Chương 38: Bị Bác Sĩ Phó Bắn Tinh Đầy Miệng
Khi Lạc Vũ Hàn một ngụm ngậm lấy côn thịt Phó Y Nguyệt, sắc mặt cô lập tức đại biến. Cô không nghĩ Lạc Vũ Hàn thế nhưng sẽ làm như vậy. Nhưng lúc này Phó Tam thiếu đã vào thư phòng, cô không thể có động tác mạnh, nếu không sẽ bị Phó Tam thiếu nhìn thấy Lạc Vũ Hàn đang khẩu giao cho mình.
"Phó Y Nguyệt, chị có trái tim không? Vì một con đàn bà mà ba mình cũng không nhìn!"
Phó Tam thiếu tên là Phó Ký, đứng thứ ba trong thế hệ sau của Phó gia.
Lạc Vũ Hàn thật ra có chút ấn tượng với Phó Tam thiếu này. Đời trước sau khi Phó Y Nguyệt chết, Phó Tam thiếu này không bao lâu cũng chết. Tuyên bố với bên ngoài không rõ nguyên nhân cái chết nhưng Lạc Vũ Hàn biết, đời trước Phó Ký là bị rắn độc cắn chết.
Nhưng mà ai đem rắn độc bỏ vào phòng Phó Ký thì không biết được.
Tuy nhiên Lạc Vũ Hàn không có nửa điểm đồng tình nổi với Phó Ký. Thái độ của hắn ta với Phó Y Nguyệt thật làm nàng chán ghét.
"Tôi có tim hay không cậu còn không rõ ràng?"
Phó Y Nguyệt lạnh lùng nói. Tuy rằng trên mặt cô không có chút biểu tình nhưng thân thể lại căng chặt. Lúc này đầu lưỡi Lạc Vũ Hàn đang liếm liếm côn thịt cô. Bởi vì áp lực dục vọng, thanh âm Phó Y Nguyệt so với lúc trước càng lạnh băng khủng bố.
"Con đàn bà kia đâu?"
Phó Ký có chút hoảng loạn nói. Từ nhỏ đến lớn hắn ta sợ nhất chính Phó Y Nguyệt. Tuy rằng khi còn nhỏ Phó Y Nguyệt không được cưng chiều như thể người làm trong nhà cũng có thể bắt nạt cô. Nhưng trên thực tế bởi vì bọn họ không chạm vào nghịch lân của cô.
Có một lần hắn ta trêu chọc Phó Y Nguyệt đã bị Phó Y Nguyệt trực tiếp đánh gãy bốn cái xương sườn. Thủ đoạn ngoan độc như vậy đến bây giờ hắn ta vẫn còn sợ hãi.
"Cái gì con đàn bà kia? Cô ấy là vợ của tôi, là chị dâu của cậu."
Thanh âm Phó Y Nguyệt rõ ràng lạnh đi vài phần.
"Chị dâu? Phó Y Nguyệt chị đừng mơ mộng hảo huyền. Cả thế giới ai không biết con đàn bà Lạc gia kia không có tình cảm với chị. Nếu không phải chị cường thủ hào đoạt, người ta sẽ gả cho chị sao? Vậy mà chị lại muốn tôi gọi cô ta là chị dâu, nhưng người ta nguyện ý sao? Phó Y Nguyệt, chị thật là đáng thương."
Phó Ký nhịn không được châm chọc. Tuy rằng hắn không dám đánh nhau với Phó Y Nguyệt nhưng mà cắm mấy đao lên ngực Phó Y Nguyệt hắn vẫn làm được.
Lạc Vũ Hàn nghe Phó Ký nói, trong lòng có chút hụt hẫng. Nàng đối xử với Phó Y Nguyệt tệ như thế nào mới có thể làm tất cả mọi người đều biết thái độ nàng lãnh đạm.
Nghĩ đến đây trong lòng Lạc Vũ Hàn càng áy náy. Nàng vội vàng cúi đầu ra sức mút côn thịt cô. Đem áy náy trong lòng biến thành hành động thực tế.
Đột nhiên bị Lạc Vũ Hàn mút chặt làm thân thể Phó Y Nguyệt căng cứng, khoái cảm từ sau lưng truyền đến, giống như bị điện giật.
Lúc này Phó Y Nguyệt hoàn toàn không thể nói chuyện, chỉ cần cô mở miệng liền bại lộ chính mình giờ phút này bị dục vọng khống chế.
Vì Phó Ký còn ở đây nên Phó Y Nguyệt phải nỗ lực đè nén, biểu tình thoạt nhìn so với dĩ vãng càng khủng bố hơn gấp trăm lần.
Phó Ký thấy Phó Y Nguyệt không nói lời nào, lập tức cười lạnh nói: "Lạc Vũ Hàn người ta đã sớm thích người khác, chị hà tất phải hùng hổ dọa người như vậy? Dưa hái xanh hái không ngọt, Lạc Vũ Hàn người ta nguyện ý ở bên chị sao? Chỉ sợ ngay cả lúc lên giường làm tình với chị cũng nghĩ đến người khác."
Những lời này như dao nhỏ cắm vào thân thể Phó Y Nguyệt. Bởi vì những lời này cô đã tự mình trải qua. Cũng bởi vì vậy Phó Y Nguyệt mới càng thêm phẫn nộ.
Mắt thấy Phó Y Nguyệt muốn phát hỏa, Lạc Vũ Hàn vội vàng phun côn thịt ra, há miệng mút mạnh hai quả trứng. Này so với trước càng kích thích hơn mấy chục lần, ngón tay Phó Y Nguyệt bị nàng mút đến run rẩy.
Phó Ký tự nhiên cũng thấy ngón tay Phó Y Nguyệt run rẩy, hắn ta cho rằng Phó Y Nguyệt sắp bị hắn làm cho tức điên. Nhưng Phó Ký nào biết Lạc Vũ Hàn mà hắn ta đang nói giờ phút này lại trốn dưới gầm bàn há miệng nhiệt tình hầu hạ Phó Y Nguyệt.
"Nếu chỉ đến để nói những lời này thì cút đi cho tôi."
Phó Y Nguyệt càng thêm lạnh lùng nói.
"Phó Y Nguyệt, tôi thật đồng tình với chị. Cả đời yêu người ta mà không được đáp lại. Bất quá lần này tôi đến đây để nói với chị, không phải chị là bác sĩ giỏi nhất Hoa Hạ sao, lão gia tử bị té ngã gãy chân chỉ đích danh chị về làm phẫu thuật cho ông ấy."
Phó Ký nói chuyện là bộ dáng cao cao tại thượng. Hắn ta không biết Phó Y Nguyệt rời khỏi Phó gia mấy năm này đã có sự nghiệp riêng của mình. Phó Ký cho rằng Phó Y Nguyệt chỉ là một bác sĩ bệnh viện, trong bệnh viện còn phải bị người bệnh quát mắng.
Mà hắn là Phó Tam thiếu gia cao cao tại thượng, tự nhiên cao quý hơn nhiều so với những tên bác sĩ tầm thường nhiều.
Lạc Vũ Hàn nghe Phó Ký nói trong lòng chỉ cười lạnh. Cha Phó Y Nguyệt từ nhỏ vắng vẻ cô, làm cô bị tổn thương mới luyện thành tính cách cố chấp cuồng hiện nay.
Bây giờ ông ta té gãy chân lại muốn Phó Y Nguyệt đi làm phẫu thuật cho ông ta? Dựa vào cái gì? Tốt xấu đều cho cô. Thật xem Phó Y Nguyệt là công cụ sao?
Phó Y Nguyệt còn không biết hình tượng cố chấp cuồng của mình trong lòng Lạc Vũ Hàn đã biến thành bé đáng thương từ nhỏ bị cha chèn ép.
Nhìn tên em trai cùng cha khác mẹ này chạy đến đây chọc giận Phó Y Nguyệt, Lạc Vũ Hàn lại càng tức giận. Người khác không yêu thương Phó Y Nguyệt cũng không sao, nàng yêu thương cô là đủ rồi.
Lạc Vũ Hàn tiếp tục dùng tay và miệng hầu hạ côn thịt cô. Rốt cuộc côn thịt Phó Y Nguyệt co rúm run rẩy một chút, một dòng dịch nóng mạnh mẽ bắn vào miệng Lạc Vũ Hàn.
"Tôi không nhắc lại lần thứ hai."
Thanh âm Phó Y Nguyệt lạnh băng.
Phó Ký nhìn biểu tình Phó Y Nguyệt liền sợ tới mức hai chân nhũn ra, hắn ta vội vàng chạy ra khỏi thư phòng.
Chờ Phó Ký chạy ra ngoài Phó Y Nguyệt lập tức kéo Lạc Vũ Hàn lên rút khăn giấy lau khóe miệng nàng.
"Phó Y Nguyệt chị đừng nghe tên hỗn đản kia nói, em rất thích rất thích chị. Cho dù trước đây chị có cường thủ hào đoạt em nhưng mà sau này không cho phép em yêu chị sao?"
Lạc Vũ Hàn không hề giữ lại nói cho Phó Y Nguyệt. Nàng muốn Phó Y Nguyệt biết lưu lại bên người cô đều là nàng tự nguyện, không một chút ủy khuất.
"Hàn Hàn, đừng rời khỏi tôi."
Phó Y Nguyệt dùng sức ôm Lạc Vũ Hàn vào trong ngực, thanh âm lạnh băng nói. Hàn Hàn của cô thích cô, tuyệt đối không phải như Phó Ký nói.
"Ân, em sẽ không rời khỏi chị. Cho dù chị có chán ghét em, em cũng muốn lưu lại bên cạnh chị. Em thật sự rất thích rất thích chị."
Đầu quả tim Lạc Vũ Hàn run rẩy, nàng cảm thấy sau khi trọng sinh da mặt mình thật sự quá dày. Những lời như vậy có thể nói khinh phiêu nhẹ nhàng.
Phó Y Nguyệt không nói nữa, chỉ gắt gao ôm chặt nàng, phảng phất những thứ khác đối với cô đều không quan trọng. Hiện tại cô chỉ vội vàng muốn chứng minh Hàn Hàn của cô không có chán ghét cô, nàng là nguyện ý lưu lại bên người cô.
Nhìn biểu tình Phó Y Nguyệt, trái tim Lạc Vũ Hàn liền mềm nhũn. Đều tại tên Phó Ký kia ăn nói lung tung hại Phó Y Nguyệt của nàng biến thành như vậy.
Nghĩ đến đây, Lạc Vũ Hàn lập tức nghĩ ra vô số biện pháp giáo huấn Phó Ký.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top