mím chặt bỗng"Phụt......"
Không nhịn nỗi thấp giọng cười một chút, không có biện pháp ngăn chặn a từ trong miệng Vương Nhất Bác nghe thấy hai chữ bần cùng, cậu liền cảm thấy rất hài hước!
"Mặc kệ là khỏe mạnh hay là bệnh tật......"
Hắn liếc mắt nhìn đối diện một cái, tiếp tục bình tĩnh hướng phía dưới thì thầm.
Dùng giọng nói đó của hắn nói ra cảm tình phong phú không dính dáng chút nào đến thanh âm quạnh quẽ, lộ ra một cổ hương vị tương phản đến đáng yêu.
Ba tên mặc trang phục chỉnh tề đứng ở bên cạnh, tươi cười đầy mặt lắng nghe. Bọn họ mỗi người đều lớn lên anh tuấn mị lực, cao lớn đĩnh bạt, không phải ba người bạn tốt của chú rễ thì là ai.
Lần này chính là đại hôn của Vương đại thiếu, loại lời thề chính thức thế kia, khẳng định cả đời chỉ nói một lần thôi.
Sau khi hắn nói xong, lập tức nhìn đối tượng của mình thú nhận.
Lời nguyện là từng người tự chuẩn bị, hắn cũng không rõ lắm cậu đến tột cùng chuẩn bị lời nguyện như thế nào.
Chính xác là hắn muốn biết, nhưng mà không thể hỏi thăm ra được.
Đến lượt mình???
Thiếu niên hơi có chút mê man, cười đáp lại Vương Nhất Bác trong miệng ngọt như ngậm đường nói ra
"Một sớm mừng kết bạn ngàn năm, lương duyên vĩnh hằng. Cho đến sông cạn đá mòn, chỉ còn đôi bạn đời đến trăm năm"
Thanh âm thiếu niên trong trẻo uyển chuyển đọc xong, căn phòng im ắng bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Trong đó một trong những người cười vui vẻ nhất là ông cụ Vương, vỗ tay so với những người kế bên cũng có vẻ to hơn chút.
"Hắc hắc, hai câu này là Chiến Chiến thỉnh giáo ta nha, đọc rất hay"
"Cũng không tệ......"
Vương phu nhân vuốt vuốt cánh tay nổi đầy da gà, hai mắt tiếp tục không chớp mà nhìn chằm chằm đôi tân nhân trên khán dài.
Thật ra cụ thể cậu đọc cái gì, hắn căn bản không nghe rõ một chữ, nhưng ý tứ thì hắn hiểu.
"Được." Gấp không chờ nổi lập tức đáp ứng.
Nam nhân liếc mắt, ám chỉ MC mau tiến hành bước tiếp theo, đừng kéo dài thời gian.
MC run bần bật "Hai vị tân nhân, mời trao nhẫn cho nhau......"
Vương Nhất Bác như sấm rền gió cuốn gọi người đưa lên hộp trang sức, lấy ra một chiếc nhẫn nam đắt giá, nắm lấy bàn tay trắng mịn của bảo bối nhỏ của hắn lưu loát đeo vào ngón áp út.
Xong rồi còn trịnh trọng hôn hôn một cái.
Tiêu Chiến ở dưới ánh mắt mong chờ của hắn, không nhanh không chậm hoàn thành quá trình trao nhẫn.
Sau đó nâng lên bàn tay thon dài, cũng cúi đầu hôn hôn mu bàn tay.
"Yêu anh." Cậu nhỏ giọng nỉ non nói.
Trái tim Vương đại tổng tài có loại xúc động muốn nổ mạnh, cười mỹ mãn giống như một tên ngốc "Ừm"
Thật vui vẻ thật là vui vẻ--
"Kế tiếp phải mời đôi tân nhân hôn nhau"
MC ở bên cạnh cũng cười như tên ngốc, hơn nữa là thiệt tình, căn bản không khống chế được chính mình!
Bước này hình như là nhất định phải đi qua, tuy rằng phía dưới ngồi rất nhiều người.
"Đến đây đi" Tiêu Chiến ngước cằm lên, ra vẻ sáng sủa mời hôn.
Trong loại sự kiện thế này, hắn không có khả năng không phối hợp.
Hắn lập tức đưa tay bắt lấy cái ót cậu, nghiêng đầu hôn tới, còn xấu xa mà dùng tay áo và đầu chặn lại tầm mắt của phần lớn người nhìn họ.
Bất quá MC cùng mấy rể phụ thì ngăn không được, chỉ có thể tiện chiêm ngưỡng a. Hi hi bọn họ vừa nhìn một màn đông cung sống cảnh đẹp ý vui.
"Ác --"
Mấy chú rể phụ soái khí huýt sáo ồn ào, vỗ tay nói "Lại hôn cái nữa đi!!!"
Bầu không khí trên sân khấu có bọn họ nên diễn ra hết sức ồn ào náo nhiệt, khách khứa đều đứng hết cả lên.
Chú rể tâm trạng rất tốt, cánh tay dài vẫn luôn ôm chú rể nhỏ tuổi hơn trong lồng ngực. Nếu như mọi người yêu cầu, hắn không lý nào không đồng ý.
Không hề áp lực hôn thêm vài lần.
Người Vương gia ngồi ở phía dưới chậc lưỡi nói "Nhất Bác hôm nay trông vui vẻ quá"
Dường như là nhặt được tiện nghi lớn lắm. Ông cụ Vương liếc con trai
"Anh cưới vợ lúc ấy cũng như vậy thôi"
Hôn lễ đi đến bước này còn chưa có xong xuôi, trong chốc lát còn có ba mẹ hai bên lên đọc cảm nghĩ bla bla.
Tiệc vui vô cùng náo nhiệt tiến hành đến buổi chiều.
Cậu vẫn có hơi mệt, lúc xuống phía dưới mời rượu, cơ hồ luôn dựa gần Vương Nhất Bác, để duy trì thể lực.
Cũng may, thứ cậu uống không phải rượu.
"Cuối cùng cũng xong việc rồi"
Tiêu Chiến sau khi đưa ba mẹ lên xe, kéo lê thân thể mỏi mệt trở lại bên cạnh Vương Nhất Bác, lên xe hắn.
Sau đó nằm bẹp xuống ở ghế sau. Trách không được, người khác đều nói kết hôn là chuyện mệt nhất trên thế giới.
Cậu mệt sắp chết cảm thấy nếu như không thật sự thích một người, kết hôn với đối phương xong có thể kết thành thù mất.
"Mệt mỏi?" Hắn quay đầu hỏi một câu.
"Vô nghĩa" Cậu nằm trong chốc lát, hiếu kỳ nói
"Hôn lễ của chúng ta tổng cộng tốn bao nhiêu tiền?"
Cậu đoán, chắc là không tới mười vạn chứ.
"Không có tính kỹ" Chũ rể giữ tay lái nghiêm túc lái xe, trả lời
"Chắc là không tới bảy trăm vạn"
"Cái gì?"
Thiếu niên đang nằm ờ ghế sau giật mình ngồi bật dậy, không thể tin tưởng
"Một hôn lễ đơn giản như vậy, anh lại nói với em tiêu tốn hết bảy trăm vạn?"
Quá vênh váo. So với tiền lễ hỏi của cậu còn nhiều hơn gấp nhiều lần.
Nói tới vấn đề tiền bạc, Vương Nhất Bác thức thời mà không thể mở miệng nói chuyện.
Tiêu Chiến kinh ngạc cảm thán một câu chi phí tiêu tốn của hôn lễ, ngược lại cũng không để ở trong lòng.
Cậu nghĩ, chính mình đau lòng cũng vô dụng. Vì thế lấy ra di động lên mạng xem một vòng bác quái.
Vốn dĩ muốn post thứ mới lên Weibo, kết quả sau khi mở ra, lại thấy tin tức quỷ dị che trời lấp đất.
"A......"
Tiêu Chiến vừa mới nói một chữ, lại ngậm miệng, làm bộ như không thấy được, để điện thoại xuống tiếp tục ngủ.
Tất cả mọi người đều cho rằng sau hôn lễ, tân nhân trở lại trong phòng sẽ như vậy rồi như vậy, không thể không khoái hoạt.
Sự thật thì không có. Về đến nhà, Tiêu Chiến ngã đầu liền ngủ mất.
Chuyện trên Weibo, cuối cùng là được bộ phận quan hệ xã hội của Vương thị, đưa tới trước mặt ông chủ họ, hỏi xử lý như thế nào?
"Chuyện khi nào? Hiện tại mới nói với tôi?"
Hắn đầu tiên là dạy bảo vài câu, sau đó phân phó người áp xuống "Tra xem người này là ai"
Người bên ngành quan hệ xã hội làm việc hiệu suất rất cao. Đề tài thực nhanh liền ép xuống, cái bình luận kia cũng không thấy đâu nữa.
Các fan sốt ruột không chịu được, cảm giác chính mình ra chiến trận xong lại bị bỏ rơi!
May mắn, hôm nay đại BOSS vừa kết hôn còn rảnh rỗi lên Weibo khí phách ra tiếng: Các bạn fan của Chiến Chiến, thứ nhất, người của tôi đang điều tra, thứ hai, các người không cần spam nữa.
Các fan có thể là có máu M!!!
Một chút cũng không cảm thấy ngữ khí của Vương đại thiếu quá cứng ngắc, ngược lại oang oang đến không ngừng.
"!!Xin nghe theo đại nhân! Chúng em sẽ ngoan ngoãn mà ngồi chờ!"
"Chúng em thích Chiến Chiến, chúng em đều rất ngoan ngoãn, lão Vương đừng có tức giận [ tim /][ tim /][ tim /]"
Trên Weibo người của mọi tầng lớp nhìn thấy mắt đều choáng váng.
Gì? Vậy cũng muốn tra?
Vậy bọn họ làm minh tinh, một ngày đọc mấy ngàn bình luận bôi đen, đều phải tra ra chẳng phải là sẽ mệt chết sao.
Người bình luận bôi đen cậu có khả năng cũng không nghĩ tới một câu bình luận của mình sẽ gây ra sóng to gió lớn như vậy, cho nên để lại dấu vết quá nhiều, tra theo Weibo, rất dễ dàng tra ra người này là ai.
"Ông chủ, đã có kết quả" Người bên ngành quan hệ xã hội gọi điện thoại báo cáo.
"Nói"
"Là...... Một họ hàng bên nhà phu nhân lần trước đã tham gia tiệc đầy tháng của tiểu thiếu gia"
Vương Nhất Bác nhíu mi, trầm giọng nói một câu "Đem số điện thoại cho tôi" Sau đó liền cúp điện thoại.
Có được số điện thoại và tên họ của người ' họ hàng ' kia, Vương Nhất Bác liền gọi điện thoại thông báo với ba ba cậu
"Tiêu tiên sinh."
Con rể luôn xưng hô như thế để kêu mình, nhưng là ba Tiêu không hề ý kiến, ông sợ hãi còn không kịp nữa là.
"Ai, Nhất Bác, chuyện gì?"
Vương Nhất Bác dăm ba câu, đem mọi chuyên nói với ông "Người con đã điều tra ra, điện thoại cùng thân phận con sẽ gửi đến di động của ngài, dù sao cũng là họ hàng bên nhà ngài, con trực tiếp ra mặt cũng không tốt, ngài nói đúng không?"
Gương mặt không tính là già của bà Tiêu, lúc xanh lúc đỏ, ngượng ngùng đến nóng rát
"Đúng, ba nhất định sẽ xử lý, ai, người họ hàng đó cũng không phải là rất gần gũi"
Sớm biết trước thế này đã không nên mời, còn làm mất mặt bọn họ!
"Ừm, vậy chờ tin tức tốt của ngài"
Ba Tiêu liên thanh nói "Được được"
Ông cúp điện thoại, ngồi tại chỗ thở ngắn than dài.
Mẹ Tiêu nghi hoặc nói "Chuyện gì vậy?"
Ba Tiêu đem lời con rể phân phó nói với vợ, càng nói càng hụt hẫng "Em nói, em lúc trước làm gì cũng một vừa hai phải thôi lấy năm mươi thiệp mời, bây giờ thì tốt rồi, những người đó căn bản không đáng..."
Mẹ Tiêu nghe xong, hỏa khí dâng lên, ném quần áo trong tay mới vừa xếp xong ra
"Đưa điện thoại cho tôi, tôi mắng chết nó cái tên đê tiện này!"
Tính tình bà nóng nảy, trực tiếp cướp di động của chồng, gọi điện thoại qua kẻ xấu xa kia. Bên kia mới đầu không thừa nhận.
Mẹ Tiêu chửi ầm lên nói "Con rể tôi đã điều tra ra, các người còn không thừa nhận, có phải muốn cảnh sát bắt thì nhà bà mới thừa nhận hay không?"
Bên kia liền nói mình chỉ là bà lão không văn hóa, không hiểu chuyện. Kiên quyết không nhận là con cái họ làm, bởi vì con cái còn nhỏ, tiền đồ quan trọng.
Nghe bọn họ xin lỗi, mẹ Tiêu xì một tiếng khinh miệt, quyết định về sau sẽ đoạn tuyệt lui tới với cái nhà này.
"Cái gì, chỉ là đùa giỡn!"
Ba Tiêu ở bên cạnh thật cẩn thận nói"Mắng xong rồi sao? Anh đây đi gọi điện thoại trả lời cho Nhất Bác biết"
"Ừm"
Mẹ Tiêu cô cùng ngượng ngùng, dù sao cũng là do họ hàng của mình gây chuyện, hơn nữa nguyên nhân là gì, trong lòng của bà cũng biết rõ ràng.
Ba Tiêu căng da đầu gọi điện trả lời Vương Nhất Bác, giải thích tình huống, lúc trước người họ hàng kia có tới nhờ vả mình, nhưng lại bị cự tuyệt thẳng mặt, cho nên ghi hận trong lòng, giờ đã quyết định đoạn tuyệt tới lui.
"Được"
Hắn chờ có kết quả, một lần nữa đăng lên: Người đã tra ra, chỉ là một kẻ râu ria, mọi người không cần rối rắm về việc này. Ngày mai sẽ đăng hình ảnh và video của hôn lễ, bây giờ còn đang chỉnh sửa lại.
Nói đến cùng, người gây họa chỉ là một dân chúng bình thường.
Hắn cũng không muốn làm quá tàn nhẫn, không cần phải giáo huấn đến nơi đến chốn.
"Đại BOSS! Chúng tôi bây giờ rất muốn xem hình ảnh, bây giờ có thể post lên một tấm trước hay không a!"
Đáng tiếc đại BOSS của bọn họ bận bịu rồi, không đếm xỉa tới bọn họ nữa!
Trên giường lớn.
Nam nhân chờ đủ thời gian để bảo bối mệt gần chết của hắn nghỉ ngơi. Hiện tại đã đến lượt hắn hưởng thụ.
"Ưm......" Trong lúc ngủ mơ thiếu niên nhíu chặt mày, phát ra một tiếng thét kinh hãi "A...."
Khuôn mặt méo xệch, từ từ tỉnh táo lại, mang theo biểu tình vừa khóc vừa giận dỗi nhìn hắn
"Anh......" Quá dọa người!
Cậu không biết nói cái gì mới đúng.
"Đừng nói chuyện, để dành thể lực"
Hắn có lòng tốt nhắc nhỏ "Anh không muốn nhanh như vậy đã buông tha em đâu"
Tiêu Chiến "......"
Kẻ này tinh lực quá dư thừa!
Da đầu cậu muốn tê dại. Hơi thở mong manh như tiếng " mèo kêu ", quanh quẩn ở khắp phòng ngủ được dán chữ hỉ.
Thiếu niên ngày thường có thói quen để móng tay không ngắn, thật sự không thể nề hà, dùng sức cào ở trên lưng người kia, vẽ ra từng dấu quào bắt mắt.
Nam nhân sắp thoả mãn, dùng ngữ khí ác liệt dường như dụ dỗ mở miệng "Nói " Xin anh", anh sẽ tha cho em."
Cậu vừa nghe liền tạc mao "Anh có phải là người hay không a!!!"
Tiếng nói trong trẻo bị ép buộc thành tiếng khóc nức nở. Nắm tay cầm lòng không được nện vào trên cơ thịt rắn chắc, phát ra tiếng " bang bang ".
"Em chỉ có chút sức thế này sao?"
Vương Nhất Bác một chút cũng không để bụng, bởi vì chút sức lực nhỏ nhoi của Tiêu Chiến, gãi ngứa cho hắn cũng không đủ.
Bất quá, khi dễ người quá mức tàn nhẫn, mất nhiều hơn được. Cuối cùng hắn hưởng thụ xong một phen, cảm thấy mỹ mãn mà đi tắm rửa.
Tiêu Chiến nằm ở trên giường hô hô thở dốc. Sướng thì có sướng nhưng mà nó rất mệt a.
Hai người đàn ông vật lộn, sẽ rất kịch liệt......
"Ui, eo tôi......"
Đầy người thiếu niên đều là dấu hôn ái muội, cậu trở mình, bò đến mép giường kéo ngăn tủ đầu giường, bên trong có thuốc mỡ.
Liên tục hai ngày bị làm quá độc ác.
Tiêu Chiến gian nan mà bôi thuốc mỡ, đột nhiên bị một đôi tay ngăn lại, trên đỉnh đầu cũng vang lên giọng nói của hắn
"Để anh."
Hắn ra tay, làm cho cậu tê tê hít khí lạnh.
"Đau, anh..... tên cầm thú.!!!"
Thiếu niên cắn môi nhẫn nhịn, sau đó cướp lấy khăn lông lung tung lau mặt, ném trả cho hắn, để hắn thay mình lau người.
"Chờ em qua hai mươi tuổi, em cũng sẽ trở thành cầm thú thôi."
Vương Nhất Bác nhận lấy khăn lông, vùi đầu lau sạch. Cậu quay đầu đi, không nói cái gì.
Trong lòng nhịn không được nghĩ, khi mình hơn hai mươi, Vương Nhất Bác đã hơn ba mươi, khi mình tiếp tục hơn ba mươi, Vương Nhất Bác đã hơn bốn mươi.
Nói như vậy...... Hình như chênh lệch cũng không phải quá lớn. Cậu nhẹ nhàng thở ra, yên lặng mà gối lên cánh tay mình.
Một dáng vẻ thực ngoan ngoãn, người đàn ông thay cậu lau người, mềm lòng không chịu nổi
"Được rồi, anh là cầm thú được rồi chứ?"
Cậu qua một lúc, mới hiểu ra mình đang được chồng dỗ dành.
Vẻ mặt lập tức cười ngây ngô, lật người qua, dùng bàn chân dẫm lên vai lão già kia
"Chờ anh già rồi, nằm bất động, đến lượt em làm anh có được không?"
Hắn gác đầu cậu gối lên tay mình, ánh mắt lạnh buốt liếc mắt nhìn cậu, còn kèm thêm một nụ cười lạnh.
"Anh thấy tinh thần em khá tốt nhỉ?"
Cậu lập tức lúng túng nói "Không không không, em mệt muốn chết đây, ngủ ngon."
Ngày hôm sau, tin tức mới mẻ về hôn lễ ra lò, ở trên mạng ngoài mạng đều sôi sùng sục.
Tuy rằng không phải minh tinh, nhưng mà Vương Nhất Bác có tiền có nhan sắc, năng lực thu hút không thể kém hơn so với minh tinh hạng nhất đâu.
Tiêu Chiến xem qua album, trừng mắt to tròn mà nói "Đây là em sao?" Cậu cầm ảnh chụp cọ cọ trong lòng ngực hắn hỏi.
"Làm sao vậy?"
Vương tổng từ di động nhìn thoáng qua, đó không phải rất rõ ràng sao?
"Sao mà đẹp trai quá vậy?"
Vương Nhất Bác im lặng thừa nhận một chút, muốn nói hắn cả đời này người không biết xấu hổ nhất hắn từng gặp qua chính là cậu.
Làm hôn lễ xong, số lượng fan của Tiêu Chiến đột ngột tăng vọt, có thể so với ngồi tên lửa.
Bây giờ khắp nơi đều có tin tức của cậu, không biết còn tưởng rằng đây là tiểu thịt tươi mới nổi của công ty giải trí nào đó, còn hỏi có tác phẩm gì đặt sắt không.
Giới giải trí rất để ý lượng người quan tâm.
Cậu rất có tài nguyên có tiềm lực, nếu có thể mời tham gia tiết mục chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều lượt xem.
Trong lúc nhất thời có một số tiết mục có kế hoạch muốn mời cậu tham gia.
Làm cho cảm xúc của các minh tinh hạng hai hạng ba trong giới giải trí trở nên phức tạp, đều cho rằng vị này muốn xuất đạo.
Đáng giá lượng truy cập nhắc tới chính là fan Tiêu Chiến, lúc biết được có người muốn kéo Tiểu ngọt ngào của bọn họ vào giới giải trí, liền nổi trận xung thiên!
Gửi lời tới các loại đạo diễn chế tác trong giới giải trí, bảo họ cút xéo đi!!!
"Giới giải trí chướng khí mù mịt như vậy, Tiểu Chiến Chiến của chúng tôi vào đó làm cái gì??? Cần Tiền sao?!? Các người từ bỏ đi!!!"
"Đúng đúng đúng, vòng giải trí loạn như vậy, các người tự mình chìm đắm trong bể khổ đi, Tiểu đáng yêu của chúng tôi không cần."
"Tuy nói Tiêu ngọt ngào vào giới giải trí khẳng định sẽ là một siêu sao, tài nguyên trời sinh tự có, nào có đạo lý không hồng!!! Nhưng mà mấy minh tinh đều là đức hạnh gì chính mình còn không biết sao, chỉ sợ không có mắt tìm cách ôm đùi, hận không thể xách giày cho Tiểu ngọt ngào a~"
"Chuyện đó là không được, giày của Tiêu Tiêu để lão Vương nhận thầu là được rồi!!!!"
"Cả chúng ta cũng không dám nhúng tay vào"
Fan hâm mộ, thế nhưng cự tuyệt Tiêu Chiến tham gia.
Tuy rằng cậu không tham gia tiết mục, bọn họ cũng có thể nhìn thấy rất nhiều tài nguyên. Loại yêu quý trần trụi thế này, làm cảm động tới Tiêu Chiến rồi.
Bài tập thật là khó 2000V: Nghe nói mọi người sợ tôi gia nhập giới giải trí, kỳ thật không cần sợ a, vào đầu tháng mười hai tôi đã khai giảng rồi [ mặt cười /]
Các fan xếp hàng nhắn lại!
"Sách cũng chưa đọc xong, vào giới giải trí cái gì? Bài tập quá ít sao?!!"
Tiết mục fan ngăn cản thần tượng có thực lực nhà mình cũng là người trước kẻ sau không ai bằng, rất hiếm thấy.
"Vì việc học của Tiểu Chiến Chiến nhà chúng ta, mọi người cũng rầu thúi ruột."
"Qua một năm mới đi học lại năm nhất, học tập sẽ ổn chứ??? Vào vườn trường có bị khi dễ hay không?"
Học tra tranh thủ thời gian lên Weibo trả lời bọn họ: "Không thể nào, gần đây đang nỗ lực học bù, không chỉ là học trong sách giáo khoa, bài tập thật ra một chút cũng không ít."
Bình luận khu fan là học bá: "Tôi học chuyên Toán trường Thanh Hoa, nhưng khoa học tự nhiên khoa học xã hội cũng không tồi, cậu có vấn đề gì liên quan đến học tập tùy thời có thể hỏi tôi nha, tôi rất vui lòng làm người dạy cho cậu!"
Học bá 2: "Tôi tôi tôi! Trường Harvard! Tôi cũng có thể giúp cậu học tập a ~~"
Fan: "Đờ mờ, không thể tin +985 đều ngượng ngùng nói chính mình là fan Tiểu ngọt ngào."
Học bá 3: 985 các bạn nhỏ đến tầng này tập hợp một chút, mặt khác, có ai học cùng trường với Tiểu Chiến Chiến không?
Fan: Chúng ta có thể thảo luận một chút làm cách nào để Tiểu Chiến thi lên thạc sĩ học một ngành nào đó thật tốt, có ai thi lên thạc sĩ hoặc có bạn bè của mình thi rồi thì chia sẻ kinh nghiệm đi?
Bài tập thật là khó 2000V: Mọi người đều thật là lợi hại a, xin nhận của tôi một lạy......
Vương phu nhân lo lắng con dâu không nắm giữ tốt phương hướng của dư luận, tình cờ đi lên nhìn xem tình huống. Kết quả, bị không khí nhiệt tình học tập làm cho kinh ngạc không thôi.
"Đứa nhỏ này......" Thật là, thường thường đều làm ra chút sự tình ngoài dự đoán của mọi người, cố tình làm người khác cảm thấy đáng yêu không chịu nỗi.
Có thể ở trên Weibo cùng các fan của mình thảo luận học tập, Tiêu Chiến cũng coi như là hiếm có rồi.
Fan tiểu hoa phấn cùng tiểu sinh phấn nhà khác chán ghét chết bọn họ.
Một đề tài trùng hợp gần đây, khi có tin hai người họ kết hôn, tin tức đều bị chèn ép chặt chẽ, bọt nước cũng chưa nổi lên.
Một cái là phim truyền hình phát sóng gần đây, diện mạo so với cậu không sai biệt lắm, thanh tú dễ thương, nhưng là diễn xuất thì kém, bị hạ bệ không xứng!
Vị tiểu thịt tươi không được hoan nghênh này, quả thực không cần quá hận Tiêu Chiến.
Đáng sợ là, còn không dám cọ nhiệt độ về chuyện Vương thị, nếu không, chết như thế nào cũng không biết.
Fan cũng không biết nói idol nghĩ như thế nào, chính là tức giận, từ chối thừa nhận đó là một bộ phim không được chào đón.
Bọn họ gấp đến độ ở trên mạng mắng Tiêu Chiến
"Đường đường là đàn ông còn gửi ảnh lên báo, có xấu hổ hay không?" Rất thông minh mà không có nói đến nghệ sĩ nhà mình.
Thình lình, thiên sứ xông ra.
Bài tập thật là khó 2000V: Tôi không có gửi ảnh lên báo a......
Đó đều là biên tập viên truyền thông muốn tăng lượng tiêu thụ thôi.
Cậu tính tình tốt, còn giải thích với những người mắng mình. Fan cậu thì tính tình không tốt được như vậy.
"Fan hâm mộ của XX đúng không? Hiện tại trịnh trọng cảnh cáo các người, cút xa tầm mắt của chúng tôi, còn nhìn thấy một cái bình xịt hiện thân, liền làm xấu mặt XX của các người, nói được thì làm được!"
Fan hâm mộ của XX chiếm đa số, nghe được lời cảnh cáo liền kỳ quái.
Fan Tiêu Chiến: "Đi, nói với đại BOSS đi!"
Lại đi thọc mạch đến trước mặt Vương Nhất Bác......
Hắn tức giận: "Người nhà tôi mỗi ngày ở nhà làm bài tập,là ai rảnh rỗi không có mắt trêu chọc vậy?"
Hắn trực tiếp gọi điện thoại liên hệ với người đại diện XX, thong thả ung dung nói
"Nói đi, đăng báo có cái gì không đúng sao?"
Nghệ sĩ dính nhiệt độ còn khoe mẽ, xuy! "Vậy ngài muốn thế nào?"
"Ngừng hoạt động hai năm."
Người đại diện tức giận, cười nói đáp lại "Vương tổng, không cần phải nháo khó coi như vậy chứ?"
Ẩn dật hai năm, vị tiểu thịt tươi này cũng già rồi, hắn còn kiếm tiền cái rắm gì nữa.
"Cứ quyết định như vậy, trong vòng 3 ngày không chấp hành, tôi tự mình đi tìm Tần tổng của các người."
Lấy thân phận cùng nhân mạch của hắn, căn bản không cần thiết phải thương lượng với người đại diện.
"Này, ỷ thế hiếp người quá đán!!" Người đại diện đen mặt mắng một câu.
Quay đầu lại thông báo với vị tiểu thịt tươi còn chưa có kiếm được đồng tiền lớn nào cho hắn
"Sự tình là như thế này, mấy năm nay cậu ít xuất hiện trước báo giới đi."
Tiểu thịt tươi trợn tròn mắt"......Không phải anh nói có thể cọ chút sức ảnh hưởng sao?"
Phiên bản xấu gì đó, kỳ thật là chính bọn họ tràn ra tin tức. Hiện tại làm sao mà thành cái dạng này rồi!!!
"Ai mà tên biết họ Vương kia là loại người này, một chút thiệt cũng không chịu ăn."
Người đại diện cũng đặc biệt buồn bực, dặn dò một số nghệ sĩ dưới tay của mình
"Các người nhớ kỹ, vợ hắn rất tự phụ, không cần lại đi ăn vạ."
Trong vòng 3 ngày, trên mạng lan truyền sự tình tiểu thịt tươi XX bị tẩy chai. Các fan của Tiêu Chiến trong lòng rõ rành rành, lập tức nhảy cao ba thước chúc mừng, thuận tiện lạy đại BOSS một lạy!
"Chân linh a, quả nhiên là thương Tiểu ngọt ngào của chúng ta đến tận xương tủy a"
"Tôi thật sự là càng ngày càng hâm mộ lão Vương nha, lúc còn sống liền ở chỗ của Tiểu Chiến Chiến dưỡng già!"
Mỗi năm một lần tiệc tối từ thiện XX tiến hành giữa tháng mười một, chỗ này tụ tập rất nhiều phú hào không có minh tinh.
Bởi vì đây là một bữa tiệc tối trong vòng luẩn quẩn của giới thượng lưu.
"Anh tiểu Khả!!!"
Thiếu niên thần thái sáng lạng, khi gặp được người quen, chạy qua chào hỏi.
"Hiii ~~"
hoa hoa công tử Quý Khả lập tức bỏ cô tiểu thư bên cạnh qua một bên, lại đây giang hai tay ôm lấy thiếu niên mảnh khảnh
"Thật vui khi gặp em, còn tưởng rằng cậu ta không cho em ra cửa nữa đó chứ."
"Cậu cảm thấy có khả năng sao?" Vương Nhất Bác chậm rãi đi tới.
Có rất nhiều người nhìn hắn, bao gồm người trước đó vừa nói chuyện với Quý Khả...... Lam Tuệ tiểu thư.
Làm một vị tiểu thư xứng danh với hào môn danh giá, bên người cô không thiếu người theo đuổi, nhưng là thật sự, có chút ghen ghét thiếu niên trong một đêm đã được hắn ôm bên người nhà nhà đều biết.
Ánh mắt hai bên ở trong không khí chạm vào nhau, nhà trai căn bản không nhận ra được, gương mặt này đã từng gặp qua.
Hắn trong lòng trong mắt chỉ có một người.
"Em sắp khai giảng, anh ấy nói mang em ra ngoài hít thở không khí"
Cậu biểu tình thoải mái mà cười nói, cao hứng trở lại bên người Vương Nhất Bác dùng tay đặt lên bả vai đối phương
"Đúng không, Vương tổng?"
Trên cái ót trơn bóng tức khắc bị một bàn tay đánh nhẹ "Không được kêu loạn."
Sắm vai nhân vật, là trò chơi
Vương đại thiếu thích nhất.
Song phương chiều cao xem như tương đương, một người cao 1m8, một người chỉ có 1m83. vốn là sự tình làm người ta oán hận.
Ánh mắt thiếu niên giảo hoạt, lập tức rút tay về, nhìn kỹ, hai gò má còn có chút ửng đỏ.
"Vậy đi, mọi người trò chuyện, em đi lấy chút đồ uống."
Đợi nửa ngày, bên cạnh không có nhân viên phục vụ lại đây, cậu liền tự mình đi lấy rượu.
Nghe thấy nam nhân sau lưng căn dặn"Em chỉ có thể uống nước trái cây."
Cậu cũng không quay đầu lại, phất tay một cái chứng tỏ mình biết rồi.
Có ý nghe bọn họ nói chuyện Lam Tuệ quả thực buồn cười, cô xưa nay không biết, Vương Nhất Bác là loại nam nhân như thế này.
"Ồ?" Cậu kinh ngạc nói
"A, lại gặp nhau rồi." Cậu nhớ tới Lam Tuệ một bên lấy rượu một bên chào hỏi.
"Mời." Lam Tuệ nhìn cậu, nâng nâng cái ly trong tay.
Cậu thấy thế, cũng giơ lên ly nước trái cây của bản thân, có chút lúng túng cười cười
"Nước kiwi, uống rất ngon."
Cậu không quá muốn tiếp xúc với người xa lạ khác phái, cúi đầu chọn lựa loại rượu thích hợp cho Vương Nhất Bác uống.
Nhìn dáng vẻ cậu do dự, Lam Tuệ dùng ngón tay sơn màu đỏ tươi, ra hiệu chỉ lên chai thứ ba
"E rằng anh ấy sẽ thích."
Cậu sửng sốt, sau đó nói tiếng cám ơn"Tôi không hiểu về rượu lắm."
Tuy rằng đã học một quãng thời gian, thế nhưng nói thật, một lần học nhiều thứ như vậy, có thể học giỏi thì đã là thiên tài.
Lam Tuệ cười cười, trong lúc phất tay tràn ngập phong tình vạn chủng. Bây giờ, cô đã tiêu tan ý định đối với Vương Nhất Bác, cuối cùng đành chấp nhận sự thực hắn cưới một người đồng tính.
Suy nghĩ lại, người phụ nữ mang thai trước kia lợi hại như vậy, cũng không thể nắm giữ được hắn, nghĩ như vậy, chính mình cũng xem như là tránh được một kiếp.
"Cho anh."
Cậu trở lại bên người hắn, nâng cốc rượu đưa cho đối phương.
"Cảm ơn em." Hắn cầm lấy ngửi một cái, nhíu mày
"Rượu này..." Lúc thường, hắn ở nhà không uống rượu, cậu căn bản sẽ không biết được hắn thích uống loại gì.
Ngày hôm nay lấy được, vừa vặn là loại rượu trước đây hắn yêu thích.
"Làm sao vậy, không thích sao?"
"Không có, anh rất thích."
Hắn nhấp một miếng rượu do người yêu đưa, tâm tình rất khoái trá.
Thiếu niên cũng cười theo, dư quang khóe mắt liếc tới chị gái ở gần đó vô ý hay tình cờ để ý về phía này, cậu đoán, có lẽ là nợ phong lưu của ba ba Toả nhi a.
Bất quá, cậu không thèm quản.
"Sắp khai giảng, đến lúc đó Chiến Chiến không phải sẽ ở ký túc xá trong trường đó chứ?"
Ba Vương đang ở trong thư phòng, mấy cha con đang ở đây bàn bạc công việc làm ăn, cuối cùng lại nói đến chuyện cậu sắp khai giảng.
"Không được." Vương Nhất Bác không cần nghĩ nhiều.
Ông cụ Vương "Nhưng mà theo ông thấy, tuổi của thằng bé đang là lúc kết giao bạn bè, cũng cần thiết trải nghiệm một chút sinh hoạt ở trường."
"Ông nội, để bản thân em ấy ở trường rất nguy hiểm."
Hắn không đồng ý mà nhíu mày, phảng phất như đã thấy chuyện bất ngờ ngoài ý muốn.
"Nhất Bác cân nhắc cũng không phải không có lý, dù sao Chiến Chiến là tình huống đặc biệt, ở ký túc xá trường có thể sẽ không tiện..."
Ba Vương chống lại cái nhìn của hắn.
Kỳ thực căn bản không cần thương lượng, hắn đã sớm ở cạnh trường cậu mua một căn chung cư, bất cứ lúc nào cũng có thể vào ở.
Hắn trở lại phòng ngủ, sờ sờ thiếu niên còn đang vùi đầu khom lưng
"Em đi học, anh và con cũng sẽ đi theo em."
Cậu cao hứng đến nhảy cao ba thước, như koala treo móc trên người đối phương
"Vậy thật sự là quá tốt, em có thể mỗi ngày đều nhìn thấy hai người đúng không?"
"Có thể." Vương tổng lời ít mà ý nhiều nói.
Đầu tháng hai mát mẻ trong khuôn viên trường, người người nhốn nháo, vô cùng rộn ràng.
Nhìn thấy bên cạnh có người lớn đi cùng, giúp đỡ mang hành lý, giống nhau đều là sinh viên mới.
Các học trưởng học tỷ, nhìn thấy tân sinh đều sẽ lộ ra nụ cười thân thiện.
Nhưng mà, tân sinh được người yêu đưa tới đi học thật sự không nhiều, đối tượng mang kính râm đưa tân sinh tới... Vẻn vẹn cũng chỉ có một người như vậy.
Tiêu Chiến không trọ ở trường, cho nên không cần phải mang đồ đạc.
Trên tay cậu chỉ cầm một bình nước thật sự không nặng, nhưng rất nhanh đã bị Vương Nhất Bác đoạt mất.
"Cần phải vậy sao? Vậy em cầm cái gì giờ?"
Thiếu niên kỳ quái ngượng ngùng, luôn cảm thấy bạn học chung quanh đều đang vô tình hay cố ý nhìn chính mình.
"Em chỉ cần cố gắng mà sống sót là được."
"..."
Không liên quan, bọn họ còn đang xếp hàng lãnh đồng phục quân sự, cậu thật sự không tin lúc quân sự hắn còn có thể xuất hiện ở hiện trường bung dù che cho mình.
"Học quân sự anh có thể quản sao?" Cậu không yên tâm hỏi một câu.
"Không quản." Hắn lập tức nói.
Tiêu Chiến có được đáp án bản thân muốn, thế nhưng... Đối phương trả lời cũng quá qua loa đi, thật sự khiến người nghĩ bậy nghĩ bạ mà.
Làm xong xuôi tất cả thủ tục nhập học, nhận được đồng phục quân sự, ngày hôm nay hành trình báo danh của tân sinh cứ như vậy hoàn tất.
Vương Nhất Bác đuổi cậu trở về căn chung cư mới dưới lầu "Sinh viên, tự mình lên đi."
Hắn có việc phải đi xử lý, đã nói trước đó rồi.
"Chà chà, anh đúng là mắc cười nha"
Cậu bĩu môi, trực tiếp cởi đai an toàn xuống xe.
"Trở lại đây." Đại BOSS ở sau lưng gọi về.
Thiếu niên lười biếng ngoái đầu nhìn lại "Làm gì?"
"Em không hôn anh một cái trước khi đi à?"
"Được thôi."
Cậu cân nhắc chốc lát, nhấc theo ba lô đi trở về, đem ba lô mang lên trên vai, sau đó khom lưng liếm một cái lên môi trên người yêu, nụ cười không nói ra được có bao nhiêu quyến rũ
"Đã vừa lòng chưa?"
Con ngươi hắn tối sầm lại, nắm lấy cằm cậu, tiến quân thần tốc, quấn lấy vật nhỏ vừa nãy làm mấy chuyện xấu trừng phạt một trận.
"A..." Ăn trộm gà không thành còn mất nắm thóc!
Vương Nhất Bác hôn đủ rồi, mới buông cậu ra "Nghe lời một chút, trở về đi."
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, gật gật đầu lên trên nhà. Căn phòng này như trước rất lớn, bên trong chất đầy đồ đạc của Toả nhi cùng Tiêu Chiến, có rất nhiều thứ còn chưa kịp lấy ra sắp xếp cos chút bừa bộn a.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top