Chương 22 [Hoàn]

Em với bánh sữa dắt tay nhau tung tăng ra ngoài chợ mặc kệ ai kia đi sau cứ bảo chúng em đi chậm lại. Woa chợ thật là đông vui, em và bánh sữa đã càn quét gần hết cái chợ, cứ thấy gì là chúng em cứ xà vô mua ăn ngon hay không thì không biết chỉ biết là ngon thì em ăn còn dở thì chồng em ăn. Chà có vẻ hôm nay ai kia không ăn cơm trưa được rồi.

Bọn em cứ đi đầu này rồi lại lượng đầu kia bọn em quyết định dừng lại thì thấy một cậu bé khá nhỏ tuổi đang đánh giày. Um cậu bé ấy chắc nhỏ hơn bánh sữa vài tuổi, trên người nhóc ấy chỉ là mãnh vải che thân chứ không gọi là một bộ quần áo hoàn chỉnh.

Em và bánh sữa bước lại gần nhóc ấy.

"Hai người muốn đánh giày không? Em lấy hai người rẻ thôi, một đôi 2 đồng."

Nghe thấy rẻ em liền không ngần ngại chốn đông người mà ngồi xuống lấy mất đôi giày Bible đang mang để đưa nhóc ấy đánh và anh vẫn là người trả tiền nha.

"Bé à, hôm nay chơi nhiều rồi đánh giày xong ta về nhà nhé."

"Dạ."

Đợi một hồi cũng xong, em cầm chiếc giày lên xem ôi trời ơi thấy gương mặt đẹp trai của em luôn kìa ghê thiệt chứ.

Em giựt lấy túi tiền của Bible liền lấy trong đó ra 5 đồng liền đưa cho nhóc ấy thì.

"Chà nay mày làm ăn có vẻ được nhỉ. Ngày nào cũng đưa tao có một đồng nay lại đưa tao 5 đồng luôn ghê thiệt."

Em liền trừng mắt nhìn bọn vừa cướp tiền của cậu nhóc liền quát.

"Nè đó là tiền của cậu nhóc kiếm được. Mấy người là ai mà dám cướp trắng trợn thế hả."

Mấy tên đó chẳng để lời em lọt vào tay mà nhìn em đầy xem xét

"Bé cưng, em xinh lắm. Đi theo bọn anh đi, bọn anh hứa sẽ là cho em sướng như tiên luôn."

Vừa dứt lời thì một nắm đấm đã bay thẳng vào mặt tên cầm đầu khiến máu chảy ra từ khóe miệng hắn không ngừng. Mấy tên đàn em thấy thế liền tính lên đánh trả nhưng tên đó đã cản bọn đàn em lại mà đưa tay lên vết máu ở khóe miệng đâm chiêu hỏi.

"Mày là đứa nào mà dám tới phá đám tao."

"Tao là chồng em ấy được chưa."

Anh vừa nói vừa cầm tay em.

"Chồng em có vẻ dữ đó bé cưng. Mà quay lại chuyện chính đi, nhà thằng nhóc đó nợ tiền anh nên bán nó để trả nợ mà lãi cao quá nên giờ nó phải làm kiếm tiền trả anh chứ."

Em nhìn cậu nhóc nhỏ tuổi ấy bị bố mẹ bỏ rơi lại còn phải đi làm lụng để trả nợ nữa chứ em xót quá.

"Tao sẽ trả nợ cho cậu bé ấy."

"Chà em mạnh miệng thật đấy bé cưng à. 100 đồng hết nợ. "

"Gì chứ 100....100 đồng."

Em cứ nghĩ nó ít nhưng nào ngờ đâu nó lại nhiều như thế. Em quay sang nhìn anh thì chỉ nhận được cái gật đầu từ anh.

Anh móc trong túi quần ra một một túi tiền rồi ném về phía bọn chúng mà lên giọng nói.

"100 đồng, tụi bây coi đếm lại đi coi đủ không."

"Không cần đếm tôi tin anh." Tên đó nhận lấy túi tiền quăng lên rồi chụp lại.

"Vậy coi như thằng nhóc này hết nợ tụi bây. Còn bây giờ thì cút đi."

"Không cần đuổi bọn này tự đi được."

Em nhìn về phía chồng mình liền chạy tới ôm cổ anh.

"Oa...chồng em giỏi quá. Đáng thưởng."

Chụt

Em tặng anh một cái hôn ngay má coi như cảm ơn.

"Um hưm....có thể hai người không biết là ở đây có trẻ con nha."

Em nghe bánh sữa nói vậy liền gục đầu vào bờ ngực rắn chắt mà ngại ngùng.

"Sao mọi người lại giúp em."

Cậu nhóc nãy giờ chứng kiến hết mọi thứ bây giờ bắt đầu hỏi.

"Em còn nhỏ mà phải chịu khổ như vậy rồi sao." Em ngồi tổm xuống xoa xoa đầu cậu nhóc

"Em quen rồi"

"Mặc dù hơi đột ngột nhưng mà...nhóc có muốn làm con anh không."

"Được ạ."

Nhóc nghe thế thì vui hẳn ra, nhóc cười rồi nụ cười của nhóc rất giống em.

"Được chứ. Tại anh nhìn kỉ em thì em như bản sao nhí của chồng anh vậy."

Rồi có điềm rồi

"Build à, em nghe anh nói nè. Anh chỉ có mình em thôi anh không có lăng nhăng đâu."

"Thì em đã nói gì anh đâu bộ anh nhột à."

"Anh...."

Hứ em chả thèm quan tâm anh nữa.

"Mà em tên gì nói cho anh biết đi."

"Thằng đánh giày."

"Anh biết em làm đánh giày rồi. Ý anh là anh đang hỏi tên kia kìa."

"Thì em tên là thằng đánh giày."

"Haizzz ai đặt tên gì mà xấu thế. Blin em nghĩ sao về cái tên đó."

"Dạ hay lắm. Con....con cảm ơn ba.."

Nhóc ngại ngùng nói.

"Ba là ba nhỏ của con, còn kia là ba lớn, còn kia là..."

"Gọi anh là anh bánh sữa đẹp trai là được rồi."

"Ai mượn mày tài lanh quá vậy. Hèn gì bị hai chú đuổi là đúng rồi." Anh cốc vô đầu bánh sữa một cái.

"Được rồi về thôi. Để ba nhỏ về giới thiệt con với mọi người."

Họ nắm tay nhau băng qua những con đường mòn để về tới nhà nhìn họ thật hạnh phúc.
.
.
.
Đến nhà em,bánh sữa và cả Blin nắm tay chạy vào nhà chính mà lại bỏ mặt anh một lần nữa

"Build của mẹ về rồi à. Ai thế còn."

"Mẹ à, đây là Blin con trai của con và Bible sau này."

Mọi người cũng chẳng ai thắc mắc gì nhiều mà ngược lại còn nhiệt tình chào đón thành viên mới.

Nhóc chỉ mới đến đã được bà Mino cho người chuẩn bị đồ mới sau khi nghe câu chuyện của Build kể. Bà thật thương xót cho đứa trẻ này, thật bất hạnh nhưng đó chỉ là trước đây thôi sau này sẽ khác.
.
.
.
Một ngày bận rộn và mệt mỏi thì anh đang ôm em bé của mình vào lòng. Anh hôn lên môi bé cứ cắn mút liên tục.

"Hồi sáng bé thưởng cho anh chưa đủ, giờ anh muốn thêm có được không."

"Được thôi chồng à. Đến đây "

Thịt dâng tới miệng thì

Rầm rầm

"Hai ba ơi mở cửa cho con vào đi. Con sẽ bảo vệ ba nhỏ khỏi con muỗi khổng lồ."

Em nghe Blin tới thì liền đạp anh một cái rồi chỉnh lại quần áo ra mở cửa cho con.

"Sao thế Blin. Giờ con chưa ngủ à. Có muốn vô ngủ cùng hai ba không"

Gật đầu

Thật ra là hôm nay Blin sẽ ngủ với ông bà nhưng vì nghe anh bánh sữa đẹp trai kể

'Blin này anh kể cho em nghe cái này nè em đừng kể ai nghe nhe.'

Gật đầu

'Trong phòng hai ba em có một con muỗi không lồ tối nào cũng chích ba nhỏ em đến đỏ hết á.'

'Sao nó không chích ba lớn vậy anh.'

'Ba lớn em bị nó bỏ vào bụng rồi. Nó cắn ba nhỏ em xong sáng mới mở bụng thả ba lớn em ra nên ba lớn em mới không bảo vệ ba nhỏ em được nên là chỉ còn trông chờ mình em thôi đấy.'

'Anh yên tâm em hứa sẽ bảo vệ hai ba thật tốt.'

Một lớn một nhỏ đang núp bụi chuối hú hí với nhau.

(Được kể theo gốc nhìn của Blin)

Quay về hiện tại thì em đang được ba nhỏ ẩm vào trong phòng đặt em nằm giữa hai ba. Mặt ba lớn khá đen lại nhưng bị ba nhỏ lườm nên ngoan ngoãn hẳn ra.

Hai ba con em nằm xuống giường, em được cả hai ba hôn vào cái má lúm cùng một lúc. Cuộc đời em trãi qua không ít khó khăn, em chưa bao giờ là hạnh phúc cho đến khi gặp hai ba. Cả ba người ôm nhau ngủ trong căn phòng yên ắng sẽ thấy được những giọt nước mắt hạnh phúc của em khi được ở cạnh hai ba.

____________

Chắc mấy bà không nở để tui tà răm một mình đâu nhỉ.

______END_______

Chẳng còn cái gì được gọi là còn tiếp cả. 25 là con số đẹp nhưng tiết quá chúng ta chỉ có thế đến 22 thôi.

Cảm ơn vì thời gian qua ủng hộ fic xàm của tui. Fic này end nhưng tui sẽ ra fic mới trong nay mai mong được mọi người ủng hộ.

Cảm ơn. Tôi không nói tạm biệt vì ta có thể gặp lại và cũng chẳng thể nói hẹn gặp lại vì ta không biết ta còn gặp lại nhau bao nhiêu lầm nữa.

Chữ Bye cuối cùng của fic này

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top