Chương 36 (H nhẹ)


Edit: EvNguyen
Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK

Ngải Phong Lý mặc một bộ tạp dề màu nâu ở trong bếp mân mê rau dưa. Mạnh Hân tựa vào cảnh cửa bên nhà bếp, nhìn Ngải Phong Lý đem tay áo kéo lên, lộ ra làn da bạch ngọc.

"Em thường xuyên làm thức ăn sao?" Mạnh Hân nói.

"Cũng có đi, có đôi khi cùng ba mẹ làm, chị trước tiên đi tắm rửa một chút đi." Ngải Phong Lý đem rau xanh rửa xong để vào rổ, bắt đầu cắt nhỏ thịt gà, còn nói thêm : "Chắc chỉ cần chị tắm xong là có thể ăn được rồi."

Mạnh Hân không có động tác, Ngải Phong Lý có chút nghi hoặc dừng lại động tác quay qua hỏi "Chị tại sao còn chưa đi?"

"Lần đầu tiên nhìn người khác nấu cơm cho tôi ăn, có chút mới mẻ, tôi muốn ở lại nhìn một chút." Mạnh Hân nói lời này còn trưng ra một bộ mặt than làm Ngải Phong Lý nhịn không được thổ tào nói "Chẳng lẽ trong lòng chị không nên vui vẻ mà cảm động sao?

Mạnh Hân nghe lời này của Ngải Phong Lý, khóe miệng cong cong, nói "Cảm động ngược lại không đến mức đi, vui vẻ thì...." Ngải Phong Lý đầy mặt chờ mong nhìn Mạnh Hân mở miệng, nàng thề nếu Mạnh Hân dám nói ngay cả vui vẻ cũng không có nàng thật sự sẽ liền băm đối phương!.

"Ha ha tiểu ngu ngốc, chị đương nhiên là vui vẻ, nói thật, chị thật thích khoảnh khắc lúc này." Mạnh Hân bước lại bên người Ngải Phong Lý xoa xoa tóc nàng, ôn nhu nói.

Ngải Phong Lý bị lời ôn nhu khó có được của Mạnh Hân làm cho tâm ngứa, phất phất tay nói "Chị nhanh đi tắm rửa nha, chị ở đây nhìn em, em cũng không làm được."

Mạnh Hân chọc chọc mày "Em như vậy thì đã đuổi tôi đi." sau đó thẳng tắp nhìn qua Ngải Phong Lý, liền rời khỏi nhà bếp, lúc đi còn "hừ" một tiếng, chọc Ngải Phong Lý một trận cười nhẹ, Mạnh Hân này, như thế nào lúc luyến ái một chút hình tượng nữ vương cũng không còn đây.

Mạnh Hân tắm rửa xong Ngải Phòng Lý cũng đã dọn bốn món một canh lên bàn, tuy rằng chỉ là một bữa cơm đơn giản nhưng trình bày lại rất bắt mắt. Mạnh Hân nhìn lướt qua các món trên bàn cơm, nói "Không tệ a, gà Cung Bảo em cũng biết làm a."

"Gà cung bảo cũng đâu có khó làm, em đi bới cơm cho chị, chị mau ngồi xuống đi." bộ dáng của Ngải Phong Lý như một tiểu tức hầu hạ trượng phu, làm Mạnh Hân trong nháy mắt cảm thấy rất tốt.

Thời điểm ăn cơm Mạnh Hân khen không dứt miệng trù nghệ của Ngải Phong Lý, ăn xong uống xong cũng đầy mặt thỏa mãn. "Ngải Phong Lý, hay là em dọn đến đây ở cùng tôi đi, còn có thể nấu cơm cho tôi." Mạnh Hân đột nhiên nói

"A?" Ngải Phong Lý có chút giật mình, nói "Chị lại đùa cái gì đây? Chúng ta ngày hôm nay mới xác định quan hệ có được hay không?"

"Kia cũng là cùng một chỗ sao? Tôi không nói đùa. Nhà tôi cách công ty rất gần, em suy nghĩ một chút đi" Mạnh Hân thật lòng đề nghị, tuy rằng ý tưởng ở chung này nàng cũng mới vừa toát ra, nhưng ý nghĩ này cũng rất tốt cũng có thể làm nha, nàng cũng đã từng bước dọn ra ở riêng, ở chung cũng chẳng có gì.

"Em về nhà nói với ba mẹ một chút." Ngải Phong Lý đáp lại nói, trong lòng lại có chút không yên, ba mẹ nàng sẽ đồng ý sao?

Cơm nước xong Mạnh Hân lại yêu cầu để mình dọn dẹp, Ngải Phong Lý nhìn thoáng qua năm ngón tay trơn bóng mềm mại của Mạnh Hân có chút hoài nghi hỏi "Chị có thể làm được không?", ánh mắt sắc bén của Mạnh Hân liếc qua thay cho lời trả lời, Ngải Phong Lý đành phải không quá tình nguyện đi vào phòng lấy áo ngủ Mạnh nữ vương chuẩn bị cho mà đi tắm rửa, lúc tắm rửa đột nhiên Ngải Phong Lý có chút cả kinh phát hiện mình và Mạnh Hân hiện tại là quan hệ người yêu, kết quả lúc nàng tắm xong ra cửa lại cảm thấy thẹn thùng, một mình không biết ở trong phòng vệ sinh bổ não chuyện không mạnh khỏe gì, hai má đỏ bừng.

Mạnh Hân thu thập chén bát xong liền trở về phòng, một người nằm trên giường nhìn chằm chằm cánh cửa phòng vệ sinh đang đóng chặt kia. Cảm giác nàng lúc này thật yên bình, ngay từ đầu nàng thật sự là cự tuyệt, nhưng lại phát hiện chính mình luôn không thể nào cự tuyệt được người phía sau cánh cửa kia.

Đối với Mạnh Hân mà nói, nàng từng có ý nghĩ muốn nói không với cảm tình, cho nên nàng cự tuyệt cảm tình. Nhưng mà Ngải Phong Lý, lại có thể luôn làm cho người khác xúc động, tác động lên cảm xúc của nàng, đây là yêu sao? Mạnh Hân không dám xác định, nhưng là động tâm sao? Mạnh Hân lại thập phần xác định.

Nhớ tới chính mình trước kia không nghĩ đến yêu đương mà chỉ tập trung vào công tác, không thể không cảm thán, quả nhiên là không thể không nói "Chuyện gì đều cũng không phải tuyệt đối" a.

Ngải Phong Lý mở cửa phòng vệ sinh liền nhìn thấy ánh mắt Mạnh Hân, Mạnh Hân nằm nghiêng trên giường, áo ngủ lộ một nửa, mị nhãn như tơ làm cho nàng không khỏi nuốt nước miếng. Ánh mắt trần trụi của đối phương làm cho gương mặt vốn hồng hồng của nàng càng tăng độ nóng, Ngải Phong Lý nhìn Mạnh Hân chăm chú nhìn mình như thế, nhất thời lại bước không được bước chân.

"Lại đây" Mạnh Hân phun ra hai chữ, thời điểm nói xong còn có thể nghe được thanh âm nàng nuốt nước miếng, Ngải Phong Lý xấu hổ đến mức thầm nghĩ kiếm cái khe nào mà chui vào, dù cho hiện tại, buổi tối nhất định phải làm chút chuyện tình, nhưng Mạnh Hân không thể có chút mất tự nhiên một chút sao?! Nuốt nước miếng cũng lớn tiếng như vậy, nàng nghe đều xấu hổ đến muốn chạy đi.

Ngải Phong Lý nhanh chóng xê dịch đến bên giường, cố ý tránh đi ánh mắt Mạnh Hân, hỏi "Làm sao?"

"Em lên trên giường đi." Mạnh Hân ngồi dậy xe dịch qua một bên, chừa ra nữa cái giường cho Ngải Phong Lý.

Ngải Phong Lý đột nhiên có chút bất an, chậm rì rì leo lên giường, nghĩ rằng Mạnh Hân tại sao có chút kỳ quái a, nói chuyện cũng đều không quá năm chữ, nàng tưởng rằng mình là bá đạo tổng tài một chữ như vàng sao....

Ngải Phong Lý còn đang suy nghĩ, trong nháy mắt đã bị Mạnh Hân đánh gục xuống, thấu lên trên, Ngải Phong Lý trừng ánh mắt nhìn Mạnh Hân đang đè trên người mình, mặt có chút mờ mịt hoảng sợ nói "Chị muốn làm gì?!"

Mạnh Hân lại cong lên một nụ cười quỷ dị, buông lỏng bàn tay đang kiềm chế Ngải Phong Lý, lấy một bàn tay đem những sợi tóc rớt xuống của mình vén ra sau tai, sau đó nâng cằm Ngải Phong Lý "Em nói chúng ta có phải nên tính một chút chuyện cũ hay không? Ân?" thời điểm Mạnh Hân nói lời này cách mặt Ngải Phong Lý rất gần, gần đến hai mũi của các nàng đều sắp chạm vào nhau, vì thế khí tức ấm áp khi nói chuyện cũng phá lên mặt Ngải Phong Lý, gương mặt Ngải Phong Lý lúc này không thể dùng chữ đỏ để hình dung được nữa, nói chuyện cũng đều gập ghềnh "....Tính...Tính...Cái gì a?"

"Có phải em nói tôi là tra* không phải sao ?", Mạnh Hân cười hỏi Ngải Phong Lý, rõ ràng là một khuôn mặt khiến người khác động tâm lại làm cho Ngải Phong Lý sinh ra vô hạn tâm trống, nàng nhanh chóng lắc đầu trả lời "Em không có."
[*Độc ác, gian manh, xảo quyệt]

"Nga? Không có?" Mạnh Hân buông cầm Ngải Phong Lý ra, ngón tay theo khuôn mặt của nàng mà dời đi xuống, ở xương quai xanh của nàng đánh vài vòng quyển quyển, nói "Địa phương này quen thuộc sao? ân?" Mạnh Hân cúi xuống hôn lên.

"Ân..." Ngải Phong Lý đột nhiên bị kích thích nhịn không được mà hừ ra tiếng "Chị rốt cuộc muốn làm gì?!"

Thanh âm của Ngải Phong Lý không thể nghi ngờ là cho Mạnh Hân châm ngòi thổi gió, Mạnh Hân cũng không quản đến chuyện chọc Ngải Phong Lý, một tay vội kéo áo ngủ của nàng, hướng về hai tòa núi nhỏ mà hôn lên. Vừa hành động vừa nói "Làm em."

"Ân... nhẹ chút." Ngải Phong Lý khó nhịn ôm lấy đầu Mạnh Hân, Mạnh Hân nói xong hai chữ xấu hổ "Làm em" kia lại đột nhiên dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn xuống "nụ hoa" của nàng, lập tức khiến cho nàng một trận giật mình.

Ánh mắt Mạnh Hân mị lên nhìn đôi ngọc nhũ của Ngải Phong Lý, thật giống hai con chim đang ngủ say, nàng nhịn không được cúi đầu nhẹ nhàng dùng miệng gọi bọn nó dậy. Dụng tâm cảm nhận mùi vị thuộc riêng về người này, người dưới thân mình vì động tác này mà lập tức tỉnh lại, rốt cục, Ngải Phong Lý trong lòng của nàng hóa thành một vũng xuân thủy.

Mạnh Hân cũng không cho Ngải Phong Lý thời gian nghỉ ngơi bao nhiêu, tạm dừng tiến công sơn phong, một đường hôn xuống dưới, tới địa phương xinh đẹp thần thánh kia, Mạnh Hân nhìn mảnh đất thần bí chỉ thuộc về mình nàng của Ngải Phong Lý, nghe theo nội tâm của mình, giống như lần trước Ngải Phong Lý đối xử với mình mà hôn lên.

"Ân, đừng! Không muốn như vậy..." thanh âm Ngải Phong Lý mang theo chút nức nở, lại có chút sốt ruột mà vang lên.

"Tại sao a?" Mạnh Hân hỏi, nhưng là vẫn không có dừng lại động tác ngoài miệng, chính nàng là biết động tác này có bao nhiêu tốt đẹp, hiện tại, nàng muốn Ngải Phong Lý cũng cảm nhận được cảm giác tốt đẹp này.

"Em không biết..." thanh âm trả lời của Ngải Phong Lý có chút suyễn, nàng đã tận lực muốn khắc chế thanh âm này tràn ra khỏi miệng, thiên phú của Mạnh Hân quá tốt, rất nhanh tìm đến điểm mẫn cảm của nàng cùng giai đoạn kích thích. Ngải Phong Lý chỉ cảm thấy thân thể của mình không ngừng bay lên, rất nhanh lên bay đến đỉnh thiên nhai.

"Không cho cự tuyệt tôi." Mạnh Hân dừng động tác trong miệng, trèo lên ôm Ngải Phong Lý, ai ủi hôn lên trán nàng. Nàng biết Ngải Phong Lý sợ hãi, người này, tình cảm người này dành cho mình sợ là vượt xa tình cảm mình dành cho nàng đi. Hốc mắt Ngải Phong Lý hồng hồng, vừa rồi là ý loạn tình mê do động tình, giờ phút này lại là cảm động, nàng kìm lòng không được ngẩng đầu hôn lên môi Mạnh Hân "Em yêu chị."

"Ngoan." Mạnh Hân cũng không đáp lại tôi yêu em, nhưng Ngải Phong Lý cũng không phải là người cưỡng cầu. Lòng của nàng hơi hơi rớt xuống một chút, chỉ trong một cái chớp mắt, trái tim trong thân thể của nàng lại muốn nhảy lên trên. Bởi vì Mạnh Hân một lần nữa trượt xuống dưới thân thể nàng, Ngải Phong Lý cố gắng điều chỉnh lại trái tim đập nhanh do động tình, nàng khó nhịn mà cong lên thân mình, đôi tay kìm lòng không đậu luồn vào tóc cùng ghì chặt đầu Mạnh Hân. Cái gọi là làm yêu, không thể hơn cái này đi.

Rất nhanh, Mạnh Hân liền đem Ngải Phong Lý lên đám mây. Mạnh Hân nhẹ nhàng ôm lấy thân eo mềm mại của Ngải Phong Lý, hỏi "Em có thích không?"

Ngải Phong Lý đỏ mặt, trừng mắt liếc Mạnh Hân một cái, tỏ vẻ chính mình không muốn trả lời.

"Em nói một chút nha, hai lần trước đều không có cơ hội hỏi em." Ngữ khí Mạnh Hân có chút làm nũng, hình như là muốn phục vụ của mình được khen thưởng mới chịu bỏ qua.

"Thoải mái rất thoải mái! Chị vừa lòng chưa. Thật là, làm thì làm đi chị đừng có hỏi, thật sự là xấu hổ chết." Ngải Phong Lý đỏ mặt liên tiếp nói.

"Thoải mái vậy lại đến một lần đi." Mạnh Hân cười thập phần âm hiểm nói, Ngải Phong Lý vừa nghe lời này, toàn thân nhanh chóng phát lực nhanh như sét đánh đem Mạnh Hân áp đến dưới thân của mình, thành công cướp đoạt cơ chế tiến công của người phía dưới.

--------------

Ed: lật kèo lật kèo

Beta: Vài ngày nữa mới có chương mới, mấy má cố nhịn đi nhé =]]]]] , chương này thả thính, châm lửa trước =]]]]]]


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top