Chương 18: Bác Sĩ Phó Côn Thịt Thật Thô Thật Cứng, Ăn Thật Ngon
Lạc Vũ Hàn cảm thấy côn thịt phía sau mông càng lúc càng nóng bỏng làm nàng lo lắng muốn chết, sợ xuân dược Lạc gia hạ sẽ có tác dụng phụ.
"Phó Y Nguyệt, chị có sao không?"
Lạc Vũ Hàn nóng lòng hỏi Phó Y Nguyệt. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng thở dốc thô suyễn như vậy của cô. Nhìn yết hầu cô lăn lộn có vẻ rất khó chịu.
Phó Y Nguyệt làm bác sĩ, tự nhiên biết dáng vẻ của người bệnh. Muốn bắt chước quả thực dễ như trở bàn tay. Nhìn Lạc Vũ Hàn nóng vội như vậy, làm cô muốn trêu chọc nàng.
"Rất khó chịu. Em giúp tôi cởi bỏ quần áo đi. Tôi cảm giác như máu trong cơ thể đều sôi trào vậy."
Phó Y Nguyệt ra vẻ gian nan nói. Ngực cô phập phồng, dường như thật sự bị trói buộc đến khó chịu.
Lạc Vũ Hàn vừa nghe liền sợ tới mức vội vàng cởi bỏ áo khoác tây trang và cúc áo sơ mi của Phó Y Nguyệt. Ngay sau đó đập thẳng vào mắt nàng chính là bộ ngực đầy đặn trắng nõn lại săn chắc của Phó Y Nguyệt.
Nàng nuốt nước miếng. Dáng người bác sĩ Phó thật sự quá tốt, thực muốn cúi đầu hôn lên bộ ngực mềm mại săn chắc này quá đi.
"Tiếp tục cởi."
Phó Y Nguyệt ngã người trên ghế, bộ dáng mặc người xâu xé. Con ngươi đen nhánh ẩn chứa lửa dục vô hình, nếu không nhờ năng lực tự khống chế cường đại. Chỉ sợ cô đã sớm trực tiếp đè Lạc Vũ Hàn trên ghế bắt đầu thao lộng.
"Ách, vâng."
Lạc Vũ Hàn lắp bắp nói. Chẳng qua trước khi giúp Phó Y Nguyệt cởi quần, nàng cũng lén lút sờ soạng bộ ngực mềm mại của cô một phen. Xúc cảm thật sự quá tốt a. Thật muốn dùng mặt cọ cọ quá a.
"Mau một chút."
Phó Y Nguyệt thúc giục, cô đương nhiên phát hiện hành động lén lút của Lạc Vũ Hàn. Dục vọng nháy mắt bùng nổ như thiêu đốt thân thể cô.
Khi đối mặt Lạc Bảo Châu, cho dù cô ta có cởi hết quần áo cũng chẳng làm cô có chút xao động nào. Nhưng Lạc Vũ Hàn không giống vậy. Với nàng, chỉ cần một chút đụng chạm cũng làm cô cảm thấy dục hỏa đốt người.
Lạc Vũ Hàn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy giữa hai chân cô phồng lên như lều trại. Kích cỡ này. . . Quá kinh người rồi đi.
Bất quá trong lòng Lạc Vũ Hàn biết rõ hiện tại không phải lúc nhìn xem, Phó Y Nguyệt đang khó chịu. Nàng phải mau nghĩ cách giúp cô xoa dịu dục vọng.
Chẳng qua khi sờ đến dây lưng, nàng mới phát hiện không cách nào tháo nó ra được.
"Phó Y Nguyệt, làm sao bây giờ, em không mở được?"
Lạc Vũ Hàn nôn nóng nói.
Phó Y Nguyệt bắt lấy tay Lạc Vũ Hàn, sau đó dùng sức. Chỉ nghe "cách" một tiếng, dây lưng liền bị tháo xuống.
Mặt Lạc Vũ Hàn đỏ lên, sau đó liền đưa tay kéo khóa quần Phó Y Nguyệt. Rồi đồng thời kéo cả quần tây lẫn quần lót xuống.
Nháy mắt côn thịt thô to tím đen liền xuất hiện trước mặt Lạc Vũ Hàn. Côn thịt trần trụi to như chai nước khoáng, quy đầu đỏ tươi phảng phất mùi vị quen thuộc, lúc nó cương cứng, gân xanh như những con mãng xà nổi lên chằng chịt trông rất dọa người.
Lạc Vũ Hàn vừa nhìn thấy côn thịt lớn của Phó Y Nguyệt liền ẩm ướt. Tư vị tuyệt vời khi côn thịt lớn chui vào bên trong hoa huyệt, đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ rõ. Sau khi trọng sinh nàng vẫn chưa được một lần làm tình sảng khoái cùng Phó Y Nguyệt. Lần duy nhất trọn vẹn lại là khi mê man mơ hồ.
Cuối cùng cũng có cơ hội rồi!
"Khụ khụ." Phó Y Nguyệt ho nhẹ một tiếng nhắc nhở Lạc Vũ Hàn. Cô phát hiện Lạc Vũ Hàn cứ nhìn hạ thể mình ngây ngốc một lúc lâu, hoàn toàn quên mất chuyện cần làm.
Phó Y Nguyệt vừa nhắc nhở nàng liền nhớ ra hiện tại cô đang bị trúng xuân dược.
"Lão công đừng lo. Em sẽ giúp chị."
Lạc Vũ Hàn nói rồi liền dùng tay vuốt ve côn thịt thô to. Ngón tay tinh tế mềm mại giống như lông thiên nga bao vây côn thịt cô.
Tuy rằng nàng chưa từng có kinh nghiệm sử dụng tay. Côn thịt Phó Y Nguyệt rõ ràng lại muốn lớn hơn một vòng, hai tay nàng bao lấy cũng có chút khó khăn.
Tay nhỏ mềm mại đầu tiên là trên dưới vuốt ve vài cái, xúc cảm khi chạm vào côn thịt làm cho trái tim Lạc Vũ Hàn điên cuồng nhảy lên. Thật muốn nhét căn côn thịt lớn này vào bên trong hoa huyệt quá đi a.
Nhưng mà có phải nàng nên rụt rè một chút, như vậy mới có thể thừa dịp Phó đại tiểu thư trúng xuân dược mà chiếm "chút" tiện nghi?
"Lão công, cảm giác thế nào?"
Lạc Vũ Hàn nôn nóng nhìn Phó Y Nguyệt.
"Dùng sức thêm chút nữa sẽ tốt hơn vừa rồi một chút." Thanh âm Phó Y Nguyệt khàn khàn.
Tuy rằng hôm nay chuyện mua quần áo ở trung tâm thương mại đã để lại trong lòng nàng bóng ma nho nhỏ. Nhưng tình tiết phát sinh vào buổi tối không phải là giả. Lạc Vũ Hàn ghen là thật, lo lắng cho cô cũng là thật. Cô có thể cảm nhận rõ ràng sự quan tâm để ý của Lạc Vũ Hàn dành cho mình, tất cả đều là thật.
Cho dù không phải lưỡng tình tương duyệt, nhưng so với trước kia tốt hơn rất nhiều.
"Chỉ có một chút thôi sao? Để em cố gắng thêm nữa."
Lạc Vũ Hàn biết nhu cầu của cô rất cao. Hiện giờ lại bị hạ xuân dược, nhu cầu này chỉ sợ sẽ còn lớn hơn nữa.
Nếu dùng tay không thể thỏa mãn cô, thì nàng liền dùng miệng giúp cô thỏa mãn đi.
Lạc Vũ Hàn nghĩ cũng không nghĩ liền cúi đầu nhắm ngay quy đầu đỏ tươi quy nuốt xuống. Nháy mắt quy đầu lớn như quả trứng vịt liền lấp kín cái miệng nhỏ của Lạc Vũ Hàn.
"Ăn. . . Ăn. . . Ngon. . ."
Nàng ấp úng nói, sau đó dùng môi bao lấy hàm răng, không để răng nanh bén nhọn đâm trúng côn thịt Phó Y Nguyệt. Ngay sau đó, Lạc Vũ Hàn thật cẩn thận sử dụng đầu lưỡi liếm mút bề mặt quy đầu.
Hô hấp Phó Y Nguyệt ngày càng dồn dập, bộ ngực trần trụi phập phồng.
Cô thật sự trúng xuân dược, một loại xuân dược tên là --- Lạc Vũ Hàn.
Lạc Vũ Hàn cảm giác mùi tanh nơi quy đầu ngày càng nặng, xem ra nàng khẩu giao có tác dụng. Nghĩ vậy, nàng liền vội vàng dùng đầu lưỡi liếm láp lỗ nhỏ trên quy đầu.
Kích thích mãnh liệt làm Phó Y Nguyệt không tự chủ đĩnh động vòng eo đem côn thịt cắm sâu vào yết hầu nàng.
Nếu là đời trước Lạc Vũ Hàn khẳng định sẽ né tránh. Côn thịt Phó Y Nguyệt lớn như vậy, nàng làm sao chịu nổi.
Chính là hiện tại nàng chỉ muốn giúp Phó Y Nguyệt thoải mái một chút, cho nên vô luận cô muốn đùa giỡn cơ thể nàng như thế nào, nàng đều cam tâm tình nguyện phối hợp.
Lạc Vũ Hàn lập tức cúi đầu dùng yết hầu gắt gao bao lấy côn thịt Phó Y Nguyệt, sau đó co rút cái miệng nhỏ gắt gao đè ép nó. Chẳng qua bởi vì côn thịt Phó Y Nguyệt thật sự quá dài, tuy rằng thực nỗ lực nhưng nàng vẫn không nuốt vào hết được, vẫn còn một mảng lớn ở bên ngoài.
Vì thế nàng đành phải dùng tay vuốt ve trên côn thịt cô. Nhưng dù như vậy Lạc Vũ Hàn vẫn lo lắng Phó Y Nguyệt không thể phóng xuất ra được.
Vì thế Lạc Vũ Hàn liền vuốt ve côn thịt lớn, gân xanh trên côn thịt ma sát với miệng nhỏ non mềm.
Phó Y Nguyệt thở dốc, thực sự không giống chính mình chút nào, chỉ mới cắm được vài cái cô liền đem côn thịt rút ra.
"Có phải rất không thoải mái?" Lạc Vũ Hàn lo lắng hỏi Phó Y Nguyệt. Chỉ thấy Phó Y Nguyệt sắc mặt ngưng trọng, nghiễm nhiên là bộ dáng dục vọng mãnh liệt. Lúc này không phải nên điên cuồng trừu động trong miệng nàng sao?
"Dùng phía dưới."
Phó Y Nguyệt thanh âm thô ách.
Cô không muốn lần đầu tiên cùng Lạc Vũ Hàn như vậy hỗ động làm tình lại bắn ra trong miệng nàng. Cô là loại người cực kỳ chú trọng nghi thức a.
------
Bác sĩ Phó: Học được.
Phó phu nhân: Thật hy vọng Phó Y Nguyệt lại trúng xuân dược lần nữa. Đương nhiên tiền đề là có tôi ở bên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top