Chương 19

Chuyện của Dương Dương này chỉ là một cái tiểu nhạc đệm, Diệp Phi đi xuống lầu lên xe, liền ném việc này ra sau đầu.

Hồ Na nhập đàn thực mau, lúc này mới lên xe không đến mười phút, liền cùng mọi người đánh thành một mảnh.

Hơn nữa một khi nàng với Diệp Phi ghé vào cùng nhau, hai người nói chuyện phiếm liền giống như giảng tướng thanh, nên dỗi dỗi, nên khen khen, nắm lấy tiết tấu của đối phương, như thế nào da như thế nào tới, một đường này sung sướng không ít.

Quan hệ tốt, quá trình phối hợp phỏng vấn cũng nhẹ nhàng rất nhiều, Hồ Na không có tính tình đại tiểu thư, thấy có vội liền giúp, thái độ mọi người đối với nàng gần rất nhiều.

Vui đùa là một chuyện, công tác lên, Diệp Phi vẫn là thực nghiêm túc.

Lần này chính là phỏng vấn một vị lão nhân chỉ một tháng nữa là đến một trăm tuổi, tuổi tác lớn, tự nhiên trải qua rất nhiều chuyện, lão nhân nói chuyện chậm, nói vẫn là phương ngôn, Diệp Phi nghe gian nan, nhưng mơ hồ có thể hiểu ông lão nói chính là chuyện tuổi trẻ khi xưa, là chua xót, cũng khổ.

Cô không khỏi nghĩ tới Tả Lộ Dư.

Khi Tả Lộ Dư còn trẻ tuổi hẳn là rất bận đi, không biết một mình nàng là như thế nào làm cho Xioo đạt tới cái quy mô như bây giờ .

Nghĩ đến nhất định thực vất vả đi.

Cho nên lúc nghỉ ngơi giữa trưa, Diệp Phi liền đặc biệt muốn tìm Tả Lộ Dư.

Vì thế cô tìm một nơi có ánh sáng tốt, cầm lấy di động mở camera ra, giơ lên chính là tự chụp một tấm.

Hôm nay cô đội mũ lưỡi trai, lúc phỏng vấn vừa rồi gỡ xuống tới, lúc này ánh mặt trời chói mắt, cô lại mang lên.

Dưới ánh nắng chói chang buổi trưa, Diệp Phi click mở xem tấm ảnh vừa chụp, chỉ tiếc ánh sáng quá chói, cô thấy không rõ lắm, cô lại để sát vào nhìn, thay đổi cái phương hướng dùng thân thể chặn ánh mặt trời, vẫn là nhìn không thấy.

Hồ Na ở xa xa nhìn cô trong chốc lát như vậy một hồi thế kia, nàng tò mò mà cũng thò lại gần.

Lúc Diệp Phi giơ tay lên lại chụp một tấm, Hồ Na đứng ở phía sau cô, nhập kính.

Hồ Na thấy cô cầm điện thoại lại, nghi hoặc: "Làm sao cậu lại đột nhiên tự chụp."

Diệp Phi tìm cái bóng cây, trở về câu: "Gửi cho Tả Lộ Dư."

Hồ Na thấy cô phải gửi ảnh chụp chung của hai người qua đi, lập tức đoạt điện thoại lại đây.

Hồ Na: "Chị em tốt, sẽ chết người, cậu gửi cho tôi trước."

Diệp Phi nghe lời mà gửi cho Hồ Na, trong miệng còn lẩm bẩm: "Tả Lộ Dư lại không phải người khác."

Hồ Na không để ý tới, ở phần mềm nguyên bộ p, nhân tiện cũng giúp Diệp Phi p một chút, lại bỏ thêm lự kính, mới chia Diệp Phi.

Lúc này Diệp Phi mới gửi ảnh chụp chung cho Tả Lộ Dư.

Diệp Phi: Cho chị xem xem thời tiết ở nông thôn

Diệp Phi: Cùng bảo bối nhi của chị ở nông thôn

Mắt Hồ Na trợn trắng: "Nôn."

Diệp Phi cười to, cho rằng Tả Lộ Dư sẽ không trả lời nhanh như vậy, liền thu hồi di động, nhưng di động mới bỏ vào túi tiền, lại nghe đăng đăng hai tiếng.

Diệp Phi vội vàng lấy điện thoại ra .

Tả Lộ Dư: Thời tiết ở thành phố A cũng thực tốt

Tả Lộ Dư: Hồ Na cũng cùng đi a

Tả Lộ Dư: Ăn sao?

Diệp Phi: Ăn

Diệp Phi: Hồ Na nhàm chán, liền đi theo rồi

Diệp Phi: Tôi tính buổi chiều việc cũng không nhiều

Diệp Phi: Có thể chạy trở về

Diệp Phi: Cùng nhau ăn cơm chiều?

Tả Lộ Dư: Có thể

Tả Lộ Dư: Bất quá tôi đã hẹn với Dã Thanh

Tả Lộ Dư: Có nàng ở cũng có thể chứ?

Diệp Phi: Có thể

Tả Lộ Dư: Buổi tối là nàng an bài nhà ăn

Tả Lộ Dư: Lần sau lại dẫn em đi

Tả Lộ Dư: Chỉ hai chúng ta

Diệp Phi: Được a

Diệp Phi thu hồi di động, thấy vẻ mặt Hồ Na cười quái dị mà nhìn cô, cô rời xa Hồ Na một chút, bĩu môi: "Làm sao!"

Hồ Na chậc chậc vài tiếng, đưa hình chụp lén sườn mặt của Diệp Phi lúc cô nói chuyện phiếm vừa rồi qua cho cô xem: "hiện tại cậu thật sự là bộ dáng của tình yêu cuồng nhiệt."

Diệp Phi tiếp nhận tới nhìn, thấy vẻ mặt cười của cô trong ảnh chụp, Hồ Na không nhịn xuống lại cười rộ lên.

Diệp Phi: "Làm sao!"

Hồ Na trêu chọc: "Tấm này tôi chụp cũng khá tốt, nếu không cậu cũng gửi cho Tả Lộ Dư?"

Diệp Phi nhướng mày: "Được a."

Không có Hồ Na nhập kính, sau khi Diệp Phi thu được ảnh chụp trực tiếp chuyển phát cho Tả Lộ Dư, cô còn không có tới kịp gửi văn án, Hồ Na bên cạnh đột nhiên tiến lên ấn phiếm giọng nói.

Hồ Na: "Đây là tôi chụp, cho chị xem xem lúc Diệp Phi nói chuyện phiếm với chị trên mặt cái biểu tình gì, quá si hán."

Diệp Phi nghe xong hợp với một tiếng: "Dựa!"

Cô tưởng rút về, lại bị Hồ Na ngăn lại, chờ lúc cô hoàn toàn đoạt lại di động rút về, đầu kia Tả Lộ Dư đã phát tới tin tức.

Tả Lộ Dư: Phải không?

Diệp Phi trừng Hồ Na liếc mắt một cái.

Lúc cô phát bức ảnh này chỉ là nghĩ nói cho Tả Lộ Dư, bảo bối nhi nhà nàng cười rộ lên có bao nhiêu ngọt.

Ai ngờ làm Tả Lộ Dư biết là bởi vì nàng.

Diệp Phi: Nói chuyện phiếm với bảo bối nhi đương nhiên vui vẻ rồi

Hồ Na nhìn giao diện nói chuyện phiếm, lắc đầu: "Tôi nói với cậu nói có cái gì khác nhau a Diệp Phi đồng học?"

Diệp Phi: "Chính là có khác nhau."

Hồ Na: "Được được được."

Diệp Phi nói là trêu chọc, cô lưu manh lên có cái gì chưa từng nói qua, nhưng Hồ Na nói liền không giống nhau.

Hồ Na nói, đó chính là sự thật.

Diệp Phi cô thẹn thùng.

Hồ Na cười, cái loại tính cách biệt nữu này của Diệp Phi, ít nhiều nàng cũng biết một chút, cũng không nói nhiều.

Nàng đi theo Diệp Phi vài bước, đột nhiên tò mò một cái : "Cái kia, ngày hôm qua tôi suy nghĩ một chút, cậu với Tả Lộ Dư sẽ không ... còn không có cái kia đi?"

Diệp Phi một đốn, tiếp theo quay đầu nhìn Hồ Na: "Cậu không có việc gì hạt ý dâm chúng tôi làm gì?"

Hồ Na vỗ bả vai Diệp Phi : "Ai ý dâm hai người các cậu, tôi chính là tò mò." Thoạt nhìn nàng là thật sự tò mò, nói lại thò lại gần: "Nói nói cho chị đây nghe xem, cái kia không có ? Ai công ai thụ?"

Diệp Phi bĩu môi.

Hồ Na: "Ha ha ha ha ha ha ha, tôi đã biết."

Diệp Phi tà liếc mắt Hồ Na: "Cậu biết cái gì mà biết."

Hồ Na cười: "Cậu là thụ."

Diệp Phi bất đắc dĩ: "Cút đi, chúng tôi còn không có đâu."

Hồ Na lại là: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha." Nàng khom lưng xuống dưới: "Cái đáp án này cũng không có tốt hơn bao nhiêu."

Diệp Phi thích thanh, trong miệng mang theo cười: "Chờ, đêm nay tôi liền thượng nàng!"

Hồ Na ngửa đầu cười to: "Nha nha nha được a, buổi tối tôi đây liền không quấy rầy hai người, ngày mai chờ tin tức tốt của cậu."

Diệp Phi cho Hồ Na một cái ánh mắt cậu cứ chờ mà xem.

Giữa trưa nghỉ ngơi một trận, liền lại khởi công.

Phỏng vấn thực thuận lợi, hôm nay thời tiết cũng tốt, có lẽ là nghĩ buổi tối sẽ ăn cơm với Tả Lộ Dư, động tác của Diệp Phi cũng nhanh rất nhiều.

Mới không đến bốn giờ, bên này liền kết thúc.

Đoàn đội lái xe trở về công ty trước, làm cái tổng kết nhỏ, Diệp Phi kêu chiếc xe, mang theo Hồ Na cùng nhau trở về nhà.

Trước khi về nhà, Diệp Phi đã phát tin tức cho Tả Lộ Dư, cô muốn về trước tắm rửa một cái, để Tả Lộ Dư gửi địa chỉ nhà cho cô, bất quá vài phút sau, Tả Lộ Dư nói thẳng nửa giờ sau về nhà tiếp cô.

Diệp Phi trở về chữ tốt, khuôn mặt ngoan ngoãn mà buông điện thoại .

Hành trình buổi tối của Hồ Na bên này cũng định rồi, nàng biết Diệp Phi không rảnh, chính mình hẹn bạn bè.

Lúc này Diệp Phi đang tắm rửa, Hồ Na ôm cái hộp, lôi kéo rương hành lý, chờ ở trong phòng khách.

Không bao lâu Diệp Phi liền từ phòng dưới lầu ra tới, Hồ Na nghe thấy thanh âm, ngẩng đầu nhìn cô một cái, đột nhiên nha một tiếng.

Hồ Na: "Không hổ là người muốn hẹn hò ."

Diệp Phi đẹp Hồ Na là thừa nhận, lại thêm Diệp Phi người này còn phi thường thú vị, một người lại đẹp, lại có linh hồn thú vị, không làm ra vẻ, hào phóng.

Lại không thể không thừa nhận, Hồ Na tuy rằng trong miệng luôn nói Tạ Nhuỵ hâm mộ Diệp Phi, kỳ thật chính nàng đều có chút hâm mộ, Diệp Phi ở trong vòng bạn bè thật sự rất chịu khen ngợi, thâm giao không ai không thích cô.

Lúc này Diệp Phi còn trang điểm.

Trong lòng Hồ Na chậc chậc hai tiếng.

Tả tổng của Xioo có thể coi trọng người như vậy, cũng không phải không có đạo lý.

Sau khi Diệp Phi nghe Hồ Na nói xong, hào phóng gật đầu, không có ý khiêm tốn: "Buổi tối còn có đồng sự của Tả Lộ Dư, vẫn nên ăn mặc đắc thể một chút."

Hồ Na cười: "Có thể có thể, rất đắc thể." Nàng cầm hộp lên, trêu chọc: "Chúc ngài buổi tối cũng có thể đắc thể."

Diệp Phi ngửa đầu cười, đối Hồ Na nhướng mày một cái, chỉ vào Hồ Na: "Chờ."

Cô cầm lấy bao cùng di động trên bàn: "Đi thôi."

Mới xuống lầu, Diệp Phi liền nhìn đến xe của Tả Lộ Dư, cô vẫy vẫy tay với người trong xe, lôi kéo rương hành lý của Hồ Na đi qua.

Diệp Phi ném cái rương đến sau cốp xe, đi đến vị trí ghế phụ, mở cửa ngồi xuống.

Phía sau Hồ Na để lại vị trí cho cô, thấy cô ngồi ở đằng trước, trong lòng nghi hoặc nửa giây, mới đóng cửa lại.

Xe chậm rãi mở lên, Hồ Na dựa vào chỗ tựa lưng, đột nhiên mở cái hộp bên người ra.

Hồ Na: "Vừa rồi ở công ty cậu cũng chưa xem, bên trong là cái gì a."

Nàng nói xách một cái bao bên trong lên.

"Nga khoát." Hồ Na cười: "Cái nhãn hiệu này a, cậu cũng rất bỏ được tiêu tiền cho Dương Dương kia."

Diệp Phi đột nhiên vừa kéo, mắt yên lặng mà nhìn người đang lái xe, cười gượng hai tiếng: "Còn được, tôi không có tật xấu gì, chính là tiền nhiều."

"Lắc tay a." Hồ Na tò mò: "Thứ này nàng hẳn là từng mang qua đi, là một đôi sao?"

Diệp Phi nuốt nước miếng, thập phần cố tình mà ha ha hai tiếng, cầm lấy di động phát điều tin tức cho Hồ Na: Ngài đừng nói nữa!

Đương nhiên, Hồ Na đang trầm mê với cái hộp, nghe được thanh âm cũng không them lý tới.

"Hẳn là một đôi đi, mặt trên còn có chữa cái viết hoa, LYY." Hồ Na tiếp tục lật, cũng không nhìn Diệp Phi: "Vậy tôi ném cái lắc tay này nha."

"Son môi." Hồ Na cầm lấy tới mở ra nhìn: "Lâm Dương Dương không hoá trang a, cũng chưa dùng qua, a, cái này dùng qua."

Diệp Phi: "Khụ khụ khụ!"

Hồ Na cho rằng Diệp Phi đang thẹn thùng, không để ý tới, lại lật một chút, chậc chậc: "Gấp giấy tình yêu, Diệp Phi cậu lại còn đưa thứ này a, ha ha ha." Nàng vừa nói đến gấp giấy tình yêu, bên tai tựa hồ truyền đến Diệp Phi cảnh cáo, nhưng nàng cũng không để ý, cười đọc những dòng chữ trên giấy ra tiếng: "Lâm là rừng cây Lâm, Dương là ánh mặt trời Dương, Dương cũng là ánh sáng của Diệp Phi, ha ha ha ha ha ha ha thần mẹ nó, một đầu thơ, ha ha ha ha ha ha ha Dương là ánh sáng của Diệp Phi ha ha ha."

Diệp Phi muốn chết......

Cô nghe Hồ Na còn đang tiếp tục lật, lại ho khan vài tiếng, cúi đầu tiếp tục đánh chữ.

Hồ Na ném mấy thứ vừa lấy ra vào trong hộp lại, lúc này mới bỏ được ngẩng đầu nhìn Diệp Phi: "Tôi chỉ cảm thấy hứng thú với cái túi xách này, mấy cái khác tôi ném............"

Hồ Na lúc này mới thấy vẻ mặt Diệp Phi sống không còn gì luyến tiếc.

Diệp Phi lặng lẽ lắc lắc di động trong tay, Hồ Na lập tức thu được ám chỉ mà lấy di động trong túi xách ra .

Diệp Phi: Cầu ngài đừng nói nữa
Diệp Phi: Là Tả Lộ Dư đang lái xe a!
Diệp Phi: Mau câm miệng đi
Diệp Phi: Thảm rồi
Diệp Phi: Muốn chết!
Diệp Phi: Cầu ngài ngẩng đầu liếc mắt nìn tôi một cái!
Diệp Phi: Chị em tốt!
Diệp Phi: Không cần lại nói nữa!

Trong lòng Hồ Na đột nhiên hoảng hốt, trộm mà liếc mắt nhìn ghế điều khiển.

Vị trí này của nàng là nhìn không thấy người ngồi trên ghế điều khiển .

Nàng lập tức hồi phục: Dựa!
Hồ Na: Tôi không biết a!
Hồ Na: Tôi tưởng cậu kêu xe a!
Hồ Na: Tôi nói cậu làm sao lại an vị phía trước
Hồ Na: Mẹ ơi tôi sai rồi
Hồ Na: Tôi thật sự sai rồi
Hồ Na: Làm sao bây giờ......
Hồ Na: Trời ạ, tôi vừa rồi đều nói gì đó a!

Diệp Phi:......
Diệp Phi: Thật sự xấu hổ

Hồ Na dở khóc dở cười: Không có sao đi?

Diệp Phi: Chuyện là không có chuyện gì

Hồ Na: Tả Lộ Dư biết Dương Dương?

Diệp Phi: Biết......

Hồ Na:......
Hồ Na: Tỷ tỷ cậu giết tôi đi

Diệp Phi: A!!!

Kế tiếp trong xe, an tĩnh đến không có gì.

Hồ Na ôm hộp nhìn ngoài cửa sổ, nghĩ có phải nên nói chút cái gì cứu lại một chút hay không.

Nhưng nói cái gì mới tốt đây......

Diệp Phi cũng chống đầu nhìn ngoài cửa sổ, nghĩ có phải nên giải thích cái gì với Tả Lộ Dư hay không.

Nhưng, giải thích cái gì đây?

Quá...... Mẹ nó xấu hổ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tag