Chương 3: Nhà hàng White Whale
Công ty do Giang Mị Vân điều hành thuộc top ba thế giới, thuộc lĩnh vực bất động sản, mẹ cô là cổ đông lớn nhất và bà đã trao quyền điều hành cho con gái trưởng của mình là Giang Mị Vân.
Tuy chỉ mới ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc hai năm nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Giang Mị Vân đã đưa công ty lọt vào top ba những công ty lớn mạnh nhất thế giới và khiến các thành phần địch thủ trong gia tộc phải nể phục.
"Giới thiệu với mọi người đây là Trang Nhã Nghiêm, kể từ bây giờ cô ấy sẽ làm việc ở đây, với tư cách là... của tôi."
Giang Mị Vân hướng đến mọi người giới thiệu.
"Đẹp quá! Người đẹp như này không đi làm minh tinh thì uổng phí!"
Mọi người trong căn phòng lớn đều trầm trồ trước vẻ đẹp của Trang Nhã Nghiêm, họ hét mực khen ngợi.
Trang Nhã Nghiêm hôm nay mặc bộ đồ công sở, áo sơ mi trắng, chân váy chữ a, đi kèm với đôi giày cao gót màu đen. Cô mỉm cười, chào hỏi mọi người.
"Xin chào mọi người, tôi tên là Trang Nhã Nghiêm rất mong sau này được mọi người chiếu cố."
Mái tóc đen xoã dài đến ngang lưng, sóng mũi cao và đôi môi đỏ mộng nhưng đặc biệt nhất là màu mắt hiếm của cô, nó dường như thu hút mọi ánh nhìn của người khác.
"Mắt màu xanh lá? Tôi chưa gặp ai có màu mắt như vậy bao giờ."
"Giờ thì cô gặp rồi đó, mau làm việc đi cẩn thận Giang tổng khiển trách chúng ta đấy!"
Đồng nghiệp ngồi cạnh thấy Hỉ Vân lơ là liền nhắc khéo.
-----
Đã hơn hai tháng trôi qua, Trang Nhã Nghiêm cũng quen thuộc với thế giới này hơn, cô làm quen được với nhiều bạn mới và hơn hết là cô được ngắm nhìn thế giới này tuyệt vời ra sao.
"Thành phố tổ chức một chương trình ca nhạc?"
Trang Nhã Nghiêm cầm lấy tờ áp phích do đồng nghiệp Hỉ Vân đưa, cô tò mò.
"Chính xác, đây không phải một chương trình ca nhạc bình thường mà là một cuộc thi tìm ra giọng ca tài năng."
Hỉ Vân hào hứng nói với cô.
"Cô muốn cùng tôi đi xem cuộc thi này?"
"Tất nhiên là không, chỉ tôi là đi xem còn cô thì không mà là... tham gia cuộc thi đó!"
"Cái gì!!?" Trang Nhã Nghiêm ngạc nhiên.
"Tôi đã đăng ký cho cô rồi Nhã Nghiêm, ngày mốt sẽ chính thức bắt đầu cuộc thi."
Trang Nhã Nghiêm bực mình, trả lại tờ áp phích cho Hỉ Vân.
"Cô tùy tiện đăng ký cho tôi, Hỉ Vân cô chính là không tôn trọng người khác!"
Thấy Trang Nhã Nghiêm cáu bẩn, Hỉ Vân liền xoa dịu.
"Trong tập đoàn Giang thị này không ai là không biết cô có một giọng hát trời phú, nếu không tham gia thì uổng lắm, biết đâu cô lại trở thành người nổi tiếng thì sao?"
Hỉ Vân nói tiếp.
"Đến lúc đó quay lại cảm ơn người bạn tốt bụng này của cô là chưa muộn."
"Nhưng tôi..." Trang Nhã Nghiêm cạn lời.
Dưới sự cổ vũ của cô bạn Hỉ Vân, Trang Nhã Nghiêm chấp nhận tham gia cuộc thi ca hát do thành phố tổ chức.
Buổi thi hát diễn ra rất suôn sẻ, Trang Nhã Nghiêm vượt qua 100 gương mặt để lọt vào vòng bán kết, đối đầu cô gồm 4 người nữa.
Đỗ Cẩm Tú là đối thủ đáng gờm nhất trong số đó, đáng lý ả ta sẽ được mọi người tân bốc, nịnh bợ nhưng vì tính tình không coi ai ra gì nên mọi người trong cuộc thi đều không có thiện cảm với ả.
Điều đó cũng đem lại lợi thế rất lớn cho Trang Nhã Nghiêm, cô đặc cách được mọi người yêu mến.
"Chúc mừng em nha, chị rất mong chờ vào đêm chung kết giữa em và Đỗ Cẩm Tú."
Những đối thủ khác trong vòng bán kết đều đã bị loại, riêng chỉ mình Trang Nhã Nghiêm và Đỗ Cẩm Tú được đi vào vòng trong.
"Cẩm Tú em hãy cẩn thận, cô gái đó không tầm thường đâu."
Quản lý của Đỗ Cẩm Tú lên tiếng nhắc nhở.
"Dạo gần đây có tin đồn nói rằng Giang Mị Vân của tập đoàn Giang thị đang bao nuôi cô ta."
Đỗ Cẩm Tú đang uống nước liền bị câu nói này của quản lý Trương mà dừng uống, ả ho khan.
"Khụ, khụ, chị nói gì cơ? Giang tổng bao nuôi Trang Nhã Nghiêm???"
Ả cau mày.
"Nhất định không có chuyện đó, danh tiếng của Giang Mị Vân tại Liên Bang này không hề nhỏ, chị ta sẽ không lựa chọn bao nuôi một người khác nếu có thì người đó nhất định phải là em."
Đỗ Cẩm Tú từ lâu đã hâm mộ Giang Mị Vân, sở dĩ ả tham gia cuộc thi ca hát này là vì Giang Mị Vân là người tài trợ chính của chương trình, chỉ cần lọt vào mắt xanh của người đứng đầu Giang thị, Đỗ Cẩm Tú hiển nhiên sẽ được bay lên cành cao.
Sự đố kỵ lẫn ganh ghét được hiển thị rõ nơi tròng mắt Đỗ Cẩm Tú, ả ta khinh thường liếc Trang Nhã Nghiêm.
"Tôi sẽ đánh bại cô và giành lấy sự sủng ái của Giang tổng, cô cứ đợi đấy!"
-----
Giang Mị Vân như thường lệ đều tới rước Trang Nhã Nghiêm về nhà lúc 7 giờ tối, hôm nay công ty tăng ca nên Trang Nhã Nghiêm về trễ hơn bình thường.
"Ngày mai phải kêu trợ lý Vương sắp xếp lại thời gian làm việc của công ty rồi."
Nhìn kim đồng hồ trên tay điểm 19h35 phút, Giang Mị Vân thở dài, kiểu này bé mèo của cô sẽ bị đau bao tử mất.
"Chị Giang để chị đợi lâu rồi!"
Cô hớn hở chạy ra từ cửa chính công ty, mang theo nhiều bộ hồ sơ cần soạn, Trang Nhã Nghiêm bất cẩn vấp ngã liền đánh rớt nhiều tập hồ sơ xuống dưới đất, tài liệu theo đó mà rơi ra ngoài.
"Em xin lỗi!"
Cẩn thận nhặt từng tờ tài liệu lên, tay của Trang Nhã Nghiêm vô tình đụng phải bàn tay của Giang Mị Vân, Giang tổng chính là đang phụ cô nhặt tài liệu.
"Hôm nay em thật khác thường, có thể nói cho tôi nghe lý do không?"
Trang Nhã Nghiêm ngồi vào ghế phó lái, cô im lặng, lúc sau mới lên tiếng.
"Tối mai là trận chung kết, em có chút hơi lo lắng."
"..."
Lần này đến lượt Giang Mị Vân im lặng.
"Tôi sẽ đến cổ vũ cho em, Nhã Nghiêm mà tôi biết là người rất mạnh mẽ, tôi tin là em sẽ làm được."
Giang Mị Vân không giỏi khoản động viên người khác, cố mãi mới nói ra được một câu khích lệ gửi đến Trang Nhã Nghiêm. Giang Mị Vân tay cầm vô lăng, lái chiếc xe hơi đi đến nhà hàng White Whale.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top