Chương 18

☆, Thần Quân đại nhân tức giận

"Thật sự là. . . vô cùng tốt. . ."

Đại hồ ly lộ ra từ trước tới nay một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn. . . Một giọt mồ hôi lạnh từ thái dương trượt xuống. . .

"Vậy xuất chiêu đi. . ."

Thần Quân đại nhân tiến lên phía trước, một trận gió lạnh thổi tới, mặt nước phía trên hồ nước nhỏ gần đó lại kết thành băng. . .

Tiểu Yêu nhìn Thần Quân đại nhân có điểm thần sắc quỷ dị, rõ ràng cười nhạt, nhưng lại có khí tức nguy hiểm. . . Loại thời điểm này, Tiểu Yêu rất tự giác lựa chọn lảng tránh, nếu không rất có thể mình sẽ bị liên lụy. . .

Đại hồ ly nịnh nọt cười cười, trong tay tế xuất ra trường tiên tràn ngập hỏa diễm . . .

"Tiểu Thư Thư. . . Cái đó. . . đánh đến đó thì ngừng a. . ."

Thần Quân đại nhân đầu nhẹ nhàng đong đưa, như là nới lỏng gân cốt, sau đó thanh âm lạnh như băng truyền đến.

"Kia cũng không phải do ngươi."

Thân hình tím nhạt lóe lên, tốc độ nhanh như thiểm điện, thân ảnh kia đã xẹt qua bên người Đại hồ ly. Một trận kiếm khí đâm tới, một cái đuôi vừa lớn vừa dài từ phía sau thoát ra che chở cạnh người Đại hồ ly, chặn được đạo kiếm khí kia.

Đại hồ ly mồ hôi lạnh không ngừng tuôn. . . Cái này. . . Tiểu Thư Thư là thật sự đánh thật. . . Mà Tiểu Thanh lại núp sau lưng Nghê Thường, không ngừng cầu khẩn: Nhìn không thấy ta. . . Nhìn không thấy ta. . .

"Tiểu Thư Thư, ta sai rồi, đừng đánh có được hay không. . ."

Đại hồ ly quỳ gối xin tha, bản thân chẳng qua là làm hồng nương thôi, Tiểu Thư Thư làm sao đánh đến như vậy, lẽ nào? . . . Chẳng lẽ đã có chuyện gì thật sự xảy ra? . . . Đại hồ ly ánh mắt nhìn đến trên người Tiểu Yêu, nhưng tiểu yêu kia cùng bình thường không có gì khác biệt, dáng vẻ vẫn là như vậy ngốc manh. . .

Thần Quân đại nhân nghĩ tới nụ hôn xảy ra bất ngờ và lời say không ngừng của Tiểu Yêu, đều do kẻ gây họa này tạo thành. Mình làm sao có khả năng dễ dàng tha cho nàng như vậy, ít nhất. . . cũng muốn làm cho nàng ba ngày không rời giường!

Sự thật chứng minh, Thần Quân đại nhân tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!

Hàn lãnh và nóng rực giao phong, chỉ thấy Thần Quân đại nhân đuổi theo Đại hồ ly toàn trận đánh. Đại hồ ly từ một cái đuôi đến bốn cái đuôi đều chui ra, nhưng cũng không ngăn được mũi băng Thần Quân đại nhân đánh ra. Mà mũi băng rơi vào Đại hồ ly trên người thì đều bị hóa giải bởi bất phá chú trên cái yếm Đại hồ ly đang mặc.

"Các nàng thật là lợi hại a!"

Theo Nghê Thường nhìn đến, chiêu số của hai người đều hoa lệ không gì sánh được. Tuy rằng Xích Dạ Thần Quân bị Luyến Thư Thần Quân từng chiêu bức lui, thế nhưng cũng không che giấu được hai đại Thần Quân đối chiêu làm cho thị giác rung động, trước mắt mũi băng và tường băng, cùng hỏa diễm cầu và hỏa diễm tường.

"Xích Dạ Thần Quân không có sử xuất toàn lực, Luyến Thư Thần Quân càng không có!"

Tiểu Thanh khinh bỉ nhìn Nghê Thường, nếu ngươi thấy hai đại Thần Quân toàn lực ứng phó, lấy chân thân đọ sức, sợ rằng sẽ sợ choáng váng.

"Ai yêu! ~ "

Đại hồ ly đau nhức hô một tiếng, thần sắc thống khổ vuốt cái mông của mình, vừa rồi Thần Quân đại nhân chính là lấy lăng liệt linh lực đánh tới trên cái mông của Đại hồ ly, bây giờ cái mông Đại hồ ly thật là đau rát!

'Ba!' 'Ba!'

Chỉ thấy Thần Quân đại nhân từng đạo kiếm khí đánh ra, đều đánh vào trên cái mông Đại hồ ly, tiếng vang mạnh mẽ khiến người ta nghe xong rùng mình một cái, thật là ác độc. . .

Đại hồ ly chạy vài bước, không nhịn được đau đớn, toàn thân nửa nằm trên đất, phía sau bốn sợi đuôi tràn đầy hỏa diễm đều như bất lực nằm trên mặt đất.

Thần Quân đại nhân nhìn Đại hồ ly đáng thương nằm trên mặt đất, bản thân có khi nào từng thấy nàng trải qua chật vật như vậy, lửa giận trong lòng cũng tản đi hơn phân nửa.

"Cũng biết sai?"

Đại hồ ly hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Thần Quân đại nhân, ủy khuất gật đầu, cái mông đều bị đánh cho máu thịt mơ hồ, không đầu hàng còn đợi đến lúc nào!

Xích Dạ Thần Quân!

Nghê Thường thấy Xích Dạ bị thương, trong lòng căng thẳng, lập tức chạy tới.

Tiểu Thanh hiển nhiên không dám cùng đi tới, mà lựa chọn trốn ở phía sau đại thụ, sau đó dự định âm thầm chạy trốn. . .

Nghê Thường vừa định hỏi Xích Dạ thương thế, chỉ thấy trước khi nàng kịp nàng mở miệng, Xích Dạ cười cười lắc đầu, tỏ ra không có việc gì, Nghê Thường cũng liền an tâm. Mà Tiểu Yêu dường như cảm giác được Thần Quân trên người đại nhân vẫn còn tồn tại tức giận, không dám tùy tiện chạy tới.

Chỉ thấy Thần Quân đại nhân hờ hững thu hồi Long Cốt Kiếm trong suốt, âm thầm hướng đại thụ đi tới. Cảm giác được luồng hàn khí kinh người càng ngày càng tới gần, Tiểu Thanh mồ hôi lạnh không ngừng rơi xuống. Cặp cánh run rẩy đang muốn bay đi, lại nghe thấy thanh âm lạnh lùng từ Thần Quân đại nhân.

"Ngươi cho rằng ngươi thoát được?"

Tiểu Thanh cứng ngắc quay đầu lại, chỉ thấy Thần Quân đại nhân giơ lên kiếm chỉ, ngón tay nâng lên một đoàn ánh sáng trắng. Ánh sáng truyền tới nhiệt độ như cực bắc chi hàn, băng lãnh đến tận xương. . .

Đạo ánh sáng trắng kia phóng tới, Tiểu Thanh toàn thân kết khởi một tầng băng dày cỡ ba ngón tay, biến thành một viên băng cầu, rơi trên mặt đất. Mà Tiểu Thanh nét mặt liền dừng tại lúc có chút kinh hãi nhưng lại muốn nịnh nọt, hết sức tức cười.

"Liền ở băng trong tự kiểm điểm ba ngày đi."

Thần Quân đại nhân đi về phía Tiểu Yêu, Tiểu Yêu cảm giác chân cũng không dịch chuyển được, làm sao sau một buổi tối, Thần Quân đại nhân sẽ trở nên tức giận như vậy. . .

"Tiểu Yêu."

Giọng nói lạnh lùng truyền đến, mang theo vài tia băng lãnh độc hữu từ Thần Quân đại nhân. . .

Tiểu Yêu lập tức đứng thẳng người, giống như binh sĩ chuẩn bị bị kiểm duyệt.

"Đi theo ta."

Sau đó, một làn lãnh hương thổi qua, để lại cho Tiểu Yêu một bóng lưng xinh đẹp ưu nhã. . . Tiểu Yêu lập tức nới lỏng, bước nhanh đuổi kịp Thần Quân đại nhân.

Đại hồ ly nhìn bóng lưng hai người, nhất thời tâm lý trở nên bất bình!

Đây là cái gì khác biệt đãi ngộ! ?

--------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến ----------------------------------

Luyến Thư đem hồ ly mang về khách sạn bình dân. Sau khi vào cửa, 'Đụng' một tiếng, cánh cửa kia bị một cỗ lực lượng hung hăng đóng lại. Tiểu Yêu không khỏi nuốt vào một ngụm nước bọt, trán đổ mồ hôi lạnh, ngày hôm nay Thần Quân đại nhân tâm tình hình như không được tốt. . .

Thần Quân đại nhân sau khi ngồi xuống, cũng không nói lời nào, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quyển sách, là quyển kia mà bình thường Thần Quân đại nhân thích xem nhất. Tiểu Yêu không hiểu chữ, chỉ nhận ra bìa sách là màu đỏ.

Tiểu Yêu cũng chậm rãi di chuyển bước chân đến bên cạnh, vừa định ngồi xuống, Thần Quân đại nhân thanh âm lạnh như băng liền truyền tới.

"Ta cho ngươi ngồi sao?"

Chỉ một câu nói, Tiểu Yêu sợ đến từ động tác ngồi xuống bật dậy ngay, đứng thẳng tắp, thân thể cứng ngắc.

"Giải thích, vì sao uống rượu?"

Đôi mắt đẹp của Thần Quân đại nhân nâng lên, nhìn Tiểu Yêu vẻ mặt khẩn trương, xem ra nàng không nhớ rõ chuyện ngày hôm qua đã từng 'Mạo phạm' mình.

"Là. . . Là Đại hồ ly nói. . ." Thần Quân đại nhân thích người biết uống rượu. . .

Tiểu Yêu không dám nói tiếp đoạn sau, một cỗ nhiệt ý lan tràn đến trên mặt, sắc đỏ kiều diễm bắt đầu ở trên mặt hiện ra. . .

"Nói tiếp đi."

Ánh mắt của Thần Quân đại nhân lại trở về trên quyển sách kia, cũng không tiếp tục nhìn chằm chằm Tiểu Yêu, biểu tình lãnh đạm như thường.

"Nói. . . Nói. . . Nói Thần Quân đại nhân thích người uống rượu. . ."

Tiểu Yêu càng nói đầu lại càng thấp, không dám nhìn Thần Quân đại nhân bên cạnh, giống như lúc này nếu chống lại Thần Quân đại nhân ánh mắt, nhất định sẽ vì tim đập với tần suất thất thường mà chết.

"Bổn tọa không thích 'Rượu' ."

Nha! ? Đại hồ ly lừa gạt nàng! (ai cũng biết nàng lừa ngươi), còn mình vẫn uống thứ rượu khó uống nhiều như vậy! Họng còn khó chịu nhiều lắm đây!

"Sau này nếu không phải bổn tọa nói, không nên tin."

Chẳng biết tại sao, nàng cũng không muốn Tiểu Yêu bị lừa gạt, cũng không muốn Tiểu Yêu từ trong miệng người khác hiểu rõ về mình. Trong lòng luôn có một loại cảm giác, không muốn Tiểu Yêu cùng những người khác sát lại quá gần. . .

Mà Thần Quân đại nhân một cách tự nhiên mang loại này muốn chiếm làm của riêng quy lại thành muốn bảo vệ Tiểu Yêu khỏi bị thương tổn.

Tiểu Yêu nghe Thần Quân đại nhân nói, giống như nghe thấy được ma âm nào đó, trong lòng nở đầy hoa. Dường như khi Thần Quân đại nhân lơ đãng ôn nhu, thậm chí chỉ là hơi chút nhu hòa, Tiểu Yêu đều cảm thấy phi thường hưởng thụ.

"Ân. . ."

Tiểu Yêu khóe miệng lơ đãng hiện lên nụ cười, nụ cười vui vẻ, nụ cười thỏa mãn.

"Nhưng là tội chết có thể miễn tội sống khó thoát."

Tiểu Yêu vốn đang bồi hồi ở sát biên giới thiên đường, đột nhiên bị một câu nói lạnh như băng từ Thần Quân đại nhân kéo trở lại thế gian.

"Tới đỉnh núi luyện kiếm đến giờ tý đêm nay mới có thể dừng."

Nói xong, Thần Quân đại nhân phất ống tay áo một cái, một đạo chú ngữ đánh vào giữa trán Tiểu Yêu, loáng thoáng nhìn ra được một chữ 'Băng'.

"Nếu như lười biếng, chú ngữ trên trán ngươi liền để cho ngươi nếm thử cảm giác ở trong băng tự kiểm điểm ba ngày giống Tiểu Thanh."

Thần Quân đại nhân xua tay, để Tiểu Yêu ly khai. Một lúc sau, Tiểu Yêu mới từ trong trạng thái 'Từ thiên đường rơi tới địa ngục' phục hồi tinh thần lại, đáng thương rời khỏi gian phòng, nàng cam đoan nàng sau này cũng không dám uống rượu!

Ở cửa khách sạn, chỉ thấy Đại hồ ly được Nghê Thường dìu trở về, liên tục kêu đau. Trên tay còn cầm Tiểu Thanh đã kết thành băng cầu, gương mặt vốn yêu nghiệt bây giờ lại có vài phần chật vật.

"Đại hồ ly, ngươi thế nào rồi?"

Bọn họ hiện tại coi như là cùng là người lưu lạc thiên nhai đi. . .

"Cái mông nở hoa rồi, còn có thể thế nào, ngược lại ngươi tối hôm qua ra sao?"

Đại hồ ly thần sắc vốn thống khổ lộ ra biểu tình có vài phần hiếu kỳ mong đợi.

Tối hôm qua ra sao ư? Liền uống say, hình như là được Thần Quân đại nhân mang trở về (là ôm! ). Sau đó phát sinh điều gì, cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ đầu mình đau nhức muốn nứt ra, cảm thấy choáng váng hoa mắt mười phần!

"Thì uống rượu rồi sau đó ngủ. . ."

Tiểu Yêu lấy kí ức của mình trả lời, có thể nhớ kỹ cũng chỉ là những thứ này. Chỉ thấy Đại hồ ly biểu tình từ chờ mong biến thành thất vọng.

"Ngươi là người ngu ngốc! Cơ hội tốt như vậy cư nhiên lãng phí! Ta cái mông bị thương vô ích!"

Đại hồ ly biểu tình hận rèn sắt không thành thép liếc mắt nhìn Tiểu Yêu.

"A ly, ta giúp Xích Dạ Thần Quân lên lầu, ngày hôm nay sẽ không giúp đỡ ngươi."

Nghê Thường tràn đầy áy náy nhìn Tiểu Yêu, lại nhìn thấy Tiểu Yêu cũng là vẻ mặt ủy khuất, nói: "Ta cũng bị phạt. . ."

"Nên như vậy!"

Đại hồ ly khinh bỉ liếc mắt nhìn Tiểu Yêu, thực sự là xuẩn manh a! Ngươi như vậy lúc nào mới có thể đem Tiểu Thư Thư công hạ a!

Đại hồ ly thật đáng ghét. . .

Tiểu Yêu bất mãn nhìn thoáng qua Đại hồ ly, lại nhìn thoáng qua Tiểu Thanh trong băng cầu, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cả người lạnh lẽo, lập tức chạy ra ngoài.

-------------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến ---------------------------------------

Ban đêm, giờ tý, Tiểu Yêu kéo thân thể gần rã rời trở về, chữ 'Băng' trên trán đã mất đi, mà hôm nay Tiểu Yêu còn là cả người bẩn thỉu, xem ra thật sự không có lười biếng.

Lúc này, đại sảnh trong khách sạn bình dân ban đầu vốn không có một bóng người lại có hai người đang ngồi. Một thiếu nữ thân mặc bạch y, người mang một thanh hắc sắc đại kiếm nhìn qua rất cồng kềnh, bên ngoài thoạt nhìn không quá hai mươi. Khuôn mặt tuyệt sắc, khí chất xuất trần, có điểm giống Thần Quân đại nhân, nhưng nhìn ra được nàng chỉ là một người phàm, nàng ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm Tiểu Yêu; một người khác là nam tử mặc hoàng sắc đạo bào, khuôn mặt thanh tú, người mang một thanh trường kiếm bị vải bao phủ, hắn cũng nhìn chằm chằm Tiểu Yêu vừa đi vào cửa khách sạn.

Tiểu Yêu nhìn hai người. . . Trong lòng bắt đầu nổi lên cảm giác sợ hãi, bởi vì nàng cảm nhận được sát khí từ trên người bạch y thiếu nữ kia truyền tới.

"Là yêu. . ."

Âm thanh như chuông bạc của bạch y thiếu nữ truyền đến. Thanh âm có chút lạnh, còn mang theo vài phần khinh thường, ánh mắt lộ ra sát ý, tay trắng nõn hướng sau lưng tìm hắc sắc đại kiếm. Mà hoàng y nam tử cũng đứng lên, tỉ mỉ đánh giá Tiểu Yêu.

"Ách. . . Hai vị chuyện gì cũng từ từ. . . Chuyện gì cũng từ từ. . ."

Tiểu Yêu lui về sau một bước, nhìn lên trên lầu, mong muốn Thần Quân đại nhân hỗ trợ. Nhưng nàng đột nhiên nhớ tới Thần Quân đại nhân thích yên tĩnh, nàng sẽ ở gian phòng đánh lên một tầng kết giới, để tránh khỏi bị quấy rầy, đương nhiên hiện tại Thần Quân đại nhân không nghe được động tĩnh ở lầu dưới!

Hắc sắc đại kiếm ra khỏi vỏ, bay về phía Tiểu Yêu. Tiểu Yêu trong tay xuất ra Đằng xà kiếm, vận khởi linh lực mang hắc sắc đại kiếm cản lại. Dù sao mình cũng là kim đan trung kỳ, phàm nhân tu sĩ muốn thắng được bản thân, trái lại cũng có vài phần độ khó. Trong khi Tiểu Yêu đang đắc chí, nàng đã quên bản thân hiện thời gân bì lực kiệt, mà đối phương còn là hai người, hơn nữa còn là không rõ tu vi. . .

Bạch y nữ tử kia dường như phi thường căm ghét yêu tộc, tế khởi hắc sắc đại kiếm chính là sát chiêu. Tiểu Yêu bị dọa sợ đến mức liên tiếp lui về phía sau, thật là kiếm phong ác liệt, vận khởi đưa ra đằng xà kiếm ngăn cản, mang thiếu nữ ép lui lại mấy bước. Thiếu nữ đang muốn tiếp tục tiến về phía trước thì thấy nàng thống khổ che ngực, miệng phun một ngụm máu tươi.

"Đại sư tỷ!"

Nam tử kia lập tức tiến lên đỡ lấy bạch y thiếu nữ, thiếu nữ kia sắc mặt tái nhợt, giống như trước khi đến đây bị thương không nhẹ. Chất lỏng màu đỏ từ khóe miệng chảy xuống, nhưng đôi con ngươi xinh đẹp vẫn như trước gắt gao nhìn thẳng Tiểu Yêu.

Lúc này, Đại hồ ly đã mở khe cửa nhìn tình hình lầu dưới, thỉnh thoảng nhìn Thần Quân đại nhân gian phòng. Đại hồ ly trong lòng liền cười trộm, xem Tiểu Thư Thư có thể nhịn bao lâu, mà Nghê Thường sau lưng Đại hồ ly có ý muốn xuống lầu giúp một tay cũng bị Đại hồ ly ngăn cản, ân. . . Không đếm xỉa đến Tiểu Thanh hiện tại bị biến thành băng cầu đi. . .

Nam tử kia niệm khởi chú ngữ, Tiểu Yêu chỉ cảm thấy một trận mắt hoa truyền đến, dùng đằng xà kiếm cắm trên mặt đất, mạnh mẽ chống thân thể lảo đảo muốn ngã. Trong lúc đang mông lung, chỉ thấy bạch y thiếu nữ kia lau đi máu nơi khóe miệng, nâng lên thanh hắc sắc đại kiếm đi tới. . .

Ham muốn chửi mắng thô tục của Tiểu Yêu đều có, chẳng qua là luyện kiếm xong quay về một khách sạn bình dân, liền gặp hai phàm nhân tu sĩ, cư nhiên không nói câu nào liền đao kiếm hướng về phía nàng! Nàng năm nay là năm hạn xui xẻo sao?

Một trận cực hàn gió lạnh truyền đến, chỉ thấy xung quanh Tiểu Yêu kết lên tường băng, một thanh âm lạnh vô cùng truyền đến.

"Còn nhỏ tuổi, sát ý lại nặng như vậy. . ."

Bạch y nữ tử nhìn thiếu nữ đứng trên lầu, một thân váy áo tím nhạt, khuôn mặt tuyệt sắc, giữa trán một điểm chu sa màu đỏ, đôi mắt đẹp kia có thêm tức giận khó có thể xóa. Có thể làm cho bạch y thiếu nữ để ý nhất chính là trận cực hàn gió lạnh kia, quá quen thuộc! Nằm mơ cũng nghĩ đến loại này lãnh đến xương ! Ác mộng của nàng! Nàng tuyệt sẽ không quên! Khi nàng còn bé, trận lãnh đến xương này đã mang tới cho nàng cừu hận và tuyệt vọng!

Ánh mắt của bạch y thiếu nữ kia trở nên lạnh hơn, sát ý càng đậm. . . Môi đỏ mọng phun ra bốn chữ. . .

"Băng long chi tức. . ." (Hơi thở của băng long)

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ân

. . Tác giả quân thứ tư có cuộc thi, dự tính sáng sớm ra ngoài, đến tối mới có thể trở lại ký túc xá, vì vậy phải dừng đổi một ngày, tác giả quân ở đây tạ lỗi ~

Ngày hôm nay cũng là thêm chậm, gặm sách gặm đến quên mất thời gian, xin lỗi xin lỗi. . .

Ân, đại khái sẽ từ từ tiết lộ chuyện cũ về Thần Quân đại nhân, tác giả quân đang suy nghĩ muốn vượt qua nghiệt hỏa thiên hồ rồi trở lại chuyện cũ của Thần Quân đại nhân, hay là trước nói chuyện cũ xong sẽ đánh nghiệt hỏa thiên hồ, thỉnh các vị khán quan cấp điểm ý kiến ~    

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bhtt#edit