Chương 8: Dám uống rượu nữa, cậu thì một tuần không cần xuống giường

Chương 8:Dám uống rượu nữa, cậu thì một tuần không cần xuống giường

Tề Ninh bước vào quán bar vừa liếc mắt liền thấy Bạch Tiểu Tư ngã vào trong lòng ngực của Lâm Ngữ, một mặt nước mắt và cười ngây ngô, gương mặt đỏ bừng, giống với con mèo say

"Mình từng nói với cậu, không cho phép uống rượu"

Bốp bốp bốp, một tay ôm vào trong lòng, tức giận đến Tề Ninh giơ tay liền hướng tới cái mông của nàng bắt chuyện xuống

"ô ô ô ô, đau, Tề Ninh, đau...." Bạch Tiểu Tư khóc lóc co vào trong lòng của Tề Ninh, xin tha rồi lại như là tìm kiếm trợ giúp không muốn thả ra

"Sau này còn dám hay không?" Tề Ninh giận điên lên, mặt âm trầm trừng mắt Lâm Ngữ bị sợ tỉnh, đầu ngón tay không chút nào ôn nhu ấn lấy đầu nhỏ lắc nàng của cô ấy

Trong quán rượu người xem náo nhiệt bị ánh mắt lạnh như băng của Tề Ninh quét qua, nhất thời đều thu về cái cổ

Đây là bá đạo tổng tài tới từ nơi nào, liếc mắt nhìn cũng không cho

Một đường ôm Bạch Tiểu Tư say khướt trở lại trên xe, bóng dáng của Lamborghini nhanh chóng biến mất ở cửa quán rượu. Cửa sổ của xe tràn vào cuồng phong làn rối loạn tóc dài của nàng, Tề Ninh lắc lên cái đầu kia của nàng, một đường ấn lại Bạch Tiểu Tư giống như bạch tuộc quấn quýt lấy, ký ức không vui trước đó xông lên đầu, phiền muộn đến muốn đánh người

Rất không dễ dàng lăn qua lăn lại trở về nhà, Tề Ninh đem người đỡ vào phòng tắm, "Lần sau dám uống rượu, xem mình làm sao trừng trị cậu"

Đầu ngón tay không chút nào ôn nhu gỡ bỏ quần áo của Bạch Tiểu Tư, đèn chân không cách hơi nước và đỉnh đầu, từng tất từng tất da thịt mềm mại màu trắng sữa xông vào tầm mắt của Tề Ninh, khó chịu di dời con mắt, "Có thể tự mình rửa tắm hay không?"

"...." Bạch Tiểu Tư không nói lời nào, dụng cả tay chân víu ở trên người cô, còn ở chỗ này ngốc hề hề cười

Tề Ninh thấy bộ dáng này của nàng, hơi thì không đánh lên nổi, nặn lấy sữa tắm thì bôi trên người nàng, ý đồ dùng vị thơm của quả chanh che lấy mùi rượu trên người nàng

Cơ thể tuổi trẻ dưới lòng bàn tay co dãn mềm mại gợi cảm, đóa tiểu cốt nhiều năm qua đi theo ở phía sau đã sớm thành niên, là một nữ nhân hoàn chỉnh mà dịu dàng

Tề Ninh bám lấy cổ của nàng giương lên, ánh mắt đi xuống tuần tra mang theo xem kỹ và thâm trầm, trong lòng nóng lên, cúi đầu, mùi thơm quả chanh nồng nặc phả vào mặt

"A... Không dám, không dám, Tề Ninh...." Dưới thân được nâng niu đến không hề sức phản kháng, tiểu nữ nhân chỉ đành ngoan ngoãn xin tha

Một phòng triền miên, mùi quả chanh tươi mới thơm ngọt ấm lên, trong mê loạn dấu môi son của ai ấn lên môi của người kia

Tề Ninh cởi ra quần áo của hai người, bản tính xâm lược trong người bị vị thơm trên người đối phương hấp dẫn, bên trong hung ác vội vàng đòi lấy, phòng tuyến kia thẳng đứng ở trong lòng ở từng lần một da thịt đụng vào nhau, lần lượt trong kịch liệt thở dốc từ từ tan rã sụp đổ

Cô không hiểu, tại sao phải cố chấp chói trặt lấy Bạch Tiểu Tư như vậy, trói lấy Bạch Tiểu Tư, lại không biết nên làm thế nào cho phải

Rõ ràng chỉ làm bạn tốt của nàng, lại sẽ mất phương hướng ở trong thân thể của nàng, mùi vị của nàng....

Hôm sau, ở thời điểm Bạch Tiểu Tư toàn thân đau mỏi, đầu óc choáng váng tỉnh lại, phát hiện cả người mình xanh tím ngủ ở trên giường của Tề Ninh, một khắc khiếp sợ và kinh hoảng đó cơ hồ muốn nhấn chìm nàng

"Tỉnh rồi thì ra ngoài ăn đồ ăn" Tề Ninh mặt lạnh đi tới, nhìn lên ánh mắt hốt hoảng của Bạch Tiểu Tư, cho rằng nàng là vì tối hôm qua lén uống rượu, sợ cô quở trách, "Hừ, dám làm không dám nhận?"

Bạch Tiểu Tư sắc mặt tái nhợt, nửa ngày mới tìm được thanh âm của mình, "Tề Ninh, tối hôm qua..."

Tề Ninh mặt lạnh đối với nàng rõ như lòng bàn tay, thật muốn mở ra đầu óc của nàng nhìn bên trong chứa có phải nước hay không, "Dám uống rượu nữa, cậu thì một tuần không cần xuống giường"

Cửa lớn bị lực mạnh đóng lại, nhìn bóng lưng củaTề Ninh cơ hồ chạy trối chết, Bạch Tiểu Tư sững sờ ở tại chỗ, sau đó bỗng nhiên một đầu đâm vào trong chăn, cách cái chăn cười to, ".... Ha ha ha...."

Tề Ninh có thể tiếp nhận nàng, Tề Ninh đồng ý chạm nàng....

Buổi chiều, Bạch Tiểu Tư đối mặt hiện thực đau nhức toàn thân mặc vào váy dài chuẩn bị đi xem mắt

"Tâm tư thật tinh tế, cả dấu hôn cũng đúng lúc che khuất" Bạch Tiểu Tư quay về gương một bên phúc nghị (trong lòng đã có cách), một bên hận không thể kéo xuống cổ tay chiêu cáo thế nhân nàng là người có chủ

Nhưng mà, lúc này hiển nhiên có người đứng chung trên một chiến tuyến cùng với nàng

Bạch Tiểu Tư bước vào nhà hàng thì được nhân viên phục vụ Tranh Tử kéo sang một bên, trên mặt béo ị một đôi hỏa nhãn kim tinh lóe sáng tức giận

"Tiểu Tư, xem mắt hôm nay cậu vẫn là đừng đi, nam nhân kia căn bản chính là cặn bã không giới hạn"

"Làm sao vậy?" thấy Tranh Tử một mặt oán giận, bàn tay đầy thịt vù vù đưa tới tiếng gió, Bạch Tiểu Tư hiếu kỳ kéo lấy cô ấy bình tĩnh

"Bác gái để mình tới giám sát là chính xác" Tranh Tử tự nhận bạn tốt nhất từ sáng sớm nhận được điện thoại mẹ Bạch, nói là Bạch Tiểu Tư lần đầu tiên xem mắt địa điểm gặp chọn ở nhà hàng của cô ấy, Tranh Tử làm bạn tốt giúp bạn không tiếc cả mạng sống không thể từ chối chủ động xin đi tiến lên giết giặc dò hỏi địch tình, kết quả sự tình hoàn toàn ra khỏi dự liệu của cô ấy, "Nam nhân kia không phải tới một mình, hơn nữa còn dẫn theo một người phụ nữ. Then chốt nhất, nữ nhân đó vừa nhìn cũng không phải là phụ nữ đàng hoàng, mình vừa rồi chạy đi nghe trộm, cư nhiên để mình phát hiện cô đó mới từ nước Anh trở về, còn là tình nhân mối tình đầu của nam nhân kia"

Không phải phụ nữ đàng hoàng? còn là tình nhân mối tình đầu? Bạch Tiểu Tư lắc đầu tự động tiến hành bổ não, đối phương nhất định là một báu vật gợi cảm, mới có thể làm cho nam nhân nhớ mãi không quên, "Chẳng lẽ là đến phá chuyện?"

"Tám phần mười có thể" Tranh Tử thấy Bạch Tiểu Tư trầm tư, gật đầu như bằm tỏi, còn lại mở miệng khuyên bạn tốt từ bỏ xem mắt

Trên mặt Bạch Tiểu Tư đột nhiên tràn ra nụ cười xán lạn, quét sạch uể oải vừa rồi vào cửa, "Vậy thì quá tốt rồi"

"A?" Tranh Tử gãi đầu một cái, có chút không hiểu, mãi đến tận Bạch Tiểu Tư vui sướng nhảy nhót đi gặp nam nhân cặn bã, cô ấy mới bỗng nhiên tỉnh ngộ nói thầm một tiếng, "Cũng đúng, lòng đã chết này, thì treo chết ở trên người Tề Ninh rồi"

Nhưng mà, Bạch Tiểu Tư là làm sao cũng không nghĩ đến mối tình đầu của nam nhân cặn bã không phải phụ nữ đàng hoàng lúc này hai chân tréo nguẩy một mặt tướng lưu manh lão bản Lâm Ngữ của quán bar Cấm Ngữ

"Là cô?" Nhìn thấy Bạch Tiểu Tư, Lâm Ngữ cũng là vui lên, lộ ra một cái miệng răng trắng ánh mắt không có ý tốt chuyển động đến trên người nàng, "Cái mông không đau chứ? chậc chậc, bạn đời kia của nhà cô khẩu vị thật nặng, ngay ở trước mặt nhiều người như vậy coi cô là con mà dạy bảo, các cô là đang chơi game nuôi dưỡng sao?"

Bạch Tiểu Tư mặt đỏ lên, theo bản năng mà lôi kéo làn váy. Chẳng trách hôm nay cái mông đau như vậy, hóa ra là Tề Ninh ra tay ác độc

"Hai người quen nhau?" Nam nhân quần áo tây, lại bị gạt bỏ ở một bên nhấc lên kính mắt trên mũi, cười như không cười

"Cô là đến xem mắt với hắn?" Lâm Ngữ tiếp tục phớt lờ hắn, ngược lại là một mặt tò mò tiếp tục tán gẫu với Bạch Tiểu Tư, kỳ thực cô ấy chủ yếu là hiếu kỳ Bạch Tiểu Tư cùng với nửa kia của nàng, "Bạn đời kia của nhà cô biết không?"

"...." Bạch Tiểu Tư quýnh lên, ánh mắt lập loè không dám nhìn nam nhân chỗ ngồi kia, sợ Lâm Ngữ nói chuyện lỡ miệng nói ra thì đem chuyện của nàng và Tề Ninh vạch trần

Nhưng mà sự thực chứng minh, Lâm Ngữ tuyệt đối là lời không kinh người chết không thôi, "Ha ha, lần này hay rồi. Lâm Thanh, dù sao ngươi cũng phiền xem mắt, dứt khoác giúp Tiểu Tư vượt qua cửa ải khó, các ngươi thích hợp diễn một chút"

"A?" Bạch Tiểu Tư tiếng thứ nhất, cả kinh suýt chút nữa kéo hư làn váy ren

"A?" Chỗ ngồi Lâm Thanh tiếng thứ hai, cà phê trong tay đều ngã đầy bàn

"A?" Tiếng thứ ba là Tranh tử theo sát phía sau tới, nhưng mà cô ấy thấy lại không phải là Lâm Ngữ, mà là nam nhân vừa đi vào trước cửa

Bạch Tiểu Tư theo cô ấy nhìn sang, trong nháy mắt cứng ở tại chỗ, huyết dịch toàn thân khắc chế không được bắt đầu chảy ngược, đông lại thành băng

Qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn rõ ràng nhớ được, trong tiếng nổ xe công cộng tầm mắt dần dần rời xa, hình ảnh cố định ở dưới bóng cây xanh miết cao to bên cạnh nhà ga, dáng dấp của thiếu niên áo trắng nhanh nhẹn vác lấy túi đeo vai cúi đầu cười yếu ớt, ánh mặt trời nhỏ vụn loang lổ chiếu lên trên biển, gió nhẹ hơi động, như là cuốn lấy một mảnh hải dương màu đen

Nam sinh có thể đem áo sơ mi trắng mặc ra loại nhẹ nhàng thích thú chỉ có Tiêu Nhiên

Mà Tề Ninh nàng yêu nhất thì đứng đối diện của hắn, váy dài sạch sẽ xuất trần bên Tiêu Nhiên áo sơ mi trắng, hình ảnh tốt đẹp đến kinh thiên động địa, khiến lòng người rất sợ

Sau đó, ở bên trong sự bất an của nàng, sự tình thật sự tựa như nàng suy nghĩ

Tề Ninh mười tám tuổi tình cờ gặp gỡ mối tình đầu của cô

"Đã lâu không gặp, Tiểu Tư" Hắn đến gần nàng, trong đôi mắt đắm chìm trong ôn nhu tràn đầy ánh mặt trời giữa hè, sau đó một bàn tay lớn thon dài khớp xương rõ ràng đưa về phía nàng

"...." Thời gian qua đi nhiều năm, ký ức xốc nổi còn chìm chìm nổi nổi chập chờn ở trong lòng, Bạch Tiểu Tư ngước đầu, kinh ngạc mà nhìn hắn vẫn cứ áo trắng nhẹ nhàng, cuống họng khô đến bốc lên hơi lạnh

"Làm sao, thấy được bạn cũ cũng không chào hỏi sao?" Tiêu Nhiên nhìn Bạch Tiểu Tư sững sờ, khóe miệng giương lên nụ cười, cảm khái thời gian trôi mau, tiểu mơ hồ trước mặt vẫn là mơ hồ trước sau như một

Là Tề Ninh bảo vệ quá tốt, vẫn là cố ý đem người nuôi thành như vậy?

"Chào, chào cậu" Bạch Tiểu Tư hồi thần, lắp ba lắp bắp lúng túng vạn phần nắm lấy bàn tay lớn sạch sẽ ấm áp của đối phương

Nói thật, Tiêu Nhiên và Tề Ninh quá giống, bất kể là tính cách hay là khí tức, đều có một loại khí tràng mạnh mẽ giống nhau, đến mức mỗi lần Bạch Tiểu Tư đối mặt Tiêu Nhiên, cũng giống như vậy khẩn trương đến lòng bàn tay đổ mồ hôi

"Ha ha, cậu vẫn là giống như trước kia" Tiêu Nhiên vỗ vỗ đầu nàng, khẩu khí thân mật tựa hồ đang hết sức rút ngắn cự ly giữa hai bên

".... Thật sao? Ha ha, cậu tại sao trở lại?" khổ tâm kéo kéo khóe miệng, Bạch Tiểu Tư cũng không hiểu được nụ cười của bản thân có bao nhiêu khó coi, nàng phảng phất nhìn thấy hạnh phúc không dễ có lặng yên từ khe hở trốn đi

Tiêu Nhiên lại giống như không nghe thấy, phớt lờ ngồi lên chờ đợi Lâm Thanh xem mắt, cùng với Lâm Ngữ đứng ở một bên sững sờ, âm thanh ôn nhu dễ nghe mang theo mùi vị của mùa hè, "Mình là đặc biệt vội trở về"

Sau đó, ở trước khi Bạch Tiểu Tư chưa kịp suy đoán, hắn chậm rãi đến gần, khí tức nam tính phả vào mặt che lấy Bạch Tiểu Tư trước người, ở trong con ngươi yên lặng biến sắc lộ ra nụ cười, "Vì cậu"

A? !

Hết chương 8

Edit: một chương nưa hoàn hehe

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top