Hợp Đồng Kim Cương

Chương 1: Chiếc Lưới Bắt Thiên Tài

Một đêm tại câu lạc bộ ngầm, Công ngồi trong góc VIP, quan sát Mason trên sân khấu. Bách đang rap một cách điên cuồng về những bí mật mà anh vô tình biết được. Giọng rap của Bách chứa đầy sự tức giận và tài năng thô mộc.

Cuối buổi diễn, Bách bị bắt giữ một cách lặng lẽ bởi đội cận vệ mặc vest đen của Công.

Trong căn phòng làm việc sang trọng, Công ngồi sau bàn gỗ cẩm lai, ánh mắt sắc lạnh của anh ta nhìn thẳng vào Mason

"Nhóc rap hay lắm," Công nói, giọng điệu điềm tĩnh nhưng chứa đựng sự nguy hiểm chết người. "Nhưng tiếc là nhóc lại rap về những thứ mà nhóc không nên biết."

Bách cố gắng giữ vững sự kiêu ngạo. "Anh muốn gì? Giết tôi sao? Cứ làm đi."

"Không," Công mỉm cười, một nụ cười lạnh lùng. "Anh không giết tài năng. Anh chỉ sở hữu nó."

Công đặt trước mặt Bách một Hợp đồng Bảo vệ và Kiểm soát. Công sẽ bảo vệ Bách khỏi tổ chức ngầm và biến anh thành một ngôi sao lớn. Đổi lại, cuộc sống, lời rap, và sự nghiệp của Bách hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của Công.

"Từ giờ, nhóc sẽ không rap một lời nào mà không có sự cho phép của anh. Nhóc sẽ sống trong nhà của anh, làm việc trong studio của anh. Nhóc sẽ là viên kim cương sáng nhất của anh, và anh sẽ cắt gọt nhóc theo ý muốn của anh." Công đẩy bút về phía Bách.

Bách bị dồn vào chân tường. Anh còn sống, nhưng anh đã mất tự do.

"Tôi sẽ ký," Bách đáp, giọng anh trầm xuống, sự kiêu ngạo tan vỡ. "Nhưng tôi không phải nô lệ của anh."

"Đúng vậy," Công nói, ánh mắt Công ánh lên sự chiếm hữu. "Nhóc không phải nô lệ. Nhóc là tài sản độc quyền của anh."

Chương 2: Chiếc Lồng Bằng Lụa

Dưới sự bảo trợ và kiểm soát tuyệt đối của Công, sự nghiệp của Mason thăng hoa. Anh trở thành Rapper hàng đầu, nhưng mọi người chỉ thấy sự kiểm soát hoàn hảo của Công.

Mọi lời rap, mọi cuộc phỏng vấn, đều được Công duyệt qua. Bách sống trong căn penthouse của Công, bị bao quanh bởi sự xa hoa, nhưng lại không thể bước ra khỏi cửa mà không có sự đồng ý của Công.

Một buổi tối, tại lễ trao giải lớn, Mason gặp lại một Rapper đối thủ cũ (Ricky), người này cố gắng kéo Mason ra khỏi khu vực VIP để nói chuyện.

Công lập tức xuất hiện, như một cái bóng.

Công không dùng lời đe dọa. Anh ta chỉ đặt tay lên eo Mason, ôm anh ta sát vào người một cách nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt anh ta lại gửi đi thông điệp chết chóc đến Ricky.

"Ricky," Công nói, giọng lịch sự một cách giả tạo. "Mason là của công ty tôi. Của anh. Anh không thích người khác chạm vào những thứ thuộc về mình."

Ricky hiểu ý, cúi đầu lùi lại.
Trong nhà vệ sinh sau đó, Bách phản đối: "Anh làm cái quái gì vậy? Anh ấy chỉ muốn chúc mừng tôi!"

Công đẩy Bách vào tường, kề sát mặt. "Anh không quan tâm. Nhóc không được phép rời xa anh quá mười bước chân trong sự kiện công khai. Nhóc là mồi ngon trong thế giới này, và anh là người duy nhất có quyền kiểm soát cái giá của nhóc."

Công không trừng phạt bằng bạo lực. Anh ta trừng phạt bằng cách khẳng định lại sự chiếm hữu tuyệt đối của mình, ngay cả giữa nơi đông người.

Chương 3: Lòng Trung Thành Của Kẻ Bị Chiếm Hữu

Một ngày nọ, Bách, vì nhớ bạn bè cũ, đã lén lút dùng một chiếc điện thoại phụ để gọi ra ngoài. Công phát hiện ra.

Tối đó, Công dẫn Bách vào phòng làm việc của mình—nơi có két sắt, bản đồ thế giới ngầm và vũ khí.
Công ngồi xuống, chỉ vào một khẩu súng được mạ vàng đặt trên bàn.

"Anh đã cho nhóc sự bảo vệ tuyệt đối. Anh đã biến nhóc thành ngôi sao. Đổi lại, anh chỉ cần nhóc phục tùng anh hoàn toàn. Tại sao nhóc lại vi phạm luật?" Công hỏi, giọng anh ta không giận dữ, chỉ có sự thất vọng lạnh lùng.

Bách cúi đầu. "Em... em nhớ thế giới cũ."

"Thế giới cũ của nhóc là địa ngục," Công tuyên bố. "Và anh là người duy nhất có thể giữ cho cánh cổng địa ngục đó đóng lại. Mỗi lần nhóc cố gắng tự ý hành động, nhóc đặt cả hai chúng ta vào nguy hiểm."

Công đứng dậy, đi đến chỗ Bách. Anh ta đưa tay, nâng cằm Bách lên.
"Nhóc phải học cách tin tưởng sự kiểm soát của anh. Nhóc phải hiểu rằng, chỉ cần nhóc ở đây, nhóc là an toàn. Nhóc là báu vật của anh."

Công bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi của Bách, chậm rãi, thô bạo nhưng đầy dục vọng. Đây là cách Công trừng phạt và tái khẳng định quyền lực của mình.

"Hãy chứng minh lòng trung thành của nhóc đi," Công ra lệnh, giọng khàn đặc. "Nhóc chỉ cần nói: Em thuộc về anh. Mọi thứ của em là của anh."

Bách, cảm nhận được sự tuyệt đối của quyền lực và sự chiếm hữu, cuối cùng đã đầu hàng. Anh cần sự bảo vệ này.

"Vâng, Boss... Em thuộc về anh. Mọi thứ của em là của anh," Bách thì thầm, chấp nhận chiếc lồng kim cương của mình.

Công đã thắng. Anh ta có được viên kim cương của mình, cả trong âm nhạc và trong sự phục tùng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top