Chương 15
Lại nói tiếp, Hồ Na xem như bạn học nhà trẻ của Diệp Phi .
Bất quá lúc học nhà trẻ, quan hệ của các cô cũng không thân thiết, thẳng đến sơ trung lại cùng lớp lần nữa, nói lên tình huống khi còn nhỏ, mới phát hiện, nha, là bạn học nhà trẻ .
Vì thế hai người cầm ảnh tốt nghiệp nhà trẻ chứng thực thân phận lẫn nhau, sau đó quan hệ lập tức thân cận rất nhiều.
Nói đến gia cảnh phát triển sử của nhà Hồ Na rất tương tự với nhà Diệp Phi.
Cũng là nửa đường xuất đạo nhà giàu mới nổi, năm lớp ba tiểu học đột nhiên trải qua sinh hoạt giàu có .
Cho nên sau mấy ngày tương nhận, vài câu "Tôi cũng giống vậy." Đặt cơ sở cho sự 'hữu nghị trường tồn' sau này của hai người.
Bạn bè thuộc loại ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, luôn có thể nắm tay nhau càng đi càng xa, duy nhất bất đồng chính là, sau khi Hồ Na tốt nghiệp, đi làm ở công ty của ba mình, ngay từ đầu mỗi sáng chín chiều năm, sau lại sáng đến trễ chiều về về sớm, bởi vì là đại tiểu thư, cũng không ai quản nàng, ở công ty cơ bản là chơi bời lêu lổng.
Đi làm mấy năm, Hồ Na đột nhiên cảm thấy nhân sinh không thú vị lên, đột nhiên có ngày đầu óc vừa kéo, một hai phải xuất ngoại du học.
Vì thế liền đi.
Nàng thậm chí chọn đi nước Đức, nói là muốn cùng đại chúng bất đồng.
"Nói một chút đi, này nửa năm sinh hoạt đến thói quen sao?" Diệp Phi uống lên mấy ngụm nước quả xoài, mở miệng hỏi.
Hồ Na nhún vai: "Còn được đi, nửa năm quen hai người bạn trai."
Diệp Phi nhướng mày: "Rất thích ứng a."
Hồ Na nhìn Diệp Phi liếc mắt một cái, ngữ khí đột nhiên thay đổi: "Người thứ hai tương đối thích ứng, người thứ nhất không thích ứng."
Diệp Phi: "......"
Diệp Phi: "Tôi không muốn nghe."
Hồ Na cười to, dùng miệng đô một chút phòng bếp bên kia: "Cậu với vợ thích ứng sao?"
Diệp Phi đốn, trong lòng khụ hai tiếng: "Thích ứng a, thực thích ứng."
Hồ Na nha một tiếng.
Diệp Phi lại nói: "Trong chốc lát cậu nói chuyện khách khí chút, nàng người này không thích nói chuyện, khả năng nhìn qua lãnh lãnh đạm đạm." Diệp Phi nghĩ nghĩ: "Dù sao cậu nói chuyện chú ý một chút."
Hồ Na lại nha một tiếng: "Hộ chủ a."
Diệp Phi nhướng mày: "Không được?"
Hồ Na gật đầu: "Có thể có thể."
Không lại nói này đó, vài câu sau hai người lại xả khác, Tả Lộ Dư bên kia liền có thể ăn cơm, Diệp Phi nghe nói lập tức chạy chậm qua đi, giúp đỡ bưng thức ăn phân chiếc đũa, còn kéo ghế, múc cơm múc canh cho mọi người.
Hồ Na uống lên miếng canh, cười nói: "Diệp đại tiểu thư đây là làm sao vậy?"
Diệp Phi: "Tôi làm sao vậy?"
Hồ Na: "Từ trước ở nhà ăn cơm đều phải người đút."
Mắt Diệp Phi trợn trắng: "Cút đi."
Hồ Na cười.
Ba người ăn cơm không nói chuyện nữa, ngẫu nhiên, Hồ Na suy nghĩ một chút Diệp Phi vừa rồi cảnh cáo nàng, sẽ khen đồ ăn hôm nay một chút.
Chờ sau khi ăn cơm no, Hồ Na một lau miệng, đột nhiên nhớ tới cái gì, cầm lấy di động bên cạnh bàn, click mở, tới gần Diệp Phi một chút, mở miệng nói: " buổi chiều Tạ Nhuỵ buổi chiều phát bằng hữu vòng cậu thấy được sao?"
Diệp Phi: "Còn không có, làm sao vậy?"
Hồ Na nha một tiếng: "Đã phát một bàn lễ vật, nói là ngày hôm qua sinh nhật thân ái đưa." Nàng lắc đầu: "Tôi như thế nào vừa trở về liền nhìn đến nàng trang bức đâu."
Diệp Phi, thấy Tả Lộ Dư lại lấy nước quả xoài ra, cô thuận đường đứng lên tiếp nhận, cho mỗi người đổ một ly.
Diệp Phi ngồi xuống uống một ngụm: "Cậu còn không có thói quen a."
Mỗi ngày tú tự chụp, ba ngày tú du lịch, hai ngày tú lễ vật, tú chân tú tay tú xương quai xanh, toàn thân trên dưới trừ bỏ không thể lộ, mặt khác toàn tú.
"Đua ở bên nhau chính là một trương ảnh sắc tình a." Hồ Na phun tào.
Hồ Na không thích Tạ Nhuỵ không phải một ngày hai ngày, loại tính cách này khi không hợp nhau, sau khi làm cho người cũng không quen nhìn, luôn có thể làm cho quan tâm gấp đôi.
Hồ Na liền đặc biệt quan tâm Tạ Nhuỵ, chỉ cần Tạ Nhuỵ một phát bằng hữu vòng, không đến một phút đồng hồ, Hồ Na phun tào liền sẽ đi theo tới.
Diệp Phi vốn dĩ đối Tạ Nhuỵ này không cảm giác gì nhiều, cũng chỉ là không thích, rốt cuộc Tạ Nhuỵ đối cô cũng không có hảo cảm, nhưng bị Hồ Na giảo hợp như vậy, Diệp Phi đối Tạ Nhuỵ cũng chán ghét lên.
Đặc biệt là Diệp Phi nghe nói, Tạ Nhuỵ nói xấu sau lưng cô.
"Đến nỗi Tạ Nhuỵ vì sao sẽ nói xấu cậu đâu." Hồ Na nhảy ra bằng hữu phát tới chụp hình, từ trên xuống dưới đếm một cái, tất cả đều là Tạ Nhuỵ đánh giá Diệp Phi.
Kiêu ngạo
Thô tục
Không phẩm vị
Đôi mắt danh lợi
......
Hồ Na gõ gõ màn hình: "Thấy đi, nàng chính là đang hâm mộ cậu."
Diệp Phi bật cười: "Hâm mộ tôi cái gì?"
"Hâm mộ tất cả mọi người đều vây quanh cậu mà chuyển a, đại tiểu thư nàng đương nhiên chịu không nổi cơn tức này." Hồ Na cười: "Có thể còn bởi vì một sự kiện, cậu nhớ rõ có một lần mọi người chúng ta cùng nhau đi ra ngoài chơi sao? Hứa Quả ở trong đàn đã phát ảnh chụp, cậu trực tiếp phát cái ảnh chụp kia đến bằng hữu vòng, nói thực vui vẻ linh tinh."
Diệp Phi gật đầu: "Nhớ rõ a, sau lại các cậu không phải để tôi xóa."
Hồ Na chụp Diệp Phi bả vai: "Cậu xác thật nên xóa, trên ảnh chụp kia trừ bỏ cậu có thể xem, những người khác đều đến p." Nàng cười to ha ha ha : "Hứa Quả người ta phát trong đàn, là làm chúng ta cầm đi p, liền cậu thành thật, trực tiếp đã phát."
"Các cậu không nói tôi làm sao biết, Hứa Quả phát trong đàn, nàng phía dưới đi theo nói là cầm đi phát bằng hữu vòng đi, tôi đây không phải đã phát." Diệp Phi vẻ mặt oan uổng: "Cho nên đâu?"
Hồ Na: "Tạ Nhuỵ khi đó cũng ở sao, cho nên nàng liền cảm thấy là cậu cố ý, càng xem cậu càng khó chịu."
Diệp Phi thích một tiếng: "Ai lý nàng a."
Hai người trò chuyện, Tả Lộ Dư vẫn luôn an tĩnh ngồi bên kia đột nhiên nói chuyện.
"Tạ Nhuỵ." Tả Lộ Dư nghi hoặc: "Công ty của ba nàng là công ty truyền thông ?"
Diệp Phi: "Chị nhận thức?"
Tả Lộ Dư gật đầu: "Cùng hắn ăn bữa cơm, con gái hắn cũng ở, mùi nước hoa của nàng thực nồng."
Hồ Na oa một tiếng: "Chính là nàng! Nói xấu vợ của chị!"
Tả Lộ Dư gật gật đầu.
Hồ Na dựa vào Diệp Phi, cả hai toàn nhìn Tả Lộ Dư.
Tả Lộ Dư bị nhìn chằm chằm vài giây, nghi hoặc: "Làm sao vậy?"
Hồ Na nheo đôi mắt lại, từ từ mở miệng: "Trời lạnh."
Tả Lộ Dư vẫn nghi hoặc như cũ: "Cái gì?"
Diệp Phi Hồ Na trăm miệng một lời: "Là nên làm xí nghiệp Tạ thị đóng cửa."
Diệp Phi: "Ha ha ha ha ha ha ha."
Hồ Na: "Ha ha ha ha ha ha ha."
Tả Lộ Dư không có biểu tình gì mà nhìn hai người trước mặt cười to vỗ tay, trong lòng vẫn là nghi hoặc.
Diệp Phi ho khan vài tiếng, duỗi tay qua đi vỗ vỗ đầu gối của Tả Lộ Dư, giải thích: "Chị không cần phải xen vào chúng tôi, hai chúng tôi có bệnh."
Hồ Na nghe nói, lại ha ha ha lên.
Tả Lộ Dư cười nhạt, nghe hai người ngừng nghỉ chút, mới lại nói: "Lần đó sau khi ăn xong, Tạ Nhuỵ còn tìm tôi nói chuyện phiếm."
Nụ cười của Diệp Phi lập tức thu lên: "Cái gì?" Cô ngồi thẳng: "Nàng nói cái gì với chị?"
Tả Lộ Dư lắc đầu: "Không quá nhớ rõ, sau lại muốn WeChat của tôi."
Diệp Phi nhướng mày: "Chị cho?"
Tả Lộ Dư: "Cho."
Đối với việc cho WeChat này, Tả Lộ Dư không có ý tưởng đặc thù gì, WeChat của nàng cơ hồ đều là đối tác, nàng rất ít dùng nó nói chuyện phiếm, xã giao có người muốn nàng đều đồng ý.
Nhưng Diệp Phi liền không suy nghĩ như vậy, Tạ Nhuỵ ở trong mắt cô, chính là kẻ thấy người giàu có liền hướng lên trên dính, nam nữ thông ăn.
Diệp Phi bĩu môi, ngoắc ngoắc tay với Tả Lộ Dư : "Di động."
Tả Lộ Dư nghe xong, đứng dậy đi qua, cầm điện thoại từ trên bàn trà lại đây, sau khi dùng vân tay giải khóa liền đưa cho Diệp Phi.
Diệp Phi tiếp nhận, nhìn Tả Lộ Dư: "Tùy tiện xem?"
Tả Lộ Dư gật đầu: "Tùy em."
Diệp Phi lập tức điểm tiến WeChat, tìm tòi Tạ Nhuỵ, nhưng không tìm được người này, lại hỏi Hồ Na: "Tạ Nhuỵ gọi là gì?"
Hồ Na lật một chút: "Thảo Đầu Tâm."
Diệp Phi thua cái chữ Thảo, phía dưới Thảo Đầu Tâm liền ra tới.
Hồ Na thấy thế cũng thấu lại đây, ngoài miệng còn oa nga một tiếng.
Là lịch sử trò chuyện của nửa năm trước .
Thảo đầu tâm: Lộ Dư tỷ tỷ, em về đến nhà
Tả Lộ Dư: Ừ
Thảo đầu tâm: Đi ngủ sớm một chút nga
Tả Lộ Dư: Ừ
Thảo đầu tâm: Tự động hồi phục sao?
Tả Lộ Dư: Không phải
Sau đó, liền không có sau đó.
Hồ Na nhìn đơn giản đối thoại này, trong miệng lặp lại: "Tự động hồi phục sao? Không phải. Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha."
Không biết chọc cọng dây thần kinh nào của Hồ Na, nàng dựa vào bả vai Diệp Phi điên cuồng cười ha hả.
Tiếng cười sẽ lây bệnh, Diệp Phi nhìn cũng cảm thấy buồn cười.
Cô đối Tả Lộ Dư lắc lắc di động, hỏi: "Chị còn nhớ rõ mình hàn huyên cái gì với nàng sao?"
Tả Lộ Dư lắc đầu: "Không ấn tượng."
Hồ Na lại nở nụ cười.
Diệp Phi không có oán niệm sâu như Hồ Na, tự nhiên liền không cảm thấy thật tốt cười, phát ra từ đáy lòng mà cười vài tiếng, nhìn vài lần lịch sử trò chuyện, phối hợp lại cười vài tiếng, liền ngừng nghỉ.
Cô vốn định trả điện thoại lại cho Tả Lộ Dư, nhưng nghĩ lại, lại rời khỏi WeChat điểm vào thiết trí.
"Tả Lộ Dư." Diệp Phi giương mắt xem nàng: "Tôi lục cái vân tay ở trên di động của chị đi."
Tả Lộ Dư gật đầu, bộ dáng không có ý kiến gì.
Diệp Phi điểm vào vân tay khóa thiết trí, nhìn nhảy ra giao diện, hỏi câu: "Mật mã bao nhiêu?"
Tả Lộ Dư: "0908."
Diệp Phi gật đầu, chuyển vào đi, thuận miệng hỏi câu: "Con số này có ý tứ gì? Không phải sinh nhật của chị đi?"
Tả Lộ Dư lắc đầu: "Là ngày chúng ta lần đầu tiên tương ngộ ."
Tay của Diệp Phi một đốn, di động thiếu chút nữa rớt xuống.
"Ôi má ơi." Hồ Na đang uống nước quả xoài phía sau Diệp Phi, trực tiếp bị sặc, nàng bên khụ bên phát ra kinh ngạc cảm thán, lại rút tờ giấy lau miệng.
Hồ Na buông cái ly, dùng tay áo của Diệp Phi che khuất nửa khuôn mặt của mình, làm bộ dáng vẻ mặt cảm động đến muốn khóc ra tới, nói: "Nàng làm sao có thể đứng đắn như vậy mà nói ra loại lời nói này."
Trong lòng Diệp Phi ngọt, nhưng trên mặt vẫn là áp lực một chút, bình tĩnh vài phần, cô nhướng mày hỏi: "Đáng yêu đi?"
Hồ Na liên tiếp gật đầu: "Đáng yêu."
Khóe miệng Diệp Phi câu lấy cười, trên tay lục vân tay, ngoài miệng hỏi Tả Lộ Dư: "Chị còn nhớ rõ chúng ta khi nào thấy a?"
Tả Lộ Dư: "Ừ"
Diệp Phi lại hỏi: "Là ở cái kia......" Cô nuốt xuống WC hai chữ, hỏi: "Nhà ăn sao?"
Tả Lộ Dư: "Ừ."
Diệp Phi tâm động vài phần, nhưng vẫn là cắn môi, yên lặng mà lục vân tay xong.
"Lấy tên là gì đâu?"
Diệp Phi nhìn di động giao diện cái thứ ba vân tay, tiếp theo điểm đi vào, sửa lại cái: Phi bảo bối nhi.
Hồ Na ghét bỏ: "Di."
Lục một cái liền tốt, sau khi chuẩn bị cho tốt, Diệp Phi trả điện thoại lại cho Tả Lộ Dư.
Sau khi cái đề tài này kết thúc, bên bàn ăn đột nhiên an tĩnh xuống dưới.
Diệp Phi nhìn Hồ Na bên cạnh, đột nhiên ai một tiếng, chống đầu, từ từ mà nói: "Cướp rửa chén, là mỹ đức truyền thống của dân tộc Trung Hoa ."
Giọng nói lạc, hai người đối diện, thập phần ăn ý mà lại đốn ba giây, đồng thời đứng lên.
Hồ Na: "Tôi tới tôi tới, cậu xem tôi lần này cái gì cũng không mang, ăn không uống không, chén để tôi rửa tôi rửa."
Diệp Phi: "Tôi tới tôi tới, ngài là khách nhân như thế nào có thể để cho làm loại sự tình này."
Hồ Na: "Tôi tới tôi tới, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên thân như chị em, nào có cái gì phân chia."
Diệp Phi: "Tôi tới tôi tới, cậu lưu học vất vả, tay là muốn làm đại sự, như thế nào có thể rửa chén."
Hồ Na: "Tôi tới tôi tới."
Diệp Phi đột nhiên đẩy điệp lên đến trước mặt của Hồ Na : "Tốt, cậu tới rửa."
Hồ Na đỡ chén ngửa đầu cười to, nhìn Tả Lộ Dư ở bên kia xem diễn, nói: "Bảo bối nhi nhà chị như thế nào như vậy!"
Khóe miệng của Tả Lộ Dư mang theo cười, mặt mày nhu hòa mà nhìn Diệp Phi liếc mắt một cái.
Diệp Phi xua tay, đẩy Hồ Na ra một chút: "Được rồi, không đùa với cậu, tôi rửa đi, cậu đi phòng khách ngồi."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top