Chương 27


 
"Này, cô sao vậy, không vui? Là vừa rồi tôi nói sai cái gì sao?" Tôi thấy cả đường đi nàng đều không nói một lời, cuối cùng vẫn là nhịn không được hỏi.
 
"Không phải do cô." Mã tiểu thư cúi đầu lên lầu, cảm giác không muốn nhiều lời.
 
"A." Tôi cũng không muốn tìm không thoải mái, thực tế với quan hệ mập mờ như chúng tôi hiện tại, vẫn là nên cẩn thận một ít thì tốt hơn.
 
Mới vừa vào cửa, điện thoại của Mã tiểu thư liền vang lên, nguyên lai nàng quên mang điện thoại, vẫn còn nằm trên bàn trong phòng ngủ.

"Alo? A, tôi đã nói là không cần anh tới, chúng tôi tự đi đến sân bay là được rồi." Giang Nam giống như vẫn chưa từ bỏ ý định, Mã tiểu thư có chút mất hứng, nghĩ cũng biết nàng nhất định không thích loại nam sinh dính người như này!

 
"Ai nha, được rồi, cứ để cho hắn đến đây đi, đợi tí nữa tôi còn phải đi siêu thị mua đặc sản mang về cho mẹ tôi nữa, hắn đến vừa vặn có thể xách đồ."bạn trai của Mã tiểu thư cũng thật đáng thương, tôi thấy hắn lúc nào cũng là mặt nóng dán mông lạnh, đến cùng là làm sao chịu được vậy, Mã tiểu thư cũng thế, nếu như quen nhau, vậy thì ở chung thật tốt đi, thật sự quá tùy hứng rồi.
 
Giang Nam trong điện thoại giống như đã nghe thấy tôi nói..., ở bên kia cũng cố gắng một phen, Mã tiểu thư rất không tình nguyện đáp ứng, tôi cảm thấy tôi thật sự là quá Thánh  mẫu rồi, vậy mà có thể đi tác hợp người con gái tôi thích với bạn trai nàng. 

Nhưng tôi không cảm thấy tôi làm như vậy là anh dũng, coi như là nàng thích tôi, nhưng nàng cũng không có nhìn rõ tình cảm của nàng hoặc là không có quyết tâm để ở cùng một chỗ, kết quả trong tương lai có thể đoán trước được, còn không bằng trước đó để nàng cùng nam nhân sống thật tốt.
 
"Đúng rồi, đưa số điện thoại của cô cho tôi, vạn nhất cô đi lạc tôi còn dễ tìm." tôi bắt đầu làm cơm, nói với nàng.
 
Mã tiểu thư có chút kinh ngạc, "Cô không có số của tôi?"
 
"Đúng vậy a, đại khái là chúng ta hận quen biết nhau quá trễ, nhất thời quên mất trao đổi số điện thoại, sát, cô cũng không hỏi số tôi a ~ "
 
"Tôi nghĩ là tôi đã lưu số cô rồi." Mã tiểu thư phản ứng giống như tôi lúc nãy, mở danh bạ ra tìm. 
 
"Cứ nói tôi ngu xuẩn, cô cũng thông minh hơn bao nhiêu." Tôi cầm lấy điện thoại của nàng, bấm số tôi, gọi qua, sau đó đưa cho Mã tiểu thư.
 
Nàng cầm lấy lưu lại, kỳ thật tôi rất muốn biết nàng lưu tên tôi thành cái gì, thăm dò qua, kết quả nàng lại cất điện thoại đi.
 
Càng như vậy ngược lại càng khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của tôi, nhưng lại biết rõ nàng luôn lấy ưu thế chiều cao mà khi dễ tôi, cho nên lần này tôi cơ trí thay đổi đường khác, vụng trộm cầm điện thoại gọi lại.
 
Điện thoại vang lên, nàng căn bản không nghĩ tới người gọi tới là tôi, tranh thủ lúc nàng ngây người kia, tôi ngay lập tức nhìn qua, nhưng làm tôi thất vọng là nàng chẳng qua chỉ là lưu tên của tôi mà thôi, vậy thì làm gì phải thần bí như vậy.
 
"Sax, tôi còn tưởng sẽ lưu thành tên gì đặc biệt chứ." Tôi ghét bỏ đứng thẳng người, trong giọng nói có chút vị thất vọng..
 
"Thiên hạ đệ nhất ngu xuẩn sao?" Mã tiểu thư bình tĩnh thu hồi điện thoại.
 
Tôi đi vào bếp chuẩn bị xào một món đơn giản, kết quả lần này không cần tôi nói, Mã tiểu thư đã chủ động theo vào, "Ù uôi!!! Hôm nay sao lại tự giác như vậy?" Tôi cười nghiêng đầu nhìn nàng.
 
"Dài dòng." Mã tiểu thư nghiêng qua liếc tôi, bắt đầu rửa đồ ăn.
 
"Ha ha, như thế nào? Muốn học tập một chút kỹ năng bà chủ gia đình hả? Cũng nên học rồi, bằng không sau này làm sao sống, cô cũng vậy, sao cứ luôn khi dễ Giang Nam, nam nhân như vậy còn bất mãn, cô còn muốn tìm kiểu gì nữa, tôi thấy củi khô lửa cháy cũng không thể hòa tan được lão hàn băng vạn năm như cô!" tôi nói liên miên với Mã tiểu thư.
 
Mã tiểu thư đột nhiên lấy tay vẩy nước rửa rau lên mặt tôi, mát mát lạnh lạnh, tôi lấy tay lau mặt, bất mãn nhìn nàng, "Này, cô làm gì thế, tôi đây là đang truyền thụ cho cô ngự phu chi thuật a, mắc gì cô lấy nước tạt tôi?"
 
"Tạt cô? tôi lấy gì tạt cô? Mặt cô lớn như vậy, tôi tạt một lần ướt hết được sao?" Mã tiểu thư khinh thường liếc tôi.
 
"Đậu xanh, không lĩnh tình coi như xong, cô còn công kích thân hình tôi!" Tôi cũng lấy tay nhúng nước vẩy nàng. 
 
"Cô không phải thích tôi sao, vì sao còn luôn tác hợp tôi với Giang Nam?" 

Mã tiểu thư đột nhiên nói một câu như vậy, tay tôi đang nâng lên cùng mặt đang cười đều cứng lại, lập tức che giấu ho khan một tiếng, "Khục, ai thích cô, tôi thích con ngựa lớn như cô làm chi, lớn lên như cái cột điện, tính cách xấu miệng lại độc, tôi bị động não bao nhiêu mới sẽ thích cô a"
 
Ngọa tào, tôi đây đến cùng là đang lảm nhảm cái QQ gì vậy! Tôi thậm chí muốn xé nát mồm mình! Ngạo kiều cũng phải có mức độ a! Thiên sứ Hoàng tiểu thư muốn cầm lấy cái nĩa đâm chết tên ác ma Hoàng tiểu thư kia! đẩy ngã xuống đất dùng sức giẫm, dùng sức đuổi!
 
Mã tiểu thư chẳng qua là ngơ ngác nhìn tôi một hồi, sau đó vẫn không biểu tình cúi đầu tiếp tục rửa đồ ăn, tôi đột nhiên nghĩ đến, nàng sẽ không xem tôi là loại người đi đùa bỡn cảm tình người khác a, hôn nàng rồi sau đó lại hết sức phủ nhận ưa thích nàng, như vậy thật sự rất cặn bã a, tuy rằng cũng không trông mong có gì phát triển với nàng, nhưng cũng không muốn nàng hiểu lầm tôi.
 
"A, không phải là tôi ghét cô, a không phải, không phải là tôi thích cô! Dù sao chính là không thích cũng không ghét." Tôi nói năng lộn xộn hết. 

"Tôi hiểu." Mã tiểu thư thản nhiên nói.
 
Nàng thật sự hiểu được tôi nói gì sao?! Khẳng định là không hiểu có được không!
 
Lúc tôi muốn tiếp tục giải thích, Mã tiểu thư gõ đầu tôi một cái, "Nhanh nấu cơm, tôi đói bụng." 
 
Nàng thoạt nhìn không hề giống đang tức giận, tôi thật sự đoán không ra tâm tư của nàng, thật sự rất xoắn xuýt, rút cuộc là nàng thích hay là không thích, là muốn làm bằng hữu hay vẫn là càng tiến một bước?!
 
Cảm giác như gần như xa thật là làm cho người ta khó chịu, bà mẹ nó tới gần một chút, nàng lại lui về phía sau, tôi lui về sau một bước, nàng lại đuổi theo tới, thủy chung bảo trì khoảng cách mập mờ không gần không xa.
 
Trời cực nóng tôi cũng không muốn làm đồ ăn, đơn giản nấu đối phó một món là được, ăn cơm xong không bao lâu, Giang Nam liền nóng vội gọi điện thoại tới nói đã đến cửa tiểu khu rồi.
 
Tôi kéo rương hành lý ra, kỳ thật căn bản không cần mua gì đem về, dù sao nhà tôi ở bên kia, muốn cái gì là không có a, chủ yếu nhất là tôi lười, vali là để chuẩn bị đặc sản mang về, rất lâu không về, có chút tưởng niệm người trong nhà.
 
Dù sao ở kiếp này, bọn họ là thân nhân của tôi, hơn nữa so với người mẹ ruột không ra gì ở kiếp trước thì tốt hơn mấy trăm lần, cho nên trước kia tôi căn bản không nghĩ là sẽ quay lại tìm nữ nhân kia, đại khái là do có chút hiếu kỳ đi.
 
Bất quá đến tận bây giờ vẫn chưa có bất kỳ tin tức nào của thân nương kiếp trước, xem ra sau này cần liên hệ nhiều hơn với Hoàn Chí Thủy đồng chí, nếu không thật sự là chết không nhắm mắt a!
 
"Bây giờ đi sân bay quá sớm, để cho hắn trở về đi." Mã tiểu thư cầm điện thoại muốn gọi cho Gian Nam.
 
Tôi chỉ cảm thấy nam nhân này quá đáng thương, tôi hầu như có thể khẳng định, hắn ở trong nội tâm của Mã tiểu thư, phân lượng còn không bằng một viên socola đậu.
 
"Cô thấy hắn phiên như vậy, lúc trước đáp ứng  hắn làm gì?" Tôi cũng muốn biết Mã tiểu thư rút cuộc là nghĩ như thế nào đấy, hoàn toàn làm cho người ta đoán không ra.
 
Mã tiểu thư nhìn tôi một cái, "Hắn theo đuổi tôi từ hồi đại học, cảm thấy các phương diện của hắn đều không tệ lắm, người cũng không chán ghét như vậy, miễn cưỡng mà đáp ứng."
 
"Đậu xanh, có cần miễn cưỡng kiểu vậy hay không a ~ chuyện tình cảm là không thể miễn cưỡng đấy, coi như hắn là 'cũng không tệ lắm' tiên sinh, nhưng nếu như cô không có cảm giác mà nói, sớm muộn gì cũng sẽ chia tay thôi. Người theo đuổi cô khẳng định rất nhiều, cô nếu như đều miễn cưỡng đồng ý vậy sao được!" Chỉ số tình thương của Mã tiểu thư thật là làm cho người ta sốt ruột a!
 
"Người theo đuổi tôi rất nhiều, nhưng chỉ có mình hắn là xem như có thể, những người khác đều rất chán ghét."
 
"Cô thực là... Yêu thích liền quý trọng, không thích liền cự tuyệt, rất đơn giản mà..."Cảm tình tuyến của Mã tiểu thư thật là miên man bất định, loại này lại càng khó đối phó, cũng bởi vì điểm này của nàng, tôi mới mê mang không biết nên tỏ thái độ thế nào.
 
"Tôi có chút hiếu kỳ."
 
"Tò mò cái gì?"
 
"Yêu thích một người là cảm giác gì."
 
"Emma, tôi không nghe lầm chứ, mặt co quắp băng sơn lại hiếu kỳ những việc này, vậy bây giờ cô có cảm giác gì?"
 
Mã tiểu thư chần chừ một chút, giương mắt nhìn tôi một cái, "Khá tốt."
 
"Còn... Khá tốt?! Khá tốt cọng lông! Được rồi, thật sự là không muốn nói chuyện với cô, tôi sợ tôi sẽ bạo hỏa." Tôi cũng không kiên nhẫn ở đây bàn luận với Mã tiểu thư xem nàng ưa thích Giang Nam bao nhiêu, không kiên nhẫn kéo hành lý đi ra ngoài.
 
Khóa kỹ cửa, Mã tiểu thư liền cầm theo rương hành lý của tôi xuống lầu, dù sao nàng cũng không mang theo cái gì, lại còn có quái lực như vậy, để nàng mang là được rồi, tâm tình tôi không tốt lắm, tôi mới không thừa nhận tôi cay mũi đâu!
 
Từ rất xa đã thấy được Giang Nam mặc áo polo màu xanh lá cùng quần jean đứng dưới ánh mặt trời, hướng bọn tôi vẫy tay cười, sau đó đi tới săn sóc giúp đỡ Mã tiểu thư xách hành lý.

Tôi thừa nhận Giang Nam lớn lên rất tinh thần, nụ cười tỏa nắng, ưu tú như vậy, nữ sinh nào cũng đều động tâm a, khó trách loại người lãnh cảm như mã tiểu thư cũng động tâm, vốn trước khi đến đây tôi còn có thể bình tĩnh ở chung, nhưng hôm nay vô luận thế nào tôi cũng không muốn ở đây làm bóng đèn nữa.

 
"Này." Mã tiểu thư ở phía sau kêu tôi một tiếng, sát, không có tên hả, ai biết cô gọi ai! Càng nghĩ tâm tình càng không tốt, bộ pháp dưới chân càng nhanh hơn.
 
"Đi nhanh như vậy làm gì." Mã tiểu thư từ phía sau đuổi theo, cầm lấy cánh tay tôi.
 
"Nhanh? Nhanh chỗ nào, chân của các người đều dài như vậy, tôi đi chậm chẳng phải rơi ở phía sau sao." Tôi muốn rút tay ra, nhưng nàng lại nhất định không buông tay.
 
"Hoàng Khanh, mũi của cô bị sao vậy, nhìn thấy giống như hơi xanh phải không?" Giang Nam thật sự là chuyện gì không nên nói thì lại nói.
 
Tôi tức giận trừng hắn, "Hỏi bạn gái của anh đi!"
 
Giang Nam không biết vì sao đột nhiên bị rống, gãi đầu, Mã tiểu thư ôn tồn nhỏ nhẹ nói với tôi, "Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý, hơn nữa cũng đã bồi thường cho cô rồi, đừng tức giận nữa."
 
Không đề cập tới cái này còn tốt, vừ nói ra tôi càng sinh khí, hơn nữa, có cần đứng trước mặt bạn trai của mình mà lại thản nhiên nhắc đến chuyện hôn người khác như vậy không!
 
"Nếu tôi sinh khí với cô chỉ vì chuyện đó, tôi đã sớm tức chết trăm tám mươi lần rồi!" Tôi mà nổi bướng lên, là tánh khí giống như con lừa vậy, chính là rất căm tức loại thái độ mập mờ không rõ này của Mã tiểu th
 
"Hai người cãi nhau? Marjorie nhanh đi dỗ Hoàng Khanh đi, nhất định là em không đúng."
 
Tôi cũng hoài nghi Giang Nam rút cuộc là bạn trai của Mã tiểu thư hay là bạn trai của tôi, khuỷu tay có cần phải ngoặt ra ngoài vậy không, Mã tiểu thư sẽ tức giận được không! Có thể sẽ ghen nữa! 

"Này..." Mã tiểu thư chẳng qua là nắm lấy góc áo của tôi, ánh mắt tội nghiệp nhìn tôi, ni mã, có người dỗ dành người giống cô vậy sao?!
 
"Làm gì vậy hả?!" Tôi đẩy tay nàng ra, liếc nàng, nhưng tôi cũng biết tôi nháo hơi vô lý.
 
"Không nên như vậy, no zuo no die, nghe lời." Nàng nói xong lấy tay vỗ vỗ đầu tôi.
 
"Cô đang uy hiếp tôi đúng không? cô cho rằng tôi không đập tới đầu cô sao?! Chọc giận tôi coi chừng tôi bổ đầu cô như bổ dưa hấu đấy! cô không nên xem thường tôi biết không." Tôi làm động tác bổ dưa hấu bằng tay cho nàng xem.
 
"Nhanh đi siêu thị, tôi muốn mua chút đồ ăn mang theo." Mã tiểu thư tự nhiên mà nắm tay tôi đi.
 
Vì vậy giờ phút này chính là hình ảnh tôi cùng Mã tiểu thư tay nắm tay cãi nhau đi phía trước, Giang Nam lôi kéo rương hành lý theo ở phía sau,
 
Tình cảnh...
 
Lòng thoáng chua xót.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top