Chương 1
Khi đồng hồ báo thức vang, Diệp Phi còn ở làm mộng đẹp, điều hòa thổi ấm áp, cô đang ở trong mộng thổi nến trên bánh sinh nhật, liền nghe được phía dưới ngọn nến leng keng rung động.
Sau đó cô tỉnh.
Đầu của Diệp Phi từ dưới gối nhô ra, đỉnh một đầu tóc lung tung rối loạn, hoảng hốt nửa giây, mới hiểu được chính mình đang ở địa phương nào.
Diệp Phi phát ra một tiếng thấp thấp ách từ chỗ sâu trong cổ họng, mới duỗi tay đóng đồng hồ báo thức trên điện thoại di động .
Hiện tại là mùa đông.
Hôm nay là cuối tuần, ngày 18 tháng 11 .
Mùa đông tới rồi, tin nhắn trên di động nhắc nhở, không khí lạnh đột kích, bên ngoài mưa rơi, thoạt nhìn hẳn là thực lạnh.
Cô là Diệp Phi, hiện tại cô đang ở trên giường lớn của cái phòng nào đó trong nhà của Tả Lộ Dư .
Nga, Tả Lộ Dư là ai.
Là ở ngày 15 tháng trước, người đã đăng ký kết hôn với cô.
Diệp Phi xoa xoa tóc, đầu đau.
Ngày hôm qua có người sinh nhật, nhưng không phải là sinh nhật của cô, một đám bạn sinh tháng này của cô, ngày hôm qua toàn tụ ở một khối một hai phải chúc mừng, một đám người lại tìm tới một đám người, người chen người, chen đầy toàn bộ ghế lô, nháo đến rạng sáng hai giờ mới tan.
Diệp Phi mơ mơ màng màng mà nghĩ, cô định đồng hồ báo thức để làm gì ?
Nga.
Dưỡng sinh.
Mắt Diệp Phi nhìn đồng hồ trên di động, 8 giờ qua hai phút, cô gật gật đầu, cố nén trên người không khoẻ, cường chống làm chính mình rời giường.
8 giờ là cái thời gian tốt, rửa mặt xong nhất định có thể ở trước 9 giờ ăn xong bữa sáng.
Cũng không biết là ai dạy cho cô cái khái niệm trước 9 giờ nhất định phải ăn bữa sáng, còn nói nếu trước 9 giờ bạn không ăn cơm, sau 9 giờ bạn ăn chính là phân.
Lúc ấy cô còn nhỏ, nhỏ đến tin tưởng hết thảy luận điệu vớ vẩn truyền ra tới, cho nên không rõ vì sao ăn sau 9 giờ phải ăn phân, cô cũng không có nghe nói có ai thật sự ở sau 9 giờ ăn phân qua, sau lại cô lại dò hỏi, mới biết được, nguyên lai là khi đó dạ dày sẽ bắt đầu tiêu hóa vật bài tiết của một ngày trước đó.
Đương nhiên, mặt sau câu kia cũng không nhất định là thật sự.
Mặc kệ là thật là giả, dù sao mỗi ngày đúng hạn ăn bữa sáng nhất định không sai.
Bất quá lời này của cô nói rất nhiều năm, nhưng một năm số lần cô có thể ăn trước 9 giờ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
8 giờ là khoảng thời gian tốt, còn có một nguyên nhân khác, chính là bình thường 7g 10 phút Tả Lộ Dư ra khỏi phòng, trước 8 giờ nhất định sẽ ra khỏi nhà.
Cái này là cô tốn vài ngày thời gian trộm sờ soạng ra tới, mấy ngày khi cô vừa mới kết hôn, cô căn cứ lý niệm làm vợ kết tóc của Tả tổng, mỗi ngày đi làm tan ca xong cô phi thường ngoan mà liền về nhà, buổi tối tắm rửa sạch sẽ thơm tho lên giường, chuẩn bị hầu hạ.
Dù sao mẹ cô bảo cô kết hôn, còn không phải là muốn cho cô đi lấy lòng Tả Lộ Dư sao.
Nhưng thoạt nhìn Tả Lộ Dư một chút cũng không thích cô, giường rộng 2m, hai người nằm, mỗi người chiếm lấy một góc, ai cũng chạm không tới ai.
Diệp Phi không có thói quen cùng giường với người khác, mấy ngày nay, cô ngủ thật sự không tốt, mỗi đêm cơ hồ đều phải nằm đến hai ba giờ sáng mới có thể ngủ, cô còn không dám lộn xộn, sợ quấy rầy đến Tả Lộ Dư.
Bất quá là đi hầu hạ người nha, ai quản cô có ngủ ngon hay không.
Cho nên mấy ngày nay nước hoa cô cũng phun, đai đeo cô cũng mặc, tóc còn cuốn đại cuộn sóng, chân cũng lộ ở bên ngoài chăn, tự đạo tự diễn dục cự còn nghênh mấy ngày, Tả Lộ Dư liền một cọng tóc của cô cũng không có chạm vào, cô liền cũng lười đến hầu hạ, mua giường chăn mới, chọn cái phòng lớn nhất dưới lầu liền đi ngủ.
Kỳ thật cô nghĩ không rõ vì sao Tả Lộ Dư muốn cưới cô, tuy rằng Diệp Phi cô lớn lên xác thật có điểm đẹp, nhưng cô lại không cảm thấy cô đẹp đến mức làm cho Tả Lộ Dư vị đại nhân vật này, mày cũng đều không nhăn một cái liền cưới cô .
Tả Lộ Dư cưới cô trở về, cũng không cùng cô lên giường, cả ngày không thèm nhìn tới, một tháng, trừ bỏ lúc đi nhìn đến cô, sẽ nói một câu "Tôi đi làm." Khi trở về nhìn đến cô, sẽ nói với cô một câu: "Tôi đã trở về." Mặt khác cái gì cũng không có.
Tả Lộ Dư nàng không yêu cùng Diệp Phi nói chuyện, Diệp Phi cô càng lười đến đợi thấy nàng, mấy ngày này, sờ minh bạch Tả Lộ Dư đi làm thời gian, liền rốt cuộc không ở lúc Tả Lộ Dư ra cửa mà gặp phải nàng.
Chỉ đáng tiếc là thời gian Tả Lộ Dư tan tầm không chừng, bằng không Diệp Phi nhất định liền lúc tan tầm đều phải trốn tránh nàng.
Đảo không phải cô sợ Tả Lộ Dư, trên thực tế Tả Lộ Dư lớn lên còn khá xinh đẹp, 172cm, cả người tràn đầy ngự tỷ vị, khi không có biểu tình gì cũng đủ làm người sợ hãi ba phần, khi cười rộ lên......
Thực xin lỗi, Diệp Phi cô chưa có thấy qua nàng cười.
Danh tiếng của Tả Lộ Dư ở bên ngoài cũng rất vang dội, tốt nghiệp trường học danh tiếng, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một tay sáng lập nhãn hiệu Xioo, sản xuất nước hoa, đồ trang điểm ở thị trường trong nước nhưng là số một số hai, mà Tả Lộ Dư nàng, hiện tại là chủ tịch công ty.
30 tuổi, chủ tịch ngự tỷ, lớn lên còn xinh đẹp, ít khi nói cười.
Chậc.
Hình tượng của người này quá tuyệt vời.
Như thế nào liền thành vợ của nàng đâu.
Diệp Phi nghĩ đến, cảm giác của cô đối với Tả Lộ Dư không phải sợ, mà cảm giác của cô đối Tả Lộ Dư chính là ...không có cảm giác.
Diệp Phi nhắm nửa con mắt đánh răng, chung quanh ầm ầm vang lên, cô cơ hồ sắp bị bàn chải đánh răng chạy bằng điện dỗ ngủ qua đi.
Rửa mặt xong thanh tỉnh rất nhiều, cô nỗ lực mở hai mắt liền đi ra ngoài ăn cháo.
Cái nơi phát ra của món cháo này, cô cũng rất rõ ràng, nó chính là của Tả Lộ Dư ăn còn dư lại, không nhiều không ít, vừa vặn đủ cho cô một người ăn.
Một tháng này, Tả Lộ Dư ăn cái gì, luôn là sẽ lưu lại cho cô một phần, ý niệm dưỡng sinh của Diệp Phi là vì Tả Lộ Dư mà phát sinh, bình thường khi cô còn ở nhà, ngủ muộn thức dậy muộn, mẹ của cô là tuyệt đối không có khả năng chuẩn bị bữa sáng cho cô, nhưng ở nơi này liền không giống nhau, mặc kệ là khi nào cô thức dậy, xuống lầu, trong nồi luôn có đồ ăn sáng cho cô.
Cô cảm thấy, bảo mẫu trong nhà Tả Lộ Dư, thật chuyên nghiệp.
Mấy ngày nay, Tả Lộ Dư ăn bánh mì, cô cũng ăn bánh mì, Tả Lộ Dư uống sữa đậu nành, cô cũng uống sữa đậu nành, Tả Lộ Dư ăn cháo, cô cũng ăn cháo......
Khi Diệp Phi mở cửa đi ra ngoài, cảm thấy như vậy đến, Tả Lộ Dư người vợ này còn rất không tồi.
Ít nhất, buổi sáng mỗi ngày cô không cần tiêu hóa vật bài tiết a.
Diệp Phi tùy ý vén vén tóc, đi tới phòng bếp, cô kéo bước chân trầm trọng, duỗi duỗi thân mình, lại ngáp một cái, lại ở khi đi qua bàn ăn, đột nhiên ngừng lại.
"Sớm."
Thân thể của Diệp Phi cứng đờ, quay đầu nhìn người đang từ từ ăn cháo trên bàn ăn, khóe miệng vừa kéo.
Diệp Phi: "Sớm."
Bên bàn ăn an tĩnh một trận, cái này Diệp Phi cũng liền hoàn toàn tỉnh táo, nhìn qua Tả Lộ Dư tuy rằng đang cúi đầu nhìn tạp chí, nhưng Diệp Phi không thể không thừa nhận, nữ nhân này khí tràng thật mạnh, Diệp Phi thật sự sợ Tả Lộ Dư tùy tiện vừa động, cô lập tức sẽ cúi đầu khom lưng đi qua quỳ gối trước mặt nàng đút cho nàng ăn cháo.
Cái này liền tốt, lưng của Diệp Phi thẳng tắp, người cũng đoan chính, cô lặng yên không một tiếng động mà đi vào phòng bếp, cũng đánh tự đáy lòng cảm thấy, Tả Lộ Dư thật sự là lương thực tinh thần của cô.
Ở trong phòng bếp rửa chén, lau chén, lau kệ bếp đùa giỡn với nồi cơm điện, còn với chiếc đũa tới một đoạn trò chuyện phi thường có chiều sâu tâm linh, cuối cùng dùng cái muỗng múc từng chút một cháo ra chén, câu giờ hơn mười phút, bên ngoài lại không có một chút động tĩnh.
Như vậy có nghĩa là Tả Lộ Dư còn chưa đi.
Diệp Phi cũng đành bưng cháo lên liền đi ra ngoài, chuẩn bị cộng tiến bữa sáng với Tả Lộ Dư.
Cô nhẹ nhàng buông chén, không trải qua động não mà phát ra một tiếng cười: "Ha ha, còn chưa có đi làm a?"
Tả Lộ Dư ừ một tiếng, đạm nhiên lật một tờ tạp chí.
Diệp Phi nhướng mày nhìn qua, cháo trong chén của Tả Lộ Dư đã ăn xong rồi.
"Giống như bị cảm." Tả Lộ Dư đột nhiên mở miệng: "Đi trễ chút."
Diệp Phi liền thu hồi tầm mắt, nga một tiếng.
Cô ngồi đoan chính, cúi đầu yên lặng ăn cháo, tựa hồ nghe đến Tả Lộ Dư bên kia phát ra một tiếng thở dài rất nhỏ.
Diệp Phi ăn được nửa chén cháo, Tả Lộ Dư rốt cuộc rời khỏi nhà, cô ngửa đầu thở phào nhẹ nhõm, một chân câu lấy cái ghế dựa Tả Lộ Dư vừa ngồi, cô lôi kéo, chân ghế cọ sát với sàn nhà phát ra một tiếng bén nhọn, cái ghế dựa kia liền bị cô kéo đến bên người, cô kéo chân ghế dựa một vòng, trực tiếp liền gác lên tới .
Diệp Phi nghiêng nghiêng mà ngồi, múc lên một muỗng cháo lớn đưa vào trong miệng, tay nhàn rỗi đè lên đầu gối ở vừa mới gác lên .
Như vậy mới thoải mái nha.
Cô công tác ở một nhà tạp chí xã nhỏ, ngày hôm qua mới vừa đi theo sư phự phỏng vấn một vị họa sĩ nổi danh, phỏng vấn thực thành công, theo ý tứ bên kia còn nói sau đó làm cho bọn họ có thể tiếp tục, sư phụ một cao hứng, liền cho cô nghỉ phép hai ngày.
Loại thời điểm này, nếu như là những người khác, tự nhiên sẽ ở nhà nghỉ ngơi ngủ ngon, nhưng Diệp Phi bất đồng, cô là một dã hài tử.
Cho nên bữa sáng này mới vừa ăn xong, đau đầu còn không có tốt, cô liền lấy di động ra ở trong đàn ồn ào hôm nay ai có rảnh, ra tới chúc mừng, lý do chúc mừng chính là ...cô được nghỉ hai ngày.
Cũng lâu rồi cô không có nghỉ, nửa tháng này không phải cùng đoàn đội đi công tác, chính là ngâm mình ở trong tạp chí xã.
Hồ bằng cẩu hữu của Diệp Phi cũng nhiều, cho nên kêu to một tiếng như vậy, tự nhiên rất nhiều người ứng cùng.
Ngày này, Diệp Phi an bài vô cùng thỏa đáng cho chính mình.
Buổi chiều cùng đám chị em uống trà bát quái, chia sẻ tin tức mới mẻ, chuyện gần nhất của bạn bè trong vòng .
Chạng vạng mời anh chị em bà con trong nhà ăn bữa cơm, quan tâm một chút dân sinh trong nhà, thuận tiện hố mấy cái bao lì xì.
Buổi tối lại cùng bạn bè uống rượu, chơi trò chơi cho tận hứng ở quán bar, thả lỏng tâm tình một chút.
Như vậy một nháo, Diệp Phi trở về nhà đã là một giờ sáng.
Bận rộn hơn mười ngày, cộng thêm uống rượu hai đêm liền, buổi sáng còn mạnh mẽ muốn dưỡng sinh, khi Diệp Phi về đến nhà, đầu đều đau đến nổ, đầu óc vang ong ong, phảng phất như nhắm mắt lại giây tiếp theo liền có thể ngủ, hoặc là nhắm mắt lại liền sẽ ngất xỉu đi.
Cô ở trong phòng tắm nôn vài tiếng, tùy tiện mà tắm rửa một cái liền bổ nhào vào trên giường.
Dạ dày khó chịu, người mệt mỏi, đèn trong phòng ngủ bị cô tắt từ sớm, sau khi cô mạnh mẽ chống lên tinh thần cho bạn bè cái tin nhắn đã về đến nhà, liền trực tiếp ném điện thoại sang một bên.
Nằm trong chốc lát, phòng ngủ đột nhiên vang lên vài tiếng đập cửa nhẹ nhàng, sau khi tiếng đập cửa dừng lại, lại qua vài giây, cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra.
Ánh sáng từ phòng khách chiếu vào qua khe cửa, tiếp theo, phòng ngủ vang lên vài tiếng bước chân rất nhỏ, rồi sau đó, ánh sáng của phòng khách lại bị nhốt ở ngoài cửa.
Người tới nhẹ nhàng đi tới, nếu không cẩn thận lắng nghe, tưởng chừng một chút thanh âm từ người nọ cũng không có.
Rõ ràng là một tia sáng đều không có, người nọ lại chuẩn xác mà tìm được đến bên giường, sờ đến đèn bên mép giường.
Nàng một ninh, ánh đèn màu vàng nhạt ấm áp bị mở ra, nàng xoay nửa vòng, lại làm như cảm thấy ánh sáng quá chói mắt, lại xoay trở về một chút.
Người nọ giống như đến gần Diệp Phi, ngửi ngửi một chút.
Rồi sau đó, nàng lại cầm lấy cái ly không ở mép giường, đổ hơn nửa ly nước, tiếp theo, nhét cái chân lộ ra bên ngoài của Diệp Phi vào trong chăn, dịch tốt góc chăn cho cô, lại nhặt quần áo hỗn độn trên mặt đất lên, đặt ở trên ghế bên cạnh, cuối cùng đứng ở mép giường, nhìn Diệp Phi đang nằm vài giây, lúc này mới tắt đèn, nhẹ nhàng rời khỏi.
Tiếng khóa cửa cùm cụp vang một tiếng, phòng ngủ lại an tĩnh xuống dưới, người vừa rồi còn ngủ say trên giường, đột nhiên mở hai mắt.
Máy sưởi mở thực đủ, nhưng hiện tại tâm của Diệp Phi cũng thực hoảng hốt.
Hơn phân nửa đêm, Tả Lộ Dư đây là muốn làm gì đâu?
Vừa rồi cô thật sự bị dày vò, sợ chính mình giả bộ ngủ bị phát hiện.
Tả Lộ Dư chưa bao giờ dựa cô gần như vậy.
Cô bật người đứng dậy, sờ đến di động vừa rồi ném sang bên, phát hiện chuyến đi này của Tả Lộ Dư, bất quá ba phút.
Diệp Phi liền cảm thấy kinh khủng, cô cầm lấy ly nước Tả Lộ Dư rót cho cô, đầu tiên là ngửi ngửi, lại cẩn thận liếm một ngụm.
Hạ độc ?
A ha ha, chỉ đùa một chút.
Trong lòng cô một đốn, trên mặt lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng được.
Cô nhớ rõ khi vừa mới dọn xuống lầu ngủ, ngày nọ nửa đêm dậy đi phòng bếp rót nước, nghe được trên lầu có thanh âm, từ khi đó ......
"Mẹ ơi." Diệp Phi nhíu đầu chân mày, trong lòng nghĩ, sẽ không đều là nàng rót nước cho mình đi?
Diệp Phi nói xong, mắt lại nhìn cái ly, cúi đầu uống một ngụm, lại nặng nề mà nuốt đi xuống.
Vẻ mặt cô mê mang mà nhìn trần nhà, bắt đầu nghĩ nhiều.
Tả Lộ Dư nàng, này có ý tứ gì?
Nàng nàng, nàng không phải là thích mình đi ?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top