CHƯƠNG 26: MƯỢN PHÒNG TẮM

"Ngươi hãy nghe ta nói, ý của ta là ngươi tạm thời dừng lại. Chờ đến lúc diễn xuất của ngươi tăng lên, lại trở về diễn tiếp." Diệp Thời Tầm nhanh chóng giải thích, sợ Cố Tô An hiểu lầm.

Cố Tô An sửng sốt, Diệp Thời Tầm nhanh chóng bổ sung nói: "Ngươi hiện tại đối với cảm xúc nhân vật chưa nắm được nên không thể diễn, cho nên ta cùng đạo diễn thương lượng cho ngươi thời gian nữa tháng để thay đổi tâm cảnh, đi tìm cảm giác cho mình."

"Thật sự?" Cố Tô An nữa tin nữa ngờ nhìn Diệp Thời Tầm, Diệp Thời Tầm nghiêm trang gật đầu: "Đương nhiên là thật. Bộ phim này là công ty chúng ta đầu tư, ta đương nhiên hy vọng nó mang lại lợi ích lớn nhất. Thân là nữ chính ngươi tất nhiên cũng sẽ có trong phạm vi suy xét của ta."

Cố Tô An không rõ gật gật đầu, mỗi lần có Diệp Thời Tầm ở bên cạnh thì chỉ số thông minh của nàng liền thẳng tấp giảm xuống, bởi vì đã gần như quen thuộc người này thay nàng an bài tốt hết thảy. Bất tri bất giác đã muốn trở thành thói quen.

Diệp Thời Tầm thấy Cố Tô An gật đầu, ý cười trên mặt cô tăng thêm vài phần: "Hôm nay chúng ta đi về nhà trước đi, ngày mai ta mang ngươi đi một chỗ, nữa tháng sau rồi trở lại đoàn phim."

"Được, trước về nhà." Sau khi Cố Tô An đồng ý, hai ngươi cũng không tiếp tục ở chung, lập tức rời đoàn phim trở về nhà.

Sau khi về nhà, Diệp Thời Tầm nhanh chóng tắm rửa nằm ở sô pha xem kênh tài chính kinh tế. Trên màn hình TV đang phát một đoạn tin tức liên quan đến Tô Vận, Diệp Thời Tầm bĩu môi hừ lạnh: "Mặt người dạ thú."

"Cọc, cọc, cọc."

Cô vừa mới tắm xong đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, Diệp Thời Tầm từ trên sô pha nhảy lên, ra mở cửa liền nhìn thấy Cố Tô An đứng ở cửa.

"An An? Sao ngươi lại tới đây, nhanh đi vào đi." Diệp Thời Tầm lập tức nghiêng người mở toàn bộ cửa ra cho Cố Tô An đi vào.

Cố Tô An đứng ở cửa sắc mặt hơi chần chờ mím môi không nói lời nào, bộ dáng như thế lại làm cho Diệp Thời Tầm lo lắng.

"Làm sao vậy? Là xảy ra chuyện gì sao?"

"Ta có thể mượn phòng tắm không?" Cố Tô An sắc mặt đỏ ửng nói, Diệp Thời Tầm trì độn một hồi mới liên tục gật đầu: "Có thể, đương nhiên là có thể."

Cố Tô An nghe vật như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, nghiêng người đi vào nhà Diệp Thời Tầm, vừa lúc nhìn trên TV đang phát kênh tin tức tài chính kinh tế, Cố Tô An không khỏi dừng lại bước chân, nhìn Diệp Thời Tầm hỏi: "Nàng rất lợi hại sao?"

"Ừm, đúng vậy. Nàng khi còn trẻ đã thành danh, tại thương giới dùng danh tiếng của mình sáng lập một cái thương nghiệp đế quốc to lớn, hơn nữa thế lực sau lưng nàng càng kinh người, tại toàn bộ S thị có thể được xem là một mình nàng độc chiếm. Không chỉ như thế nàng còn có một năng lực kiếm tiền độc đáo, giỏi về dùng người, can đảm cẩn trọng, là thiên tài thương nghiệp hiếm có. Trong giới thương nghiệp xưng nàng là mỹ nữ tài thần." Diệp Thời Tầm không chút nào che dấu điểm tốt của Tô Vận, bởi vì ở thương trường thì dùng cách nói chuyện của thương trường, cô hiểu được như thế nào là khách quan đánh giá đối thủ của mìnhcũng có thể đôi bên cùng có lợi.

Nhưng là Diệp Thời Tầm nhìn ánh mắt Cố Tô An hơi biến hóa, đột nhiên thay đổi ngữ điệu nói: "Bất quá nha, là người thì không thể không có khuyết điểm. Nàng tuy rằng trong kinh doanh kiếm tiền rất lợi hại, nhưng là bên trong đó cũng không phải là một người vĩ đại gì. Nàng là nam nữ không kỵ, lại thích đùa giỡn tình cảm người khác, thậm chí một ít tình nhân trong mắt nàng bất quá chỉ giống như đồ chơi mà thôi! Cũng như sinh mệnh của người khác trong mắt nàng không đáng một đồng, nàng khát máu điên cuồng mất đi nhân tính, nàng là ác ma!"

Diệp Thời Tầm vốn định nói một ít sự tình không tốt có liên quan tới Tô Vận, để cho Cố Tô An có cảnh giác, nhưng khi nói đến áp lực dưới đáy lòng cùng hận ý liền tràn đi ra. Kiếp trước bằng hữu tốt bên cạnh cô, cấp dưới không một ai không bị Tô Vận chèn ép trả thù.

Cố Tô An nhìn Diệp Thời Tầm, không hiểu vì cái gì lại có hận ý lớn như vậy. Nếu nói là thương trường vì lợi ích mà có xung đột cũng không đến mức có biểu tình như thế, giống như Tô Vận cùng cô có mối thù giết cha đoạt thê.

Cố Tô An im lặng nhìn chăm chú vào Diệp Thời Tầm, chỉ thấy hai mắt cô đỏ tươi cả người đều biến thành khát máu, giờ phút này nếu là Tô Vận đứng trước mặt cô, sợ là có thể bổ nhào tới hung hăng bóp chết Tô Vận. Toàn bộ phòng khách chìm vào yên tĩnh, thẳng đến khi trong T V phát đến tiếng Tô Vận nói chuyện: "Trước mắt đối thủ mà ta thấy kính trọng? Đương nghiệp là vị dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng Diệp Tổng, ta đã có vinh hạnh được gặp qua nàng, không thể không nói là một mỹ nhân rất có khí chất, mà thủ đoạn trong kinh doanh của nàng càng là giống với con người của nàng."

Diệp Thời Tầm tay gắt gao sít chặt, xương khớp mười ngón tay phát ra tiếng vang thanh thúy, Cố Tô An nghe vào càm thấy quá chói tai.

Cố Tô An nhẹ nhàng gọi: "A Tầm?" Chẳng lẽ A Tầm trong lúc đó cũng bị Tô Vận.... Cố Tô An không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ, lắc lắc đầu để cho chính mình bảo trì trấn định.

Diệp Thời Tầm quay đầu nhìn Cố Tô An, nhất thời để xuống toàn bộ hận ý, đi đến trước mặt Cố Tô An đem nàng kéo ôm vào lòng, má dán tại cổ Cố Tô An nhẹ nhàng ma xát, hít một hơi thật sâu, nỉ non nói: "Ta sẽ cường đại lên, ta nhất định sẽ làm được, vì muốn ngươi sống sót, có thể sống thật tốt."

"Đừng lo lắng, chúng ta đều sẽ thật tốt." Cố Tô An không rõ phát sinh chuyện gì, nhưng nàng có thể rõ ràng cảm nhận được Diệp Thời Tầm hiện tại trong lòng sinh ra sợ hãi cùng bi thống.

Ôm Cố Tô An được một lát, chờ Diệp Thời Tầm phục hồi tinh thần lại không muốn buông ra, cô nghĩ nếu có thể đem thời gian dừng ở khoảng khắc này thì tốt bao nhiêu. Bất quá tỉnh táo lại cô cũng không còn khổ sở mà thất thố như vừa rồi, đem Cố Tô An buông ra , hơi xin lỗi nói: "Xin lỗi, mới vừa rồi cảm xúc có chút thất thố. Ngươi đi tắm trước đi."

Diệp Thời Tầm khôi phục lại, giống như thường ngày lễ phép đối xử với mọi người, trên mặt vĩnh viễn đều đeo lên mặt nạ tươi cười, ở trước mặt Cố Tô An cũng sẽ luôn duy trì một chút cảm giác không giống nhau.

Đôi mắt Cố Tô An khẽ biến, gật nhẹ đầu hướng phòng tắm đi tới.

Diệp Thời Tầm hồi tưởng cái ôm vừa nảy, trong lòng thầm cười, tự nhiên vậy mà bỏ lỡ ánh mắt thất lạc của Cố Tô An.

Diệp Thời Tầm đem kênh TV đổi, tiếp tục nằm ở trên sô pha miên man suy nghĩ. Mỗi lần nhìn thấy Cố Tô An đều muốn cố ý luôn duy trì khoảng cách, sợ quá mức nhiệt tình sẽ dọa đến nàng, không biết đến khi nào mới có thể ôm nàng cùng nhau ngủ giống như kiếp trước, tuy hai mà một cùng nhau trò chuyện hết mọi thứ trong lòng!

Bên này Diệp Thời Tầm tự suy nghĩ rồi hỗn loạn, trong phòng tắm Cố Tô An cũng không tốt hơn bao nhiêu. Nàng vừa nghĩ tới khi bản thân ở bên cạnh Diệp Thời Tầm, ở thời điểm đối mặt kia chính mình tựa hồ cảm xúc có phần khác thường.

Có chút ảo não lắc đầu, Cố Tô An chưa bao giờ trải qua chuyện tình yêu, cũng không có chân chính thích qua ai, thời còn đi học đối với đội trưởng lớp bên cạnh từng có đoạn thời gian thấy hảo cảm, kết quả đội trưởng đó sau này chuyển trường đi, tâm vừa có chút gợn song kia của Cố Tô An nhất thời khôi phục lại yên tĩnh.

Hiện tại gặp được Diệp Thời Tầm, nàng phát hiện chính mình có loại cảm xúc trước nay chưa từng có. Ở thời điểm không thấy Diệp Thời Tầm sẽ cảm thấy nhớ, chờ thật sự gặp được thì sẽ không nhịn được muốn tới gần, sau khi đến gần thì lại cảm thấy khẩn trương dị thường, cả người đều trở nên thật cẩn thận.

Diệp Thời Tầm nằm ở sô pha nhìn nhìn thời gian, trong lòng mặc niệm: Ba, hai, một!

Lúc này cửa phòng tắm mở ra, Diệp Thời Tầm nhợt nhạt cười cười: "Tắm xong rồi?"

"Ừm." Bởi vì vừa mới tắm nước ấm, da của nàng có vẻ càng thêm hồng hào, hòa cùng nhẹ giọng gật đâu, này hết thảy xem ở trong mắt Diệp Thời Tầm thật là mê người.

Đem ánh mắt nóng bỏng của mình quay về phía TV, Diệp Thời Tầm ngồi trên ghế sô pha cả người đều cảm thấy xao động, kiếp trước cộng thêm kiếp này, cô đã cấm dục rất lâu, người yêu lại đứng trước mặt thế này, mà cô chỉ có thể nhìn TV!

"Khụ khụ, cái kia... Cũng đã rất muộn. Hay là đi nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai ta mang ngươi đi một chỗ, học tập cảm xúc áp lực phức tạp kia của nữ chính." Diệp Thời Tầm nuốt nước miếng, từ sô pha đứng lên, từ đầu đến cuối không dám nhìn Cố Tô An.

Cố Tô An cũng hiểu được giờ phút này Diệp Thời Tầm có chút quái dị, cũng không cần nghĩ ngợi liền hướng Diệp Thời Tầm nói ngủ ngon rồi rời đi.

Chờ sau khi Cố Tô An đi, Diệp Thời Tầm một người ở tại phòng khách đứng ngồi không yên, trong đầu tất cả đều là Cố Tô An, mắt thấy đã gần rạng sáng mà một chút buồn ngủ cũng không có.

Cuối cùng Diệp Thời Tầm nhìn thuốc ngủ trong tay, do dự một lát rồi đem thuốc ngủ ném vào thùng rác.

Diệp Thời Tầm ngồi ở máy tính, tại trang web lật lật tìm kiếm, khi thì nhíu mày, khi thìcười lạnh, cuối cùng phát hiện video mà mình muốn tìm, nhẹ nhàng thở ra.

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Tô An: A Tầm, ngươi xem cái gì?

Diệp Thời Tầm khẩn trương đem máy tính đóng lại: Không, không có gì.

.... Mình xem cái gì đương nhiên sẽ không cho Cố Tô An biết, dù sao cũng rất dễ dàng gợi ra hiểu lầm nha.

Đôi lời editor: Theo bạn thì A Tầm xem cái gì a!!! Đoán xem nào.....

Àh từ giờ lịch lên chương mới sẽ không cố định nhé, nhưng vẫn đảm bảo mỗi tuần đều có. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Ảnh này mình up chưa ta?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top