Chương 13 :
Diệp Phi chưa từng nghĩ tới có một ngày, chính mình bởi vì nhũ danh của mình ở kia cười ngây ngô.
Sau khi Tả Lộ Dư rời nhà đi một đoạn thời gian rất dài, tâm của Diệp Phi đều là bay.
Cô cần mẫn mà rửa sạch chén, lau cái bàn, về phòng thay đổi quần áo, chăn cũng sửa sang lại.
Tiếp theo cô xoa eo đứng trên mặt đất đã phát ngốc trong chốc lát, đột nhiên ngửa đầu cười to không tiếng động, một đầu buồn tiến gối đầu.
Thử hỏi!
Lớn lên ngự tỷ giống như Tả Lộ Dư vậy!
Ở bên tai mình kêu nhũ danh của mình!
Ai con mẹ nó chân không mềm!
Diệp Phi mau nằm liệt.
Chiều nay cô có cái phỏng vấn, buổi sáng sư phụ cô đơn giản cho cô nghỉ, bởi vì muốn nhìn Tả Lộ Dư, dậy sớm hơn một giờ, lúc này, cô cầm di động xem tin tức, không bao lâu, lại đã ngủ.
Lại lần nữa tỉnh lại, là bị tiếng chuông di động đánh thức, cô mở to mắt vừa thấy, phía trên viết hai chữ "Dương Dương" .
"Alô."
Diệp Phi mơ mơ màng màng mà tiếp lên, nghe được kia đầu tràn đầy tiếng gió xe minh thanh.
Dương Dương: "Diệp Phi, còn ở ngủ a."
Diệp Phi nhắm mắt lại ừ một tiếng: "Làm sao vậy?"
Dương Dương nói: "Em từ chức."
Diệp Phi nghi hoặc một tiếng: "Êm đẹp như thế nào từ chức?"
Đầu kia Dương Dương thở dài: "Ba em luôn tới tìm em, ông lại thua tiền, mẹ em kêu em không cần để ý đến, bảo em đổi công tác, cũng đổi cái chỗ ở."
Diệp Phi nhíu mày.
Là có chuyện như vậy, ba của nàng xác thật rất hỗn đản.
Diệp Phi từ trên giường ngồi dậy: "Vậy hiện tại em ở đâu đâu?"
Dương Dương: "Cùng người môi giới xem phòng, đêm qua suốt đêm em dọn đồ vật đến nhà Triệu Lệ, hôm nay tưởng đem tân gia định ra tới."
Diệp Phi: "Nga."
Giọng nói lạc, hai bên đều trầm mặc xuống dưới.
Nếu là Diệp Phi của một tháng trước, Dương Dương nói như vậy xong, cô khẳng định không nói hai lời trực tiếp qua đi tìm nàng, bồi nàng xem nhà một ngày, thuận tiện lại mời nàng ăn một bữa cơm, tán cái tâm, lại đưa về nhà.
Diệp Phi trong lòng chậc một tiếng.
Cái gì tuyệt thế đại lốp xe dự phòng a, chính là cô.
Mà hiện tại, Dương Dương rõ ràng đang đợi cô mở miệng.
Diệp Phi cười gượng hai tiếng: "Chính em một người cẩn thận a."
Đầu kia Dương Dương hạ xuống mà nga một tiếng, nhưng vẫn là giơ lên mỉm cười: "Chị vội đi, em tìm được chỗ ở sẽ nói cho chị, buổi chiều em còn có phỏng vấn đâu."
Trong lòng Diệp Phi a một tiếng: "Cố lên."
Điện thoại liền như vậy treo.
Diệp Phi ghé vào trên giường, mở ra WeChat của Triệu Lệ, nhưng ngại đánh chữ chậm, trực tiếp rời khỏi tới gọi điện thoại.
Tiếng chuông vang đến cuối cùng mới vội vàng bị tiếp khởi, nghe Triệu Lệ ở đánh răng, mơ hồ không rõ mà liền hỏi: "Làm sao vậy Diệp đại tiểu thư?"
Diệp Phi trở mình: "Sao lại thế này a tiểu tỷ tỷ, đã nói Dương Dương chưa?"
Triệu Lệ nga thanh: "Chưa nói."
Đầu kia cười hắc hắc: "Cho tôi chút thời gian a, mấy ngày nay Dương Dương, ba nàng tới náo loạn."
Diệp Phi: "Tôi biết."
Triệu Lệ: "Nàng tới tìm em?"
Diệp Phi: "Không tìm tôi, tôi gọi điện thoại cho chị làm gì?"
Triệu Lệ: "Hôm nay nàng đều ở bên ngoài, đồ vật còn ở nhà tôi đâu, buổi tối nàng phỏng chừng còn ở tôi này, buổi tối tôi nhất định nói."
Diệp Phi thở dài: "Được."
Kỳ thật việc này, Diệp Phi cũng không phải là không thể nói, chủ yếu là cô đã nhờ Triệu Lệ, còn tặng cây son môi, cho nên cô liền không nghĩ nhọc lòng.
Hơn nữa Dương Dương như vậy, cô xác thật cũng có chút không đành lòng mở miệng.
Nhưng là Triệu Lệ mở miệng liền không giống nhau.
Cô kiều chân chờ đợi kết quả liền thành.
Nhưng Diệp Phi không biết, buổi chiều Dương Dương phỏng vấn này, là phòng tiêu thụ của Xioo .
Chính ngọ qua đi, Xioo đại lâu các văn phòng cửa sổ bị mở ra, lười biếng công tác hoàn cảnh lập tức tinh thần phấn chấn lên.
Tả Lộ Dư giờ phút này đang từ bên ngoài trở về, giữa trưa cùng Tiểu Vân ăn cơm với đối tác, còn nói vài câu phương án sự.
Hôm nay nhìn tâm tình Tả Lộ Dư khá tốt, cười đến cũng so bình thường nhiều, Tiểu Vân đi theo phía sau nàng cũng nhẹ nhàng rất nhiều.
Sau khi ngừng xe, Tiểu Vân trước xuống xe mở cửa ra, Tả Lộ Dư thấy thế tắt đi laptop đặt ở trên đùi cũng đi theo xuống xe, nàng thuận tay đưa laptop cho Tiểu Vân, sau khi Tiểu Vân tiếp nhận liền đóng cửa lại.
"Tả tổng, vừa rồi người bên Phương thị phát bưu kiện tới, nói chúng ta đề điều kiện bọn họ có thể tiếp thu."
Tả Lộ Dư ừ một tiếng: "Em công đạo đi xuống, nghĩ cái hợp đồng."
Tiểu Vân gật đầu: "Vâng."
Hai người lại hướng bên trong đi, Tiểu Vân xa xa thấy trước đài đứng lên, nàng nghĩ cái gì, lại nói câu: "Tả tổng, buổi chiều ba giờ mới có họp, ngài hiện tại đi lên có thể nghỉ ngơi trước một chút."
Nàng không đợi Tả Lộ Dư đáp lại, lại thấy nàng dừng bước chân.
Tiểu Vân ngẩng đầu xem Tả Lộ Dư, thấy nàng nhìn đại sảnh khu nghỉ ngơi lầu một, ánh mắt nàng lại theo tầm mắt Tả Lộ Dư chuyển qua đầu kia.
Bên kia tả hữu ngồi mười vị nam nữ, ăn mặc chính thức, trên tay phân biệt cầm văn kiện.
Tiểu Vân lại quay đầu lại xem Tả Lộ Dư, thấy Tả Lộ Dư còn đang xem đầu kia.
Tiểu Vân lại đi theo nhìn hướng bên kia.
Liền như vậy nhìn tầm một phút đồng hồ, Tả Lộ Dư rốt cuộc mở miệng: "Bên kia là tới phỏng vấn sao?"
Tiểu Vân sửng sốt: "Ngài từ từ, em đi hỏi một chút."
Tiểu Vân vội vàng đi hỏi tiếp tân, sau dăm ba câu lại chạy chậm trở về.
"Tả tổng, bọn họ là tới phỏng vấn, buổi chiều hai giờ rưỡi phỏng vấn tiêu thụ."
Tả Lộ Dư nhàn nhạt mà lặp lại: "Tiêu thụ."
Tiểu Vân gật đầu: "Đúng vậy, tiêu thụ."
Tả Lộ Dư cầm lấy tay mắt nhìn đồng hồ, hai giờ hai mươi.
Tả Lộ Dư xoay người hư hư chỉ khu nghỉ ngơi bên kia một chút, đối Tiểu Vân nói: "Em nói với phòng nhân sự, trong chốc lát tôi đi nghe."
Tiểu Vân nghe xong tức khắc kinh ngạc, nhưng thấy Tả Lộ Dư nhấc chân rời đi, lập tức đáp lại câu: "Vâng."
Tả Lộ Dư đi rồi, nàng nhấc chân lập tức theo đi lên, trên đường không nhịn xuống quay đầu xem vài vị bên kia, ba nữ, nam nhiều một ít, nhìn không có gì hiếm lạ, Tả tổng là muốn nhìn ai ?
Nếu Tả Lộ Dư muốn bàng thính phỏng vấn, phòng nhân sự tự nhiên không dám chậm trễ.
Sau khi Tiểu Vân mang tin tức này buông đi, phòng nhân sự cơ hồ muốn nổ, bọn họ đầu tiên là thám thính tin tức gần nhất của phòng tiêu thụ, còn thám thính tình huống gần nhất của phòng tiêu thụ Xioo, thấy không có gì hiếm lạ, lại thập phần nghiêm túc mà lật cái thấu tư liệu của mấy người sắp phỏng vấn buổi chiều.
Nhưng cũng không tìm được cái đồ vật hiếm lạ gì như cũ.
Mấy vị phỏng vấn quan vào cửa trước, còn ở trong đàn điên cuồng thảo luận, không phải là Tả tổng coi trọng cái cô bé lọ lem nào đi?
Hoặc là trong này có người là thân thích của Tả tổng ?
Mang theo thật lớn nghi hoặc, phỏng vấn quan kinh sợ mà làm nguyên vẹn chuẩn bị vào cửa.
Thập phần đúng giờ, Tả Lộ Dư ở hai giờ ba mươi bước vào cửa.
Mới tiến vào, một đám người lập tức đứng lên.
Tả Lộ Dư nhấc tay nhẹ nhàng vẫy hai cái: "Tôi chỉ là tới nghe một chút, mọi người phía trước thế nào liền thế nào."
Một đám người thập phần cung kính ứng thanh, lại ngồi xuống.
Tả Lộ Dư ngồi chính là nhất bên cạnh ghế dựa, sau khi ngồi xuống cái gì cũng không nói, chỉ lấy nước để trên bàn lên uống một ngụm.
Người thứ nhất phỏng vấn giả vào cửa, mọi người lập tức tiến vào trạng thái, nên hỏi cái gì hỏi cái gì, Tả Lộ Dư dựa vào ghế dựa, đôi tay ôm ngực, chỉ là nhàn nhạt nhìn lướt qua lý lịch sơ lược, không có biểu tình gì.
Người thứ hai, người thứ ba, thứ tư, Tả Lộ Dư hứng thú thiếu thiếu như cũ, thẳng đến người thứ năm .
Tả Lộ Dư rốt cuộc ngồi thẳng một ít, cầm lấy lý lịch sơ lược của Lâm Dương Dương tinh tế nhìn lên.
Phỏng vấn quan cách Tả Lộ Dư gần nhất thấy thế, tức khắc mở to hai mắt, nàng cầm lấy bút, thập phần có tiết tấu mà gõ ở trên bàn ba cái.
Ba cái như vậy, một loạt phỏng vấn quan ngồi ở đây, tức khắc cảnh giác lên.
Tả Lộ Dư đắm chìm ở lý lịch sơ lược của Lâm Dương Dương, tự nhiên không biết biến hóa của mọi người.
Không bao lâu, ở cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Lâm Dương Dương đẩy cửa tiến vào.
Tả Lộ Dư buông lý lịch sơ lược xuống, ngẩng đầu lên.
"Chào mọi người, tôi kêu Lâm Dương Dương."
Lâm Dương Dương đối mọi người gật đầu cười, ngồi ở trên ghế đối diện.
Phỏng vấn quan bắt đầu từng cái bắt đầu đặt câu hỏi, cũng thập phần nghiêm túc mà nhớ bút ký.
Quá trình này, Tả Lộ Dư vẫn không nhúc nhích mà nhìn Lâm Dương Dương, nhìn bộ dáng nàng nói chuyện, nhìn nàng cười, nhìn nàng tự hỏi, nhìn nàng nhân vấn đề mà khó trụ, nhìn sắc mặt nàng xấu hổ.
Đôi tay Tả Lộ Dư ôm ngực, một cái nghiêng đầu, Lâm Dương Dương đối thượng tầm mắt của nàng.
Đương nhiên, cũng chỉ là ngắm liếc mắt một cái, giây tiếp theo, ánh mắt của Lâm Dương Dương lại dừng ở phỏng vấn quan đang cùng nàng giao lưu.
Bởi vì Tả Lộ Dư để ý, Lâm Dương Dương phỏng vấn lâu hơn vài phút như vậy, chờ sau khi kết thúc, Lâm Dương Dương lễ phép như cũ từ biệt mọi người ở đây.
Lâm Dương Dương đi rồi, Tả Lộ Dư cầm lý lịch sơ lược của nàng cũng từ trên vị trí đứng lên.
Tả Lộ Dư: "Tôi còn có họp, mọi người vội đi."
Nàng nói xong liền đẩy ghế dựa, rời đi văn phòng.
Chờ nàng đi rồi, văn phòng tức khắc lại nổ, phỏng vấn quan không có lập tức làm người tiếp theo tiến vào, mà lại điên cuồng thảo luận lên.
"Tả tổng có ý tứ gì?"
"Lâm Dương Dương này thoạt nhìn cùng Tả tổng cũng không thân a."
"Nàng hẳn là tới xem Lâm Dương Dương, thái độ đều không giống nhau."
"Xem đến đôi mắt đều thẳng, khẳng định vì nàng mà đến."
"Tả tổng thích nàng sao?"
"Cho nên, Lâm Dương Dương này muốn thu sao?"
"Trong chốc lát tôi hỏi Tiểu Vân một chút đi."
......
Tả Lộ Dư nhỏ giọng rời đi, trên tay lý lịch sơ lược của Lâm Dương Dương cũng bị nàng bẻ thành một khối ngỏ nhét vào trong túi .
Khi sắp đến thang máy, nàng xa xa thấy Lâm Dương Dương đang cầm di động gọi điện thoại, Tả Lộ Dư đi qua một chút, vừa vặn điện thoại của Lâm Dương Dương được tiếp lên.
Thang máy leng keng một tiếng cửa mở, khóe miệng Lâm Dương Dương câu lấy cười, đi vào.
"Alô, Diệp Phi, em phỏng vấn xong......"
Cửa thang máy nhốt thanh âm của Lâm Dương Dương lại, tay của Tả Lộ Dư đang giơ lên dừng một chút, một lát sau, mới lại đè xuống.
Sau khi nàng lên lầu, Tiểu Vân lập tức đón lại đây, hội nghị sắp bắt đầu, nàng đầu tiên là đưa tư liệu hội nghị cho Tả Lộ Dư, sau khi đề ra vài câu trọng điểm, sấn thời gian Tả Lộ Dư xem xong tư liệu nhàn rỗi, trong lòng khụ hai tiếng.
Tiểu Vân: "Tả tổng, vừa mới phòng nhân sự hỏi em, Lâm Dương Dương kia, muốn tuyển vào sao?"
Mặt Tả Lộ Dư không đổi sắc: "Phòng nhân sự nhận người phải hỏi em ?"
Tiểu Vân ách hai tiếng: "Bọn họ, liền." Nàng cắn răng, nói: "Bọn họ có thể đang hiểu lầm."
Tả Lộ Dư nhàn nhạt mà nói: "Cảm thấy có năng lực liền tuyển vào, cảm thấy không được liền không cần."
Tiểu Vân nghe ngữ khí Tả Lộ Dư một bộ này còn muốn người dạy sao, sợ tới mức lập tức cúi đầu, ha hả cười hai tiếng: "Đã biết Tả tổng."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top