Chương 6 : Nghiệt trái.

MV  sau khi được chiếu ra, hiệu quả rất tốt, xuôi buồm thuận gió, rất nhiều người bắt đầu chú ý điềm tĩnh thanh nhã nữ nhân, những lời hẹn  kết hợp với Hạ Linh Doanh cũng rối rít tới , tuy nói vẫn không thể coi như gây nên xu hướng lớn" , nhưng tối thiểu có thể để cho người khác nhớ lấy tên của nàng, dự trù hiệu quả coi  là hoàn toàn đạt tới.

      Tiêu Mạc Ngôn nửa ôm hai cánh tay đứng ở trước cửa sổ sát  đất ,  trong ngón tay phải  tà tà cầm tờ báo vừa ra,  liếc nhìn qua loa, khinh thường cười một tiếng.

         Ngọc Nữ    Hạ Linh Doanh cùng hợp tác quay một đoạn MV ngắn với  hồng tiểu sinh Trần Tư minh  xức ra tia lửa,  cặp đôi bị bắt gặp cầm  tay ngọt ngào đi du lịch.

      Tiêu Mạc Ngôn đưa trong tay báo chí ném ở trên bàn, mãnh khảnh tay phải cầm lấy bên cạnh bàn một chén rượu đỏ, thỉnh thoảng đặt ở khóe miệng  uống. Hiện tại ký giả thật là càng ngày càng không lắm điều chuyện gì cũng nói ra được, bảo bối của nàng, làm sao sẽ cùng loại  đê tiện nam nhân  này truyền chuyện xấu. Nghĩ đến Hạ Linh Doanh, Tiêu Mạc Ngôn trên mặt nhộn nhạo một tia mỉm cười thản nhiên,từ khi Hạ Linh Doanh đến khiến cho phòng ốc   có thế nào là mùi vị "nhà" .

      Nàng càng thêm phát hiện Hạ Linh Doanh cùng những nữ nhân khác hoàn toàn không giống nhau, nàng cũng không có tự nhận thêm  những lời mời hợp tác nào khác, chẳng qua là mỗi ngày ở nhà tinh tế suy nghĩ

《chẳng phân biệt được  ))

kịch bản, từng chữ từng câu phản phục tính toán, giữ sức chờ ngày diễn, không tham lam mới thật sự là nữ nhân thông minh, điểm này, Tiêu Mạc Ngôn hết sức hài lòng.

      rãnh rỗi,thì Hạ Linh Doanh  theo Từ Nãi tâm sự, làm bàn ngon miệng thức ăn, chờ đợi mình đi làm về. Mặc dù trong miệng không nói, nhưng khi  mình cầm lấy chiếc đũa thưởng thức thức ăn rồi khẽ cau mày , trong mắt nàng  tia mong đợi trong nháy mắt trở nên ảm đạm, thì ra là, nàng cũng có tính trẻ con một mặt, Tiêu Mạc Ngôn không nhịn được đi trêu chọc nàng.  sau khi cơm nước xong, Tiêu Mạc Ngôn có nhàn nhạt nói một câu, cũng không tệ lắm, phất tay rời đi, nhịn xuống không nhìn tới nàng hai mắt đầy giận dỗi .
Đang suy nghĩ, điện thoại di động vang lên, Tiêu Mạc Ngôn thả tay đặt xuống  cái chén, cầm lấy điện thoại di động, liếc mắt nhìn tới màn hình hiển thị,  cau mày nhăn mặt

      "Từ Nãi, ta không phải đã nói, lúc ta ở công ty không nên tùy tiện gọi điện thoại cho ta sao ?"

      Từ Nãi trầm mặc chốc lát, nhỏ giọng nói

      "Tiểu thư, lão gia tới, hắn —— "

      "Cái gì? ? ? ! ! !"

      Đang càu nhàu Tiêu Mạc Ngôn nghe được Từ Nãi những lời này sau, nhanh chóng cúp máy mạnh mẽ ngồi dậy, cầm lấy áo khoác trực tiếp đi ra khỏi phòng Tổng tài. Mấy nhân viên đang   nghỉ ngơi giữa trưa uống cà phê nói chuyện thoải mái    lại nhìn thấy lão bản vô cùng lo lắng chạy như điên  , hù sợ  khẽ run rẩy, cà phê trực tiếp xông vào cả lỗ mũi. Tiêu Mạc Ngôn căn bản là không có   thời gian để ý các nàng, chạy thẳng tới bãi đậu xe .

      Lần nữa bước vào  từng quen thuộc biệt thự, Tiêu Niên lòng tràn đầy cảm khái, Từ Nãi đem cửa xe mở ra, cung kính nghênh đón Tiêu Niên

      "Lão gia."

      Một tiếng lão gia, kêu lên Tiêu Niên những năm này lòng tràn đầy khổ sở, hắn quay đầu lại, nhìn thấy  Từ Nãi tóc cũng đã trắng xoá , thở dài

      "Từ tẩu, ngươi không cần khách khí như thế, những năm này, trong nhà làm phiền ngươi."

      Từ Nãi không nói lời nào, khàn khàn lão mắt nhưng bịt kín  một tầng thật mỏng mê man. Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, một gia đình ấm êm lại bị  tan nát cũng chỉ vì một người phụ nữ. Vì thế, tiểu thư cùng lão gia trở mặt thành thù, ngoài sáng ngầm đấu không ngừng, mà lão gia cũng vì vậy ba năm chưa từng bước vào cửa nhà một bước.

      Để cho Từ Nãi chân chính đau lòng chính là Tiêu Mạc Ngôn, cô bé từng hay vui tươi, tinh nghịch ngày nào giờ đã không còn nữa, chỉ còn lại một người bất cần đời, chỉ túy kim mê  Tiêu tổng mà thôi. Nhưng bây giờ nói những lời này thì có ích gì nữa, Từ Nãi chỉ hi vọng quãng thời gian mình còn sống có thể làm chỗ nương tượng cho Tiêu Mạc Ngôn, dùng tất cả sức lực của mình bảo hộ nàng, cho đến khi tiểu thư tìm được người yêu thương nàng thật sực lúc đó ta mới an tâm mà dừng lại.

      "Lão gia lần này tới là —— "

      Từ Nãi thử dò xét tính hỏi, từ đáy lòng dặm rỉ ra một tia lạnh lẻo, ngàn vạn đừng như những gì mình suy đoán.

      Tiêu Niên nghe lời của  Từ Nãi , trên mặt có chút ít không được tự nhiên, nhưng bình tĩnh như trước mở miệng

      "Ta nghe nói Mạc Ngôn vừa mới tìm được một nữ diễn viên, tên Hạ Linh Doanh."

      "Dạ."

      Từ Nãi cúi đầu đáp , trong lòng cuối cùng một tia hi vọng đều nát bấy. Vốn tưởng rằng lão gia là bởi vì  nhớ  tiểu thư mới đến, như thế xem ra, vừa là vì nữ nhân kia.
"Mang ta đi xem một chút."

      Tiêu Niên phân phó , nhỏ dần , suy nghĩ một chút, vẫn không quên tăng thêm câu

      "Nói  nàng ta là phụ thân của Tiêu Mạc Ngôn , là bạn tốt của ba nàng, họ Nghiêm."

      "Dạ."

      Ngồi ở rộng rãi ghế sa lon bằng da thật thượng, Tiêu Niên nhìn chung quanh một lần, phòng ốc còn lúc trước phòng ốc, thậm chí ngay cả trong nhà trang tu cũng không có chút nào thay đổi, động lòng người đã sớm không còn nữa . Có chút thương cảm, Tiêu Niên dấy lên một điếu thuốc, đặt ở trong miệng, lại lâm vào quá khứ.

      Tiêu Niên từng  có hạnh phúc nhà ba người, còn có  bối cảnh làm người khác phải ao ước. Hai mươi lăm tuổi lập gia đình, ba mươi tuổi ở thương trường đứng vững chân, ba mươi mốt tuổi năm ấy, hắn làm quen liễu Hạ Nhiên, mọi người nói trên thương trường làm ăn rất khó kết giao  được người tốt, mà hắn nhưng thật may mắn gặp  được vị Tổng tài rất tốt với hắn. Để báo đáp lại, hắn lại  mỗi  ngày mỗi đêm bán mạng cho công việc, hai người sóng vai hợp tác, rất nhanh đem Thiên hoàng kiêu ngạo, làm vang.

      Theo chung đụng làm sâu sắc, bọn họ không chỉ  vẻn vẹn là công việc  quan hệ, bí mật trở thành bằng hữu tốt. Có áp lực, ngồi xuống, uống chén rượu nhỏ cùng nhau nói chuyện, có phiền não, cũng sẽ lẫn nhau an ủi, Tiêu Niên cùng Hạ Nhiên là thương giới không người nào không biết không người nào không hiểu hảo hữu chi giao.

      Nhưng hết thảy đều ở Tiêu Niên nhìn thấy Khâu Mục Doanh một khắc  kia một việc đều thay đổi.

      Tiêu Niên trăm triệu không nghĩ tới, Hạ Nhiên thê tử lại từng là người yêu cũ của mình, thời điểm đó, tình cảm mà hắn chôn sâu ở đáy lòng nhiều năm tức khắc bị lung lay. Khâu Mục Doanh ở tuổi trung niên, không còn vẽ non nớt năm xưa, trở nên càng thêm mê người, mặt đọng lại nga chi, thần thái  ôn hòa, lông mày như mực tranh vẽ, nhu mì như nước , câu người đáng yêu nói không nên lời, đã trở thành một vị thiếu phụ phong tình vạn chủng. Mà thấy Tiêu Niên thời điểm, Khâu Mục Doanh hiển nhiên cũng là sửng sờ, trong mắt hiện lên một tia  sáng, nhưng ngay sau đó liền dấu đi.
      Sau đó nhiều chuyện xảy ra, Tiêu Niên không hề  muốn  nhớ lại, bởi vì hành động ích kỉ của bọn họ, hai gia đình từng âm áp hạnh phúc tức khắc đều tan biến, mà Hạ Nhiên, người bạn tốt khó khăn hay vui vẻ đều bên cạnh, cũng bởi vì   mối hận của bản thân hắn mà mất đi toàn bộ, hoảng hốt chạy trốn, kết cục như vậy đều là không ngờ trước, để cho bọn họ hối hận không dứt, nên vì vậy mà cả hai cũng không còn mặt mũi nào nữa mà ở cùng nhau.
      Vì thế, Khâu Mục Doanh mất đi gia đình hoàn mỹ.

      Mà Tiêu Niên, vĩnh viễn mất đi kết tóc thê tử, cũng không còn được bên cạnh nữ nhân mà hắn yêu, mà hắn từng yêu thương nữ nhi cũng vì vậy mà xem hắn như người lạ, thậm chí còn tìm mọi cách gây khó khăn cho hắn.
Lúc ban đầu, Tiêu Niên cũng không có đem Tiêu Mạc Ngôn để ở trong lòng, con gái của hắn, có thể làm chuyện gì quá lớn đâu. Nhưng hắn trăm nghìn không ngờ rằng, Tiêu Mạc Ngôn phảng phất  càng ngày lớn lên, như chim ưng đủ cánh, giương cánh bay cao, không chỉ thoát khỏi vòng bảo vệ của hắn, mà sau khi đủ lông đủ cánh còn ôm hận trở về đối đầu với hắn.

      Tiêu Mạc Ngôn đầu tiên là bất động thanh sắc ở Thiên hoàng thầm quan sát, sau khi thu thập được các tin tức này nọ, ẩn nhẫn chờ đợi ba năm. Thấy đúng thời cơ, thừa dịp hắn ra khỏi nước , điều ra lệnh cải cách nhân sự, đem những người trung thành với hắn cơ hồ sa thải hết. Khi hắn nhận được tin tức vội vàng trở về nước, tất cả những người bị sa thải đều dùng lý do này đến lý do khác để không phải lại đảm nhiệm chức vụ, hiện tại Thiên hoàng, Tiêu Niên đã bị trở mặt, mà  Tiêu Mạc Ngôn mới thật sự là tổng tài.

      "Nghiêm tiên sinh, Hạ tiểu thư tới."

      Nghe thấy thanh âm, Tiêu Niên ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy Hạ Linh Doanh trong nháy mắt, có chút hoảng hốt. Phảng phất vừa nhìn thấy Khâu Mục Doanh mà hắn yêu . Khí chất cao quý, thon dài ôm trọn vóc người, lạnh nhạt vẻ mặt , trắng  tuyết da thịt, hết thảy hết thảy đều là như vậy quen thuộc.

      Tiêu Niên không chớp mắt, để cho Hạ Linh Doanh không tự chủ nhăn lại lông mày. Phát hiện  mình  có chút thất thố, Tiêu Niên ho nhẹ một tiếng, ngồi thẳng người

      "Hạ hạ, ta từng là bạn thân tốt của ba ngươi, nghiêm sinh."

      Hạ Linh Doanh cũng không đáp lời, chẳng qua là lễ phép tính gật đầu.

      Từ Nãi biết có mình ở đây , Tiêu Niên nói chuyện có chút không thoải mái, thở dài, lui ra ngoài, thuận tiện cầm lấy điện thoại di động gọi điên thoại cho Tiêu Mạc Ngôn .

      Chuyện như vậy, nếu như che giấu tiểu thư, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

      Trống trải trong phòng khách, hai người trong lúc nhất thời im lặng, Tiêu Niên thật sâu hít một ngụm khói, đều chỉnh cảm xúc bớt  kích động

      "Hạ hạ, ta và ngươi phụ thân là bạn tốt chí giao. Hạ Nhiên hắn trước khi ra nước ngoài  từng dặn dò ta muốn hảo hảo chiếu cố ngươi, cho nên, có cái gì cần cứ việc nói, cũng không cần phải ở chỗ này ——— "

      Tiêu Niên muốn nói lại thôi, mà Hạ Linh Doanh đã sớm hiểu ý tứ của hắn, rũ xuống khóe mắt, cũng không biểu lộ thái độ.

      "Ta cùng  Nam Dương  lão tổng có quen biết, nếu như ngươi nguyện ý, có thể đi qua bên kia, đãi ngộ và nhiều thứ khác, tuyệt không thua thiệt gì cho ngươi —— "

      Trong lúc hai người đang trầm mặt , Hạ Linh Doanh không biểu lộ thái độ, mà Tiêu Niên cũng chỉ có thể kiên nhẫn đợi chờ.

      Mục doanh, đây là việc cuối cùng ta có thể làm cho ngươi, ta tuyệt sẽ không để cho người ta động nàng một cọng tóc , cho dù là Tiêu Mạc Ngôn, cũng không cho phép.

      "Tiểu thư trở lại."
Từ Nãi  đưa mắt nhìn, nhìn thấy trong sân Tiêu Mạc Ngôn, bận rộn nghênh đón, đón lấy trong tay nàng túi, lấy  dép  cho nàng đổi. Từ Nãi hướng phòng khách chỉ chỉ, vừa yên lặng lui xuống.

      Tiêu Mạc Ngôn hít sâu một hơi, cắn răng bước nhanh đi vào phòng khách, nhìn thấy ngồi ở ghế sa lon vừa Hạ Linh Doanh, phất tay một cái

      "Ngươi đi vào nhà."

      Hạ Linh Doanh không nói một lời đứng dậy, chậm rãi đi lên lầu, mà Tiêu Niên ánh mắt lại vẫn dừng hình ảnh ở trên người của nàng, cho đến Hạ Linh Doanh bóng lưng biến mất, mới quay đầu đối mặt Tiêu Mạc Ngôn, trong mắt có  tia lửa giận.

      "Ngươi tới làm gì? !"

      Tiêu Mạc Ngôn cơ hồ là cuồng nộ gào thét, thân thể bởi vì tức giận mà khẽ run, chưa bao giờ có thất thố, lão đầu tử ba năm qua chẳng bao giờ rảo bước tiến vào căn biệt thự này một bước, đối với nàng cũng là bất kể chuyện gì cũng không hỏi một câu, mà hôm nay, vì con gái của người kia, hắn mới trở về nơi này , thật tức cười!

      Tiêu Niên nắm chặt đấm tay, khôi phục bộ dạng vốn có , nhấc lên hai chân, ngẩng đầu âm nghiêm mặt nhìn Tiêu Mạc Ngôn

      "Ngươi  dám đối với cha ngươi thái độ như vậy sao?"

      Tiêu Mạc Ngôn hai cánh tay ôm vào trong ngực, thái độ xa cách, ác thanh ác khí trả lời

      "Ta không có cha như ngươi, ta nói rồi, từ ngày mẹ ta qua đời , ta  cùng ngươi không có nửa điểm quan hệ!"

      Tiêu Niên nghe, trong mắt hiện lên một tia đau lòng, nhìn Tiêu Mạc Ngôn ánh mắt cũng không phải là trách móc nặng nề cùng tức giận, thở dài, nhẹ ngữ

      "Mạc Ngôn à, cha thừa nhận, chuyện của mẹ ngươi, là sai lầm của ta, những năm này đối với ngươi cũng rất là thua thiệt. Nhưng là, ngươi không nên —— "

      Tiêu Mạc Ngôn cười lạnh, cắt đứt lời của hắn

      "Không nên như thế nào, không nên động tới con gái của tình nhân ngươi?"

      Nói đến đây mà, Tiêu Mạc Ngôn sâu hút mấy cái khí , khẽ cắn răng, ánh mắt từ từ hung ác

      "Năm đó ngươi là làm sao đáp ứng  ta? Ngươi đã nói, đối với nữ nhân kia chẳng qua là vui đùa một chút mà thôi! ! ! Đến cuối cùng, thì thế nào? Vì nàng, ngươi hãm hại tình đồng thủ túc huynh đệ! Vì nàng, ngươi mặc kệ mẹ con ta có ra sao ! ! ! Mà mẹ ta —— "

      "Chớ nói —— "

      Tiêu Niên sắc mặt tái nhợt, thanh âm trầm thấp nhưng không mất uy nghiêm, khẽ quay đầu đi, trong mắt tràn đầy tính toán thần sắc lại không tránh được Tiêu Mạc Ngôn sắc bén hai mắt. Tiêu Mạc Ngôn trong lòng đau xót, thì ra là, những ngày trước kia cũng sẽ không quay về được nữa, nếu hắn không coi ta là con hắn , ta cần gì phải cho hắn lưu nửa điểm tình cảm. Nghĩ  như vậy, Tiêu Mạc Ngôn tiếng cười lạnh càng lớn

      "Tiêu Niên, tựa như ngươi đã nói, ta là con của ngươi, cho nên, cha làm sai con tất chịu! Ta nhất định sẽ hảo hảo đối với Hạ Linh Doanh ! ! !"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bách#hợp