Chương 23


Chương 23

Không phải hắn tự xưng là lôi hệ dị năng giả sao, ngón tay Hàn Yên khẽ động, một tia chớp màu tím liền bổ về phía Thái Vinh, khiến hắn toàn thân tê dại, té lăn trên đất. Cô gái bên cạnh cũng bị liên lụy, nguyên bản mái tóc dài quyến rũ cũng bị đánh thành mì ăn liền.

Còn đầu sỏ gây nên lại nghênh ngang nắm tay tiểu thư ký của cô mà đi, không ai nhìn thấy tinh ảnh của Hàn Yên các nàng, đám thủ hạ của Thái Vinh lúc này mới đỡ hắn từ dưới đất lên, hắn hận không thể giết chết Hàn Yên, lột da uống máu cô.

Thái Vinh vốn là phú nhị đại + quan nhị đại có chút tiếng ở đế đô, đương nhiên cái này chỉ là vòng tròn đối với xã hội thượng lưu. Ngày đó hắn cùng cô bạn thân đến hội sở tiệc cao cấp, đúng lúc đụng phải Hàn Yên ở đó. Nhất thời kinh vi thiên nhân, để lại cô bạn đi cùng hắn, vào được hội sở cũng đều là giàu có, đương nhiên ngoài người giàu có còn quý nhân được bao dưỡng, Thái Vinh nghĩ Hàn Yên đến hội sở này cũng chỉ là nữ nhân mê tiền.

Đối với loại nữ nhân này, thái độ bọn họ đều là khinh bạc, Thái Vinh tiến lên nắm vai Hàn Yên, còn chưa thốt lời đùa bỡn, liền bị hạ đo ván. Hắn đương nhiên nuốt không được cục tức này, đứng lên muốn tát Hàn Yên, cuối cùng hắn bị đánh gần chết....

Hắn là độc tôn trong nhà, đương nhiên sẽ không nhịn, nổi điên tìm đến cửa kết quả đành phải nhục nhà bò về đem hắn ra trút giận, nên hắn mới biết địa vị Hàn Yên có bao nhiêu lớn, được rồi thức thời là tuấn kiệt, nam tử hán co được giãn được, hắn liền đi xin lỗi.

Nếu như vậy thì không tính, hắn không đúng trước không có gì nói, ai biết đó chỉ là ác mộng mới bắt đầu của hắn.

Nửa năm sau, hắn mang theo cô bạn thân đi leo trường thành, hôm đó khí trời tốt, không có khói mù không có ánh mặt trời cay mắt.

Leo thêm một chút, cô bạn của hắn thực sự bò không nổi, đúng lúc hắn cũng mệt nên hai người dừng lại uống nước nghỉ ngơi. Vừa uống xong một chai nước, mắt liền nhìn thẳng thì thấy một mỹ nữ tuyệt sắc. Hắn nghĩ rằng Hàn Yên rất đẹp, nhưng không ngờ lại còn nhìn thấy một gái còn đẹp như Hàn Yên, quan trọng là nữ nhân này cười ôn nhu với mình, so với Hàn Yên băng sơn kia tốt hơn nhiều, Thái Vinh nhộn nhạo, quỷ thần xui khiến đi theo sau mỹ nữ, đến cả cô bạn đang tức giận cũng không chú ý.

Theo mỹ nữ đến nhà hàng xa hoa gần đó nhất, mỹ nữ thấy hắn thái độ ôn nhu, hắn nghĩ mỹ nữ có ý với hắn, tâm thần liền nhộn nhạo, tiến lên nắm vai mỹ nữ, nào ngờ tiếp một giây liền bị một nữ tử dáng dấp điềm mỹ đánh cho mặt mũi bầm dập, điều này hắn cũng không dễ quên như vậy, về nhà muốn cha mẹ báo thù giúp hắn.

Thế nhưng đến tên mỹ nữ là gì hắn cũng không biết, cho người đi thăm dò cũng không có được tin hữu dụng, Thái Vinh không thể làm gì hơn là đem nỗi nhục này nuốt xuống.

1 năm sau, hắn đính hôn, đối phương là người của lãnh đạo cấp trên phụ thân, hắn sắp cưới dĩ nhiên phải lấy lòng vị hôn thê này, vị hôn thê của hắn cũng là mỹ nữ, không uổng công hắn.

Nhân dịp ngày đó Bắc Kinh không có sương mù, hắn mang theo hôn thê của hắn -- Lý Thanh Thanh đi ăn cơm. Đúng lúc gặp vị mỹ nữ kia cùng Hàn Yên, hắn nhịn một bụng hỏa liền bạo phát, tiến lên cầm lấy ly nước đổ xuống đầu vị mỹ nữ kia. Giây kế tiếp hắn bị Hàn Yên đánh, đối với Hàn Yên không dám trêu, thế nhưng vị hôn thể của hắn không thể chọc, hắn nhìn Lý Thanh Thanh ném ánh mắt cầu cứu.

Vị hôn thê của hắn là người tốt, cũng tiến lên muốn giáo huấn Hàn Yên, nào ngờ lại bị mỹ nữ gọi là Từ Thần Vụ làm vấp té, vì vậy hắn lần nữa bị Hàn Yên đánh một trận, vị hôn thể mất mặt, quay về điều đầu tiên chính là bỏ hắn, tiếp đó phụ thân bị giáng chức, ngươi nói xem hắn có hận các nàng không? bất quá biết bối cảnh hai người hắn cũng không có gan đi làm, không thể làm gì khác đem nỗi đau nén trong bụng.

Hắn cho là đời này không thể báo thù, nào ngờ mạt thế đến hắn thức tỉnh lực công kích mạnh nhất chính là lôi hệ dị năng, phụ thân không có cảm hóa liền biến thành thủ trưởng xác sống, trở thành người quản lý đế đô không to không nhỏ, hắn cũng vì vậy mà sống cuộc đời nhị thế tổ tại căn cứ.

Đi trên đường nhìn thấy Hàn Yên cùng Từ Thần Vụ hắn không dám tin mắt mình, phát hiện đúng là hai người họ hắn liền hùng hổ tiến lên trả thù, hắn muốn lần này không chỉ báo thù mà còn muốn đem các nàng áp dưới thân, nào ngờ lần nữa thất bại tan tác quay về. Không còn mặt mũi, hắn tuyệt đối không tha hai nữ nhân này.

Thái Vinh mắt đầy u ám, hắn đánh không lại Lý Thanh Thanh, nhưng cha Lý Thanh Thanh là một trong bốn đại đầu lớn, bản thân lại là song hệ dị năng giả. Từ sau lần đó Hàn Yên các nàng cũng không gặp lại, tuy bị đánh khiến hắn cảm thấy mất mặt, nhưng hai nữ nhân ghê tởm Hàn Yên và Từ Thần Vụ đó cùng là địch nhân của bạn mình, về nhà chuyện đầu tiên chính là liên lạc với Lý Thanh Thanh.

Bất đầu tính toán chạy qua ngõ sau có nên bỏ lại đám người này một mình chạy trốn không? dù sao thủ lĩnh phải có số thì mới hưởng được, cho dù không có đám người này hắn chuyển đi chỗ khác cũng là lão đại, con người vốn ích kỷ, tại vạ đến không có đạo lý hắn phải chết chung với đám người này.

Vương Tề Minh tướng mạo thật thà là kim hệ dị năng giả, khí lực hắn rất lớn sử dụng dị năng cùng là đao thương bất nhập. Trước mạt thế hắn chính là một cái vận động viên cử tạ, cho nên thể lực vô cùng tốt, đi theo hắn chính là dị năng giả Điền Vĩ.

Ly rượu rơi trên đất mảnh thủy tinh vỡ toang, đồ ăn trên bàn bị hất xuống, tiếng hét chói tai, động tác quỷ dị mọi thứ đều rối loạn...

Nghĩ đến Hàn Yên cùng Từ Thần Vụ bị đánh hắn liền vui vẻ, trời không tuyệt đường người, hắn rốt cuộc có thể báo thù rửa hận, nghĩ đến chuyện này hắn liền nhiệt huyết sôi trào, kích không thể tự kiềm chế.

Nhấc máy chờ hồi lâu mới có tiếp máy, truyền đến là âm thanh Lý Thanh Thanh: "có chuyện màu nói, tôi không có nhiều thời giờ nói chuyện."

Sắc mặt Thái Vinh liền khó coi, bất quá nghĩ đến đại kế bào thù, âm thanh liền trở nên nhiệt tình: "hôm nay tôi thấy Hàn Yên, và Từ Thần Vụ."

"Ở đâu?" âm thanh Lý Thanh Thanh vô cùng kích động.

Thái Vinh nhất thời đắc ý cười: "tôi không biết, tôi ở gần phòng bất động sản thấy các nàng."

"Chỉ vậy thôi, quên đi, để tự tôi tìm, cúp!" nói xong liền cúp, không chờ Thái Vinh nói, Lý Thanh Thanh liền cúp máy.

Thái Vinh lại nghiến răng nghiến lợi.

Lên xe, vẻ mặt Nhậm Tiểu Lăng lo lắng nhìn boss: "boss, không sao chứ?" đánh người xong liền đi, hơn nữa đối phương còn có tiểu đệ, vậy có sao không.

Hàn Yên không trả lời tiểu bí thư, mà nói một câu thâm ý: "tôi rất mạnh."

"Tôi rất mạnh?" boss nói ý là nàng mạnh đến mức không sợ bị người khác trả thù sao? nghĩ vậy Nhậm Tiểu Lăng nhìn Hàn Yên, ánh mắt liền mang theo nồng đậm sùng bái.

Điều này khiến Hàn Yên vô cùng thoải mái, thế nhưng không có biểu hiện ra, lười biếng tựa lên ghế nằm xe dưỡng thần.

Cửa nhà trọ:

"Chúng ta thu dọn đồ trước đi, nửa tiếng sau các người đến tìm chúng ta được không?"

"Được." Hàn Yên vào phòng trọ, sau đó Từ Thần Vụ kéo Nhậm Tiểu Lăng cười khẽ nói:"nàng rất mạnh, cho nên cô phải tin nàng có thể hộ tống cô chu toàn."

"Cái gì?" Nhậm Tiểu Lăng khó hiểu, Thần Vụ tỷ sao lại muốn nói với nàng những lời này.

"Sau này cô sẽ hiểu, nữ hài ngoan, sau nửa tiếng gặp lại." Từ Thần Vụ để lại nụ cười thầm ý, liền kéo cô hầu nhỏ về phòng mình.

Đồ của các nàng đa phần để trong không gian, cho nên bốn người rất nhanh đã dọn xong, Nhậm Tiểu Lăng cùng Trần Định Tây mỗi người kéo cái vali lớn từ phòng trọ ly khai.

Bốn người vừa đi, dị năng giả ở hành lang bắt đầu nghị luận ầm ĩ.

Cô gái hơn 20 tuổi nhìn nam nhân bên cạnh bĩu môi mất hứng, nàng chỉ nữ tử đứng một bên im lặng rồi chỉ Hàn Yên ra khỏi phòng trọ, quay đầu nói vài câu, chỉ thấy sắc mặt nam nhân liền mất hứng.

"Honey, cho em gái ở phòng trọ riêng được không?" nữ tử dường như oán giận nam nhân to cao nói.

"Tôi nói cô sao lại phiền như vậy a, nàng là em gái tôi, cô đối với nàng tốt một chút, còn nữa cô dư tinh hạch sao?" hắn nhìn về nhà trọ phía trước, không nhịn được nói: "mau dành thời gian nghỉ ngơi, đừng có càm ràm, sáng mai còn phải làm nhiệm vụ..."

Cô gái theo nam nhân vào phòng trọ, trực tiếp đóng cửa lại, dường như bên ngoài còn có một người, người còn lại nhìn cô gái im lặng kia quăng một cái ánh mắt đồng tình, còn cô gái im lặng kia chỉ mỉm cười nhàn nhạt, sau đó ra khỏi phòng trọ.

"Em gái ngươi là dị năng giả hệ mộc, có thể ở một phòng riêng, mà nàng ở đây thì chúng ta làm gì cũng không tiện." nói xong tay cô gái chậm rãi bò lên ngực nam nhân, liền bị nam nhân đẩy ra.

"Tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám đối tệ với em gái tôi, thì cô liền cút đi, tôi nói cho cô biết so với em gái tôi, thì cô không đáng là gì, cô ghét chỗ này không tốt, vậy cô đi ở một mình đi, tôi đi tìm em gái tôi, co tự giải quyết cho tốt." nói xong, nam nhân mở cửa ra.

Cô gái nhìn nam nhân không biết thưởng thức, tức giận đá cửa, nếu không phải mạt thế nàng cũng không tiếp nhận nam nhân nghèo này, bây giờ còn dám ghét bỏ nàng, hừ, nàng ngược lại muốn nhìn xú nam nhân này có thể chịu bao lâu, cuối cùng không phải cũng sẽ bò lên giường của nàng sao.

Nghĩ vậy, cô gái liền nhàn nhã ngủ, cô nghĩ là nam nhân kia sẽ quay về, đúng là nam nhân đó sắp quay về, bất quá quay về cùng đem cô đuổi ra ngoài.

"Tôi cho cô biết, nếu em gái tôi xảy ra chuyện gì, thì tôi nhất định phải bắt cô đền mạng." nam nhân luôn kiên cường lúc này nhịn không được đỏ vành mắt, mạt thế đến hắn chỉ có em gái là thân nhân, em gái chính là tất cả của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top