Chương 8: Kết hôn

" Vào ngày sinh nhật, hai ta đi kết hôn đi!" Seulgi nói ra những lời này không có hỏi ý Joohyun , nàng nhìn chăm chú 2 con ngươi như vì sao tinh tú của Joohyun , quả nhiên như nàng đoán thấy được một tia khủng hoảng không đè nén được.

Nói xong nàng lấy trong người một cái hộp nhỏ được gói vô cùng tinh xảo, sau đó quỳ gối xuống, mở nắp hộp lên , bên trong là chiếc nhẫn kim cương xa hoa vô cùng tinh xảo.

" Joohyun, chúng ta hãy mãi mãi bên nhau, tốt nhất lúc nào cũng không xa rời..." Thanh âm thúc giục như ma âm vang lên không ngừng bên tai cô.

" Không..." Joohyun không chịu nổi nữa , chuyện cô đoán rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nếu có quan hệ hợp pháp với nàng, đời cô liền đặt dấu chấm hết. Cô xoay người chuẩn bị bỏ chạy , cô khủng hoảng cực độ nhưng đôi tay trắng nõn trong suốt từ sau tiến đến ôm eo cô thật chặt.

" Joohyun, em muốn đi đâu?" Seulgi ném chiếc nhẫn trên tay, ôm trọn Joohyun thật chặt từ sau lưng, khóe miệng gợi lên độ cong vô cùng quỷ dị, đến gần nói ma mị bên tai cô.

Joohyun cố hết sức mình vùng vẫy, nhưng vẫn không thể giãy giụa khỏi nàng, cô làm sao quên năm đó Seulgi đánh Park Bo Gum một nam tử thân cao tám thước không còn chút sức chống đỡ nào đủ thấy thân thể nàng khỏe mạnh. Khóe mắt cô bất giác rơi lệ, chung quy cô thoát không khỏi người đàn bà này...

" Hyunie, Hyunie, Hyunie của chị em đừng tiếp tục suy nghĩ làm cách nào bỏ trốn nữa, em sẽ ở bên chị bây giờ và mãi mãi , ở với chị đời này kiếp này..."

Lời của Kang Seulgi như tiếng kêu gào từ địa ngục một lần nữa tại quẩn quanh bên tai Joohyun, đột nhiên trước mắt tối sầm lại, cô ngất đi trong lồng ngực nàng.

" Joohyun, chị yêu em như vậy, tại sao em không thể chân thành đáp lại chị? " Nàng ôm cô ngất lịm vào lòng , si mê ngưng mắt nhìn gương mặt đẹp tuyệt trần , nhẹ nhàng vuốt ve cẩn thân như đối với trân bảo.

-------------------
tiếng ca hát truyền vào tai nghe cùng uyển chuyển dễ nghe , Seulgi dọc theo dải tím bạt ngàn tìm theo nơi phát ra âm thanh khiến nàng muội, nàng hoa mắt sao? Seulgi tròn xoe hái mắt không thể tin nổi? Nàng nhìn thấy vậy?

Dưới ánh triều , một thân ảnh trắng nõn hiện lên giữa những dải tím bạt ngàn, thân ảnh như ẩn như hiện, mái tóc đen nhẹ nhàng phất trong gió đó tiểu tiên nữ xuống trần gian chơi đùa sao? Lúc này Seulgi che kín miệng, nàng sợ mình quá hoảng loạn gây ra tiếng động sợ tiên nữ chạy mất.

Nàng liền đứng đó cách tiểu tiên nữ không xa, vụng trộm ngắm nhìn em, không phát ra tiếng động.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng tiểu tiên nữ xoay người lại , dung nhan tinh xảo đẹp tuyệt trần, trong suốt uyển chuyển đầy ảo khí chất thanh dạt như tiên , chẳng qua gương mặt còn mang vài nét trẻ con, đại khái mười ba mười bốn đó. Lúc em lấy lại tinh thần thì nàng đã đứng trước mặt em từ lúc nào, em hoảng loạn ngây ngẩn cả người.

Khi nhìn dung nhan thiếu nữ, trái tim Seulgi ràng ngưng một nhịp sau đó đập rộn ràng.... Nàng nhìn chăm chú tiểu tiên nữ hết nửa buổi, phát hiện em sẽ không nàng đột ngột xâm nhập quay về thiên đình, hơn nữa em bị nàng làm cho hoảng sợ. thế Seulgi cố lấy dũng khí " Em gái nhỏ, em hát nghe rất hay ~ em tên vậy? Chúng ta kết giao bằng hữu được không? " Quan sát nửa buổi Seulgi mừng rỡ may mắn phát hiện em không phải tiểu tiên nữ , vậy không phải sợ đột nhiên em ấy biến mất ...

" Chị thích em Joohyun, ngay từ bắt đầu chị đã thích em " Hai mươi tuổi Seulgi nghiêm túc thổ lộ với Joohyun mười năm tuổi.

" Haha, unnie em cũng thích chị a!" Joohyun thật thà không ý nói với Seulgi mặt đỏ ửng.

" Không phải loại thích này đâu, tình cảm giữa chị tình yêu , chính loại nam nữ thích nhau, loại chị thích đối với em tình yêu." Seulgi hơi bất lực quả nhiên Joohyun quá đơn thuần, nhưng nàng vẫn nghiêm túc giải thích.

" Unnie, thật xin lỗi loại em thích với chị chỉ giữ chị em gái thôi..." Joohyun trầm mặc một lát sau đó nói lời để cõi lòng Seulgi tan nát.

" Không sao chị sẽ cố gắng để em thích chị" Nói xong Seulgi hồn bay phách rời đi , nhưng đến nay ánh mắt kiên định nghiêm túc ấy vẫn khắc sâu trong trí nhớ Joohyun.

" Tại sao em muốn cùng cậu ta? Bởi cậu tanam, chị nữ?" Seulgi đau đớn tột cùng gào lên với Joohyun đang áy náy.

" Em xin lỗi unnie...." Joohyun hơi luống cuống , chỉ nói được mấy câu đơn giản không biết giải thích cho Seulgi.

" Chị hỏi lại lần nữa, em thực sự muốn bên cậu ta phải không? " Thanh âm Seulgi hơi trầm xuống, nàng cố gắng ngăn chặn hốc mắt sắp tràn ra nước, ánh mắt dữ tợn mang theo cánh cảo.

"...." Joohyun không biết nói để an ủi Seulgi nhưng cũng không muốn nàng chen chân vào cuộc đời mình , cho nên đành dùng cách im lặng để thay thế.

" Được! Chị hiểu rồi! Joohyun em nhất định sẽ hối hận! Nhất định sẽ hối hận."

----------------
" Đại tiểu thư , Joohyun tiểu thư bị sốt hơn nữa tâm trạng rất không ổn định... " Lời bác sĩ riêng vẫn tiếp tục vang lên bên tai Seulgi, nàng mất kiên nhẫn ngắt lời " Ông hãy nói trực tiếp cho tôi, tôi nên làm thế nào? " .

" Tâm trạng Joohyun tiểu thư liên tục không ổn định, trong khoảng thời gian này lại tự gây áp lực cho bản thân , cho nên thời gian này tốt nhất là đừng để cô ấy chịu thêm đả kích nào quá lớn . Tôi đi kê thuốc như vậy có thể giúp ích cho việc hồi phục cơ thể của Joohyun tiểu thư."

"...." Seulgi không nói lời nào ,phất tay ý bảo ông có thể ra ngoài . Đợi sau khi người nọ đi nàng ngồi bên mép giường giơ bàn tay thon thả nâng niu vuốt má tái nhợt của Joohyun, sau đó lấy ánh mắt miêu tả hình ảnh xinh đẹp của cô. Hyunie, chuyện kết hôn với chị làm tâm trạng em bộc phát vậy sao? Quả nhiên thời gian gần đây đóng kịch để chị thả lỏng cảnh giác, tốt nhất đừng để chị biết được người giúp đỡ bằng không chị sẽ không bỏ qua cho kẻ đó. Ánh mắt hiện lên sự thâm độc khó tả...

" Đại tiểu thư, lần này không phát hiện khả nghi ,có lẽ không ai giúp đỡ cô ấy..." Trong thư phòng, một nam tử khôi ngô mặc tây trăng đen cung kính nói với nàng.

" Cái gì mà có lẽ? Tôi muốn chắc chắn ? Cậu nghe thấy không? " Seulgi nóng giận ngắt lời đối phương.

" Vâng, thưa đại tiểu thư ! Mặt khác Kang tướng quân kêu tôi tiện thể nhắn chủ mong cô có thời gian thì tới thăm ông ấy!" Người nam tử vẫn không kiêu không siểm nịnh nói , đối với thái độ của nàng cũng không chút để ý.

" Tôi biết rồi, Eun Woo cậu nói lại với cửu cửu không lâu sau, tôi sẽ tổ chức hôn lễ với Joohyun hy vọng ông ấy có thể tham dự! Được rồi quay lại làm việc của mình đi !" Nói xong nàng hết nhẫn nại phất tay.

" Vâng ! Thưa đại tiểu thư!" Nói xong Eun Woo liền rời phòng để lại Seulgi ngồi trầm tư .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top