Chương 2: Trở thành tiểu bạch kiểm
Chương 2: Trở thành tiểu bạch kiểm
Về đến nhà, Diệp Hiểu Tư uể oải mở máy tính, mở QQ, ẩn thân, mở không gian, thu đồ ăn, thu động vật, trộm đồ ăn, trộm động vật...
Ah, cuộc sống như vậy mặc dù không thú vị cho lắm, nhưng cô vẫn rất thích.
Chuông điện thoại di động vang lên, Diệp Hiểu Tư đang phấn khích thả muỗi qua bãi cỏ nông trại của Nghiêm Thiều Nguyệt, cảm thấy làm chưa đủ nghiền, cô lại chạy vào trong nông trại thả thêm một đống côn trùng vào nữa.
Bạn học Diệp có tật giật mình khi nghe tiếng chuông điện thoại sau lưng thì cả người liền run lên, tay cầm chuột cũng run theo, nửa ngày mới kịp phản ứng chạy tới lấy điện thoại bị ném ở trên giường.
(─. ─||| Chị họ sẽ không phát hiện nhanh tới vậy nha...
Khi thấy cuộc gọi hiện tên ''Nguyễn Vân'' thì cô mới nhẹ nhõm thở ra, rồi bắt máy.
"Hiểu Tư, chơi game với tớ đi." Đầu bên kia điện thoại là giọng nói vô cùng nhiệt tình của Nguyễn Vân.
"..." Cầm điện thoại, theo bản năng cô vuốt vuốt cái mũi.
"Chơi đi chơi đi." Giọng nói vẫn nhiệt tình như cũ.
"..." Cầm điện thoại cô lại vuốt vuốt cái mũi.
"Ôi trời, nói gì đi chứ." Người ở bên kia rốt cuộc cũng đã để ý.
"..." Cô cầm điện thoại vuốt vuốt mũi, tiếp tục giữ yên lặng.
"Cậu rốt cuộc có tới không!" Người bên kia điện thoại hiển nhiên phát hiện dù mình có nói thế nào vẫn không có hiệu quả, vì thế tức giận hét lên .
"Đi đâu?"
"Không cần đi, dùng máy tính của cậu download Client về là được ."
"Ờ." Diệp Hiểu Tư đáp lời, sau đó không chút do dự cúp điện thoại.
Chỉ cần không ra khỏi cửa là được.
Tiện tay quăng điện thoại lên giường, lại chạy tới ngồi trước máy tính, rồi mở web lên tính đi tới Client.
...
Mà đăng ký gì mới được?
Chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính vài giây, liếc mắt nhìn QQ, may mắn, Nguyễn Vân đang online.
Dạ Dạ Hiểu Tư: Đăng ký khách hàng?
Đều là mây bay a mây bay: 一一+ biết ngay là đứa ngốc cậu không biết mà.
Dạ Dạ Hiểu Tư: Cậu không có nói.
Đều là mây bay a mây bay: Cậu cho mình cơ hội nói à?
Dạ Dạ Hiểu Tư: ... .
Đều là mây bay a mây bay: Đi tới web Du kiếm giang hồ .
Dạ Dạ Hiểu Tư: Ah.
Diệp Hiểu Tư đồng ý, mở thêm trang mới, lên google tìm, mở web game, rồi download...
Nguyễn Vân là người ngồi cùng bàn ba năm trung học, quan hệ cũng không tệ, mặc dù nàng vẫn luôn theo bản năng bảo trì khoảng cách nhất định, nhưng không thể không nói, trong ba năm đó ngoại trừ Kỷ Ngưng, Nguyễn Vân là người cô nói chuyện nhiều nhất.
Nghiêm Thiều Nguyệt từng nói Diệp Hiểu Tư bị chứng tự bế lặn. ( y học giải thích: bệnh ở sâu trong nội tâm của mình xuất phát rồi từ từ bảo vệ mình hoặc là vì nguyên nhân nào đó mà phong bế nội tâm lại)
Mà chứng tự bế lặn, chính là nhìn bề ngoài thì cũng có thể làm bạn với bất kỳ ai, mà trên thực tế thì...
Tôi rất thích nghe các cậu nói chuyện của mình, còn vấn đề của tôi, thật có lỗi tôi không có hứng thú cho các cậu biết.
Diệp Hiểu Tư qua nhiều năm như vậy đều là ôm loại thái độ này để đối phó các mối quan hệ, vì thế, tất cả mọi người chỉ biết là cô tốt nghiệp, nhưng lại không có chú ý tới thời gian sau đó cô có đi ra ngoài chơi với bạn trong lớp hay không.
Tới điểm đó thì liền ngừng lại.
Cái gọi là cảnh giới cao nhất của chứng tự kỷ.
Download xong, cài đặt, đăng ký tài khoản, đăng nhập.
Tạo nhân vật?
Vuốt vuốt cái mũi, không chút nghĩ ngợi chọn nhân vật nam, sau đó chọn ngay nhân vật thư sinh nhìn yếu đuối nhất.
Quần áo trắng, tay cầm chiết phiến (quạt gấp), dây cột tóc phiêu phiêu.
Chậc chậc, tuyệt.
Diệp Hiểu Tư không có nói cho Nguyễn Vân biết, đây là lần đầu tiên cô chơi game online.
Cho nên, mọi thứ đều rất mờ mịt.
Tên nhân vật?
Diệp Hiểu Tư cô nha dáng dấp thật giống tiểu bạch kiểm.
Trong đầu không biết tại sao lại đột nhiên hiện lên những lời này, Diệp Hiểu Tư tự giễu cười.
Thật ra thì làm tiểu bạch kiểm cũng không tệ, ít nhất không cần trả giá tình cảm. Vậy...
Tên nhân vật: Chính là tiểu bạch kiểm
Tạo xong.
Lúc yêu nữ Tà Môn ăn mặc hở hang tìm được bạch y thư sinh thì Nguyễn Vân đang ngồi ở trước máy tính liền phun nước ra.
Chính là tiểu bạch kiểm?
Diệp Hiểu Tư cậu đúng là bị bệnh thần kinh mà!
Đây chỉ là Nguyễn Vân đang suy nghĩ như vậy , vì vậy...
Vân dụ giang hồ: chính là tiểu bạch kiểm... (#‵′)凸
Diệp Hiểu Tư nhún nhún vai, mặt không cảm xúc nhấn vài chữ trên máy tính: Vân dụ giang hồ? (+﹏+)
Vân dụ giang hồ: Muốn ăn đòn à!
Mặt Diệp Hiểu Tư vẫn không thay đổi, giả dối lần nữa : ╮(╯3╰)╭
Nguyễn Vân mới vừa uống nước vào thì lại phun ra.
Cái hình miệng thật mắc ói.
Vân dụ giang hồ: Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ đi, sau đó tớ mang cậu đi đánh quái.
Chính là tiểu bạch kiểm: Ờ.
Tay điều khiển chuột, có chút xa lạ điều khiển nhân vật, hệ thống hướng dẫn từng bước để hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, Diệp Hiểu Tư chống đầu, vẻ mặt thủy chung không có nửa điểm gợn sóng.
Làm xong nhiệm vụ, Diệp Hiểu Tư có hơi mờ mịt dừng điều khiển, mà trong trò chơi bạch y thư sinh ngừng lại, cầm chiết phiến nhẹ nhàng quạt.
Rồi giờ làm gì nữa đây?
Nghĩ tới việc này, nhưng không có ý định hỏi Nguyễn Vân, Diệp Hiểu Tư để cho hắn tiếp tục đứng tại chỗ nhẹ lay động chiết phiến, sau đó đứng dậy ra phòng lấy lon coca rồi vui vẻ trở về phòng.
Vân dụ giang hồ: Làm xong nhiệm vụ chưa? Làm xong thì đến núi Tử Vân tìm tớ.
Kéo vòng lon mở ra, Diệp Hiểu Tư nhìn mấy hàng chữ trên màn hình, chớp mắt, uống một ngụm coca, ngồi xuống trả lời: Tớ mù đường.
Vân dụ giang hồ: ... Có bản đồ...
À, đúng nha. Hình như vừa rồi làm nhiệm vụ tân thủ có chỉ sử dụng bản đồ.
Nhấp một ngụm coca, mở bản đồ lên, xác định địa điểm, sau đó để bạch y thư sinh tiêu sái chạy qua.
Nhiệm vụ tân thủ được hoàn thành ở đô thành, mà đô thành cách núi Tử Vân có một đoạn, trong lúc đang chạy, Diệp Hiểu Tư lại tiếp tục chạy đi trộm rau và động vật, thuận tiện còn dừng lại ở bãi đậu xe. (Lúc này là ở bên game nông trại)
Bạch y thư sinh cuối cùng cũng dừng lại, Diệp Hiểu Tư hăng hái nhìn núi Tử Vân, tay để trên con chuột nhưng không có di chuyển, chỉ là đang khen ngợi đồ họa game thật đẹp.
Vân dụ giang hồ đang ở một bên giết quái hiển nhiên là đã bó tay.
Người này, tại sao có thể nhẫn tâm để một mỹ nữ đi giết quái, mà hắn thì lại đứng ở đó phe phẩy chiết phiến ngắm cảnh.
Vân dụ giang hồ: Ê, cậu làm gì vậy, mau tới đây giúp tớ giết quái coi, cậu là nam mà.
Diệp Hiểu Tư nhún nhún vai, không có ý định di chuyển chuột, nhấp một hớp coca, tay kia đánh ra vài chữ: Tớ chính là tiểu bạch kiểm.
Vân dụ giang hồ đường đường là yêu nữ tà giáo, tại thời khắc này lại thua dưới tay thư sinh yếu đuối vô sỉ này.
Hoàng hôn đến, ở bên này, Vân dụ giang hồ đang đánh nhau với một đám quái vật, còn bên kia, Chính là tiểu bạch kiểm đang nhẹ lay động chiết phiến, dây cột tóc bay lên nhẹ nhàng đứng ngắm phong cảnh.
Xung quanh còn có mấy người, hiển nhiên đều bị một màn này làm bối rối.
【 Giang hồ 】Tôi chỉ muốn 419: Cái tên Chính là tiểu bạch kiểm kia đang làm gì vậy?
【 Giang hồ 】 Bảo hồ lô: Hình như là cùng một đội với Vân dụ giang hồ ấy.
Vân dụ giang hồ với Chính là tiểu bạch kiểm đúng thật là một đội, Nguyễn Vân thấy bạch y thư sinh chạy tới thì liền mời tổ đội, mà Diệp Hiểu Tư cũng đồng ý.
Vấn đề là...
Diệp Hiểu Tư cái đứa điên này, sao lại không làm theo luật chơi đây?
【 Giang hồ 】 Đó là đồ lót Superman: Hay là đang chờ nhặt đồ vậy?
【 Giang hồ 】 Bảo hồ lô: Quả nhiên chính là tiểu bạch kiểm.
【 Giang hồ 】 Tôi chỉ muốn 419: Vân dụ giang hồ, ca ca 419 đi cùng ngươi, vứt cái tên tiểu bạch kiểm kia đi.
...
Diệp Hiểu Tư lãnh đạm nhìn kênh【 Giang hồ 】 kênh đó nói ra mấy lời nhàm chán, nhân tiện cũng rất bình tĩnh nhìn yêu nữ tà giáo một bên giết quái một bên không ngừng khinh bỉ nhìn cấp của bạch y thư sinh, mà bạch y thư sinh vẫn như trước nhẹ lay động chiết phiến, giống như giang hồ không có quan hệ gì với hắn.
Chỉ muốn làm tiểu bạch kiểm, không có hứng thú đến Du kiếm giang hồ.
Diệp Hiểu Tư ngáp vài cái rồi quyết định tắt máy tính, suy nghĩ này còn sót lại ở trong đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top