Chương 89: Bị Bác Sĩ Phó Thao Huyệt Ở Bể Bơi
Đôi mắt Lạc Vũ Hàn tham lam nhìn về phía Phó Y Nguyệt. Từ yết hầu đến cơ bụng rồi đến vị trí nhô lên kia.
Quả nhiên bác sĩ Phó bề ngoài cấm dục nhưng cũng không chịu được nàng trêu chọc.
Trong lòng Lạc Vũ Hàn không khỏi khát vọng. Bác sĩ Phó lập tức phát gục nàng, sau đó áp nàng lên bể bơi bạch bạch bạch đi a~~~
Kết quả Phó Y Nguyệt lại lấy đồng hồ ra: "Bơi một vòng trước. Bắt đầu tính giờ."
Lạc Vũ Hàn: "Em không muốn bơi."
Bổn bảo bảo tức giận! Bổn bảo bảo mặc thành như vậy không phải để bơi?
"Hàn Hàn, thân thể em không tốt, ngoan một chút."
Bác sĩ Phó nghiêm khắc lên thật không phải người.
Lạc Vũ Hàn không dám cãi lời bác sĩ Phó nên đành ngoan ngoãn bơi lội. Nàng nghịch nước vài cái rồi bơi một vòng.
Nàng không tin Phó Y Nguyệt nhìn thấy dáng người nóng bỏng của mình còn có thể nhịn được.
Lúc bơi Lạc Vũ Hàn cố tình xoắn mông vểnh. Vốn dĩ mông vểnh chỉ được một chuỗi trận châu che đậy mà nàng lại làm động tác này, chuỗi trân châu liền lọt vào khe mông. Cúc huyệt hồng nhạt cũng lộ ra trước mặt Phó Y Nguyệt.
Phó Y Nguyệt nhìn Lạc Vũ Hàn bơi lội phía trước, yết hầu lăn lộn lợi hại. Côn thịt dưới thân đã cứng như hòn đá. Vài ngày không chạm vào Lạc Vũ Hàn, hiện tại cô rất muốn hung hăng cắm xuyên nàng.
Chẳng qua thân thể nàng thật sự quá yếu, Phó Y Nguyệt muốn từ từ điều dưỡng, giúp nàng khá hơn. Lạc Vũ Hàn bơi hai vòng, phát hiện người nào đó vẫn bất động.
Bác sĩ Phó, em xem nhẹ chị rồi.
Thủ đoạn phàm nhân của nàng làm sao đấu lại bác sĩ Phó chứ.
Nếu quân địch bất động thì nàng động là được.
Ánh mắt Lạc Vũ Hàn tối sầm lại, lập tức phịch lên: "Phó Y Nguyệt, em bị rút gân."
Nói xong thân thể không ngừng chìm xuống.
Nếu là người khác, Phó Y Nguyệt chắc chắn nhận ra chỉ là diễn trò. Nhưng nếu đổi thành Lạc Vũ Hàn thì không giống. Phó Y Nguyệt cơ hồ lập tức bơi đến một tay ôm nàng vào lòng.
Hai chân Lạc Vũ Hàn gắt gao quấn lấy eo cô, đôi tay cũng gắt gao ôm lấy cổ cô.
Hai người thân mật khăng khít quấn lấy nhau, hai nhũ hoa no đủ của nàng đều dán vào ngực cô.
Dây thừng làm thành nội y trước ngực hoàn toàn rời rạc, để lộ mảng nhũ hoa tuyết trắng.
"Phó Y Nguyệt, em sợ."
Lạc Vũ Hàn cúi đầu hôn nhũ hoa no đủ của cô. Đầu lưỡi ướt át dần dần liếm đến núm vú hồng nhạt.
Khi nàng dùng hàm răng nhẹ nhàng day cắn, bắp thịt toàn thân Phó Y Nguyệt đều căng cứng.
Qua mảnh vải đơn bạc, Lạc Vũ Hàn cảm giác được côn thịt cô run rẩy, côn thịt nóng bỏng còn hơn cả nước trong hồ.
"Cố ý chuột rút làm tôi sợ đúng không?"
Nếu cô còn chưa phát hiện Lạc Vũ Hàn giả vờ thì cô không cần làm bác sĩ nữa.
"Mới không có, em thật sự bị rút gân." Lạc Vũ Hàn chột dạ nói.
Bang ~
Tay bác sĩ Phó ở trên mông nàng chụp xuống. Tuy không đau, nhưng thanh âm thực vang dội.
"Ô ô. . . Phó Y Nguyệt em sai rồi. . ."
Lạc Vũ Hàn thấy Phó Y Nguyệt nổi giận, lập tức làm nũng xin tha.
"Biết sai rồi?"
Ngón tay cô nắm lấy hai nhũ hoa tuyết trắng, dùng sức nhéo: "Đã muộn."
"Ngô. . ."
Lạc Vũ Hàn thoải mái tới rên rỉ. Bác sĩ Phó xoa nhũ hoa nàng, thật thoải mái.
Tiếp theo tay bác sĩ Phó lôi kéo dây thừng trước ngực nàng, sau đó dùng thủ thuật gì đấy, dây thừng lập tức biến thành đạo cụ trói buộc, vừa vặn trói chặt nửa người trên của nàng. Hai nhũ hoa đầy đặn bị dây thừng quấn chặt trông càng lớn hơn.
Trong lòng Lạc Vũ Hàn yên lặng mắng chết chủ shop. Đây là thiết kế gì vậy. Nàng muốn làm nữ vương thượng mỹ nhân, kết quả lại biến thành bị mỹ nhân trói buộc play.
Hai tay nàng bị trói, người chìm trong bể bơi. Không có đôi tay tự nhiên không đứng dậy nổi làm nàng sợ tới mức hai đùi gắt gao quấn lấy eo Phó Y Nguyệt. Bởi vì nàng biết nếu nàng không kẹp chặt chắc chắn sẽ rơi xuống.
"Phó Y Nguyệt, em sợ. . ."
Lạc Vũ Hàn đáng thương vô cùng nói.
"Biết sợ rồi sao? Hàn Hàn, em có biết tôi còn sợ hơn em không?"
Phó Y Nguyệt đạm môi đi chuyển đến bên tai nàng, thanh âm trầm thấp nói. Lạc Vũ Hàn trừng lớn hai mắt. Nàng chỉ nghĩ quyến rũ Phó Y Nguyệt, lại quên mất cô quan tâm mình như thế nào.
"Hàn Hàn, em là toàn bộ sinh mệnh của tôi."
Khi Phó Y Nguyệt động tình thanh âm giống như đàn dương cầm, rất dễ nghe.
Nếu không phải tình huống hiện tại không cho phép, Lạc Vũ Hàn đã bổ nhào vào ngực cô khóc lớn.
Nhìn Lạc Vũ Hàn cảm động đến rối tinh rối mù, khóe miệng Phó Y Nguyệt lại dấy lên ý cười tàn nhẫn: "Hàn Hàn, không cần cảm động. Bởi vì kế tiếp em sẽ biết thế nào là ma quỷ. Đó sẽ là trừng phạt dành cho em."
Cô nói rồi cởi quần bơi giải phóng côn thịt đã cứng rắn có xát mảnh vải đơn bạc của Lạc Vũ Hàn.
Côn thịt nóng bỏng làm Lạc Vũ Hàn sướng rơn cả người. Phó Y Nguyệt cũng rất nhanh phát hiện hoa huyệt nàng khác thường.
"Tiểu tao hóa."
Một tay cô ôm Lạc Vũ Hàn, tay khác lột quần lót nàng, chỉ nghe tiếng nước trầm đục vang lên, quần lót đã bị cô ném xuống hồ.
Côn thịt gân xanh chồng chất cọ xát hoa khẩu một lát rồi hung hăng cắm vào.
"A. . ."
Hoa huyệt bị nhét đầy làm nàng dâm đãng kêu lên. Không để nàng hồi thần, Phó Y Nguyệt đã nắm lấy mông nàng chuyển động ra vào.
Mỗi lần côn thịt chỉ rút ra một khúc, sau đó lại hung hăng thọc vào tận sâu trong hoa huyệt, nặng nề đâm thọc điểm G mẫn cảm.
"A. . . A. . . A. . . Lão công. . . Đừng nhanh như vậy. . . A. . . "
Lạc Vũ Hàn bị thao đến đầu óc choáng váng, nói không nên lời.
"Không nhanh làm sao thỏa mãn em?"
Khóe miệng Phó Y Nguyệt nhẹ nhàng câu lên, cô cố ý thả chậm tốc độ, rút côn thịt ra chỉ chừa lại phần đầu.
Khi Lạc Vũ Hàn thở dốc một hơi, cô lại dùng lực cắm mạnh trở về. Nước ấm trong bể tràn vào hoa huyệt. Hoa huyệt nhỏ hẹp bị côn thịt lớn cùng nước ấm đồng thời rót vào làm Lạc Vũ Hàn cảm giác bên trong hoa huyệt như bị lửa thiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top