Kết thúc
Vậy mà đến một ngày đẹp trời, tự dưng ánh mắt của cậu lại khiến cho trái tim của mình bị lỗi mất một nhịp. Mình không tin, mà thực ra là không dám tin, nên tìm mọi cách gạt bỏ hình ảnh ấy ra khỏi tâm trí. Thế nhưng, mình đâu biết rằng cứ cố quên thì sẽ lại càng nhớ, và chẳng biết tự bao giờ, nụ cười ấm áp của cậu đã hằn sâu trong trái tim mình.
Giờ thì mình tin lời người ta nói rồi, giữa con trai và con gái quả thật không thể tồn tại tình bạn thuần túy được đâu!
Mình không cách nào lừa dối bản thân tiếp nữa, nhưng lại không nỡ phá vỡ mối quan hệ khăng khít bao năm qua giữa chúng ta. Mình biết trong tim cậu từ lâu đã tồn tại một hình bóng mà cậu luôn hy vọng được nắm tay cùng đi khắp thế gian, và dĩ nhiên, chẳng phải mình. Dù chưa từng gặp cô ấy, nhưng qua lời kể của cậu, mình biết cô ấy là một người tốt, và cậu thật sự đã trao cho cô ấy cả trái tim mình. Mình không đủ can đảm thổ lộ với cậu, vì mình sợ chúng ta sẽ chẳng thể tiếp tục làm bạn được nữa. Dù đã cố dặn lòng phải tỏ ra bình thản, vậy mà tim mình vẫn nhói đau khi nghe cậu nhắc tới "cô ấy". Cậu biết không, mình ghen tị với "cô ấy", mình ao ước có thể được thay "cô ấy" cùng cậu lang thang khắp các góc phố. Nhưng mình biết, điều đó sẽ chẳng thể xảy ra.
Trong lúc mình đang tuyệt vọng và đau khổ nhất thì lại may mắn nhận được học bổng nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Đây có lẽ là lối thoát cho mình, sẽ giúp mình dập tắt bao hy vọng mong manh về một tình yêu đẹp như cổ tích mà mình vẫn hằng mơ...
Mình phải suy nghĩ suốt bao ngày, dằn vặt suốt bao đêm mới hạ được quyết tâm phải thổ lộ tình cảm chôn giấu trước ngày ra đi. Cho dù kết quả có thật sự tồi tệ như những gì mình đã dự đoán, mình cũng sẽ dũng cảm đối mặt. Bởi vì mình không muốn cứ tiếp tục hy vọng và không ngừng ảo tưởng về một mối tình chẳng bao giờ đơm hoa kết trái.
Đúng như mình nghĩ, cậu quả thực đã bị sốc trước màn tỏ tình lãng xẹt bằng món quà chia tay của mình. Vậy là xong, chúng ta không thể nào có kết quả được! Nhưng đằng nào thì ngày mai mình cũng đi rồi, mình sẽ phải quên cậu thôi. Mình sẽ luôn biết ơn cậu vì quãng thời gian tuyệt vời đã qua, và mình sẽ không hối hận về những việc đã làm.
Lúc ở sân bay, tuy đã biết là cậu sẽ không tới, nhưng cảm giác hụt hẫng và mất mát vẫn bủa vây lấy trái tim lạnh giá của mình. Mình biết, lời tỏ tình đường đột của mình đã đặt một dấu chấm hết cho tình bạn của chúng ta rồi.
Vậy mà cậu lại đột nhiên xuất hiện với vẻ mặt tươi cười như mọi khi. Cậu nói, cậu đến để nói lời tạm biệt, đồng thời muốn chính thức giới thiệu "cô ấy" với mình. Chua chát thật! Cậu nhất định phải phũ phàng với mình như thế ư? Nhất định phải dập tắt mọi hy vọng mong manh trong mình vậy sao?
Cậu bảo "cô ấy" hay xấu hổ lắm nên sẽ chỉ cho mình xem ảnh thôi, rồi cậu dúi vào tay mình một tấm bưu thiếp, mình mở ra đó là một cô gái xinh đẹp vô cùng. Cậu lại bảo với mình cô ấy tên là Kim Ngưu_Một cái tên thật dễ thương phải không? Mình chỉ nuốt nước mắt vào trong tim, nói mỗi câu "Ừ" Thầm chúc phúc cho cậu và cô ấy mà thôi. Vậy là chúng ta phải tạm biệt nhanh.
Tạm biệt cậu_Thiên Yết của tớ_người tớ thương
Chúc cậu hạnh phúc bên Kim Ngưu của cậu nhé
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top