『 drown 』
ლლ
drown (a): chìm
character: +) park jisung, na jaemin [jijaem]
+) OC
warning: có nhắc đến một số tệ nạn xã hội( thuốc lá, rượu bia, ...)
notes: mình đã tự dịch lại lời trên nền bài hát
+) "Eyes blue like the Alantic" pt2 by Sista_Prod ft. Rxseboy, Alec Benjaemin & Powfu
+) "Can't help falling in love" by Haley Reinhart
mình đã tham khảo qua lời dịch vietsub của bạn Myynhh trên youtube, fic này hoàn toàn dựa trên cảm xúc của mình khi nghe lời bài này.
ლლ
bông hoa mọc dưới lòng đại dương
người chẳng đợi cho mầm cây em nở.
ლლ
🌼
đôi mắt người sâu thẳm tựa đại dương
và em chỉ mải chìm đắm.
park jisung gặp người vào một ngày trời nắng. nắng nhạt chiều thu đậu trên mái tóc người. chiếc áo trắng người mặc cũng nhuốm màu nắng mà ngả vàng. cú ngã ê chề giờ chẳng còn đau, người đưa tay về phía em với nụ cười tươi rói.
người đứng ngược nắng, phút giờ người trông như tỏa sáng rực rỡ. ngẩn người, park jisung nhìn sâu trong đôi con người màu nâu sẫm. lấp lánh ánh sao. đứa nhỏ mới lên 6 chưa rõ trái tim sâu thẳm trong lồng ngực trái đang nhộn nhịp vì gì.
một chiều thu, bỗng dưng jisung chẳng sợ kết bạn quảng giao, nếu em có thể gặp được người nào xinh đẹp như vậy thêm nhiều lần nữa, vậy thì em lời to.
🌼
Nhưng em chẳng thề ngừng,
Tương tư về người.
jisung của tuổi 15 vẫn chẳng rõ trái tim mình nghĩ gì. em chỉ đủ can đảm khẳng định từ "thích", thích của mến mộ giữa người thân, khi em nhìn về người trong một khắc ngày đông.
mưa rơi tầm tã, nước mưa giăng kín trời màu trắng xóa nhạt nhòa. nước mưa đổ trên mái hiên, rơi xuống và bắn lên tung tóe trên mặt đường xi măng. mùi đất lại dậy lên giữa gió.
mưa mùa đông không hẳn là hiếm, cũng không hẳn là thường xuyên. mưa ghé vào miền quê một ngày đông lạnh. những đứa trẻ chưa lớn, ngắm mưa.
jisung chỉ vừa từ trường về. mưa bất chợt kéo đến, em chỉ đành trú tạm dưới một mái hiên lạ hoắc có dàn hoa giấy. đóa hoa mỏng manh đựng không nổi nước mưa, lả tả rơi xuống. em thấy người chạy lại mái hiên từ đằng xa.
không vội vàng lắm, người hẳn thích thú cách làn mưa xối xả rơi lên dáng người, ngấm vào chiếc áo đồng phục và tưới mát từng thớ thịt. hình như người nhìn thấy em, và người kéo em ra khỏi mái hiên vững chắc màu mè.
em để mặc cho người kéo em đi. mưa xối lên người hai đứa trẻ thanh thuần. người đang thủ thỉ điều gì cao siêu lắm, vì em bỗng thấy người cười một cái thật tươi. nụ cười tươi sáng thuần khiết như chiều thu hôm nào.
chẳng là đứa nhỏ đã có nhiều bạn, đứa lớn cũng thêm bạn. vòng bạn bè khác nhau, dường như chỉ có em hướng về người. nụ cười xua đi cái ẩm thấp lạnh lẽo của mưa đông.
một ngày đông mưa, jisung cảm khái người con trai có nụ cười tươi hơn nắng chẳng sợ giông bão, giữ cho mình trái tim và một ý niệm đơn thuần.
người rồi sẽ chẳng sao đâu.
🌼
Liệu chăng đây là điều ngu ngốc?
hẳn thời gian dài đã khiến em lú lẫn. một trưa nắng hạ người về. người chẳng còn mang nụ cười xinh xắn. người đã xinh đẹp hơn rất nhiều. dáng người cao gầy mảnh khảnh, người bận những bộ cánh theo mốt. người ám mùi nồng đậm bận bịu của thành phố.
những cử chỉ thân mật không còn nhiều, người giống như không còn kề cạnh em nữa. những cái ôm gượng gạo, những cái cười mệt mỏi người đeo. người chẳng còn là người con trai của miền quê thanh bình, cũng chẳng còn là người đơn thuần jisung biết.
người cười ngạo nghễ, và người kể em nghe về bao điều thú vị nơi thành phố lớn. ôi, em sẽ chẳng đi đâu nếu thành phố biến người thành người như thế. nhưng em chẳng chịu nổi nếu em và người đến cùng chẳng còn một chút liên can, nên em cắn răng đi theo người.
🌼
Tựa như những dòng sông, đều đổ ra biển
Người mến thương, tình yêu của em cũng chỉ vậy thôi....
em vốn đã rõ, nhưng chuyện này khiến jisung buồn nôn. mùi thuốc lá nồng nặc trong không khí, tiếng nhạc xập xình và bia rượu lăn lóc khắp nơi. kinh tởm, ... chuyện đã tới nước này, và người nhìn em bằng đôi mắt mong chờ.
em có thể thốt lên lời gì? nên jisung đưa thuốc lá lên miệng, cắn răng hít vào một hơi. cái cay cay xông thẳng lên đại não làm jisung ho sặc sụa, từng làn khói trắng em nhả ra làm bản thân em sợ hãi. khóe mắt em cay xè.
người lại cái điệu cười ngạo nghễ xa lạ ấy, nhạo báng em một tràng. những người bạn khác của người hùa theo. người ngồi ngược trên chiếc ghế gỗ, tay để trên lưng ghế. dưới ánh đèn mờ ảo và tiếng nhạc xập xình, người lại tỏ ý cười nhẹ nhàng. em lại chẳng biết nói gì nữa, cũng chẳng tránh móc người kéo em vào con đường biến chất.
🌼
nhưng chuyện sai trái thì chẳng giữ được lâu, em cũng đành từ bỏ việc học theo người mà thuốc lá, rượu chè. trước khi em trở thành như người, em đã ngăn bản thân mình lại. vậy là em chẳng còn nổi một mối liên can.
nghe nói cảnh sát đã đột kích vào khu xập xình của tụi đú đởn, và người cùng lũ bạn kia bị tóm. chà, ... biết làm sao nhỉ?
🌼
trước khi em kịp rõ, em đã thấy bản thân ở đồn cảnh sát. người ngồi trong khu tạm giam, đám "bạn" giàu có của người đã bỏ về từ lâu. người vẫn ngậm trên môi điếu thuốc và nhàn nhã thở ra từng làn khói trắng, giống như người biết em sẽ tới. một núi tiền và một bản cam kết để đón người về. em đã hỏi người một câu
- có đáng không?
người ậm ừ chẳng nói, vì có lẽ em chẳng là gì cả.
ồ em vừa nhận ra điều đấy khi não em nhảy số từ câu buột miệng nhỏ, em chẳng là gì cả. em cũng chưa từng tự hỏi một điều, rốt cuộc người là ai? em là gì?
chúng ta là gì?
người cằn nhằn khi em thức khuya. em sẽ đắp chăn và bảo người mau đi ngủ sớm.
em đắp chăn cho người vào ngày đông và bật điều hòa cho người vào ngày hạ.
em sẽ mua americano cho người mỗi sáng ở starbucks, 70% đá và 8 shot cà phê đậm đặc.
em sẽ chăm người ở bệnh viện mỗi khi người lên cơn đau dạ dày mà bạn bè người chưa từng, nghe người tỉ tê với bác sĩ rằng 8 shot cà phê của người chẳng có tác hại gì.
em sẽ giúp người làm bài luận, tỉ như những bài đại số hay triết học người lười động tới.
em sẽ để người ôm em và phàn nàn về một vị giáo sư khó tính nào đấy người không ưa, đợi cho tới khi người an giấc trên lồng ngực em.
em sẽ ngốn cả núi tiền làm thêm em nhọc nhằn kiếm được chỉ để bảo lãnh người khỏi đồn cảnh sát, hoặc mua cho người vị bánh macaron mới từ tiệm quen cách thành phố 3 tiếng đi tàu.
em đã làm cho người mọi điều. trên danh nghĩa gì?
ha, ...
🌼
Trông em tựa như một thằng hề thảm hại,
Trước mặt người
người ra trường rồi. em cũng được đặt cách tốt nghiệp sau. nhưng người chạy đi đâu rồi?
em được nhận vào công ty em hằng mong ước, em đã kể người nghe. người lại chẳng hồi đáp.
người vào tù rồi, người gọi cho em. 7 tháng tù giam. em lại ngốn toàn bộ số tiền của những tháng lương đầu, thuê về luật sư giỏi nhất, bào chữa người ra.
người lại nói, người bị người ta lừa tình rồi. tiền cũng hết sạch. em không ngần ngại đưa cho người toàn bộ số tiền tiết kiệm riêng của em, em đã đưa nửa cho người nhà dưới quê.
người đổi màu tóc mới, là em nhuộm cho người. vụng về lắm, nhưng người thích thú khoe cho cả bạn bè.
người nói người biết yêu rồi, em..
người yêu ai? yêu ai mất rồi..
người nói hắn ta đẹp lắm, người có biết người đẹp hơn thế gian tỉ lần.
người nói hắn ta giỏi giang lắm, người có biết em là sinh viên xuất sắc của trường. cũng vừa được thăng chức.
người nói hắn ta hiểu luật ngầm, người có biết em đã theo gót chân người bao lâu để tường tận mọi loại ngóc ngách dơ bẩn.
người nói hắn ta làm tình rất giỏi, người có biết nếu phải chăng hắn ta là một tên khốn.
người thương mến, nếu một mai người và kẻ khác yêu nhau thật lòng, xin đừng kể em biết. vì nếu như kẻ đó chẳng xuất chúng như em, em sẽ khóc. mà phải chăng kẻ đó tốt hơn em, em sẽ mong bản thân đừng khóc, cũng đừng lao lực vì người.
🌼
Và em cứ
Chìm mãi,
Chìm mãi....
Chẳng thấy đáy,
thực phải nói như vậy, jaemin, jisung, và nắng. jisung yêu màu nắng, yêu cái hương cháy thoảng trong gió nồm. jisung cũng chỉ thương người như vậy thôi, chẳng biết từ khi nào. cứ yêu mãi, lại hóa thành thương.
từ thương nặng lắm, người không hiểu.
người không thể hiểu, những vụn vặt thầm mong của em.
người càng không thể biết, em vì người mà lặn lội đủ đường.
nói người ích kỉ vô cùng, người chỉ biết về thế giới của người. chẳng hào nhoáng gì, chỉ toàn rượu bia phóng khoáng. người yêu ai em cũng chẳng rõ.
giờ thì em chẳng còn rõ người như trước. ánh mắt người nhìn em hoặc là vô hồn, hoặc là phức tạp. vậy nên em không biết, em đối với người là gì?
tâm trí em lại càng thêm mông lung.
1 năm,
2 năm,
8 năm,
10 năm,
17 năm,
25 năm,
na jaemin, mến thương của em
chúng ta đã ở bên nhau lâu đến thế, mặc cho mây hững hờ, cho gió nguội lạnh, cho nắng vàng vọt. em thương người đã lâu đến thế. vậy nên em thường tự hỏi, nếu đã lâu như vậy, người có từng thương em không?
nhưng có lẽ cũng không còn cần thiết nữa.
🌼
sự thật là một điều đau đớn.
vì kể cả không có em, người tuy không màng ngày 3 bữa vẫn có thể tự mua thuốc.
vì kể cả không có em, người tuy ghét dậy sớm vẫn có thể tự đặt cà phê ở starbucks.
vì kể cả không có em, người tuy bị bỏ tù cũng có thể tự tồn tại.
vì kể cả không có em, người vẫn luôn ổn với lối sống phóng khoáng không lành mạnh.
người vẫn luôn ổn, chỉ là người cô đơn.
còn giờ thì đến cả cô đơn cũng sẽ có kẻ ôm ấp vỗ về người,
em chẳng còn là gì cả. chưa từng là gì cả.
🌼
Nhưng đừng lo cho em, người hỡi
Em sẽ yên vị dưới đáy đại dương nhanh thôi,
Khi em nốc cạn chai rượu cuối cùng.
park jisung không ưa gì men rượu cay nồng sộc lên mũi.
nhưng thất tình là một lý do hoàn hảo cho kẻ muốn tự chuốc mình say.
say đến ngất ngây, gục trên sàn giữa những lon bia rỗng
bỗng dưng em lại phát ghét tia nắng gắt gao chiếu thẳng nơi em nằm. vẫn mùi nắng ấm quẩn quanh đầy buồng phổi, hòa với mùi men nồng nặc.
jisung chẳng màng sàn gỗ lạnh ngắt, em khóc nấc lên.
không còn ai ở đây nữa. không còn jaemin ở đây nữa.
na jaemin, người thương của em
người trong lòng em
mầm cây của em
của em.
thực chất, không phải na jaemin là người cần lo toan chăm bẵm, mà là park jisung cần hơi ấm người thương nằm trong lòng mình an ổn.
jisung khóc mãi cũng ngừng. bụng em đau quặn lên vì rượu, mồ hôi lấm tấm đầy trán, bờ môi khô khốc.
cho tới khi em nhắm mắt lại, tay đặt trên lồng ngực mình đang nhấp nhô vì đau đớn, nặng nhọc thở ra từng hơi để bình tĩnh lại.
jisung biết,
cả đời này, em khó lòng thương thêm ai nữa.
mệt lắm
thảm thương làm sao!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top