Chương 59: Cúc Huyệt Cắm Đuôi Mèo

Lạc Vũ Hàn mơ hồ mở mắt, loáng thoáng thấy được đầu tóc đen tuyền vùi giữa hai chân mình.

"Tỉnh?"

Phó Y Nguyệt thoáng ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy nồng đậm dục hỏa. Trên chiếc mũi cao thẳng còn dính bọt nước.

Mặt Lạc Vũ Hàn nóng lên. Nàng đương nhiên biết nước trên mũi cô từ đâu mà có. Nàng vậy mà lại bị cô liếm đến cao trào, còn là liếm trong lúc ngủ nữa chứ.

Lạc Vũ Hàn ngây thơ không biết thân thể mình như bây giờ là do xuân dược hại.

Nhưng mà nàng nghĩ, Phó Y Nguyệt hẳn sẽ rất thích thân thể mẫn cảm này. Nàng như vậy cô không cần lo lắng làm nàng bị thương, có thể tự do chơi đùa theo ý cô.

"Lão công, sao chị không nghỉ ngơi một chút? Hôm qua chị đã làm phẫu thuật rất vất vả. Bây giờ ngủ một giấc trước, ngày mai ngủ dậy rồi làm được không?"

Thanh âm Lạc Vũ Hàn run rẩy. Bị Phó Y Nguyệt liếm thật sự quá thoải mái, nàng rất muốn cô liếm thêm chút nữa nhưng Phó Y Nguyệt làm phẫu thuật liên tục 9 tiếng, thật sự rất mệt mỏi rồi.

"Đã 6 giờ rồi." Đêm qua cô cố nén dục vọng ôm nàng ngủ trong chốc lát. Hôm qua vì thấy nàng ngủ say, hẳn là rất mệt mỏi nên cô không nỡ đánh thức nàng. Còn hiện tại, chắc nàng đã nghỉ đủ rồi.

Phó Y Nguyệt không biết Lạc Vũ Hàn muốn cô nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng quá lao lực.

Phó Y Nguyệt đưa đồng hồ cho Lạc Vũ Hàn xem. Lạc Vũ Hàn giật mình, không ngờ nàng lại ngủ lâu như vậy.

"Vậy, vậy tiếp tục đi."

Lạc Vũ Hàn đỏ mặt nói. Nếu Phó Y Nguyệt đã nghỉ ngơi tốt thì "chuyện nên làm" có thể làm rồi.

Phó Y Nguyệt cười nói: "Không phải em muốn xem phim sao? Nếu tỉnh. Vậy bắt đầu xem đi."

Cô nói rồi ôm nàng lên, bế nàng đến bên sô pha màu đỏ.

Ghế sô pha rất rộng, hai người làm tình dư sức.

Lạc Vũ Hàn ngồi trong lòng Phó Y Nguyệt, miệng nhỏ giơ lên thật cao, nét mặt đầy kháng nghị. Mới bị Phó Y Nguyệt liếm xong, hoa huyệt vẫn còn ẩm ướt, vừa hư không vừa trống rỗng, thật muốn bị côn thịt cắm vào.

Hoa huyệt nàng bị Phó Y Nguyệt liếm đến thảm hại, kết quả cô lại nói muốn xem phim!

"Ngoan, chưa bồi em xem điện ảnh bao giờ. Hôm nay xem một lát đi."

Phó Y Nguyệt cúi đầu hôn trán Lạc Vũ Hàn. Cô ôm nàng trước mặt, hai người cùng ngồi trên thảm lông. Cặp đùi trơn bóng bên dưới thảm lông trần trụi trắng nõn không một mảnh vải, hoa huyệt tịch mịch ủy khuất phun dâm thủy tố cáo Phó Y Nguyệt.

Lạc Vũ Hàn duỗi tay sờ sờ quần cô sau đó kéo khóa đào côn thịt ra. Ngón tay mềm mại chơi đùa đỉnh quy đầu, kết quả giây tiếp theo đã bị Phó Y Nguyệt bắt được.

"Ngoan, xem phim trước sau đó sẽ cho em chơi."

Phó Y Nguyệt hôn cổ nàng. Tuy rằng hiện tại rất muốn lập tức cắm hết côn thịt vào thân thể nàng nhưng khó được lúc bên nàng. Trừ làm tình ra, cô còn muốn cùng nàng làm nhiều chuyện khác. Như vậy giữa hai người mới lưu lại hồi ức.

Tay Lạc Vũ Hàn bị Phó Y Nguyệt nắm chặt không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngoan ngoãn dựa vào lòng cô cùng nhau xem phim.

Màn hình lớn bắt đầu chiếu phim. Rạp chiếu phim tư nhân chọn cho họ một bộ phim nhựa đề tài tiên hiệp kỳ ảo. Nữ chính và nam chủ giá trị nhan đều rất cao.

Bộ phim bắt đầu, nữ chính là Thượng Thần của Thiên giới lẻn vào Ma giới ám sát Ma Quân. Nữ chính mặc váy lưu tiên trắng đánh nhau vô cùng tiêu sái phóng khoáng. Lạc Vũ Hàn vốn không có tâm trạng xem phim, kết quả lại bị nữ chính hấp dẫn.

Nam diễn viên diễn vai Ma Quân lớn lên cũng rất tuấn tú, đặc biệt là cảnh Ma Quân ngăm mình trong hồ nước, dáng người cường tráng hoàn mỹ làm Lạc Vũ Hàn không khỏi cảm thán. Hiện tại nam diễn viên không có cơ bụng đều không thể xuất đạo a.

"Hàn Hàn, dáng người tôi hay dáng người hắn tốt hơn?"

Phó Y Nguyệt thấy Lạc Vũ Hàn gắt gao nhìn chầm chầm cơ thể nam diễn viên, trong lòng cô liền buồn bực.

"Đương nhiên là lão công. Chẳng qua nam diễn viên này dáng người cũng không tệ."

Lúc Lạc Vũ Hàn nói chuyện ánh mắt vẫn dán vào màn ảnh.

Thực hiển nhiên đáp án này không thể làm Phó Y Nguyệt vừa lòng.

Phó Y Nguyệt bắt lấy tay Lạc Vũ Hàn đặt lên bụng mình, cơ bụng săn chắc, sờ vào xúc cảm thật tốt.

"Phó Y Nguyệt, đừng quấy rầy em xem phim!"

Lạc Vũ Hàn rút tay về.

Bác sĩ Phó giờ phút này chỉ muốn cắt rớt cơ bụng nam diễn viên kia.

Bộ phim tiếp tục chiếu. Nữ Thượng Thần ám sát Ma Quân thất bại bị Ma Quân bắt được giam vào đại lao Ma giới cưỡng gian. Ma Quân mạnh mẽ bẻ hai chân nữ Thượng Thần, màn hình hiện lên hình ảnh cận cảnh tiểu huyệt phấn nộn. Sau đó, Ma Quân hung hăng cắm côn thịt thô tráng vào tiểu huyệt nàng.

Không thể không nói bộ phim quay rất tinh tế, bên trong hoa huyệt nữ diễn viên nhét sẵn túi máu, thời điểm Ma Quân cắm vào, lạc hồng tượng trưng cho xử nữ liền xuất hiện.

Lúc đầu nữ Thượng Thần còn kháng cự, nhưng sau khi bị Ma Quân thao mấy trăm cái liền bắt đầu ra nước. Không lâu sau liền bị thao đến không ngừng rên rỉ. Màn ảnh chuyển tiếp, phóng to hình ảnh nhục huyệt bị thao đến sưng đỏ.

"Ngươi là đại ma đầu! Ta và ngươi thề không lưỡng lập!"

"Nhưng mà tao bức tiểu tiên nữ đang bị côn thịt đại ma đầu thao. Tiên nữ Thiên giới đều thích ăn côn thịt nam nhân vậy sao?"

Lời kịch của nam chủ cũng rất lộ liễu nóng bỏng.

Nhìn thấy cảnh này, hoa huyệt Lạc Vũ Hàn liền ướt.

"Hàn Hàn, em muốn tôi xem kiểu điện ảnh này sao?" Phó Y Nguyệt cúi đầu khẽ cười nói.

"Không có không có. Là nhân viên công tác chuẩn bị. Em không biết gì cả!" Lạc Vũ Hàn chột dạ nói.

"Hàn Hàn, em không biết nói dối. Những lúc nói dối tai em sẽ hồng. Muốn chị làm tình với em sao? Hửm?"

Đầu lưỡi Phó Y Nguyệt nhẹ nhàng liếm mút vành tai nóng bỏng của nàng.

Lạc Vũ Hàn lấy hết dũng khí một tay đẩy Phó Y Nguyệt lên sô pha sau đó nhanh chóng cởi hết quần áo còn sót lại trên người rồi giải khai áo ngực, phóng thích cặp nhũ hoa bị đè ép suốt đêm của mình. Hôm qua nàng đã phát hiện áo ngực rõ ràng nhỏ lại, nhưng nàng lại nghĩ chắc do hằng ngày bị Phó Y Nguyệt xoa nên mới lớn như vậy, vì thế nàng cũng không nghĩ nhiều.

"Đúng vậy! Em muốn làm tình với chị! Không được sao?"

Bởi vì bất cẩn, cái thùng bên cạnh bị Lạc Vũ Hàn đụng rớt, đồ vật trong thùng đều rơi ra ngoài. Gậy mát xa, trứng rung, kẹp nhũ, giang tắc, đuôi mèo, rơi trên đất.

"Dụng cụ đều chuẩn bị tốt?"

Phó Y Nguyệt nhìn mấy thứ trên sàn, ánh mắt u ám.

"Đây, đây là rạp chiếu phim tặng. Em không có mua, không có mua!"

Lạc Vũ Hàn hoảng loạn tự bán đứng mình.

Phó Y Nguyệt xé đơn đặt hàng trên thùng xuống: "Thời gian mua đúng lúc trước sinh nhật tôi. Tặng tôi làm quà sinh nhật sao?"

"Mới không phải! Em mua về tự mình chơi."

Lạc Vũ Hàn càng thêm chột dạ.

"Hàn Hàn, em biết đứa bé không nghe lời sẽ bị phạt thế nào không?"

Phó Y Nguyệt nói xong liền ôm Lạc Vũ Hàn lên giường. Lạc Vũ Hàn không kịp phản ứng, mãi đến khi Phó Y Nguyệt dùng còng tay đầu giường khóa nàng lại, Lạc Vũ Hàn mới bắt đầu phản ứng.

Hai chân nàng quỳ gối trên giường, hai tay bị xiềng xích thật dài trói chặt.

"Lão công, chị thả em ra được không? Em nhất định không phản kháng."

Lạc Vũ Hàn vốn muốn sinh nhật Phó Y Nguyệt sẽ thượng cô, tại sao bây giờ lại biến thành trói buộc play rồi.

"Không phản kháng cũng không được. Hàn Hàn, nói dối phải bị trừng phạt."

Phó Y Nguyệt cầm lấy kẹp nhũ hồng nhạt rơi trên mặt đất kẹp lên đầu nhũ hoa Lạc Vũ Hàn.

Khi núm nhũ hoa bị kẹp lại, Lạc Vũ Hàn chỉ đau một chút, sau đó liền cảm nhận được khoái cảm. Nàng nhịn không được lắc lắc nhũ hoa muốn núm nhũ hoa được cọ xát, nhưng hai tay nàng bị trói chặt, không cách nào tự thỏa mãn được.

"Cái đuôi mèo này rất đáng yêu. Hàn Hàn cũng mang lên đi."

Phó Y Nguyệt nói rồi bôi gel bôi trơn lên đuôi mèo, sau đó tàn nhẫn cắm đuôi mèo vào cúc huyệt Lạc Vũ Hàn.

Cô ấn nút điều khiển từ xa, đuôi mèo cắm vào cúc huyệt bắt đầu chuyển động.

"A. . . Lão công, cái đuôi, cái đuôi chuyển động!" Lạc Vũ Hàn thét to.

"Hàn Hàn, đuôi mèo đều chuyển động. Em nâng mông cao lên, để tôi nhìn thử xem."

Cô hôn hôn mặt Lạc Vũ Hàn, thanh âm khàn khàn nói.

------

Bác sĩ Phó: Mèo con thật đáng yêu, kêu xem nào.

Lạc Vũ Hàn: Meo~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top