Chương 18

Vừa đúng lúc hôm sau là thứ bảy, Thẩm Tiện dứt khoát đem công việc trong công ty ném cho Tiếu Nguyệt, tính toán đem Lâm Thanh Hàn cùng hai bạn nhỏ ra ngoài chơi.

Thẩm Điềm cùng Lục Ninh Hoàn đều chưa có thức dậy, thứ 7 cuối tuần không cần đi học, hai bạn nhỏ ngủ đến khi mặt trời lên cao.

Thẩm Tiện cùng Lâm Thanh Hàn lặng lẽ tiến vào phòng nhóc con, thấy hai chỉ tiểu khả ái còn đang ngủ, hai người một trái một phải tiến đến bên giường chọt chọt hai bạn nhỏ.

Người thức dậy trước chính là Lục Ninh Hoàn, nhìn thấy bên mép giường là Lâm Thanh Hàn cùng Thẩm Tiện, khuôn mặt nhỏ liền đỏ lên giải thích nói: "Dì ơi, con ngày thường không ngủ nướng như vậy đâu ạ ~" bởi vì ngủ còn chưa tỉnh hẳn, trong thanh âm còn có chút ý tứ làm nũng.

Lâm Thanh Hàn sờ sờ đầu Lục Ninh Hoàn cười nói: "Ngủ nướng cũng không sao, dù sao cũng là ở nhà dì, đi chúng ta đi rửa mặt, lát nữa mang hai người các con đi ra ngoài chơi."

Lâm Thanh Hàn nói không chờ phản ứng của Lục Ninh Hoàn, đã từ trong ổ chăn kéo Lục Ninh Hoàn ôm vào trong ngực đi vào phòng vệ sinh.

Khuôn mặt nhỏ của Lục Ninh Hoàn đỏ rực, "Dì ơi con có thể tự đi được." Lời nói chính là cự tuyệt, chính là khóe miệng Lục Ninh Hoàn lại là cong lên, nàng thực thích như vậy, loại cảm giác này như là của mẹ nàng vậy.

"Không sao, để dì ôm con nào." Lâm Thanh Hàn nói còn ôm Lục Ninh Hoàn trong lòng ngực.

Thẩm Điềm thấy Lục Ninh Hoàn cười vui vẻ, chính mình cũng thực vui vẻ muốn tìm Thẩm Tiện ôm một cái.

Trong phòng vệ sinh hai bạn nhỏ ngoan ngoãn đánh răng rửa mặt nha, Thẩm Điềm còn không quên hướng về phía bên người Lục Ninh Hoàn cười cười, chỉ chốc lát sau hai bạn nhỏ làm vệ sinh cá nhân xong liền đi ra ngoài.

Thẩm Tiện chuẩn bị áo thun cùng quần đùi nhỏ giống hệt nhau cho hai đứa nhỏ, Lục Ninh Hoàn có chút ngượng ngùng, nàng tới nhà Thẩm Điềm, hai dì còn mua cho nàng thật nhiều đồ.

Thẩm Tiện nhìn ra tâm tư nhỏ này của Lục Ninh Hoàn, cười nói: "Dì không cho Tiểu Lục cự tuyệt quần áo mà dì mua cho con đâu, chúng ta là người một nhà, con không cần khách khí như thế."

Lục Ninh Hoàn lúc này mới gật gật cái đầu nhỏ của mình.

Ăn qua bữa sáng, mọi người thực mau lái xe đi tới công viên giải trí lớn nhất thành phố Lâm Hải, tuy rằng là chỉ mới buổi sáng nhưng công viên giải trí lúc này đã có không ít người.

Thẩm Điềm trước hết nhìn đến chính là vòng quay ngựa gỗ, quơ quơ tay mommy nhà mình, "Mommy, con muốn cùng chị Tiểu Lục chơi cái kia."

Thẩm Tiện thấy là vòng quay ngựa gỗ liền gật đầu, bọn nhỏ quá nhỏ, không thể chơi những trò chơi quá kích thích, cô cùng Thanh Hàn vừa lúc đi tới bên trò chơi đó.

Bốn người đợi trong chốc lát, liền tới lượt các nàng rồi, Thẩm Tiện mang theo nhóc con, còn lại Lâm Thanh Hàn mang theo Lục Ninh Hoàn.

Thẩm Điềm ngồi ở trên con ngựa trắng rất là hưng phấn, còn không quên hướng về phía trước Lục Ninh Hoàn vẫy tay, "Chị Tiểu Lục, cái này thú vị em thích!"

Thẩm Tiện buồn cười ôm nhóc con, làm cho con bé nắm chặt cột phía trước, "Thú vị thì cũng phải an toàn, ngoan ngoãn chú ý an toàn có biết hay không?"

"Dạ con biết." Thẩm Điềm làm nũng cọ cọ mommy nhà mình.

Lúc trước Lục Ninh Hoàn đã tới công viên giải trí một lần, bất quá khi đó nàng cũng chỉ mới 4 tuổi, mẹ chỉ ôm nàng chơi mấy cái trò đơn giản, trong đó có vòng quay ngựa gỗ, nàng khi đó chỉ cảm thấy cái này thú vị, lại không biết mẹ chỉ có thể chơi cùng nàng một lần duy nhất.

Nàng thu hồi tâm trạng lại, thật cảm kích hai dì đã mang nàng đi chơi.

Chỉ chốc lát sau ngựa gỗ liền bắt đầu di chuyển đi lên, hai bạn nhỏ đều hưng phấn đến không im lặng được, ríu rít, trong lúc nhất thời đều là âm thanh vui vẻ.

Từ vòng xoay ngựa gỗ đi ra, bọn họ lại đi tới xe điện đụng, có xe một người, có xe hai người, cha mẹ có thể mang theo bọn nhỏ lên xe chơi.

"Tiểu Lục cùng dì chơi với nhau được không?" Lâm Thanh Hàn nắm tay Lục Ninh Hoàn cười hỏi.

"Dạ được." Lục Ninh Hoàn cũng có chút nóng lòng muốn thử, lúc đó nàng còn quá nhỏ, ba mẹ không mang nàng chơi cái này.

Thẩm Điềm kéo mommy đi đầu, vui vẻ lên xe, thấy chị Tiểu Lục cùng mẹ cũng lên xe, liền chỉ huy mommy nhà mình chạy nhanh, "Mommy, mau đụng vào xe Tiểu Lục và mẹ đi."

"Được rồi, liền tới ngay đây." Thẩm Tiện nói chuyển động một chút tay lái, giẫm chân ga xe liền đi ra ngoài.

Các nàng vừa mới chuẩn bị tốt, thình lình từ phía sau bị đụng tới, hai kẻ đầu sỏ gây tội ở phía sau còn cười rất là cười vui vẻ.

Lâm Thanh Hàn trừng mắt nhìn Thẩm Tiện một cái, "Tốt lắm Thẩm Tiện, đừng trách vì sao một lát nữa tôi cùng Tiểu Lục đụng phải các người, Tiểu Lục chuẩn bị tốt chưa?"

"Chuẩn bị rồi ạ, dì ơi chúng ta đi đụng Điềm Điềm đi ạ ~" Lục Ninh Hoàn cười nói, xong rồi còn không quên quay đầu nhìn Thẩm Điềm.

"Tốt, chúng ta xuất phát." Lâm Thanh Hàn vừa nói vừa đánh tay lái, làm xe thay đổi phương hướng hướng về phía Thẩm Tiện cùng nhóc con bên kia đi tới tới.

"Mommy chạy mau, mẹ cùng chị Tiểu Lục tới rồi ~" âm thanh của nhóc con vang lên kêu không ổn, hai mẹ con hai đã bị Lâm Thanh Hàn đụng phải.

"Mẹ, vừa rồi con cùng mommy không phải cố ý đâu, haha, đừng đụng con nữa ~" nhóc con vừa nói còn không quên làm nũng.

"Phải không? Mẹ xem con cùng mommy của con thật sự rất hư." Lâm Thanh Hàn vừa nói vừa xoay tay lái lui lại một chút, lại muốn đụng vào xe của Thẩm Điềm.

Cứ như vậy, cả đám người chơi vui vẻ cực kỳ, Thẩm Điềm cùng Lục Ninh Hoàn đều cười vui vẻ.

Thẩm Điềm kéo tay Thẩm Tiện, "Mommy, con rất khát, con muốn uống nước trái cây ~"

"Được, uống cái gì thì con có thể gọi." Thẩm Tiện đem nhóc con bế lên để nhóc con nhìn menu, món yêu thích nhất của nhóc ấy là nước ép dưa hấu nước, lại đem Lục Ninh Hoàn bế lên để nàng nhìn, Lục Ninh Hoàn chọn nước chanh, Thẩm Tiện lại chọn cho chính mình cùng Lâm Thanh Hàn nước ép xoài.

Nhân viên cửa hàng thấy hai bạn nhỏ đáng yêu mặc đồ giống nhau, hỏi Thẩm Tiện, "Hai bé đều là con gái của cô a, đều rất đáng yêu."

Thẩm Tiện thản nhiên gật đầu, "Đúng rồi, hai đứa đều rất ngoan." vừa nói vừa sờ đỉnh đầu của hai nhóc .

Lỗ tai nhỏ của Lục Ninh Hoàn phiếm hồng, có lẽ từ khi đó trong trái tim nhỏ liền chôn xuống hạt giống...

Thẩm Điềm cùng Lục Ninh Hoàn đi ở giữa, Thẩm Tiện cùng Lâm Thanh Hàn đi ở hai bên, Thẩm Tiện còn chụp ảnh cho ba người, trong ảnh chụp mỗi người đều cười rất vui vẻ, Lục Ninh Hoàn nhìn ảnh chụp chính mình có chút kinh ngạc, nàng đã quên hình dáng của chính mình khi cười rộ lên, nguyên lai nàng cũng sẽ cười như vậy vui vẻ.

Giữa trưa bốn người ăn ở công viên giải trí, Thẩm Tiện đem các bạn nhỏ đi ăn hamburger, và còn có mặt khác một ít đồ ăn vặt.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #abo#bhtt