Chương 16

Diệp Phi rửa chén, Hồ Na cũng không nhàn rỗi, đứng nhìn ở một bên chống eo gặm quả táo.

Quả táo ăn đến mau, Diệp Phi rửa chén chậm, Hồ Na ném hạt táo, Diệp Phi còn ở rửa chiếc đũa.

Hồ Na nuốt một miếng táo cuối cùng xuống, mở miệng: "Diệp Phi, mấy năm trước chúng ta còn ở đêm khuya thảo luận chuyện sau khi kết hôn, cậu nói là cậu chết cũng sẽ không rửa chén cho đối phương."

Diệp Phi nhướng mày: "Tôi còn nói qua lời này?"

Hồ Na thấp giọng học: "Làm tôi nấu cơm, làm tôi rửa chén, làm tôi làm việc nhà, cút!" Hồ Na thò lại gần: "Ai nói?"

Diệp Phi giơ tay lên, bát Hồ Na một mặt nước: "Làm gì!"

Hồ Na lau mặt: "Không làm gì."

Diệp Phi: "Tôi liền rửa chén làm sao vậy? Có ý kiến?"

"Không dám." Hồ Na cười: "Tôi nói cậu cái gì sao?"

Diệp Phi.

Diệp Phi cuối cùng rửa chén xong xếp tốt, tiếp nhận khăn giấy Hồ Na đưa cho cô lau lau tay, hai người đi ra phòng bếp, thấy Tả Lộ Dư đang ngồi ở trên sô pha, một bàn tay chống đầu, đang cúi đầu nhìn laptop .

Hai chân giao nhau phóng, trên laptop tất cả đều là văn tự rậm rạp, tóc vẫn là như sáng sớm vậy, cột cao cao, giờ phút này thoáng lỏng chút, còn có một ít trượt qua lỗ tai, đáp ở trên vai .

Đôi mắt Diệp Phi bình tĩnh nhìn, trong lòng cảm thán, Tả Lộ Dư thật là đẹp,

Cô quay đầu thở dài một tiếng với Hồ Na, nhỏ giọng nói: "Cậu chụp cho chúng tôi một tấm ảnh."

Cô nói xong từ nơi thật xa vòng đến phía sau so pha Tả Lộ Dư ngồi, Tả Lộ Dư hết sức chăm chú, không chú ý tới bên người biến hóa.

Diệp Phi dương tay khoa tay múa chân với Hồ Na, Hồ Na thấy thế lập tức ngồi xổm xuống, tìm cái góc độ thích hợp, nhìn màn ảnh Diệp Phi cúi đầu tới gần Tả Lộ Dư, lộ ra mỉm cười khoa tay múa chân.

Hồ Na liền ấn vài cái.

Lúc này Tả Lộ Dư mới phát hiện khác thường, tức khắc ngẩng đầu quay đầu xem Diệp Phi, Diệp Phi bị tóm, mặt mày ý cười càng sâu.

Hồ Na điên cuồng ấn di động.

Màn ảnh một bức bức dừng hình ảnh, Tả Lộ Dư đối với Diệp Phi chớp mắt, theo tầm mắt cùng tay của cô cũng nhìn Hồ Na bên này.

Cuối cùng mấy tấm, di động của Hồ Na lưu đó là hình ảnh hai người đồng thời nhìn màn ảnh.

Hồ Na chậc một tiếng đứng lên: "Khá xinh đẹp Diệp Phi."

Diệp Phi dương tay: "gửi cho tôi toàn bộ."

Hồ Na tự nhiên không có gửi toàn bộ, giờ phút này Tả Lộ Dư ngồi chính là so pha đơn người, sau khi Diệp Phi làm ầm ĩ một hồi, nàng lại cúi đầu tiếp tục nhìn laptop.

Hồ Na với Diệp Phi ngồi ở trên sô pha chọn ảnh chụp.

Xóa chút hồ, bình thường, lặp lại, cuối cùng Diệp Phi chọn năm tấm.

Tấm thứ nhất, Tả Lộ Dư cúi đầu nhìn laptop, Diệp Phi nhìn màn ảnh cười.

Tấm thứ hai, Tả Lộ Dư không có biểu tình gì mà nhìn Diệp Phi, Diệp Phi nhìn màn ảnh cười.

Tấm thứ ba, mặt mày Tả Lộ Dư đột nhiên nhu hòa, mà Diệp Phi nhìn Tả Lộ Dư.

Tấm thứ tư, Diệp Phi chỉ vào màn ảnh, hai người đối diện như cũ.

Tấm thứ năm, hai người đồng thời nhìn màn ảnh.

Sau khi gửi xong, Hồ Na click mở tấm thứ ba, hai ngón tay phóng đại: "Tôi thích tấm này, hai người đối diện quá có yêu."

Diệp Phi nghe nói thấu đi lên xem, đôi mắt Tả Lộ Dư bị phóng đại, lông mi cong cong, trong mắt có ánh đèn, giống ngôi sao trên bầu trời.

Tấm này, Diệp Phi cười đến càng vui vẻ chút, từ chức nghiệp giả cười chuyển thành nụ cười chân thật phát ra từ nội tâm, khoa tay múa chân.

Hồ Na hỏi: "Hai người chụp ảnh cưới sao?"

Diệp Phi lắc đầu: "Không có."

Hồ Na lại hỏi: "Chuẩn bị chụp sao?"

Diệp Phi nhún vai: "Rồi nói sau."

Lúc cô nói lời này, Tả Lộ Dư ngẩng đầu nhìn cô một cái, nhưng cũng chưa nói cái gì, lại cúi đầu xuống.

Hai người thu hồi di động, liền bắt đầu nói chuyện khác, xét thấy Tả Lộ Dư đang công tác ở bên cạnh, các cô không dám quá làm càn, cùng nhau xoát WeChat xoát WeChat lật lịch sử trò chuyện, gặp được buồn cười liền che miệng.

Trò chuyện liền cho tới việc học tập, Hồ Na bắt đầu oán giận vấn đề phát âm của nàng.

"Cậu không biết, ngay từ đầu tôi sẽ không phát âm lưỡi, bị cười thật lâu." Nàng lắc đầu thở dài: "Đừng nhìn mặt ngoài tôi ngăn nắp lượng lệ, trên thực tế ban đêm trộm bò dậy, hàm ngậm nước luyện phát âm lưỡi, liền sợ bị người cười nhạo."

Diệp Phi tò mò: "Như thế nào phát? Đọc tôi nghe một chút."

Hồ Na khụ thanh, nói cái từ đơn, tiếp theo khoe ra, lại đã phát một chuỗi đạn lưỡi.

Diệp Phi ôm ôm gối, cũng đi theo: "rrrr...... Khụ khụ."

Hồ Na cười, vỗ vỗ Diệp Phi vai: "Ngay từ đầu tôi chính là giống như cậu vậy."

Diệp Phi lại phun ra vài câu, đột nhiên hô thanh: "Tả Lộ Dư, chị biết sao?"

Tả Lộ Dư ngẩng đầu, tiếp theo từ trong miệng phun ra một câu tiếng Đức.

Hồ Na một cái kinh ngạc: "Oa, thực tiêu chuẩn a." Nàng dựa qua đi một chút: "Tả lão sư, ngài nói lại lần nữa."

Vì thế Tả lão sư lại lặp lại một lần.

Hồ Na: "Oa, thật là lợi hại."

Tả lão sư cười cười: "Học chơi, liền biết một câu như vậy."

Hồ Na cười, không quên lôi kéo Diệp Phi cùng nhau khen: "Ánh mắt của cậu cũng thật tốt quá đi, vợ cậu giỏi quá."

Mặt Diệp Phi lộ vẻ kiêu ngạo mà cười to.

Trong nhà bởi vì hai người này, không khí cũng sung sướng rất nhiều, tuy rằng Tả Lộ Dư không có tham dự, nhưng ở một bên nghe, khó tránh khỏi khóe miệng cũng câu lấy nhàn nhạt cười.

Chờ rốt cuộc xem xong tư liệu trên tay, nàng ấn hạ khóa bình đứng lên.

Thời gian cũng không còn sớm, nàng thuận đường cầm lấy di động trên bàn, nói câu: "Hồ Na buổi tối lưu lại đi, trong nhà phòng cho khách nhiều."

Diệp Phi gật đầu: "Còn muốn hỏi chị đây." Cô ngẩng đầu nhìn Tả Lộ Dư: "Chị phải về trên lầu sao?"

Tả Lộ Dư gật đầu: "Hai người đi ngủ sớm một chút."

Hồ Na nghe nói cắm câu: "Chúng ta lầu trên lầu dưới a, phòng ở này cách âm tốt sao? Buổi tối có thể nghe thấy cái thanh âm kỳ quái gì hay không ?"

Diệp Phi lập tức hiểu được, cô liếc Hồ Na một cái, từ từ nói: "Kịch truyền thanh cao H, hiện trường phối âm chân tình thật cảm thật thương thật đạn một cái qua, hiểu biết một chút?"

Hồ Na cười to: "Không được không được, tôi đối tuyến hạ kiều suyễn dị ứng."

Hai người trò chuyện, Tả Lộ Dư đã rời đi phòng khách lên lầu, Diệp Phi giương mắt nhìn mắt bóng dáng của Tả Lộ Dư, lại thu ánh mắt trở về, cô nghĩ nghĩ, trực tiếp đứng lên lôi kéo rương hành lý của Hồ Na vào phòng cô.

Vừa mở đèn ra, Diệp Phi liền nghe Hồ Na oa một tiếng: "Nhà các cậu liền phòng cho khách đều tinh xảo như vậy sao?"

Nhưng nàng đi rồi hai bước: "Không đúng a, dấu vết sinh hoạt này như thế nào rõ ràng như vậy?"

Diệp Phi nhướng mày, thấy bộ dáng Hồ Na hồ nghi đứng ở trước tủ quần áo, bắt tay đặt ở trên cửa: "Tôi mở?"

Diệp Phi gật đầu: "Cậu mở đi."

Hồ Na mở ra một phen, quả thực thấy bên trong tất cả đều là quần áo của Diệp Phi.

Nàng quay đầu nhìn Diệp Phi, hỏi: "Các cậu kết hôn đã bao lâu?"

Diệp Phi: "Hơn một tháng."

Hồ Na nghiêng đầu: "Phân phòng ngủ?"

Diệp Phi gật đầu: "Đúng vậy."

Hồ Na kinh ngạc: "Vì sao?" Nàng tiến lên một bước: "Các cậu hôm nay ân ái, là làm cho tôi xem?"

Diệp Phi thích một tiếng: "Bạn học, cậu là ai a? Chúng tôi muốn làm cho cậu xem."

Hồ Na cười: "Kia vì sao a? Không đạo lý a."

Diệp Phi ai một tiếng.

Cô ngửa đầu nghĩ nghĩ, việc này nếu là lại nói tiếp, kỳ thật phức tạp, nhưng lại nghĩ lại, kỳ thật cũng đơn giản.

Diệp Phi: "Cứ như vậy như vậy đi, lúc trước tôi với Tả Lộ Dư vẫn luôn thực xấu hổ, ở nhà cũng không nói lời nào, gần nhất mới tốt một chút."

Hồ Na nga thanh: "Tốt chút vậy liền ngủ đi lên a."

Nàng nói xong lại nga thanh.

"Chậc." Hồ Na liếc mắt nhìn Diệp Phi: "Tôi hiểu được, Diệp đại tiểu thư của chúng ta muốn người thỉnh!"

Hồ Na đi vào một bước: "Tôi là thỉnh không được, nhưng tôi đuổi cậu có thể đi, cậu nói tôi ngủ phòng của cậu, vậy cậu ngủ nào?"

Diệp Phi phối hợp: "Ai, không địa phương ngủ, phòng cho khách lại đều không có cái gì."

Hồ Na đột nhiên một cái kinh ngạc, làm như nghĩ ra chủ ý: "Nếu không, cậu lên lầu ngủ chung với Tả Lộ Dư ?"

Diệp Phi chậc miệng: "Cũng được, cũng chỉ có thể như vậy."

Mi mắt Hồ Na cười cong cong, đối đoạn diễn này đánh giá một câu: "Bệnh tâm thần."

Tuy rằng nói như vậy, nhưng Diệp Phi không có lập tức rời đi, thời gian còn sớm, cô liền hàn huyên vài câu với Hồ Na, lại nhìn nàng mở rương hành lý ra, cầm áo ngủ từ bên trong ra, nghĩ chờ nàng đi tắm rửa lại đi cũng không muộn.

Nhưng trên đường Hồ Na ôm khăn tắm đi phòng tắm, thấy cái gì, đột nhiên lại dừng bước chân lại.

Hồ Na vòng qua tủ quần áo, đi đến bàn trang điểm của Diệp Phi .

"Diệp Phi bạn học." Hồ Na nhìn đồ trang điểm trên bàn: "Cậu quá khoa trương."

Nàng quay đầu đối diện tầm mắt Diệp Phi: "Tả Lộ Dư đưa?"

Diệp Phi mang cười gật đầu.

Hồ Na nhíu mày hâm mộ mà chậc chậc chậc chậc vài tiếng, nhìn trên bàn một đại hộp, son môi các loại màu sắc, còn có mỗi tầng các loại đồ trang điểm Xioo, lắc đầu cảm thán: "Cậu chính là quá điệu thấp, nếu là cậu chụp ảnh này đó phát bằng hữu vòng, oa, đầu tiên hâm mộ chết cái tên Tạ Nhuỵ kia."

Hồ Na nghĩ nghĩ: "Văn án tôi đều nghĩ kỹ cho cậu rồi, vợ yêu thật là, tặng người ta nhiều như vậy, muốn đến lúc nào mới có thể dùng cho xong nha."

Diệp Phi, thập phần hào phóng: "Có yêu thích tùy tiện chọn, cậu tắm rửa đi, tôi lên lầu."

Vừa rồi ở trong phòng bằng phẳng, ra cửa, trong lòng Diệp Phi liền có chút khẩn trương, trước tiên cô vòng một vòng ở lầu một, sau khi tắt đi toàn bộ đèn phía dưới, mới từ từ lên lầu.

Không bao lâu, liền đứng ở cửa phòng Tả Lộ Dư, trong lòng cô khụ khụ, giơ tay lên gõ cửa.

Cái việc chờ đợi này luôn là dày vò, thậm chí cô tưởng tượng ra tất cả tình huống lúc Tả Lộ Dư nhìn thấy cô, Tả Lộ Dư còn không có mở cửa ra.

Cô đang muốn lại gõ cửa, lại nghe ca một tiếng, Tả Lộ Dư từ bên trong mở cửa ra.

Diệp Phi cười với Tả Lộ Dư, còn chưa nói cái gì, Tả Lộ Dư tránh qua một chút, làm con đường.

Diệp Phi nhấp miệng nhắm lại, đi vào.

"Mới vừa tắm rửa xong a." Diệp Phi nhìn tóc Tả Lộ Dư còn có chút ướt, mở miệng hỏi.

Tả Lộ Dư: "ừ."

Nàng nói xong đóng cửa lại.

Khoảng cách của Diệp Phi với Tả Lộ Dư vẫn luôn thực mê, chợt xa chợt gần, lúc gần đè xuống dưới thân đùa giỡn đều không có vấn đề, lúc xa liền đối diện tầm mắt đều làm cô xấu hổ.

Hiện tại đại khái, chính là cái khoảng cách xa kia.

Rốt cuộc Diệp Phi chột dạ, lúc ấy là cô nghĩ rời đi, rời đi liền rời đi, hiện tại bị người đuổi ra tới, lại ba ba trên mặt đất tới cọ giường ngủ.

"Bình thường buổi tối mấy giờ chị ngủ a?" Diệp Phi mở miệng hỏi.

Tả Lộ Dư: "Khoảng 11 giờ rưỡi ."

Diệp Phi gật đầu, mắt nhìn di động, mới hơn 9 giờ .

Nhìn Tả Lộ Dư lại muốn vào phòng tắm, cô cúi đầu nhấp miệng suy nghĩ, nên làm như thế nào Tả Lộ Dư mới biết cô không phải là tới tán gẫu đâu.

Chị nhìn đám mây trên bầu trời kia, giống tôi thiếu chị một tháng tiền □□?

Một tiếng Weibo nhắc nhở đánh gãy suy nghĩ của Diệp Phi, cô cầm lấy tới nhìn, tức khắc cười.

Tả Lộ Dư bị tiếng cười này hấp dẫn, dừng bước chân.

Diệp Phi thuận đường cởi bỏ di động, thò lại gần, chỉ vào mặt trên một cái Weibo Hồ Na chuyển phát lại tag cô nói: "Chị xem cái video này."

Cô vừa nói vừa click mở.

Là cái quảng cáo đồng hồ trí năng.

Diệp Phi: "Tôi cho chị học học bộ dáng vừa rồi của Hồ Na a."

Diệp Phi: "Thích, còn phân biệt mặt người đâu, vạn nhất ngày nào đó hoá trang, thời gian đều xem không được."

Diệp Phi: "Quá râu ria đi, cái công năng này có ích lợi gì."

Diệp Phi: "Di, cái này vẻ ngoài cũng quá xấu, đưa tôi tôi đều không cần."

Diệp Phi: "Oa Diệp Phi! Chuyển phát rút thăm trúng thưởng ai, tôi muốn chuyển! Chuyển phát người ít như vậy, không chừng tôi có thể trúng! Tôi tag cậu lạp!"

Diệp Phi tắt đi video, nhìn Tả Lộ Dư: "Chị nói Hồ Na có phải thực thiểu năng trí tuệ hay không ?"

Lúc này khóe miệng Tả Lộ Dư cũng mang theo cười, lộ ra lúm đồng tiền nhợt nhạt, đầu nàng lệch về một bên, vén mấy lọn tóc che khuất mi giác về phía sau, lại không có trả lời vấn đề của Diệp Phi, mà là nói: "Buổi tối lưu lại đi."

Diệp Phi một đốn, thần sắc vừa rồi nhân cười nhạo Hồ Na mà giơ lên đột nhiên nhu hòa xuống dưới.

Diệp Phi nghiêng đầu: "Được nha."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tag