Chương 19
Một lúc sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, nhóc con lại thấy được cách đó không xa có một cái nhà ma, có chút tò mò, hỏi Thẩm Tiện: "Mommy, cái ngôi nhà đó có thú vị không ạ?"
Thẩm Tiện cười cười nói: "Cái kia là nhà ma, mommy sợ dọa con sợ."
Nhà ma ở công viên giải trí vốn dĩ là dành cho trẻ em, hơn nữa có phân cấp, cấp thấp nhất kỳ thật cũng không dọa người, chính là có chút hơi sợ mà thôi.
"Con không sợ, mommy, con có thể bảo vệ chị Tiểu Lục!" Nhóc con vỗ ngực nói.
Lâm Thanh Hàn buồn cười nhìn nhóc con, quay sang hỏi Lục Ninh Hoàn: "Tiểu Lục có sợ không? Nếu sợ thì nói nói với hai dì chúng ta sẽ không đi vào đó."
Lục Ninh Hoàn lắc lắc đầu, "Con không sợ." Nàng chỉ mới 4 tuổi nhưng biết rất rõ ma quỷ đều là giả trang, bởi vậy căn bản không cảm thấy sợ hãi, bạn mình muốn đi Lục Ninh Hoàn đương nhiên cũng đi theo Thẩm Điềm.
Thẩm Điềm thấy Lục Ninh Hoàn nói không sợ, lập tức lôi kéo Thẩm Tiện cùng Lâm Thanh Hàn làm nũng: "Mẹ, mommy, chị Tiểu Lục tỷ tỷ cũng nói không sợ, con cũng không sợ, con dũng cảm nhất, con bảo vệ gia đình!"
Thẩm Tiện nhìn nhóc con nói lời thề son sắt, liền nói "Tốt, nếu con cùng Tiểu Lục đều không sợ, thì chúng ta cùng đi vào nhà ma."
Thẩm Điềm vui vẻ liền bảo vệ mommy nhà mình, còn không quên dặn dò Lục Ninh Hoàn: "Chị Tiểu Lục, lát nữa đi theo em, em sẽ bảo vệ chị!"
Lục Ninh Hoàn nhìn người trước mắt cười lộ ra hai cái má lúm đồng tiền nói phải bảo vệ mình là một bé gái, trong lòng liền cảm thấy ấm áp, "Được, chị sẽ đi theo Điềm Điềm ở phía sau."
Lúc trước Thẩm Điềm chưa từng đi nhà ma, bởi vậy lúc đầu đi vào rất là vui vẻ, nhưng mới vừa mới mở cửa nhà ma ra, khuôn mặt nhỏ của nhóc con trực tiếp bị dọa cho trắng bệch, vốn dĩ còn nắm tay Lục Ninh Hoàn đi ở phía trước, vừa thấy bên trong như vậy, lập tức lùi lại phía sau Lục Ninh Hoàn.
"Chị Tiểu Lục, nơi này thật đáng sợ nha, em có chút sợ hãi ~" nhóc con lôi kéo nói, ở phía sau Lục Ninh Hoàn lẩm bẩm nói, hoàn toàn đã quên lời thề son sắt vừa rồi.
Lục Ninh Hoàn thật ra không cảm thấy sợ hãi, nàng cảm thấy Thẩm Điềm như vậy kéo góc áo của mình rất đáng yêu nha, vốn dĩ mình cũng chị gái, đương nhiên là phải bảo vệ em gái, bởi vậy một bên che chở Thẩm Điềm một bên hướng về phía bên trong đi, "Điềm Điềm không sợ, chị ở đâu."
"Ân ân." Nhóc con ở một bên nhìn bốn phía nhìn xung quanh, một bên thử tính đưa chân ra, nhưng lại sợ bên cạnh đột nhiên có thứ gì tới.
Bên này thấy Thẩm Điềm như vậy Thẩm Tiện bên cạnh cười vui vẻ, sờ sờ đầu con gái, "Điềm Điềm không sợ, tất cả đều là giả, mommy và mẹ con đi ở phía trước, hai người các con không cần phải sợ."
Nhóc con nghe mommy nói đi ở phía trước, liền không sợ hãi nữa, khuôn mặt nhỏ lặng lẽ từ phía sau Lục Ninh Hoàn nhìn đông nhìn tây.
Kỳ thật bên trong chính là tối đen một chút, còn lại chính là trưng bày động vật nhỏ ở hai bên, động vật nhỏ ở chỗ đèn xanh quang làm nổi bật, có vẻ so ngày thường hung dữ hơn không ít.
Thẩm Điềm thấy đều là động vật nhỏ mà mình thích, lúc này mới thoáng ưỡn thẳng ngực cùng Lục Ninh Hoàn nắm tay đi cùng một chỗ, "Chị Tiểu Lục không sợ, đều là động vật nhỏ, có em ở đây đâu."
Lục Ninh Hoàn cười cười, cũng không vạch trần nhóc con, hai người nắm tay đi theo Thẩm Tiện, chỉ chốc lát sau liền đi tới cửa ra.
Chờ lúc đi ra ngoài, Thẩm Điềm ngẩn khuôn mặt nhỏ nói: "Nguyên lai đây là nhà ma nha, một chút đều không dọa người."
Thẩm Tiện nhéo khuôn mặt nhỏ của con gái, "Phải không? Vừa rồi ai đi phía sau Tiểu Lục vậy?"
Thẩm Điềm lắc lắc đầu, vẻ mặt thản nhiên nhìn về phía Thẩm Tiện, "Không biết a, dù sao không phải con ~"
Nhóc con nói liền chọc cười Lục Ninh Hoàn và hai người, Thẩm Điềm bị người khác cười cũng không tức giận, cùng gia đình cùng nhau cười.
Từ nhà ma đi ra, đã là buổi chiều, mặc dù buổi trưa Thẩm Điềm không ngủ cũng không cảm thấy buồn ngủ, cùng Lục Ninh Hoàn vui vẻ nói chuyện.
"Điềm Điềm cùng Tiểu Lục còn muốn đi chỗ nào chơi nữa không?" Thẩm Tiện nhìn hai bạn nhỏ đi ở giữa hỏi.
Thẩm Điềm oai đầu nhỏ suy nghĩ trong chốc lát, "Con cũng không biết đi chỗ nào, chị Tiểu Lục muốn đi chỗ nào?"
Khuôn mặt nhỏ của Lục Ninh Hoàn ửng hồng, kỳ thật nàng muốn đi hiệu sách, lúc trước nàng có đề cập với chú về vấn đề sách tham khảo, chính là chú cũng không có đáp ứng mua cho nàng, nàng cũng không nghĩ lại nói với chú, hai dì thật sự rất tốt, nhưng là hôm nay mang mình đi chơi hết một ngày cũng đã rất phiền toái hai dì rồi, Lục Ninh Hoàn có chút ngượng ngùng ngập ngừng chưa nói được.
Lâm Thanh Hàn nhìn ra bạn nhỏ muốn nói lại thôi, sờ sờ đầu Lục Ninh Hoàn, "Tiểu Lục muốn đi chỗ nào đều được nha, ngày hôm qua không phải nói tốt hơn rồi sao? Không được cùng dì khách khí."
Lục Ninh Hoàn nhìn nhìn Lâm Thanh Hàn, cảm thấy giọng điệu của dì rất giống mẹ, đối với mình cũng hoàn toàn là một bộ dáng kiên nhẫn, nàng lại ngước lên mặt nhìn nhìn Thẩm Tiện, thấy Thẩm Tiện cũng đang cười chờ mình nói đi chỗ nào.
Lục Ninh Hoàn hai tay nhỏ nhéo vạt áo của mình, nhỏ giọng nói: "Dì ơi, có thể đi hiệu sách được không ạ?"
"Có thể a." Lâm Thanh Hàn cười cười nói tiếp theo: "Bạn nhỏ đi dạo hiệu sách chính là một thói quen rất tuyệt vời, vừa đúng lúc cho con cùng Điềm Điềm mua chút sách tham khảo cùng sách ngoại khóa và báo, được rồi, đều quyết định, kia chúng ta xuất phát đi."
"Được, truyện cổ tích cũng kể gần hết rồi, mẹ mua cái khác cho Điềm Điềm." Nhóc con nắm tay Lục Ninh Hoàn lắc qua lắc lại, tỏ rõ tâm tình của tiểu chủ nhân.
"Được, Điềm Điềm thích đều mua về được không?"
"Ân ân ~"
Rất mau bốn người liền tới hiệu sách, sợ hai bạn nhỏ chạy nhảy rồi lạc, Thẩm Tiện đi theo Thẩm Điềm, Lâm Thanh Hàn đi theo Lục Ninh Hoàn.
Nhóc con nhìn trúng vài quyển truyện cổ tích, Thẩm Tiện không quên chọn cho con gái mấy quyển sách học tập tham khảo.
Còn lại Lục Ninh Hoàn đi tới nơi để sách tham khảo lớp 3-4, cầm lên lật xem, nhìn vài trang, Lục Ninh Hoàn cảm thấy lúc trước đưa ra ý tưởng này là chính xác, quả nhiên vẫn là sách lớp 3-4 giúp nàng học được nhiều hơn, hiện tại lúc lên lớp giáo viên giảng vẫn là quá ít kiến thức.
Lâm Thanh Hàn thấy Lục Ninh Hoàn đang xem sách lớp 3-4 có chút kinh ngạc, "Tiểu Lục, này con hiện tại có thể xem hiểu không?"
"Ân ân, một vài kiến thức con không hiểu còn lại con đều biết ạ." Lục Ninh Hoàn nhìn sách tham khảo trước mắt, có chút không biết mở miệng nói như thế nào với Lâm Thanh Hàn, hai dì mang nàng đi chơi, nàng đã rất vui vẻ, thật sự rất ngượng ngùng để dì trả tiền cho mình, nhưng cái này đối nàng thật sự rất quan trọng, nàng không có người có thể dựa vào, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Lâm Thanh Hàn thấy Lục Ninh Hoàn do dự nhìn đống sách ở trước mặt, lúc đầu còn tưởng rằng Lục Ninh Hoàn không biết chọn cái nào, nhưng một lát sau Lục Ninh Hoàn vẫn là nhìn những quyển này, Lâm Thanh Hàn biết đứa nhỏ này tâm tư nhạy cảm, biết Lục Ninh Hoàn không phải không biết chọn quyển gì, mà là ngượng ngùng phiền toái mình.
"Tiểu Lục chọn nhiều sách một chút, con học nhanh, về sau mỗi ngày thứ bảy Điềm Điềm có cái gì không hiểu sẽ hỏi con, không cần sợ dì tiêu nhiều tiền, mấy quyển này không có bao nhiêu." Lâm Thanh Hàn xoa xoa đầu Lục Ninh Hoàn, có chút đau lòng cho đứa nhỏ này, nhỏ tuổi như vậy phải suy xét nhiều vấn đề.
Lỗ tai Lục Ninh Hoàn đều đỏ lên, nàng biết dì nói như vậy là muốn trong lòng nàng trút bỏ gánh nặng, mà nàng cũng thật sự muốn những món này, trong lòng thầm nói về sau lớn lên nhất định phải báo đáp hai dì thật tốt.
Trong lòng Lục Ninh Hoàn làm việc tư tưởng rất lâu, lúc này mới cầm lấy mấy quyển sách tham khảo trước mặt, thẹn thùng nhìn Lục Ninh Hoàn cười cười: "Cảm ơn dì ạ."
"Không cần khách khí như vậy, Tiểu Lục nhà ta là ngoan nhất." Lâm Thanh Hàn nói xoa xoa sau lưng Lục Ninh Hoàn, nàng không thể hiểu được, Tiểu Lục đáng yêu như vậy, chú thím của con bé vì cái gì không thích đứa nhỏ này?
Đồ Lục Ninh Hoàn muốn mua đã mua xong rồi, Lâm Thanh Hàn dứt khoát lại mua một ít khóa ngoại sách báo linh tinh vụn vặt chỉ có mười mấy quyển sách tính tiền xong rồi ôm vào trong ngực.
Thẩm Điềm cùng Thẩm Tiện cũng mua không ít sách, bất quá đại đa số đều là Thẩm Điềm lựa chọn truyện, Thẩm Tiện thấy nhóc con thích đương nhiên là đều mua cho nhóc con hết.
"Sách học tập?" Thẩm Tiện nhìn nhìn Lâm Thanh Hàn, lại cười nhìn về phía Lục Ninh Hoàn.
Lục Ninh Hoàn miệng nhỏ nhấp nhấp, có chút ngượng ngùng gật gật đầu.
Thẩm Tiện cười cười, như là nhớ tới cái gì, lại hỏi Lục Ninh Hoàn, "Ninh Hoàn, con của chú thím con ngày thường có thích học tập không?"
Lục Ninh Hoàn không biết Thẩm Tiện vì cái gì muốn hỏi cái này, nhưng em trai em gái của nàng thường ngày chơi điện thoại di động, xem TV, ngày thường thím dạy bon họ học, bọn họ làm ra vẻ mặt đau khổ, ngay sau đó hướng về phía Thẩm Tiện lắc lắc đầu nói: "Bọn họ tương đối đều thích chơi."
Thẩm Tiện vui vẻ nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của nhóc con, nhóc con bị nhéo có chút ngốc, không rõ vì cái gì mommy vì cái gì đột nhiên nhéo mình.
"Được rồi, không nói người khác nưa, chơi hết một ngày, cũng mệt mỏi rồi, đi thôi, chúng ta tính tiền rồi đi về nhà." Thẩm Tiện cùng Lâm Thanh Hàn ôm sách đi tính tiền, hai bạn nhỏ ngoan ngoãn đi theo phía sau hai người.
Thẩm Điềm đi sát vào Lục Ninh Hoàn hỏi: "Chị Tiểu Lục, chị mua sách gì vậy?"
"Chính là sách lớp 3-4 sách tham khảo, hiện tại học tại lớp chút đơn giản, nên chị muốn tham khảo thêm." Lục Ninh Hoàn nhéo nhẹ tay nhỏ của Thẩm Điềm nói.
Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Điềm lập tức hiện lên biểu tình kinh ngạc, "Chị Tiểu Lục thật là lợi hại! Sách lớp 3-4, em khẳng định xem không hiểu."
"Không có liên quan, em có sẽ không có thể hỏi chị, chờ chị học xong là có thể dạy cho Điềm Điềm."
"Ân ân." Ánh mắt nhóc con nhìn Lục Ninh Hoàn hoàn toàn là mắt lấp lánh, chị Tiểu Lục thật sự rất lợi hại! Sách lớp 3-4 khó như vậy đều có thể học được.
Rất nhanh bốn người liền về tới nhà, Lâm Thanh Hàn giúp đỡ đem sách của Lục Ninh Hoàn tới phòng của Thẩm Điềm, "Tiểu Lục, đây là toàn bộ sách của."
Lục Ninh Hoàn không nghĩ tới Lâm Thanh Hàn mua năm sáu sách khóa ngoại cũng là cho nàng, khuôn mặt nhỏ hồng hồng hỏi: "Đều là cho con sao? Chính là, chính là dì đã giúp con mua sách kia rồi, làm phiền dì mua nhiều như vậy."
"Không cần ngại, chúng ta là người một nhà, về sau vào ngày thứ bảy, con lại tới đây chơi còn có thể dạy Điềm Điềm, nên không cần khách khí như vậy." Lâm Thanh Hàn cười nói.
Lục Ninh Hoàn mở to hai mắt, hốc mắt đỏ rực có chút không dám tin: "Thật sự có thể chứ? Sẽ không phiền toái dì cùng Điềm Điềm, chú sẽ đồng ý sao?"
Lâm Thanh Hàn cười đem tiểu cô nương trước mắt kéo vào trong lòng ngực, cười nói: "Tiểu Lục thật là nhiều vấn đề nha, dì sẽ trả lời từng câu hỏi của con, những gì dì nói đều là sự thật, người trong nhà cũng đều gặp qua con rồi, đều rất thích con, sẽ không cảm thấy phiền phức, Tiểu Lục có thể tới mọi người đều thật sự rất vui, còn có về chú của con cũng không cần lo lắng, dì Thẩm của con sẽ nói chuyện với chú của con."
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Trước khi nhóc con tiến vào nhà ma: Con có lá gan lớn nhất, để con bảo vệ chị Tiểu Lục!
Sau khi nhóc con tiến nhà ma: Aaa, thật là đáng sợ nha, chị Tiểu Lục em hơi sợ ~
Lời của ed:
Mình sẽ đăng mỗi ngày 1 chương hoặc hai ngày 1 chương.
Hai ngày cuối tuần mình sẽ không đăng chương mới.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top