Ko phải chap chỉ là văn
Sau khi tròn một tuổi không bao lâu, bé đã chập chững tập đi. Đôi chân bé bé, xinh xinh lọt thỏm trong đôi giày mềm màu đỏ dễ thương lắm! Chị Mi dắt con ra giữa nhà rồi buông lùi ra sa một quãng, rồi âu yếm động viên bé, bé ơi! "Ra đây chơi với bố mẹ nào! "
Bé toét miệng cười . Khoe ra mấy chiếc răng sữa trắng muốt. Hai cánh tay bé dơ ra đằng trước, đôi chân bé ngập ngừng như sợ ngã bất ngờ bé bước thật nhanh. Những bước chân non nớt loạn choạng, của bé khiến ai vây quanh đều xúc động. Thế là bé đã đi được những bước đầu tiên rồi. Anh Lâm ôm bé hôn lên mái tóc tơ, đôi má hồng hồng nựng nịu. Con trai của bố mẹ giỏi ghê chưa tập đi , đã tập chạy rồi!
Bé Ngô cười khanh khách rồi tiếp tục bước đi mười ngón tay bám chặt vào sợ ngã. Ông bà nội và cô chú dõi theo từng bước đi của cháu lung linh. Căn nhà rộn lên tiếng hò reo, cổ vũ. Ông bật nhạc , bé nhún nhảy, lắc lư theo điệu nhạc bé cười nghiêng ngả.Chỉ vài phút sau bà bế bé ra võng, bé lơ mơ ngủ bà khẽ đặt bé xuống võng đung đưa theo nhịp, tiếng hát ru êm ả của bà khiến bé chìm vào giấc ngủ say nồng
EM RẤT YÊU BÉ NGÔ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top