Chương 126 - [H]

126, một trăm hai mươi lục chương...

Ngôn Du chạy tới gặp giáo sư nói rõ chuyện phải về nước, lúc nói nàng cảm thấy rất áy náy bất an nhưng Giáo sư Trần lại đối nàng quỷ dị cười, "Kỳ thật thầy cũng tính về nước."

"......"

Ngôn Du cả người bị vây trong trạng thái ngây dại, nhìn người đang mang mắt kính gọng vàng lóe ra quỷ dị hào quang, một câu cũng không nói nên lời.

"Hắn còn trong nước, vẫn luôn không muốn qua đây."Giáo sư Trần thở dài, "Hắn thực lưu luyến gia đình, Mĩ Quốc bên này không cấp cho hắn được cảm giác gia đình...... Thầy trước kia luôn cảm thấy Mĩ Quốc bên này có kỹ thuật cùng thiết bị tiên tiến nhất, còn có rất tốt team...... Nhưng là nhìn đến em cùng Sở tiểu thư, bỗng nhiên cảm thấy gia đình vẫn là quan trọng nhất."

"Kia...... Chúng ta đi như vậy, nghiên cứu bên này......" Ngôn Du gãi đầu, có chút vui sướng, cũng có chút vô thố.

Theo chân chính ý nghĩa mà nói, thì giáo sư Trần cùng Cổ Chính đã được nàng xem như là bạn tốt, cho nên nghe được Giáo sư Trần cũng muốn về nước, nàng thực hưng phấn, nhưng mà trong ý thức trách nhiệm lại làm cho nàng cảm thấy càng thêm bất an.

"Yên tâm đi, tư liệu này đều có sẵn, thầy tin tưởng nhóm họ có thể làm tốt." Professor Trần mỉm cười, lại nói tiếp, "Hơn nữa, tổng công ty cũng tính cùng trong nước hợp tác rồi, đến lúc đó sẽ mở một sở nghiên cứu mới, thầy cũng không tính rời đi, chính là bị điều động đến trong nước mà thôi...... Em hẳn là cũng tiếp tục chứ?"

"Có thể tiếp tục?" Ngôn Du nhãn tình sáng lên, nhìn Professor Trần rất là chờ mong.

"Ân, bất quá muốn qua một đoạn thời gian nữa, coi như nghỉ ngơi."Professor Trần lộ ra tươi cười,"Thầy tính mang Tiểu Chính đi ra ngoài lữ hành ngoạn ngoạn*......"

(*ngoạn ngoạn = đi chơi)

"Ân, hảo!" Để ý chuyện tình bởi vì đạo sư nói một hồi liền như vậy hóa giải , Ngôn Du cười mị mắt,"Về nước ngoạn."

"Ha ha......"

Ngày đó buổi chiều, Ngôn Du vừa mới đến phòng nghiên cứu, Emma lập tức đem nàng từ phòng nghiên cứu kéo ra bên ngoài, xoa thắt lưng,"Cô phải về Trung Quốc?"

Nhíu lại mi, bởi vì trước đó Emma kéo nàng động tác quá mức dùng sức, Ngôn Du tay trái xoa cổ tay phải, biểu tình có chút ủy khuất,"Đúng vậy."

"Vì cái gì?"

Emma nhìn xuống người hãy còn cúi đầu nhu cổ tay, trong giọng nói lộ ra căm giận,"Nơi này điều kiện không phải đều so với bên kia lý tưởng hơn sao, vì cái gì phải đi về?"

Bĩu môi, Ngôn Du lắc lắc cổ tay, cảm thấy không đau nữa, lúc này mới mở miệng,"Nơi này điều kiện mới không tốt đâu, không có hảo ngoạn cũng không có ăn ngon, không có tỷ tỷ cũng không có ba ba mụ mụ, không có Tiểu Hề cũng không có Tiểu Y."

Nếu cổ tay phải bị thương, đêm ở cùng với Sở lão sư thời điểm "cái kia cái kia" sẽ không phương tiện nha, tuy rằng tay trái của nàng cũng thực linh hoạt, nhưng tay phải vẫn có vẻ phương tiện hơn. (Ed: bạn Ngôn muốn giữ gìn cho Sở lão sư =))))))

Emma nhất thời ngữ kết, nhìn chằm chằm Ngôn Du, mân thần không nói lời nào.

"Ngô, không có việc gì nói tôi đi trở về nga."

Không có nghe người kia nói chuyện, Ngôn Du xoay người tính hồi phòng nghiên cứu, lại bỗng nhiên bị giữ chặt, vừa quay người lại liền bị áp đến trên tường, Emma rất có khí thế cúi đầu, mắt thấy một cái hôn sẽ rơi xuống Ngôn Du trên mặt, Ngôn Du chợt khúc khởi đầu gối hướng lên trên mà đánh.

"......"

Tuy nói là nữ nhân, nhưng là dù sao cũng là bộ vị nhạy cảm, bỗng nhiên bị va chạm, Emma đau hốc mắt rưng rưng, buông ra Ngôn Du,"Ngôn, cô quá độc ác."

Đô đô miệng, Ngôn Du cũng không thèm nhìn tới nàng một cái, "Hừ, người xấu, xứng đáng!"

Vừa nói vừa hướng tới nghiên cứu thất đi, chỉ chừa Emma ở tại chỗ đó, tay che địa phương nọ, cảm thấy rất tổn hại hình tượng lại chỉ có thể hơi hơi cong thân mình, cắn môi nhìn bóng dáng Ngôn Du, vẻ mặt không cam lòng.

......................

..................

....

Trong phòng Sở Lục Y, trên trương giường rộng lớn mềm mại, có người đang lăn qua lộn lại mấy lần đều ngủ không được.

Trước khi ngủ Sở Nguyệt Xuất có gọi điện thoại trở về, nói là qua vài ngày nữa sẽ cùng Ngôn Du cùng nhau về nước......

Tuy rằng thật cao hứng có thể nhìn thấy tỷ tỷ, vả lại từ nhỏ tới nay, vẫn là lần đầu tiên lâu đến như vậy không gặp tỷ tỷ, có chút nhớ nhung, nhưng mà một khi nghĩ đến Sở Nguyệt Xuất về rồi, chính mình sẽ không thể cùng Sở Giản Hề thân mật được nữa, Sở Lục Y lại cảm thấy có chút uể oải.

Vẫn muốn tìm cơ hội đẩy ngã Sở Giản Hề tên đầu gỗ kia, nhưng mà đầu gỗ vẫn chính là đầu gỗ, thật sự ngốc đến không tưởng, căn bản sẽ không cấp nàng cơ hội, rõ ràng vài lần hôn môi, hôn đến không khí kiều diễm, vô cùng thích hợp để đẩy ngã, nhưng tên đầu gỗ kia chính là cố chấp đem mình đẩy ra.

Càng là nghĩ như vậy, Sở Lục Y liền càng cảm thấy buồn bực, mạnh mẽ ngồi dậy, một đầu tóc mềm mại của nàng theo động tác mà rối tung xõa trên vai.

Không được, không thể buông tha tên đầu gỗ kia, nếu tỷ tỷ trở về, mình càng không có cơ hội !

Cắn môi, nghĩ đến tên kia vì không muốn "bốc hỏa" cư nhiên còn lẩn vào gian phòng ngủ khác, Sở Lục Y có chút tức giận nện xuống giường.

Ngày mai nhất định phải tìm cơ hội đẩy ngã đầu gỗ!

Vì thế ngày hôm sau, cũng chính là thứ sáu, sau khi Sở Giản Hề buổi chiều tan tầm về nhà, cư nhiên nhìn đến trên bàn ăn vừa có nến cùng rượu đỏ.

Bữa tối dưới ánh nến?

Biết Sở Lục Y tuổi tuy nhỏ nhưng hay chơi đa dạng, Sở Giản Hề cũng không để ý, buông bao liền hướng phòng bếp mà đi, quả nhiên nhìn đến bộ dáng Sở Lục Y đang ở bên trong nấu cơm, dựa vào cửa,"Tiểu Y, hôm nay muốn ăn bữa tối dưới ánh nến?"

"Đúng vậy." Sở Lục Y cũng không quay đầu lại,"Chị ngày mai không cần tăng ca đi?"

"Ân, không cần." Sở Giản Hề không nghĩ nhiều, gật gật đầu,"Đêm nay ngủ muộn ?"

"Ân, uống chút rượu." Sở Lục Y đem đồ ăn trong nồi đặt đến trên bàn, "Như vậy mới có hứng thú......"

"Em còn nhỏ......" Nhíu mi, Sở Giản Hề bày ra bộ dáng nhị tỷ,"Cũng có thể uống rượu sao."

Quay đầu, trắng mắt liếc người nọ một cái, Sở Lục Y tức giận nói,"Chị mới nhỏ đâu, em đã muốn mười tám tuổi, không cần xem em là trẻ vị thành niên."

"Ngạch......"

Sở Giản Hề bị nàng xem có chút ngượng ngùng, gãi đầu,"Chị là cảm thấy uống rượu không tốt thôi."

"Lại không uống nhiều, hơn nữa là ở nhà, chị còn sợ xảy ra chuyện gì a." Quay lại thân mình bắt đầu làm một món khác, Sở Lục Y thanh âm thản nhiên ,"Đi ra ngoài đem cái bàn dọn đi, đừng làm phiền em."

"Cũng được......"

Sở Giản Hề tìm không thấy lý do phản bác, liền nghe lời đi ra ngoài đem chén dĩa sắp xếp dưới ánh nến, lại không biết Sở Lục Y đưa lưng về phía nàng, ánh mắt dị thường giảo hoạt.

Có tỷ tỷ cùng Ngôn Du ví dụ trước, rượu sau loạn tính cái gì, quả thật là biện pháp tốt.

Hơn nữa, tựa hồ cũng không có xem qua bộ dáng Sở Giản Hề sau khi uống rượu, nghĩ đến hẳn là thực quyến rũ đi, trương mặt tinh xảo ngốc ngốc phiếm ửng đỏ, con ngươi phảng phất hàm nước sóng sánh......

Bởi vì chính mình tưởng tượng mà kích động lên, Sở Lục Y nhanh hơn tốc độ xào, đã nghĩ trong chốc lát lên bàn cơm nhất định phải chuốc say Sở Giản Hề.

Tự nhiên, hoàn toàn không biết muội muội cũng là người yêu mình, đang suy nghĩ muốn chuốc say mình hòng đẩy ngã cho bằng được, Sở Giản Hề đem cái bàn chuẩn bị tốt sau liền ngồi ở trên ghế chờ Sở Lục Y, một tay chống cằm nhìn thân ảnh trong phòng bếp đang bận rộn, nhịn không được lộ ra nụ cười nhẹ.

Chính là, tươi cười như vậy rất nhanh đã thu liễm lại.

Ngày hôm qua tỷ tỷ gọi điện thoại nói qua vài ngày sẽ trở lại...... Đến lúc đó, có phải nên trước tiên nói cho tỷ tỷ biết chuyện của nàng cùng Tiểu Y đã cùng một chỗ hay không?

Tuy rằng cảm thấy cuối cùng tỷ tỷ khẳng định sẽ nhận mình cùng Sở Lục Y, Sở Giản Hề vẫn có chút lo lắng.

Tỷ tỷ kỳ thật vẫn là thực bảo thủ, lúc trước rối rắm quan hệ cùng Ngôn Du chính là bởi vì bị suy nghĩ bảo thủ đóng khung, còn có cho tới nay, vẫn luôn bị ý thức trách nhiệm đối với nàng cùng Sở Lục Y tác quái...

Cho nên nói, ngay từ đầu nhất định sẽ không thuận lợi như vậy ......

Nghĩ đến Sở Nguyệt Xuất có khả năng sẽ sinh khí, cũng có khả năng sẽ bởi vì sự kiện này mà thương tâm rơi lệ, Sở Giản Hề liền buồn rầu.

Hơn nữa, đến lúc đó mình khẳng định không thể ở trước mặt tỷ tỷ, cùng Tiểu Y làm ra hành động thân mật gì, bằng không vạn nhất tỷ tỷ phản cảm làm sao bây giờ?

Khi Sở Lục Y mang đồ ăn đến liền nhìn thấy Sở Giản Hề nhíu lại mi, một bộ thực rối rắm, đem đồ ăn buông, thân thủ vỗ vỗ đầu của nàng,"Ăn cơm , ngu ngốc!"

Tên đầu gỗ ngu ngốc này, đêm nay mình nhất định phải đẩy nàng, đầu gỗ như vậy, ở trên giường khẳng định cái gì cũng không hiểu, phỏng chừng đến lúc đó nàng sẽ vất vả một ít.

(Ed: chắc chưa bé? =))))))))

Hôm nay thừa dịp Sở Giản Hề đi làm đã lên mạng tìm rất nhiều văn tự tư liệu cùng với hình ảnh tư liệu, Sở Lục Y âm thầm tay nắm thành quyền, ở trong lòng cổ vũ chính mình.

Bữa tiệc này không khí tự nhiên lại thập phần ngọt ngào, hai người từ xác định quan hệ đến giờ, cơ hồ mỗi ngày đều sống trong loại ngọt ngào như mật này, nhưng cuộc sống như vậy rốt cuộc vẫn luôn lộ ra tia bất an, làm Sở Lục Y vẫn cố tìm phương thức nào đó đến xác định các nàng là thật cùng một chỗ.

"Tiểu Y, em đừng uống rượu ......"

Còn nhớ rõ lần trước Sở Lục Y uống rượu đã trực tiếp hôn mình, Sở Giản Hề có chút lo lắng, thân thủ bắt lấy tay Sở Lục Y đang bưng chén rượu. Sở Lục Y giương mắt, đối diện nàng quyến rũ cười, phản thủ đem ly phóng tới Sở Giản Hề trong tay,"Vậy chị uống?"

"Ngạch......"

Vì Sở Lục Y dụ dỗ tươi cười mà xem đến choáng váng, Sở Giản Hề yên lặng nhìn, thuận theo Sở Lục Y đỡ tay nàng đem chén rượu đưa đến bên miệng, đem rượu đỏ bên trong uống một hơi cạn sạch.

"Sở Giản Hề, cái ly của em hết sạch nga, của chị bên trong còn có rượu......"

Cầm cái ly của mình ở trước mặt Sở Giản Hề quơ quơ, Sở Lục Y mở miệng nói xong, tay buông chén rượu, chống cằm,"Mau, uống đi thôi."

"Nga......" Ngốc ngốc đáp , Sở Giản Hề tay giữ ly rượu, mặt càng phát ra đỏ,"Tiểu Y, chúng ta không cần uống nữa đi."

Như thế nào cảm thấy giống như vẫn đều là mình uống rượu?

Cảm thấy đầu óc có chút choáng, Sở Giản Hề lay động đầu, "Cứ uống tiếp nữa sẽ say mất."

"Như vậy a......" Có chút đăm chiêu gật đầu, vươn một ngón tay,"Đây là số mấy?"

"Ngạch, một." Tuy rằng đầu có chút vựng, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng, Sở Giản Hề xoa xoa mắt nói.

Bị nàng động tác xoa mắt manh đến, Sở Lục Y cười đến càng phát ra quyến rũ, bưng lên rượu lại đưa đến Sở Giản Hề bên miệng,"Không có say đâu, lại uống một ly."

"Tiểu Y......"

Sở Giản Hề nhìn nàng, há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn là uống hết ly rượu kia, sau đó liền cảm thấy trước mắt có chút đen.

Sở Lục Y cười tủm tỉm buông chén rượu, sờ sờ đầu Sở Giản Hề,"Có phải cảm thấy hơi vựng* hay không? Em đỡ chị trở về phòng đi?"

*chóng mặt choáng váng

"Hảo......"

Sở Giản Hề lăng lăng gật đầu, thuận theo Sở Lục Y nâng dậy, nhìn nàng thổi tắt ngọn nến trên bàn vốn dùng để tạo lãng mạn, theo nàng cùng nhau trở về phòng — Sở Lục Y phòng.

Giúp Sở Giản Hề nằm xuống giường, Sở Lục Y cúi xuống thân mình, hôn hôn tóc của nàng, vào lúc ánh mắt nàng đang nhìn mình lăng lăng, chợt lộ ra cười khẽ,"Có nóng hay không, em giúp chị cởi quần áo nha?"

"Ân...... Hảo."

Uống nhiều liền cảm thấy mệt nhọc, Sở Giản Hề nhắm mắt lại đáp , để cho Sở Lục Y đem quần áo trên người cởi, ngáp một cái,"Tiểu Y, chị mệt nhọc, ngủ đi."

"Hảo." Sở Lục Y thân thủ cởi ra dây thun cột tóc, cúi xuống thân mình hôn hôn trán Sở Giản Hề, "Chúng ta hôm nay giống như còn không hôn môi......"

Đã muốn mau ngủ, Sở Giản Hề nghe vậy lại mở mắt ra, đầu óc vựng vựng hồ hồ, tầm mắt dừng ở môi Sở Lục Y, hoảng hốt cảm thấy hai cánh hoa rất mê người, nuốt khẩu nước miếng, ngẩng đầu liền hôn lên.

Sở Lục Y hơi chút kinh ngạc, vốn là tính chủ động lại không nghĩ tới Sở Giản Hề cư nhiên trước hôn đến, bất quá cũng là giống nhau......

Sở Giản Hề vốn là thực chăm chú hôn cánh môi Sở Lục Y, nhưng mà hôn hôn bỗng nhiên cảm thấy dán trên ngực mình là nội y của Sở Lục Y, có chút không thoải mái, liền một cái xoay người đem Sở Lục Y áp đến dưới thân,"Tiểu Y, mặc nội y ngủ đối với ngực không tốt......"

Sở Lục Y còn không có phản ứng lại đây, Sở Giản Hề đã muốn trực tiếp nhấc lên quần áo của nàng, lấy ra nội y .

"Sở Giản Hề!"

Sở Lục Y có chút xấu hổ cấp kêu một tiếng, lại phát hiện người mới thoát nội y của mình một chút động tĩnh đều không có, giương mắt nhìn lên, liền nhìn thấy Sở Giản Hề đang bình tĩnh nhìn bộ ngực của mình, mặt càng đỏ hơn, vội vàng giữ chặt quần áo đi xuống che lại.

"Tiểu Y, kỳ thật của em cũng rất lớn nha."

Mới nhìn thấy bộ ngực tuyết trắng trong chốc lát đã lập tức biến mất, Sở Giản Hề có chút bất mãn nhăn mi, lại rất nhanh buông mày ra, thành thật nói.

"Lại so không lớn bằng chị......"

Sở Lục Y cũng không hiểu vì cái gì chính mình sẽ bỗng nhiên toát ra lời này, vì thế vốn đang say rượu Sở Giản Hề lá gan lớn hơn nữa, một lần nữa xốc lên quần áo nàng, nghĩ nghĩ, đơn giản cởi quần áo của mình ra, sau đó một tay cầm lấy tay Sở Lục Y phóng tới trên ngực chính mình, một tay khác cầm lấy tay Sở Lục Y phóng tới trên ngực của Sở Lục Y,"Em sờ sờ, không so với chị nhỏ bao nhiêu ."

"......"

Sở Lục Y dĩ nhiên hết chỗ nói rồi.

"Ngô, cảm giác của Tiểu Y có vẻ thật mềm mại nha." Đem tay Sở Lục Y phóng tới một bên, Sở Giản Hề thân thủ cầm Sở Lục Y đầy đặn, nhéo nhéo, thành thật nói.

"Chị......"

Sở Lục Y mặt tăng cái đỏ bừng, thân thủ muốn bắt tay Sở Giản Hề kéo ra, không ngờ Sở Giản Hề khi uống rượu say cư nhiên còn tiến đến trước ngực mình làm một bộ tò mò cục cưng, một hồi lâu, bỗng nhiên nói,"Tiểu Y, chị nghĩ hút nó thử xem."

Nói dứt lời, Sở Giản Hề liền cúi đầu hàm đỉnh khối đầy đặn kia vào miệng, duyện duyện, ngẩng đầu, đối với vẻ mặt bất khả tư nghị của Sở Lục Y lộ ra tươi cười,"Cũng không tệ lắm ôi chao...... Tiểu Y có muốn nhìn xem nó bị ăn hay không?"

Siết lấy ga giường, Sở Lục Y không nghĩ tới Sở Giản Hề uống rượu xong cư nhiên sẽ như thế, muốn đem nàng đẩy ra để lật, lại phát hiện một chút khí lực đều không có.

Một lần nữa vùi đầu hàm trụ mút vào, Sở Giản Hề thân thủ cầm bên kia đầy đặn của Sở Lục Y vuốt ve , lại lần nữa phun ra điểm nhỏ đã sưng lên, hô hấp có chút dồn dập, nhìn Sở Lục Y từ từ nhắm hai mắt ngửa đầu ra siết lấy ga giường, một hồi lâu, tự chủ trương đi xuống bắt đầu hôn lên,"Tiểu Y, chị giống như...... Làm việc không nên làm...... Nhưng mà......"

Nhịn không được ......

Đem Sở Lục Y trên người cái quần đùi cũng cởi, Sở Giản Hề tự mình hôn tiểu rốn đáng yêu ở trước mặt, cảm giác Sở Lục Y run run, lộ ra si ngốc cười,"Tiểu Y thực thoải mái đi......"

Thân là một cảnh sát, tựa hồ cũng là vô số lần trong quá trình phá án nhìn đến việc này, tỷ như án phú hào gia giết người, camera theo dõi lấy đến cảnh cục xem còn sẽ có các loại dây dưa...... Khụ, không thuần khiết gì đó, Sở Giản Hề ngay từ đầu kinh ngạc ngượng ngùng, mãi cho đến sau này đã bình tĩnh không sao cả, chỉ trong một tháng luyện thành.

(Ed: tức là Hề phổ cập tri thức này thông qua xem video quay lén chỉ vỏn vẹn 1 tháng liên tục =.=)

"Sở Giản Hề, chị...... chị trước buông." Sở Lục Y thân mình nhẹ run rẩy, thanh âm nghe lên rất kỳ quái,"Chị uống say, nên ngủ."

"Không có, chị không có say."

Sở Giản Hề lắc đầu, tay đem quần nhỏ của Sở Lục Y kéo ra,"Em xem, chị còn có thể cởi nó như vậy."

"Chị...... Sở Giản Hề!"

Sở Lục Y hoàn toàn hoảng, mình đêm nay cố gắng chuốc say Sở Giản Hề là vì đẩy ngã nàng a, nhưng lúc này, còn không có đẩy thành công thì quần nhỏ đã bị cởi, hoàn toàn không phải chuyện trong dự đoán a.

"Ha ha......"

Sở Giản Hề cười ngây ngô, một lần nữa nằm úp về trên người Sở Lục Y, ngửi hương khí của nàng,"Tiểu Y, chị cảm thấy như vậy thật tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên...... Còn có thể vẫn luôn thân mật mà qua cả đời...... Ha ha......"

Đầy đặn dán đầy đặn, Sở Lục Y cảm giác Sở Giản Hề da thịt bóng loáng, bên tai nghe Sở Giản Hề khó được một lần mang theo điểm ngu ngốc thâm tình nói, nhu đôi mắt,"Đầu gỗ ngốc......"

"Tiểu Y...... Chị nghĩ muốn em......" Sở Giản Hề thì thào nói, ở bên tai Sở Lục Y nhẹ nhàng hôn,"Muội muội...... Bạn gái......"

Vành tai bị hàm tiến trong miệng khẽ liếm mút, Sở Lục Y thân mình tê dại, miệng tràn ra một tiếng yêu kiều gọi, mạnh mẽ ôm lấy Sở Giản Hề.

Không đúng, không nên là như vậy, rõ ràng nên là nàng đẩy ngã Sở Giản Hề, vì cái gì...... (Ed: thật chấp nhất =)))))))))

Thẳng đến thân mình bị người phía trên từ trên xuống dưới hôn qua một lần, Sở Lục Y vẫn chưa hiểu được vì sao sẽ biến thành tình huống như thế này, làm sao liền từ "công" biến thành "thụ".

Chính là, cho dù nàng nghĩ thế nào, tựa hồ cũng không thể cưỡng lại, địa phương tối tư mật đã sớm bởi vì động tác Sở Giản Hề mà ướt đẫm.

Cho dù uống rượu, Sở Giản Hề khi đang va chạm vào địa phương tối bí ẩn của Sở Lục Y vẫn là thanh tỉnh một ít.

Yên lặng nhìn đóa hoa đã sớm ướt át nở rộ, đầu ngón tay Sở Giản Hề ở trên khẽ vuốt vài cái, nhìn đóa hoa vì động tác của mình mà co rút lại, bình ổn hô hấp, chậm rãi đưa ngón tay xâm nhập.

"Ân......" Cầm lấy ga giường đến ngón tay phiếm bạch, Sở Lục Y đôi mắt ướt át, ngửa đầu, "Sở Giản Hề......"

Cảm giác chưa từng có quá chiếm cứ toàn thân, Sở Lục Y nhắm mắt lại, nhẹ giọng gọi Sở Giản Hề,"Chị...... chị điểm nhẹ......"

Đầu gỗ chưa từng nghiên cứu quá chuyện này, nhất định cái gì cũng không hiểu, nhưng mà...... Nhưng đều đã tới nước này......

Cảm giác ngón tay thon dài kia một chút tiến vào thân mình của mình, Sở Lục Y có chút hối hận .

Sớm biết rằng Sở Giản Hề uống rượu xong không phải mềm nhũn mặc người bài bố mà là hóa thân vì lang, nàng nhất định sẽ không cố ý chuốc say Sở Giản Hề.

Đầu ngón tay chạm đến một tầng chướng ngại, Sở Giản Hề ngừng lại, nhìn Sở Lục Y đôi mắt hàm chứa tình ý, thanh âm ôn nhu,"Chị...... Đi vào......"

Sở Lục Y đang muốn há mồm nói chuyện, ngón tay kia lại đột ngột dùng sức, phòng ngự đơn bạc cuối cùng bị mạnh mẽ đột phá, Sở Lục Y đau đớn cắn môi dưới, tay lập tức bắt được Sở Giản Hề lưng, ở trên đó để lại dấu vết.

Đau đớn làm Sở Giản Hề rượu tỉnh một ít, nhìn đến Sở Lục Y đau cực độ, tâm tê rần, có chút hoảng,"Tiểu Y, thực xin lỗi......"

"Ngu ngốc......" Sở Lục Y nhíu lại mi,"Chỉ biết chị sẽ không...... Đáng giận......"

"Tiểu Y, sao...... Làm sao bây giờ?" Tuy nói đã xem qua không thuần khiết camera theo dõi, nhưng là gần gũi lúc này, người phía trước dựa vào bản năng động tác liền có chút vô thố .

"Chờ chút chờ chút......"

Nhớ lại tư liệu viết gì đó, Sở Lục Y hít vào một hơi, đợi cho tê dại cảm giác lại xuất hiện, lúc này mới có chút ngượng ngùng,"Chị...... Động đi......"

"Tiểu Y......"

Sở Giản Hề ánh mắt lại lần nữa nóng rực lên, chiếu theo lời Sở Lục Y mà  nhẹ nhàng động lên, sau khi cảm giác được xúc tua một mảnh thấp hoạt, trong lòng nóng lên, động tác càng phát ra nhanh hơn.

"Ân...... Sở Giản Hề......"

Sở Lục Y tay ôm chặt Sở Giản Hề, cảm giác đau đớn dần dần bị khoái cảm thay thế, tiếng thở dốc càng ngày càng nặng.

"Chậm...... Chậm một chút...... Ân...... Không cần như vậy chậm...... Ách...... Ân...... Ân......"

Yêu kiều chỉ huy Sở Giản Hề, Sở Lục Y từ từ nhắm hai mắt, cảm giác khoái cảm dần dần chồng chất, chỉ cảm thấy thân mình cơ hồ mau hóa thành nước, thẳng đến cuối cùng mạnh mẽ bị phao tới đỉnh phong, một tiếng thét chói tai yếu đuối ở trên giường vang lên.

Nguyên lai bị công là cảm giác như vậy, khó trách trước đó nhìn lén tỷ tỷ cùng Ngôn Du, sẽ nghe được tỷ tỷ phát ra tiếng kêu ấy.

Thở phì phò nhìn trần nhà, Sở Lục Y trong lòng nghĩ như thế .

Thực dọa người, ngày mai nhất định phải làm cho Sở Giản Hề này bổn đầu gỗ cũng như vậy kêu một lần!

-------------------------------------------

ED: Mình thật sự hổng hề biết là sau khi quay lại sẽ gặp ngay cảnh này *bỏ chạy che mặt*

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top