CHƯƠNG 33: BUỔI TỐI THẢO LUẬN CẢNH HÔN
Bên trong đoàn phim, khi tất cả mọi người kết thúc công việc.
Chu Thi Hàm sau khi thay đổi trang phục đi đến bên người Sở Tích, Sở Tích nhìn nàng nhẹ giọng nói: "Chuyện của Diệp Thời Tầm ngươi cảm thấy như thế nào?"
"Chỉ xem trên điện thoại máy tính, còn có thể thấy thế nào?" Chu Thi Hàm trêu ghẹo đem đề tài chuyển đi, kết quả không nghĩ tới Sở Tích cũng không chịu từ bỏ.
Sở Tích cùng Chu Thi Hàm sau khi vào thang máy khách sạn, Sở Tích giọng điệu trầm trọng nói: " Nàng có lòng dạ độc ác, Hồng Âu lần này xem như gặp nạn. Công ty của ngươi cũng nằm trong tay nàng, ngươi cảm thấy có thể tín nhiệm nàng bao nhiêu phần?"
"Thập phần." Chu Thi Hàm vô cùng khẩn định trả lời, tiện đà giải thích nói: "Lần này sự việc là do Trần Hồng Âu làm quá mức, khoảng thời gian này Diệp Thời Tầm đem về cho tập đoàn Hồng Âu nhiều hơn gấp nhiều lần mà trước đó tập đoàn Hồng Âu cho nàng, Hồng Âu lần này gặp nạn chỉ trách hắn quá ngu ngốc. Hắn hoàn toàn có thể cùng Diệp Thời Tầm hợp tác, hoặc là thỏa thuận tìm ra một cái biện pháp làm vừa lòng cả hai bên, hắn lại cố tình lựa chọn một cái biện pháp quá kích, không bảo đảm giang sơn thì liền dễ dàng bị hủy diệt. Nhưng hắn quên, hắn không thể đảm bảo trụ được tập đoàn Hồng Âu không có nghĩa là Diệp Thời Tầm không thể."
Sở Tích đối với việc này cũng không thực sự hiểu rõ, nhưng Chu Thi Hàm lại nói có vẻ rất hăng say, cho nên tiếp tục phân tích nói: "Ta dám chắc chắn, sau khi Diệp Thời Tầm dẫn dắt Hồng Âu khẳng định sẽ đi đến một tầng cao mới, một cái độ cao mà không ai có thể làm được."
"Các ngươi đều thật ham tiền a, sống có mệt hay không? Muốn nhiều tiền như vậy làm cái gì?" Sở Tích lắc đầu cười nhẹ, dù sao nàng cũng không thể nào hiểu được khi lúc nào cũng khắc khắc nghĩ đến tiền là một loại cảm giác gì.
Chu Thi Hàm vỗ vỗ đầu vai nàng: "Ngươi vì cái gì luôn nhất định muốn quay được một bộ phim hay? Vì thế không tiếc cùng Diệp Thời Tầm loại người như thế hợp tác?"
Sở Tích trầm mặc làm cho Chu Thi Hàm cười to không ngừng: " Như thế nào? Trả lời không được? Có lẽ ở trong mắt Diệp Thời Tầm, tiền đã không còn là tiền."
"Vậy là cái gì?"
"Đại khái là..... công cụ đi. Ai biết được, đó chính là một người kì lạ." Chu Thi Hàm chính mình lắc đầu không muốn suy nghĩ nhiều, sau đó ở ót của Sở Tích vỗ một chưởng: " Được rồi, đừng nghĩ nhiều. Cùng lắm thì về sau hạn chế tiếp xúc với nàng là được."
Lại qua mấy ngày, Diệp Thời Tầm triệt để thu mua tập đoàn Hồng Âu, nguyên tổng tài Trần Hồng Âu bị đưa đi ăn cơm nhà tù. Trong khoảng thời gian này được thủy quân dẫn đường, dư luận trên mạng dần dần ổn định lại, hơn nữa Diệp Thời Tầm là một khủng đồng nữ cũng được đại chúng biết rõ.
Bất quá có người nhìn thấu bản chất thật sự của sự việc, mơ hồ cảm thấy Diệp Thời Tầm là có tiềm chất cong. Người này chính là Phong Lưu, nàng càng ngày càng nghĩ không minh bạch, Diệp Thời Tầm vì cái gì lúc nào cũng thời thời khắc khắc che chở cho vị tiểu diễn viên kia.
Muốn hỏi lại không dám hỏi, nghẹn khuất ở trong lòng khó chịu, sau đó tạm đóng cửa quán bar, trước tiên gọi điện thoại hỏi một người bạn vị trí cụ thể, mua phiếu đi ra ngoài tìm nàng đi chơi. Coi như là ngày đó sau khi thấy người yêu cũ, lại vì một lần nữa thương tâm khó chịu mà chữa thương.
Từng yêu qua một người, cho dù không còn yêu nhưng tâm vẫn còn thấy đau, kia có thể nói 'Không yêu' chỉ là lừa mình dối người mà thôi.
Lưu bí thư cùng Trương bí thư hai người đi nước ngoài tiến tu, Sở Tích ở đoàn phim hết thảy đều không có xảy ra rối loạn gì.
Ngày cũng từ từ bình ổn lại, sau khi Diệp Thời Tầm đem công ty ổn định lại, liền mang theo Cố Tô An đi đến mấy nhà cô nhi viện cùng viện dưỡng lão, thậm chí ngay cả bệnh viện tâm thần đều tìm mạng lưới quan hệ, mang theo Cố Tô An đi vào nhìn xem.
Rốt cuộc đến ngày ước định cùng Sở Tích, một ngày này nội tâm Diệp Thời Tầm luôn bất an không yên, Cố Tô An lại thần kì trấn định.
"Hoan nghênh ngươi trở về, hiện tại chỉ còn lại phần diễn của nữ chính. Quay hoàn, bộ phim của chúng ta liền xem như hoàn thành." Sở Tích có thể cảm giác được Cố Tô An thay đổi, ít nhất ánh mắt đầu tiên nhìn qua không có khiếp nhược hồn nhiên như lúc mới gặp, giờ thành toàn thân khí chất như đã khắc sâu vào trong người nàng, Sở Tích ngược lại tò mò Diệp Thời Tầm đã dùng biện pháp gì để làm cho Cố Tô An thay đổi như vậy.
Trái lại Diệp Thời Tầm, cả người dị thường khẩn trương, sợ lần này Cố Tô An như trước đó diễn không được. Thẳng đến khi quay phim, nhìn thấy Vu Phong cùng Cố Tô An ôm cùng một chỗ, Diệp Thời Tầm triệt để lấy lại tinh thần, nhợt nhạt nói thầm tỏ vẻ bất mãn của mình.
Mà câu kế tiếp của Sở Tích, làm Diệp Thời Tầm ngây người tại chỗ.
"Tốt! Này qua, chúng ta đem cảnh hôn quay tiếp."
Diệp Thời Tầm nghe vậy từ trên ghế nhảy lên: "Cái gì? Cảnh hôn?"
"Đúng vậy cảnh hôn. Chính là lần nam chính uống rượu, cường hôn Giang Doãn. Giang Doãn lúc này cùng nam chính tình ý hảo hợp, cho nên cũng không có đẩy ra, ngược lại ở trong mưa thâm tình nồng nhiệt hôn."
Diệp Thời Tầm lấy qua kịch bản, nhìn xem đúng thật là có một đoạn như vậy.
"Không phải nói cảnh hôn đều lược bỏ sao?" Diệp Thời Tầm không tiếp nhận được, vợ mình như thế nào có thể để cho người khác hôn?
Sở Tích trắng mắt liếc cô một cái: "Dựa theo yêu cầu của ngươi, chúng ta đã đem cảnh giường chiếu lược bỏ. Cảnh hôn này mặc kệ như thế nào đều không thể lược bỏ, đoạn này ngược khóc biết bao nhiêu người a, toàn bộ điểm quan trọng nhất của bộ phim đều ở trong cảnh này, cho nên nhất định phải quay ra. Hơn nữa muốn quay phải quay cho hoàn hảo nhất."
Sở Tích đơn giản cùng Diệp Thời Tầm giải thích một chút, tiện đà lại phát hiện không có cái gì tất yếu để giải thích, vì thế phất tay nói: "Được rồi, các tổ chuẩn...."
"Chờ một chút! Khoan đã!" Diệp Thời Tầm cầm kịch bản đi đến bên người Sở Tích: "Hôn thật sao?"
"Vì để thể hiện ra cảm giác đây là một nụ hôn nồng nhiệt, đoạn này dùng hôn thật." Sở Tích không kiên nhẫn lại giải thích một lần nữa: "Được rồi! Chuẩn bị chuẩn bị! Chúng ta mở...."
"Đợi lát nữa! Dừng dừng dừng!!!" Diệp Thời Tầm lại một lần nữa xông ra ngoài, ngăn lại Sở Tích cũng hỏi: "Không thể mượn góc quay sao? Vì cái gì nhất định phải hôn thật?"
Sở Tích khó thở, một ngụm khí quyết suýt chút nữa đã nghẹn chết nàng.
Ở một bên xem kịch vui từ nảy giờ Chu Thi Hàm rốt cuộc đứng ra, đối hai người làm hòa nói: "Kỳ thật đoạn này cũng không nhất định phải hôn thật, chỉ cần diễn viên diễn tốt là được, nhờ góc quay cũng không thành vấn đề."
"Nghe thấy không? Đoạn này có thể nhờ góc quay và kĩ xảo." Diệp Thời Tầm đắc ý nhìn Sở Tích, Sở Tích nhịn xuống lửa giận muốn đuổi người nhìn qua Cố Tô An, lại nhìn Vu Phong: "Đi, cảnh này quay mượn góc máy."
Sau khi quay lại tới lần thứ mười chín, Sở Tích ném xuống kịch bản trong tay vọt tới bên người Vu Phong: "Ngươi làm sao vậy? Một cảnh hôn ngươi diễn cũng không ra được sao?"
"Đạo diễn, cảnh này hôn thật không được sao? Diễn hôn nhìn rất giả, ta tìm không thấy cảm giác." Vu Phong cũng rất ủy khuất, lúc trước quay phim đều là hôn thật, như thế nào lần này lại quay mượn góc máy.
Sở Tích xạm mặt lại: "..."
Diệp Thời Tầm nghe thấy câu đó, lập tức đi tới, bộ dạng ôn nhu như trước kia, trên mặt hiện lên nhợt nhạt ý cười, đứng ở trước mặt Vu Phong: "Một cảnh hôn cũng không thể diễn được? Xem ra Vu tiên sinh khả năng diễn xuất cũng không giỏi như ta tưởng tượng."
Người đại diện Vu Phong nghe được Diệp Thời Tầm nói mồ hôi lạnh chảy liên tục, lập tức bước đến giữ chặt cánh tay Vu Phong, đối với Diệp Thời Tầm mang theo xin lỗi cười cười: " Diệp tổng đã hiểu lầm, chỉ là hai ngày nay Vu Phong có chút cảm mạo, cho nên trạng thái có chút không tốt."
"Bị cảm?" Diệp Thời Tầm khẩn trương nhìn lại Vu Phong, lại nhìn Cố Tô An. Sẽ không truyền cảm mạo cho Cố Tô An chứ, nghĩ đến đó Diệp Thời Tầm đối với Sở Tích cười nói: "Nếu thân thể nam chính không khỏe, kia không bằng để cho hắn nghỉ ngơi một ngày cho khỏe. Hôm nay liền dừng ở đây đi."
"Nhưng là..." Sở Tích còn muốn nói gì đó, Chu Thi Hàm ở một bên chọc chọc cánh tay nàng: "Thời gian không còn sớm, cũng đến lúc kết thúc công việc."
Sở Tích cảm giác chính mình là một đạo diễn nhưng sắp bị nghẹn chết, diễn viên nàng quản không được, phần diễn nàng quản không được, hiện tại ngay cả quay như thế nào nàng cũng không quản được. Nếu không phải cần quay gấp bộ phim này, nàng đã sớm mặc kệ.
Sau khi ngừng quay, Diệp Thời Tầm ở một bên chờ Cố Tô An. Chu Thi Hàm đi đến bên người cô, đem Diệp Thời Tầm nhìn từ trên xuống dưới nói: "Ngươi hôm nay rất không bình thường, theo như ta biết, bình thường ngươi hoàn toàn sẽ không quản những việc như thế này."
"Mỗi người đều có cuộc sống của riêng họ, ta vẫn đều thực bình thường, cho nên trăm ngàn lần đừng lấy tư duy của người bình thường đến nói ta." Diệp Thời Tầm cười cười, đối với Chu Thi Hàm cô thật tâm xem nàng là bằng hữu, giống như với Phong Lưu.
Chu Thi Hàm lơ đãng hỏi: "Thời gian trước những tin tức trên mạng, đối với ngươi không có ảnh hưởng gì chứ?"
"Đối với ta ảnh hưởng ngược lại là không lớn, dù sao tất cả đều được giải thích không phải sao? Ta là người có chứng sợ đồng tính, điểm này đã không thể nghi ngờ." Diệp Thời Tầm không chút kiêng kị nào nói.
"Vậy ngươi đối với đồng tính luyến ái thật sự giống như trên mạng nói phản cảm như vậy sao? Ghê tởm đến ói? Cả ngươi run rẩy đưa vào bệnh viện mới hồi phục?" Chu Thi Hàm mơ hồ cảm giác Diệp Thời Tầm có tiềm chất cong, hơn nữa nhìn đến Diệp Thời Tầm đối với Cố Tô An làm nhiều chuyện như vậy, nàng đã có thể đoán được chút ít, cho nên trên mạng nói nàng cũng không tin.
Diệp Thời Tầm nhợt nhạt cười cười: "Đúng vậy! Ta thật là có chứng sợ hãi, chẳng lẽ tin tức trên mạng ngươi không tin sao?"
Chu Thi Hàm nghĩ rằng Diệp Thời Tầm có thể sẽ không nhận, không nghĩ tới cô sẽ thừa nhận. Đối với Diệp Thời Tầm giảo hoạt Chu Thi Hàm cũng không nói gì thêm, có lẽ đợi đến ngày cô muốn nói ra, tự nhiên sẽ nói.
Chờ Chu Thi Hàm cùng Diệp Thời Tầm nói đến đề tài khác, Cố Tô An cũng từ phòng trang điểm đi ra. Diệp Thời Tầm lập tức bỏ qua Chu Thi Hàm hướng đến Cố Tô An đi.
"An An." Diệp Thời Tầm sẽ không ở đoàn phim đợi lâu, dù sao trên tay mình có mấy cái công ty còn cần nàng kinh doanh, huống chi Cố Tô An hiện tại đã cùng với những người ở đoàn phim đều ở khách sạn gần đây, Diệp Thời Tầm dù muốn cùng nàng cũng sẽ không thể ở lại lâu.
"Ta đưa ngươi đi khách sạn." Diệp Thời Tầm ân cần đi đến bên cạnh người Cố Tô An, Cố Tô An ép xuống nội tâm vui sướng, hướng cô cười nhẹ gật đầu: "Được."
Vu Phong đằng sau cũng đổi trang phục đi ra, khi một khắc kia hắn nhìn thấy Cố Tô An, lập tức tăng nhanh cước bộ muốn đuổi theo Cố Tô An. Mà người đại diện hắn một tay giữ chặt hắn lại: "Ngươi đi làm gì?"
"Ta cùng Tô An bàn bạc một ít nội dung kịch bản, ta cảm thấy kịch bản có chút chỗ không hợp lý." Vu Phong nhăn mày tràn đầy nghi hoặc nói.
Người đại diện sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh: "Tiểu tổ tông, ngươi không thể không có mắt nhìn? Ngươi có thể xem rõ thế cục được hay không? Muốn thảo luận kịch bản chờ ngày mai Diệp tổng đi rồi lại nói, còn nữa kịch bản có điểm gì thì đạo diễn sẽ tự cân nhắc, người nên nghĩ cách ngày mai diễn cảnh hôn như thế nào đi."
Người đại diện ở trong vòng lẩn quẩn lăn lộn lâu năm, bản lĩnh tất nhiên sẽ có, quan sát sắc mặt cùng ngôn ngữ đã luyện thành một thân bản lĩnh, trước mắt Diệp Thời Tầm đối tốt với Cố Tô An, mặc kệ hai người trong đó là mối quan hệ gì, tóm lại Cố Tô An kia là không thể trêu vào.
Người trong giới giải trí cùng thương nhân ít nhiều đều trộn lẫn một chỗ, thậm chí nói các ngành các nghề đều cùng thương trường, thương nhân có liên quan đến nhau, bởi vì không có bất kì kẻ nào có thể triệt để không thích cùng tiền giao tiếp.
Thông qua việc Diệp Thời Tầm đối với tập đoàn Hồng Âu, người trong giới đều biết nàng là ngoan nhân vật, đừng nói niệm tình cũ, cắn ngược ngươi một ngụm đều có thể làm tới cẩn thận. Kẻ có tiền cũng không dám chọn nàng là đối tượng để trêu trọc, thì cớ gì một tiểu minh tinh có thể đi chống lại.
Cố Tô An mơ hồ cũng có thể biết được thái độ mọi người trong đoàn phim hôm nay đối với Diệp Thời Tầm, thậm chí còn nghe được thợ trang điểm trong lúc đó nhỏ giọng thảo luận Diệp Thời Tầm là gian thương qua sông đoạn cầu, độc xà cắn ngược lại nông phu. Nhưng là cùng Diệp Thời Tầm ở chung, Cố Tô An cũng không có cảm giác được biến hóa của cô, trước sau như một ôn nhu săn sóc, thậm chí là từ khi tâm tình mình thay đổi, nàng cảm giác Diệp Thời Tầm là người tốt nhất thế giới này.
"An An, một hồi ngươi tự đi vào. Công ty còn có chút việc, ta không thể ở lại lâu. Ngươi có cần cái gì thì gọi điện thoại cho ta, lúc nào cũng được." Diệp Thời Tầm không nỡ cùng nàng nói lời từ biệt từng chút từng chút dặn dò một ít việc nhỏ như sinh hoạt, đợi đến hai người nói xong, đã qua nữa giờ. Đối với chuyện này Cố Tô An cũng không thấy dài dòng, ngược lại là mừng thầm.
Ngay sau khi Diệp Thời Tầm chuẩn bị rời đi, Vu Phong chậm chạp đuổi tới nhìn thấy Cố Tô An đứng ở chỗ này, nhất thời quên mất lời người đại diện nói, đi đến bên người Cố Tô An nói: "Tô An, ngươi như thế nào còn ở nơi này? Đúng rồi, buổi tối chúng ta cùng nhau thảo luận cảnh hôn ngày mai đi."
Đang muốn lên xe Diệp Thời Tầm không bình tĩnh, nhìn Vu Phong suýt chút nữa cắn một ngụm bạc nha. Buổi tối thảo luận cảnh hôn?
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thời Tầm: Buổi tối thảo luận cảnh hôn nga, quả thực thật là vui, ha ha.....
Cố Tô An:....Ngươi nghĩ vớ vẩn cái gì?
Diệp Thời Tầm: Hừ hừ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top