Văn án

Định mệnh là số phận của tình ái hay là kịch bản của tương lai?

Văn án 1

 Những năm đôi mươi tràn đầy nhựa sống của tuổi trẻ, Dương Như Thuỳ ở tuổi 20 đã gặp được Ngôn Thanh.

 Người xưa từng nói, bắt gặp một ánh mắt cơn say theo cả đời.

Một cái nhìn dịu dàng của Ngôn Thanh đủ làm xao xuyến trái tim thiếu nữ của Dương Như Thuỳ, khiến cô gái nhỏ từng bước đi vào trầm luân không lối thoát.

"Gặp được chị là duyên, đến với nhau là phận. Không mong giàu sang phú quý, không màn ánh mắt của người đời, chỉ đợi chị nguyện ý cùng em vượt qua năm tháng của tuổi trẻ, đến khi về già chị sẽ không có hối hận hay nuối tiếc"

Văn án 2

Vào những năm cô đơn của tuổi 30, Ngôn Thanh dường như càng lúc càng đi sai hướng, phía trước dường như ngày càng tối đi.

Cho đến khi bắt gặp nụ cười ngọt ngào nọ, dường như tương lai được soi sáng.

Mà cũng chính nụ cười ấy thơ ngây ấy, dần dẫn dắt khiến cho người trưởng thành sáng suốt dần lạc lối, rơi vào bẫy ngọt ngào.

"Chị luôn tâm niệm và trân trọng những người cùng chị đi qua những ngày mưa gió, đến những ngày nắng chị sẽ nắm chặt lấy tay em và không để em muộn phiền vì chị nữa."

Sau cơn mưa, trời sẽ sáng, liệu người có tình có đến được với nhau?

Đôi lời của tác giả: đây đứa con thứ hai của mình, bối cảnh là do mình nghĩ ra, sẽ hướng về Trung nhiều hơn vì khả năng viết của mình không giỏi về  Thuần Việt, mong mọi người chỉ giáo, giúp đỡ mình nhiều hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top