Chương 8

Loại trường hợp này Diệp Phi vẫn là có thể đối phó, ba cô ở bên ngoài mang cô gặp qua không ít bạn bè cùng với đối tác, trong nhà tới khách nhân, cô cũng có thể có dáng dấp của cô con gái ngoan ngoãn .

Hiện tại cũng không khác mấy, chẳng qua con gái ngoan ngoãn biến thành người vợ ngoan ngoãn .

Người bên cạnh Dã Thanh khen Diệp Phi xong, cô cười nhợt nhạt, nói thanh: "Cảm ơn."

Người nọ lại nói: "Phu nhân tốt, tôi là Hứa Thành."

Hắn nói xong vươn tay phải, đầu tiên là cầm tay Tả Lộ Dư, lại cùng Diệp Phi khách khí nắm chặt.

Diệp Phi nắm chặt, liền buông tay ra.

Nhìn Tả Lộ Dư tựa hồ cũng không vui vẻ lắm, nàng ý vị không rõ mà nhàn nhạt nhìn Dã Thanh liếc mắt một cái, Dã Thanh bị xem đến khóe miệng có chút xấu hổ, Diệp Phi thấy trên mặt của Hứa Thành mang theo cười, cùng bộ dáng cúi đầu khom lưng, trong lòng đoán nửa phần.

"Tiến vào ngồi a." Diệp Phi mở miệng.

Vài người lúc này mới đi vào, ngồi xuống sô pha .

Tả Lộ Dư mang lên mắt kính liền nghiêm túc lên, Dã Thanh đưa cho nàng cái USB, nàng vừa mới cắm vào máy tính, Hứa Thành bên kia lập tức lấy văn kiện từ trong túi ra .

Diệp Phi ở một bên ngoan ngoãn mà pha trà, giờ phút này phòng khách trừ bỏ trà cụ va chạm, không có một tia thanh âm khác.

Trong lòng Dã Thanh có chút hoảng, nhưng nàng nghĩ biểu tình của Tả Lộ Dư vừa rồi cũng không phải thực không xong, trong lòng thoải mái chút, nàng cùng Hứa Thành liếc nhau một cái, lại đưa mắt nhìn phía Tả Lộ Dư.

Mới tưởng mở miệng, Dã Thanh liền nhìn đến tầm mắt của Tả Lộ Dư không có ở máy tính, cũng không ở trên văn kiện của Hứa Thành .

Mà là trên người của Diệp Phi.

Dã Thanh theo cũng xem qua đi, thấy Diệp Phi giờ phút này đang ở chăm chú pha trà.

Tả Lộ Dư xem đến thâm, cũng không cảm thấy chính mình cả người đều nhu xuống dưới, tay của nàng còn đặt ở trên máy tính, thấy động tác của Diệp Phi thập phần thành thạo.

Cuối cùng, Diệp Phi đưa trà tới trước mặt của nàng, Tả Lộ Dư mới thu hồi tầm mắt.

Dã Thanh ngồi một bên cũng mới mở miệng: "Tả tổng, Khải Nhất bên kia không có vấn đề gì."

Tả Lộ Dư dời tầm mắt dừng ở trên máy tính, ngoài miệng ân một tiếng, tinh tế nhìn lên.

Dã Thanh lẳng lặng mà chờ, đợi Tả Lộ Dư xem xong, Dã Thanh lấy một phần văn kiện từ trong bao ra, Tả Lộ Dư lại quét một lần, cầm lấy bút Dã Thanh đưa qua, lưu loát mà ký tên xuống.

Việc này xong xuôi, Hứa Thành bên người Dã Thanh, rốt cuộc mở miệng: "Tả tổng." Hắn lấy ra folder lại đưa qua đi một chút: "Ngài xem xem."

Tả Lộ Dư đóng nắp bút lại: "Không nhìn."

Hứa Thành: "Tả tổng, tôi đã chiếu ngài nói sửa chữa......"

Tả Lộ Dư đánh gãy: "Không cần." Giọng nói của nàng nhàn nhạt: "Thay đổi người, thời gian anh hạ công phu sửa chữa, bọn họ đã làm tốt."

Dã Thanh cùng với Hứa Thành đều không dám nói chuyện, Tả Lộ Dư khép máy tính lại, quay đầu nhìn hai người: "Còn có việc sao?"

Hứa Thành còn tưởng nói chuyện, bị Dã Thanh ngăn lại: "Không có việc gì, tôi đây mang Hứa Thành hồi công ty trước." Nàng móc một cái bình nhỏ từ trong bao ra : "Tả tổng, đây là dạng nhỏ của nước hoa lần này."

Nói xong lời này, sau khi từ biệt Dã Thanh liền mang theo người rời đi, cửa phòng tạp một tiếng đóng lại, phòng khách lại an tĩnh xuống dưới.

Tả Lộ Dư liêu liêu tóc, gỡ mắt kính xuống tới, đặt ở trên máy tính.

Nàng quay đầu, tầm mắt dừng ở trên người Diệp Phi đang ở đùa trà cụ .

Tả Lộ Dư gọi khẽ một tiếng: "Diệp Phi."

Diệp Phi ngẩng đầu: "Ân?"

Tả Lộ Dư đưa bình nước hoa nhỏ vừa rồi qua: "Bình thường em dùng nước hoa sao?"

Diệp Phi cười: "Dùng a, dùng Xioo của chị."

Tả Lộ Dư bị đậu cười.

Tả Lộ Dư mở nước hoa Dã Thanh lưu lại ra, phun ở trong không khí, nàng chưa nói cái gì, Diệp Phi liền thập phần ăn ý thò lại gần nghe nghe.

Tả Lộ Dư hỏi: "Thế nào?"

Diệp Phi lại nghe nghe: "Là mùi hoa a, hoa gì nha? Chưa ngửi qua."

Tả Lộ Dư: "Hoa trà, thực nhạt."

Diệp Phi gật gật đầu, nghe Tả Lộ Dư hỏi: "Thích sao?"

Diệp Phi nghe xong lập tức minh bạch, nghiêng đầu hỏi: "Cho tôi a?"

Tả Lộ Dư: "Ân."

Diệp Phi tiến lên tiếp nhận, chưa nói thích, cũng chưa nói không thích, mở miệng nói: "Cảm ơn vợ yêu."

Diệp Phi thấy giờ phút này mặt mày của nàng nhu hòa, nói chuyện cũng nhẹ rất nhiều, trong lòng ai u một tiếng, để sát vào một chút: "Tả Lộ Dư, chị công tác lên thật nghiêm túc a."

Tả Lộ Dư sửng sốt: "Phải không?"

Nàng vẫn luôn như vậy.

Tả Lộ Dư nghĩ nghĩ, hỏi: "Dọa tới em rồi sao?"

Diệp Phi xua tay: "Kia thật không có." Cô cầm lấy nước hoa, học bộ dáng của Tả Lộ Dư, cũng phun một chút ở trong không khí, vẫy tay nghe nghe, gật đầu: "Còn được."

Tả Lộ Dư thấy thế, làm như nghĩ đến cái gì, nói: "Em thích sản phẩm của Xioo sao?"

Diệp Phi: "Oa Tả tổng, ngài đây là nói cái gì, Xioo của chị vật mỹ giới không liêm, là có thể phát tú ở vòng bằng hữu, không thích cũng muốn thích a."

Tả Lộ Dư gật đầu, minh bạch cái gì, lấy di động ra click mở WeChat của Tiểu Vân, làm trò trước mặt Diệp Phi, đã phát điều giọng nói cho nàng.

Tả Lộ Dư: Tiểu Vân, đem sản phẩm mấy năm nay Xioo sản xuất ra, mỗi dạng lấy một phần đóng gói tốt, gửi đến nhà của tôi.

Diệp Phi nghe nói nhướng mày, trong lòng oa nga một tiếng.

Tuy rằng cô biết Tả tổng chỉ là ở......

Không sai, Tả tổng đây là ở thảo niềm vui của cô.

Cô cũng xác thật rất vui vẻ!

Ha ha ha ha ha ha ha.

Loại phương thức liêu muội ngây thơ này, Diệp Phi như thế nào liền thích như vậy đâu!

Diệp Phi muốn càng ngọt một chút, vì thế cô mở miệng hỏi: "Chị gửi nhiều sản phẩm như vậy về nhà làm cái gì?"

Tả Lộ Dư: "Đưa em."

Tốt, thoải mái, thực ngọt.

Không bao lâu, Diệp Phi liền thấy trên di động của Tả Lộ Dư gửi đến chữ "tốt", cô mở miệng hỏi: "Tả Lộ Dư, chị nói qua luyến ái sao?"

Tả Lộ Dư lắc đầu: "Không có."

Diệp Phi nhướng mày, tò mò: "Vậy chị liền như vậy cưới tôi trở về, không sợ tôi......"

Tả Lộ Dư đợi trong chốc lát, không nghe Diệp Phi có bên dưới, hỏi: "Sợ em cái gì?"

Diệp Phi lắc đầu: "Không có gì."

Cô ngẫm lại hết thảy vừa phát sinh, cảm thấy buồn cười, uống một ngụm trà liền đặt mông chuyển qua bên người của Tả Lộ Dư : "Tả Lộ Dư, chị trừ bỏ căn nhà này, còn có nhà ở nơi khác hay không ?"

Tả Lộ Dư lắc đầu: "Không có, làm sao vậy?"

Diệp Phi: "Vừa mới rồi chị không cho vị Hứa Thành kia mặt mũi như vậy, hắn lại đã tới này, có thể  chủ mưu trả thù, tìm tới cửa hay không ?"

Tả Lộ Dư bật cười: "Chút chuyện nhỏ như vậy, còn không đến mức."

Diệp Phi lại tò mò: "Hắn là đối tác sao? Còn có người tên Dã Thanh kia, có phải thường xuyên tới trong nhà hay không ?"

Tả Lộ Dư: "Hứa Thành là người của công ty tôi, hắn làm gì đó không tốt, tôi không cần, có vấn đề?"

Diệp Phi cười gượng: "Không thành vấn đề."

Tả Lộ Dư lại nói: "Dã Thanh lúc mới đến công ty liền đi theo tôi, thường xuyên lại đây, cho nên quen thuộc chút."

Diệp Phi dựa vào sô pha: "Tôi phát hiện chị khi công tác cùng sinh hoạt là hai loại trạng thái."

Tả Lộ Dư: "Phải không?" Nàng cúi đầu, cầm lấy trà uống một ngụm: "Không ai từng nói như vậy qua."

Diệp Phi gật gật đầu.

Buổi chiều các nàng cũng không làm cái gì, cùng buổi sáng giống nhau, một người chiếm một bên sô pha, Tả Lộ Dư công tác không dứt, trung gian nàng nhìn video một lát, Diệp Phi cho rằng nàng có thể nghỉ ngơi trong chốc lát, thò lại gần nhìn mắt, thế nhưng là một cái video báo cáo trong công ty.

Người thành công, luôn là rất bận rộn, so sánh với Diệp Phi, nhàm chán mà ngồi mấy giờ, cảm thấy chính mình đều phải mốc meo.

Cô một tháng chỉ lấy tiền lương mấy ngàn khối, không phải không có đạo lý.

Buổi tối, a di lại lại đây.

Trạng thái của Tả Lộ Dư hôm nay thực tốt, nhìn bộ dáng như không có sinh bệnh, cho nên buổi tối Diệp Phi cũng không phải đợi ở bên người nàng, cơm nước xong liền đi về phòng .

Cùng bạn bè nói chuyện phiếm lại cùng nhau xem tổng nghệ, phun tào trong chốc lát, lại tìm bộ điện ảnh xem.

Mấy giờ qua đi, Tả Lộ Dư gõ cửa tiến vào, Diệp Phi mơ mơ màng màng mà ngẩng đầu, mới phát giác chính mình không biết khi nào đã ngủ.

Điều khiển TV không biết chính mình đã vứt đến chỗ nào rồi, Diệp Phi duỗi tay tắt đi, nhìn Tả Lộ Dư cầm lấy áo ngủ treo trên giá áo lên.

Tả Lộ Dư: "Tôi trở về trên lầu."

Diệp Phi ghé vào trên giường, nga một tiếng.

Không khí đột nhiên an tĩnh.

Hai người liếc nhau, ai cũng không nói gì, một lát sau, Tả Lộ Dư mới nhấc chân rời đi.

Rõ ràng Tả Lộ Dư ở trong phòng cũng không làm gì, nhưng nàng vừa đi như vậy, Diệp Phi đột nhiên cảm thấy tịch mịch lên.

Hôn sau bất đồng giường, thử hỏi, còn có ai giống cô như vậy không?

Tuy rằng cô thường xuyên chơi lưu manh, miệng cũng da thật sự, nhưng nghiêm túc lên, đáy lòng vẫn là thực ngạo kiều, hoàn toàn không nghĩ tới, cái bất đồng phòng này, là chính mình làm cho.

Thậm chí còn oán giận, Tả Lộ Dư phải đi, liền đi thôi.

Cô một người liền không thể ngủ sao ?

Cửa phòng ca một tiếng bị đóng lại, Diệp Phi trở mình một cái, thiết một tiếng, lại lăn vào trong chăn.

Lại, có thể ngủ!

Buổi tối vừa qua 12 giờ liền ngủ, nhưng thơm ngọt.

Vì thế đã trải qua một ngày như vậy, sinh hoạt của hai người lại về tới trên quỹ đạo của chính mình .

Diệp Phi sau khi đi theo sư phụ ở công ty đợi vài ngày, liền thu thập đi công tác đi.

Trước khi đi công tác, Diệp Phi nghĩ muốn quan hệ với Tả Lộ Dư gần thêm chút, vì thế cầm di động gửi WeChat cho Tả Lộ Dư, đơn giản báo cáo một hồi chính mình phải rời khỏi mấy ngày, ở nơi đâu, làm cái gì.

Không bao lâu, đầu kia hồi phục một cái từ, ân.

Diệp Phi bĩu môi, cất điện thoại vào.

Còn không bằng không gửi.

Giờ phút này cô đang ở trên xe, sư phụ ngồi ở bên người, cô bỏ điện thoại vào trong bao liền tưởng dựa vào ngủ một lát, lại nghe sư phụ gọi cô một tiếng.

"Diệp Phi a."

Diệp Phi mở to mắt, quay đầu: "Làm sao vậy?"

Sư phụ cười: "Mấy ngày nay vẫn luôn đã quên hỏi, ngày đó con chăm sóc người bạn nào ?" Như là nhớ tới cái gì, sư phụ lại hỏi: "Con còn theo đuổi bạn của Triệu Lệ sao? Là nàng sao?"

Triệu Lệ đang ở đằng trước ngồi, nghe nói lập tức quay đầu lại đây: "Đúng vậy, em cùng với Dương Dương gần nhất tình huống như thế nào? Phía trước trong nhà nàng xảy ra chút chuyện, hai tháng nay đều không có tìm tới tôi, ngày hôm qua hai người gặp mặt?"

"Không có, ngày hôm qua không phải nàng." Diệp Phi nghĩ nghĩ: "Tôi cùng với Dương Dương liền, không tình huống."

Diệp Phi nhìn người bên cạnh, cười: "Sư phụ, con đã có vợ, người ngày đó sinh bệnh chính là vợ của con."

"Lại đã có vợ." Sư phụ lắc đầu: "Người vợ nào a?"

Diệp Phi còn không có tới kịp giải thích, đằng trước Triệu Lệ lại nói: "Em lại thay đổi người a."

Diệp Phi vỗ bả vai của nàng: "Cái gì kêu lại thay đổi người? Tôi công tác lâu như vậy, liền chỉ theo đuổi Dương Dương."

Triệu Lệ: "Đúng vậy đúng vậy." Nàng quay đầu xem Diệp Phi: "Có điều em cùng Dương Dương bẻ, xấu hổ không xấu hổ a, tôi tốt xấu tính là người trung gian, đến lúc đó đừng ảnh hưởng đến tình bạn của tôi với nàng ."

Diệp Phi ngửa đầu nghĩ nghĩ.

Cô với Dương Dương là như thế nào kết thúc?

Không, cô với Dương Dương căn bản là không có bắt đầu.

Cô với Dương Dương là bởi vì Triệu Lệ mà nhận thức, sau đó tiếp xúc, cô cảm thấy cô gái này tính cách khá tốt, ngay từ đầu trêu chọc vài câu, sau lại phát hiện rất thích, liền theo đuổi.

Tính tình tốt, nói chuyện tiếng nói dịu dàng nhỏ nhẹ, ngẫu nhiên còn sẽ làm nũng, thực hiểu chuyện, chuyển biến tốt liền thu, lớn lên còn được, chủ yếu là nghe lời.

Nhưng Diệp Phi theo đuổi ba tháng kia, Dương Dương không cự tuyệt cũng không đáp ứng, Diệp Phi bị một cái đồ vật có tên là "Có hi vọng" nắm cái mũi dắt đi, một đường bị treo.

Sau đó ngày nọ, Dương Dương đột nhiên nói cho cô, mẹ của nàng hy vọng nàng gả cho nam nhân, sinh con đẻ cái.

Lúc ấy nàng khóc đến than thở khóc lóc, lại xả một đống xã hội xem nhân sinh quan tiêu phí xem, nói chính mình không xứng với Diệp Phi, hy vọng Diệp Phi có thể tìm người càng tốt, không cần lãng phí thời gian ở trên người nàng.

Khi đó Diệp Phi minh bạch, liền buông tay, không nghĩ tới qua mấy ngày, Dương Dương lại quay đầu lại tìm cô.

Cái gì cũng không nói, liền ăn cơm xem điện ảnh, nhàm chán cùng nhau đi dạo phố.

Diệp Phi nhìn có hi vọng, liền lại nhiều tiếp xúc lên.

Gia cảnh của Dương Dương thường thường, cô cũng không hỏi nhiều chuyện nhà của nàng, đoạn thời gian kia, quan hệ của cô với Dương Dương không tiến cũng không lùi.

Cho rằng liền phải cứ tiếp tục đi xuống như vậy, nửa đường sát ra cái Tả Lộ Dư.

Sau đó cô với Dương Dương, liền không có sau đó.

Cô còn nhớ rõ trước khi cô đi đăng ký kết hôn, còn ở cùng Dương Dương thảo luận kỳ nghỉ cùng nhau đi ra ngoài chơi đâu.

Sau lại......

Cô với Dương Dương ở chung hơn phân nửa là do cô chủ động, sau khi cô kết hôn không như thế nào tìm Dương Dương, Dương Dương đã gửi mấy cái tin tức, sau khi cô không có hồi phục, hai người liền không như thế nào liên hệ.

Nói đến cũng là từng thích qua, tuy rằng khi nhắc tới ngoài miệng phong khinh vân đạm, nhưng trong lòng của Diệp Phi vẫn là ẩn ẩn không thoải mái.

Cô nghĩ nghĩ mở ra cùng với Dương Dương nói chuyện phiếm, mới phát hiện các nàng đã một tháng không có liên hệ, mà phía trên tất cả đều là tin tức Dương Dương gửi.

Quét xuống dưới, mấy cái tin cuối cùng, Dương Dương nói vài câu chuyện nhà của nàng.

Chuyện nhà của Dương Dương, có chút phức tạp.

Diệp Phi đã nghĩ không ra khi đó rốt cuộc vì sao cô không có trả lời nàng.

Rốt cuộc là thích qua, mấy ngày nay sau khi đã kết hôn, Diệp Phi vẫn thích Dương Dương như cũ, thậm chí phiền muộn hồi lâu.

Nhưng cô ý thức được, bản thân đã làm vợ người, liền không thể đối người khác ôm có niệm tưởng, vì thế liền cưỡng bách buông việc này xuống.

Lịch sử trò chuyện lại đi phía trước lật mấy cái, đột nhiên nhìn đến cái gì, không nhịn xuống ghét bỏ mà "Di" một tiếng.

Trên giao diện nói chuyện phiếm, cô nhìn đến chính mình một tháng trước, gọi Dương Dương "Ngọt ngào."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tag