CHƯƠNG 30: DIỆP TỔNG CHƠI XẤU
Buổi chiều Cố Tô An cùng Diệp Thời Tầm đi công trường, lúc đi khảo sát Diệp Thời Tầm đơn giản cùng nàng giải thích một ít thủ đoạn thương trường. Cố Tô An cũng không thể hiểu hết được, nhưng cũng không có việc gì, dù sao nàng không dựa vào việc này để kiếm cơm.
Dọc theo đường đi Diệp Thời Tầm lúc nào cũng luôn nhắc nhở Cố Tô An chú ý biểu tình của những người đó, đợi đến khi đi giám sát công trường xong, Diệp Thời Tầm đưa Cố Tô An về nhà, mà chính cô thì trở lại công ty.
Trương bí thư giờ này đã tan ca về nhà, chỉ còn Lưu bí thư phải ở lại tăng ca để sửa lại văn kiện hồ sơ.
"Lưu bí thư, ta muốn hỏi ngươi một sự việc." Diệp Thời Tầm thời đi tới, gõ bàn làm việc của Lưu bí thư.
Lưu bí thư ngẩng đầu, đôi mắt nhìn Diệp Thời Tầm: "Diệp tổng mời nói."
"Ngươi là một người thông minh, ngươi cũng có người cần bảo hộ. Trong công ty gần đây có chút bàn tán, nói ta ăn cây táo, rào cây sung là sói mắt trắng, ý đồ đem công ty thu vào trong tay mình, không để ý tình nghĩa, đối với tổng tài lấy oán trả ơn, ngươi nói chuyện này nên xử lý như thế nào?" Diệp Thời Tầm ở chỗ trống ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi Lưu bí thư trả lời.
Lưu bí thư chớp mắt, há miệng tựa hồ muốn nói lại không thể phát ra tiếng.
Diệp Thời Tầm có hứng thú nhìn nàng: "Ta nghĩ trong công ty không chỉ có một mình Vu Na? Vu Na dùng thủ đoạn của nàng quấy nhiễu làm công ty không yên, ngươi lại dùng thực lực của mình ngồi đến vị trí như bây giờ."
"Diệp tổng ta....." Lưu bí thư đang muốn nói chuyện, kết quả Diệp Thời Tầm khoát tay ngăn lại nàng: "Ngươi là một người thông minh, tổng tài cho ngươi chỗ tốt gì ta đại khái có thể nghĩ đến. Đệ đệ Trương bí thư nợ người ta tiền đánh bạc, số tiền đó ta đã an bài giải quyết thay nàng. Sự việc sau này nên làm như thế nào, hy vọng ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận, dù sao người Trương cảm kích hiện tại là ta, không phải là tổng tài."
Diệp Thời Tầm khuôn mặt lần nữa treo lên nụ cười tự tin, hết thảy đều nằm trong tay cô, công ty này chỉ là bước đầu tiên, con đường tương lai còn rất dài.
"Diệp tổng, ngươi biết được lúc nào?" Sau khi hiểu rõ mọi thứ, Lưu bí thư nói chuyện giọng điệu cũng thay đổi.
Diệp Thời Tầm giảo hoạt cười cười: "Đời trước đã biết, còn có cái gì nghi hoặc sao?"
Lưu bí thư lắc đầu, Diệp Thời Tầm gõ gõ bàn làm việc Trương Hân: "Suy nghĩ cho kĩ, nói như thế nào ta hiện tại cũng là ân nhân của nàng. Ngươi lựa chọn đối nghịch với ta, cô nương đơn thuần này sợ là một đời cũng sẽ không tha thứ cho ngươi. Đến thời điểm đó đúng là một hồi ngược luyến a, phải làm sao đây?"
Diệp Thời Tầm nói mấy câu khẳng định nội tâm Lưu bí thư, Lưu bí thư trên người đổ mồ hôi lạnh liên tục, nhìn Diệp Thời Tầm lòng tràn đầy sợ hãi, tựa hồ nàng chỉ cần vô ý một chút người trước mắt sẽ đem nàng nhập vào địa ngục. Nàng không sợ đi địa ngục, nàng chỉ sợ cô nương ngốc đơn thuần kia sẽ chán ghét nàng.
"Diệp tổng, hiện tại là lúc tan ca rồi, ta đi về trước." Lưu bí thư cuống quít cầm lên túi xách mình rời đi.
Diệp Thời Tầm đơn giản cười ra tiếng: "Người vì tư lợi không đáng sợ, đáng sợ là vì một người không đáng đi lên kế hoạch một đám người. Chúng ta đều là đồng loại, ngược điểm của ngươi ta biết."
Toàn bộ công ty yên tĩnh đến đáng sợ, Diệp Thời Tầm kiếp trước ra vào hắc đạo, nếu nói cô lương thiện quả thực là đáng cười.
Đợi đến khi Diệp Thời Tầm về tới nhà, cô nhanh chóng rửa mặt liền đi qua đập cửa nhà hàng xóm.
Cố Tô An mở cửa nhìn thấy Diệp Thời Tầm ở ngoài cửa, nàng một chút cũng không thấy bất ngờ.
"An An, bữa tối đã ăn chưa?" Ở thời điểm Diệp Thời Tầm đối mặt Cố Tô An, âm thanh đều ôn nhu trước sau như một.
Cố Tô An nhẹ gật đầu: "Sau khi về có gọi giao thức ăn tới, vừa rồi mới ăn xong."
"Vậy là tốt rồi." Diệp Thời Tầm đứng ở ngoài cửa nhướn mày trêu ghẹo nói: "Ngươi thường đứng ở ngoài cửa tiếp đón khách sao?"
Nghe vậy sắc mặt Cố Tô An ửng đỏ, lập tức mở rộng cửa: "Xin lỗi, là ta sơ sót. Nhanh vào đi."
"Ừm." Diệp Thời Tầm tiến vào sau đó cười nói: "Đây là lần thứ hai ta đến nhà ngươi."
Nói tới đây, Cố Tô An liền nhớ tới thời điểm lần đầu tiên Diệp Thời Tầm đến đây, sự việc phát sinh ngày đó lại hiện lên trong đầu. Ánh mắt không tự giác dời về phía trên môi Diệp Thời Tầm, trong lòng xẹt qua một tia cảm giác khác thường, Cố Tô An đỏ mặt quay chỗ khác: "Đúng vậy, là lần thứ hai đến đây. Về sau ngươi có thể cứ đến đầy ngồi thường xuyên."
"Được a, ta về sau khẳng định sẽ thường xuyên đến quấy rầy ngươi." Diệp Thời Tầm đảo khách thành chủ ngồi ở trên ghế sô pha, rót cho chính mình một ly nước một hơi uống sạch.
Cố Tô An ở một người, bình thường cũng không có thân thích bằng hữu tới chơi, cho nên trong nhà chỉ có một cái ly. Trước mắt đã bị Diệp Thời Tầm sử dụng.
Diệp Thời Tầm nhìn vết soi trên miệng ly, khóe miệng hơi hơi cong lên ra vẻ kinh ngạc nói: "Này..."
"Xin lỗi, trong nhà không có dư ly." Cố Tô An có chút tự trách mình thế nhưng nàng cũng không có bài xích Diệp Thời Tầm dùng ly của mình.
Diệp Thời Tầm đem cái ly để xuống, một bộ dáng muốn ăn đòn nói: "Chúng ta cái này có được tính là hôn môi gián tiếp?"
"Này không phải...." Cố Tô An chưa nói xong, Diệp Thời Tầm lập tức cắt ngang nàng nói: "Hôn gián tiếp cũng coi như hôn, An An ngươi muốn chịu trách nhiệm với ta như thế nào?" Diệp Thời Tầm không phải diễn viên, nhưng giờ phút này bộ dáng cùng biểu tình ủy khuất trên mặt kia làm Cố Tô An đau lòng không thôi. Giống như mình thật sự đã làm một việc tội ác tày trời.
"Ta biết rồi, bộ dáng này của An An xem ra là không muốn chịu trách nhiệm đúng không? Nụ hôn đầu tiên của ta đã bị mất, người kia còn không chịu trách nhiệm, thật đáng thương." Diệp Thời Tầm nữa nằm ở sô pha, miệng nói ra mười phần ủy khuất, thì thầm ai oán.
"Như thế nào có thể như vậy?" Diệp Thời Tầm ngồi thẳng người, cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc nghĩ ra cái gì đó, giảo hoạt cười cười đứng lên hướng Cố Tô An đi đến: "Uhm, ta nhớ ra rồi. Cái này không phải lần đầu. Nụ hôn đầu của ta giống như ở thời điểm ta uống say đã bị ngươi lấy đi rồi."
"Ngươi, ngươi nói bậy. Ngày đó rõ ràng là ngươi nhích lại, ta...." Cố Tô An thật là ủy khuất, nhưng khi nhìn đến Diệp Thời Tầm so với nàng càng ủy khuất hơn, đột nhiên cảm giác chính mình giống như là một ác bá khi nhục thiếu nữ vô tội.
Diệp Thời Tầm chậm rãi tới gần nàng, khi hai người gần như dính thành một khối, Diệp Thời Tầm đột nhiên vươn tay kéo ôm Cố Tô An vào trong lòng. Khóe miệng hơi gợi lên một nụ cười độ cong hoàn hảo: "An An hiện tại hẳn là nên chịu trách nhiệm đúng không? Ta là đã nhớ ra rồi, ngày đó đúng là An An lấy đi nụ hôn đầu của ta. Đối với ngươi tựa hồ còn chưa biết cảm giác hôn, An An hẳn là nên bổ cấp cho ta một lần nữa được chứ?"
Cố Tô An cảm giác được khi thân thể thân mật, nghe Diệp Thời Tầm nói ra những lời mập mờ này, không khỏi cảm thấy thân thể khô nóng, trong lòng lại như có tia chờ mong thứ gì đó, mong chờ Diệp Thời Tầm đem những yêu cầu vô lễ kia thực hiện.
Diệp Thời Tầm xác thực muốn lấy được một cái hôn, cô có thể cảm nhận được là Cố Tô An đã muốn yêu cô, hiện tại còn nóng mà phát thế tiến công, chờ khi nhiệt độ của Cố Tô An giảm xuống sẽ lại lâm vào lưỡng lự không có hướng ra.
Mà ở ngay thời điểm Diệp Thời Tầm hướng gần sát Cố Tô An, bị iếng chuông điện thoại reo lên đánh vỡ.
Diệp Thời Tầm vì không muốn bỏ lỡ sự việc quan trọng của người gọi điện tới, cầm điện thoại lên xem, thấy người gọi tới là tên Phong Lưu kia.
Cố Tô An cũng bị tiếng chuông điện thoại làm bừng tỉnh, lấy lại tinh thần lập tức đẩy Diệp Thời Tầm ra, bản thân cũng lui về sau vài bước.
Diệp Thời Tầm ảo não vì chính mình không tắt máy trước đó, có chút không vui nghe điện thoại, âm thanh gấp gáp của Phong Lưu truyền đến.
Diệp Thời Tầm mày nhíu càng ngày càng chặt, ngữ khí không tốt nói: "Muốn đi ngay bây giờ? Này đã là buổi tối....được được được.... Ta đi! Gửi địa chỉ cho ta, lập tức đến! Ai qua sông rút ván? Ta lập tức tới, ta tắt máy đây."
Diệp Thời Tầm nhìn Cố Tô An có chút không cam lòng, nhưng cũng nói ra: "Bằng hữu tìm ta có việc, ta đi trước. Phúc lợi của ta giờ để đó, lần sau ta tới lấy!"
Diệp Thời Tầm khó có khi nhìn thấy Cố Tô An xấu hổ, trong lòng càng muốn không tha. Nhưng bất đắc dĩ di động lại vang lên tiếng tin nhắn, Phong Lưu đã đem địa chỉ gửi đến.
Lúc trước đáp ứng Phong Lưu giả bộ làm bạn gái của nàng, cùng nàng đi tham gia họp lớp gặp bạn gái cũ, không nghĩ tới thời gian hẹn là hôm nay.
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thời Tầm: Phong Lưu! Có phải là vì chuyện này làm hại ta bị vợ hiểu lầm, ta nguyền rủa ngươi cả đời làm cẩu độc thân.
Phong Lưu: Sợ tới mức ta nhanh chóng tìm ngườiviết bản tường trình, Tiểu Tầm nhi a.... Ngươi đổi cái nguyền rủa khác đi, cái đóquá độc ác!
Đôi lời của editor: Hello mọi người, xin lỗi tới giờ mới lên chương mới..... do gần đây mình đi suốt không có thời gian lên chương...... dù qua trung thu rồi, nhưng vẫn chúc mọi người trung thu vui vẻ..... sẵn tiện tự chúc sinh nhật cho bản thân luôn..... chúc NAN luôn luôn mỉm cười và thành công..... HAPPY BIRTHDAY NAN.
(Ảnh sưu tầm)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top