iv
Ngày 13 tháng 8
Dựa vào trực giác của người kế vị Nhà Tiên Tri, cùng tiếng kêu khe khẽ của Bleig, gã nhận ra mình đã bị lạc. Gã vẫn chưa tìm được địa chỉ trên tờ giấy mà ả Liliana ghi trước đó bởi chỉ cần thoáng nhìn xung quanh, đúng là dù hai người đã thoát khỏi địa phận Sansissue, nhưng vẫn là một khoảng rừng cây âm u tĩnh mịch. Trời đã quá trưa, nắng cũng nhẹ hơn, để lại từng mảng dương trên mấy tán lá lạo xạo.
Thần thú nghe tiếng huýt của Bijan, tìm một khoảng đất trống giữa rừng rồi dừng lại. Gã nhảy xuống, mới đi vài bước bỗng nhớ ra bây giờ đã có một người đồng hành, cũng theo đó mà quay lại. Quay mặt lại, gã nhìn thấy mĩ nhân một tay bẻ gãy cành cây lớn cản đường, rồi ngẩng mặt nhìn bầu trời sau màu xanh cây cối. Đôi mắt đỏ của anh như lóe lên khi ánh dương tinh nghịch đọng lại trong veo, gã thấy lấp loáng bóng mình trong đó.
- Loài thú nhân như cậu quả là không đáng tin - Như nhận ra ánh mắt của gã, anh hơi cúi xuống, nghiêng đầu đảo mắt thăm dò xung quanh - Đây là nơi tôi có thể coi là nhà à?
Bijan choàng tỉnh, bối rối cười khì một tiếng. Gã đưa tay lên, muốn dắt anh xuống khỏi lưng thần thú, thanh minh:
- Không không, chỉ là... tôi không biết đường, Bleig đang đi thì mất tọa độ...
- Ừm - Elsu ngước lên, mặt chẳng lộ ra dù chỉ một chút biểu cảm, đáp lại một tiếng nhạt nhẽo. Hướng mắt nhìn về phía đôi tay đang đưa ra giữa hai người, rồi lại đặt lên khuôn mặt Bijan, khiến gã nhất thời cảm thấy mặt mình ấm lên đôi chút.
Gã nghĩ là chuẩn bị được nắm tay người đẹp.
- Không cần. Tôi không thích được giúp đỡ.
Nói xong, anh chỉ lạnh lùng nhìn hắn, dứt khoát thu tay nhảy xuống. Bijan chỉ kịp cảm thán thân thủ người này cũng không tệ, động tác nhảy thật dứt khoát nhưng cũng thật thanh thoát, nhẹ nhàng. Chiếc đuôi sau lưng như lụa phất phơ trong gió, rồi lại nhanh nhảu ngự yên.
Kì thực, từ lần đầu tiên nhìn thấy người này, câu đầu tiên hiện lên trong đầu gã là cảm thán về nhan sắc, và câu hỏi thứ hai đó chính là về thân phận của người này. Rõ ràng có đuôi là nhân thú (trông giống một hồ ly màu xanh), thế nhưng trên đầu lại có hai tai (?) cực kì khác thường. Đôi "tai" ấy được làm bằng một thứ kim loại mỏng màu vàng kim, thế nhưng lại có khả năng chuyển động, đôi khi dường như ánh lên vài tia sáng xanh sáng uyển chuyển theo từng bước Elsu đi. Dù rất muốn hỏi, nhưng gã lại thôi, vì gã biết mình không có quyền để làm việc ấy.
Bước lên lá vụn dưới chân, Elsu mặc kệ người đứng đó gãi đầu cười khì khì, thản nhiên đi tới đi lui ngắm nghía cảnh vật, tìm cách xác định phương hướng cùng vị trí của bản thân. Anh mong những kiến thức đọc được trong sách kha khá có thể giúp được tình cảnh hiện tại, bởi lịch bảo trì đã qua từ hai tuần trước, sợ rằng khó trụ được lâu bên ngoài. Không như Bijan, Elsu là một bán thú nhân lai tạo, tức là đã từng là thú nhân bình thường trước khi bị thí nghiệm.
Bijan nhìn Bleig, đưa tay xoa đầu nó. Thần thú bỗng kêu một tiếng ư ử, rồi biến thành một chiếc kèn tây. Gã cúi xuống nhặt lấy chiếc kèn và đặt nó lên phiến đá, thơ thẩn nhìn bóng lưng anh đang lúi húi dưới một thân cây to. Đôi tai thú nhân của Bijan nghe được vài tiếng lầm bầm ngắt quãng nhỏ xíu:
- Xanh...ổ kiến...
Sau khi chắc chắn với suy nghĩ của mình, Elsu quay mặt về phía gã - đang yên lặng theo dõi anh từ nãy đến giờ, nhàn nhạt nói:
- Đây là phía Nam - Anh chỉ tay về phía thân cây trước mặt, rồi chỉ các hướng còn lại - Phía Bắc, phía Đông, phía Tây.
Bijan hơi ngơ ngác hỏi lại:
- ...Sao anh biết?
- ...Sao cậu không biết? Cậu thuộc tộc nhân thú ngoài lục địa, sống giữa Đế quốc Sa mạc Helios, lẽ nào cậu không biết? - Elsu hơi rũ mi mắt, tiến tới gần Bleig trên phiến đá. Lúc đầu anh có hơi sợ con vật này, nhưng bây giờ thì không còn nữa, dù gì nó cũng đang trong hình dạng chiếc kèn bé xíu. Gã nhìn thấy vậy cũng vội vàng bước theo, tiếng bước chân cùng lá cây lạo xạo đầy gấp gáp. Dường như anh thấy hai má gã phiếm hồng, biểu cảm trên mặt khiến người ta liên tưởng đến một chú chó vẫy đuôi:
- À thì, nói vậy thôi chứ tôi sống dưới lòng đất Helios suốt thôi! Nhưng mà tại sao Elsu biết tôi từng sống ở Helios vậy?
Anh nghe vậy thì hơi khựng lại, nghiêng đầu nhìn gã:
- Đừng gọi tôi như vậy, ta chưa thân vậy đâu Bijan.
- Rồi rồi, không gọi thì thôi - Bijan tránh ánh mắt anh, xua xua tay. Nhưng bất chợt gã nhận ra điều gì đó, một bước áp sát Elsu. Bóng gã dưới nắng phủ hoàn toàn lên anh mang cảm giác áp bức của thú săn mồi, chỉ có đôi mắt xanh lục như lóe lên trong ánh nắng, nhưng gã thấy anh một chút dao động cũng không có. Bijan cúi mặt xuống, thấy Elsu hơi ngẩng đầu cùng đôi mắt chăm chú nhìn gã, trầm giọng nói:
- Bleig là thần thú sa mạc, nó khiến anh nhận ra tôi ở Helios là đúng rồi, nhưng tôi không đùa. Tại sao anh biết thông tin cá nhân của tôi?
Hay anh vẫn là người của cái ngục đáng nguyền rủa đó, đi theo gã chỉ là một kế hoạch bắt cóc các nhân thú ở nơi tôi chuẩn bị đến đây? Gã không nói, nhưng gã biết anh hiểu rằng gã muốn hỏi cái gì.
Elsu rũ mi mắt (không biết anh làm động tác này bao nhiêu lần), đôi mắt đỏ như xuyên thẳng nơi trái tim gã, không trả lời mà nhàn nhạt hỏi lại, giọng như run lên đôi chút:
- Người đưa tờ giấy cho cậu là một nàng cáo tên Liliana, vào tù như cơm bữa, vượt ngục vào sinh nhật bản thân là ngày 2 tháng 12 năm ngoái?
Bijan gã không đáp, nghĩ rằng:
Chuyện này anh ta cũng biết?
- Cô bé Aya được nhận nuôi bởi Krixi cùng Eland'orr - hai yêu tinh tộc cao quý. Cô bé thích nhất là hát bài ca Rừng Nguyên Sinh được nghe từ nhỏ, là thú nhân đầu tiên được nhận sự bảo hộ của quý tộc Nguyên Sinh.
Gã chăm chú, im lặng.
- Zata, cậu ta là-
- Thôi đủ rồi! Tôi tin, tôi tin anh được chưa! - Gã cắt ngang lời Elsu, lùi lại hai bước rồi nhìn đôi mắt ủ rũ của anh như sáng lên một chút. Hehe, chỉ cần nhìn đôi mắt là có thể đoán được một phần tâm tư của anh! (đấy là điều Bijan rút ra được sau khi nói chuyện với Elsu). Gã lại nói:
- Anh biết hết thông tin của lũ tù nhân chúng tôi ư?
Anh cầm lấy thần thú Bleig dưới hình dạng chiếc kèn tây, khẽ xoa vào nó, nhẹ nói:
- Tôi không như cậu, tôi khác cậu... - Ngừng một chút, anh nói tiếp, giọng trầm hẳn đi - ...Azart đã cho tôi xem toàn bộ hồ sơ nô lệ, và tôi được đi lại tự do trong ngục.
Nói rồi, anh ngước lên nhìn gã. Chăm chú, không chớp mắt. Tựa như chỉ cần nhắm mắt lại một lần, là tất cả sẽ tan đi hết. Như một giấc mơ trước giờ anh chưa từng mơ, từng nghĩ.
Bijan tiến đến, cầm lấy Bleig trong tay anh, nhắm mắt đọc lệnh thi chú. Chiếc kèn chìm trong làn khói mỏng, rồi một thần thú to lớn hiện ra, khẽ cúi xuống, như mời họ lên. Rồi gã nhìn anh, cũng không chớp mắt. Đuôi mắt gã cong lên, mang theo một ý cười không giấu:
- Đi thôi! Nhưng nói trước là ả cáo quỷ quyệt đó sẽ không cho tôi và anh ở đợ mà không có tiền đâu, chắc chắn là phải làm công cho ả ta đấy.
- Chị ấy biết tôi - Đây là lần thứ hai Elsu tránh ánh mắt gã.
- Thế thì tốt rồi! - Gã cũng không hỏi lại, như áy náy về sự nghi ngờ ban nãy. Nhưng thật ra gã biết mình đang cảm thấy như thế nào, bởi gã chắc rằng anh còn nhiều bí mật không nói.
Hai người không hẹn mà cùng trèo lên lưng Bleig. Bijan cười cười, thì thầm vào tai Bleig, rồi gã ngồi khoanh tay nhìn anh chật vật leo lên lưng con thú. Và khi nhận được một cái lườm sắc bén từ anh, gã cười khì quay mặt đi, không tỏ ý giúp đỡ. Mất một lúc sau, Elsu mới leo lên được, lấy tay quệt mồ hôi trên trán.
Trên đường, gã và anh không nói với nhau một câu. Tiếng gió ù ù cùng cành cây lạo xạo khiến mặt gã đau bỏng rát, nhưng gã chỉ có thể chắn bớt một phần gió cho Elsu. Chỉ đến khi thần thú dừng lại nơi dòng suối, Bijan mới lo lắng hỏi:
- Anh có sao không?
Im lặng.
- Trả lời tôi đi mà, không khéo tôi tưởng anh bị gió cuốn mất đấy!
Vẫn là một khoảng im lặng đến đáng sợ.
-...Này, Elsu?
Bijan cảm thấy không ổn, bình thường dù có khó chịu, anh vẫn trả lời gã mà! Bỗng gã cảm nhận được người phía sau gục đầu vào lưng mình. Gã quay lại, thấy một Elsu mặt mày tái mét, nhợt nhạt nhắm mắt. Trên vai gã, đôi tay đặt lên khẽ run, Bijan cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh. Gã lo lắng đưa tay lên trán anh.
Sốt rồi!
Sao lại sốt?!
Vì trước khi bảo trì định kì, những cơn sốt tăng dần tần suất sẽ lại dấu hiệu cho yêu cầu được bảo trì của mỗi thú nhân lai chứ sao!
_________________________________________________________
17.3.24
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top