C57: Có ý định tiếp cận Mộ Tử Quân
Ngày thứ hai, Tô Anh Lạc lợi dụng Vân Như Yên đánh yểm trợ, gạt Tô Đình đi đến Mộ phủ.
Lúc này, trong lương đình Mộ phủ, Tống Mạn Nhi đang dạy nàng làm sao làm nữ hồng.
Cách chòi nghỉ mát không xa đó là thư phòng của Mộ Tử Quân, xuyên thấu qua cửa sổ rộng mở, có thể thấy hắn ngồi ngay ngắn ở sau án thư, cầm một cuốn sách nhìn nhập thần.
Tô Anh Lạc kỳ thực cũng không phải là không hiểu nữ hồng, chỉ là vì tìm một cái cớ để tiếp cận Mộ Tử Quân mà thôi. Nếu Tống Mạn Nhi kiên nhẫn dạy, nàng cũng liền làm bộ học, vừa cùng nàng ngồi nói chuyện phiếm.
Câu chuyện của Tống Mạn Nhi luôn luôn vây quanh phu quân của mình, Tô Anh Lạc cũng vui vẻ nghe về chuyện của hắn, cho nên hai người trò chuyện rất ăn ý, rất nhanh thì thân thiết lấy tên của đối phương để xưng hô.
Không biết qua bao lâu, Tô Anh Lạc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn sắc trời, nhìn Tống Mạn Nhi nói: "Ai nha, bất tri bất giác đều đã lúc này, Mạn Nhi, ta phải trở về. Ngày hôm nay học đến đây đi, ta hôm nào trở lại."
Tống Mạn Nhi cười nói: "Cũng tốt, ta đưa đưa ngươi."
Mà khi nàng đứng dậy không lưu ý làm cho tay áo rộng lớn gạt phải bàn trà,nước trà giội lên trên váy nàng, thấm ướt một mảng lớn.
"Anh Lạc, thực là ngượng ngùng, ta phải đi thay quần áo khác, chỉ phải nhờ Tử Quân đưa ngươi." Tống Mạn Nhi vẻ mặt áy náy, xông vào trong thư phòng nhìn Mộ Tử Quân hô một tiếng, "Tử Quân, thay ta đi ra ngoài đưa vị khách được không?"
Mộ Tử Quân không có lý do gì cự tuyệt.
Hai người một trước một sau đi cách xa nhau vài bước, yên tĩnh không nói mà đi tới. Ở lúc vòng qua đoạn gấp khúc của hành lang, Tô Anh Lạc đột nhiên dừng chân, nhẹ giọng gọi hắn nói: "Tử Quân..."
Mộ Tử Quân nghe tiếng cũng dừng bước, lại không có xoay người quay đầu lại.
"Ta biết, thương thế của ngươi là ca ca ta tạo thành..." Tô Anh Lạc cắn cắn môi dưới, "Đều là ta không tốt, ta không nên đem bí mật giữa chúng ta nói cho hắn biết..."
Mộ Tử Quân thẳng tắp lưng, vẫn không nhúc nhích, "Chuyện không liên quan tới ngươi, vốn chính là ta làm sai, đây là ta phải chịu."
"Tử Quân..." Tô Anh Lạc đột nhiên tiến lên kéo tay hắn.
Mộ Tử Quân vội vàng hất mạnh tay ra, có chút hốt hoảng nhìn quanh bốn phía, phát hiện không có ai nhíu mày nhìn nàng, trầm giọng nói: "Ngươi làm gì? !"
Trong con ngươi xinh đẹp củ Tô Anh Lạc nhanh chóng tràn ngập lên một tầng hơi nước, thanh âm mềm mại lại ủy khuất, "Tử Quân, ngươi đừng đối xử với ta lạnh lùng như thế..."
Thấy nàng điềm đạm đáng yêu như thế, giọng nói của Mộ Tử Quân không khỏi nhẹ nhàng lại, "Nam nữ thụ thụ bất thân, nếu là cử độn vừa rồi của ngươi bị người thấy, truyền đến trong tai Mạn Nhi, ngươi kêu ta phải ăn nói làm sao?"
Tô Anh Lạc nghe vậy vui vẻ, "Ý của ngươi là ở lúc không có người mới có thể cùng ta thân cận?"
"Lúc nào đều không thể." Mộ Tử Quân không nghĩ tới nàng sẽ hiểu sai ý của hắn như vậy, có chút bất đắc dĩ thở dài, "Ngươi lẽ nào vẫn không rõ sao? Ta và ngươi ngoại trừ lần trước sai lầm, đều không còn quan hệ gì nữa. Anh Lạc, ngươi về sau đừng đem tâm trí đặt ở trên người ta, không đáng. Đời ta chỉ thích một người là Mạn Nhi, đối với ngươi không có cảm giác nào, thực sự."
"Ta hiểu được..." mi mắt Tô Anh lạc chán nản thõng xuống, hắn lại nói trắng ra lời cự tuyện như vậy. Bây giờ phải buông tay? Nàng làm không được a... Nếu không có cách nào buông tay được, vậy không bằng lại không từ thủ đoạn một lần đi!
"Ta về sau sẽ đến cùng Mạn Nhi học nữ hồng, ngươi còn hoan nghênh sao?" Nàng vén mắt nhìn hắn, cẩn thận từng li từng tí hỏi hắn.
Mộ Tử Quân do dự một giây, lập tức gật đầu nói: "Chỉ cần không ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng chúng ta, ngươi và Mạn Nhi có thể làm bằng hữu, ta không có có bất kỳ ý kiến gì."
"Yên tâm đi, ta sẽ không dây dưa ngươi nữa. Ta phải nghiêm túc cùng Mạn Nhi học nữ hồng, sang năm đầu xuân liền lập gia đình."Nét mặt Tô Anh Lạc cố biểu hiện ra đối với hắn đã chết tâm, nhưng trong lòng đã âm thầm có chủ ý xấu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top