Chương 22 - Nhập Ma
Sự thật cùng Lư Hoa suy đoán giống như đúc, Phù Ngọc chính là bởi vì cảm thấy đồ đệ bên kia dị thường, mới có thể vội vàng chạy đi. Nàng không kịp suy nghĩ mình đồ đệ trong lúc đó vì sao xuất hiện loại cảm ứng này, chỉ kịp dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bên người Hoa Hoa.
Đúng như dự đoán, vừa đến nơi, tâm Phù Ngọc nhất thời chợt lạnh. Thiên Điện đại môn lúc này tuy là đóng chặt, nhưng loại không thuộc về tiên giới ma tính khí tức đang từng tia từng sợi chui ra khe cửa, lan tràn ở tất cả trong sân.
Nàng tin tưởng chính mình để đồ đệ tinh luyện hỏa nguyên tố không có bất cứ vấn đề gì, cũng tin tưởng Trúc Thái Đồng cho nàng liệt hỏa đan chính là trân phẩm, như vậy, vấn đề chính là nảy sinh ở những nơi khác.
Nàng mở cửa đại môn ra, ma đạo khí tức nồng nặc liền cùng tiên khí trên người nàng đấu tranh, Phù Ngọc không nhịn được tản ra những khí thể thâm tử sắc (màu tím đậm), thúc giục chân khí trong cơ thể, Khí thể giống như có thực thể linh hồn một loại, vội gào thét rời xa nàng.
Ngồi ngay chính giữa Thiên Điện là một con vật nhỏ cả người tỏa ra hào quang màu tím đậm, không phải Thư Đường là ai?
Kỳ thực, Thư Đường cũng không biết sao mình mạc danh kì diệu tu luyện nhập ma. Nàng chỉ biết, lúc nàng đang thôi thúc dược lực liệt hỏa đan trong nháy mắt, liền có thứ gì đó theo da lông nàng chạy thẳng vào đại não, mang theo linh căn tổn hại của nàng không ngừng run rẩy. Khuyên tai ngọc biến thành sức mạnh cảm nhận được sức mạnh ngoại lai tập kích, nhanh chóng cùng đối phương dây dưa, trì hoãn đau đớn của nàng.
Ở lúc chúng đấu tranh, nàng rất muốn dừng tu luyện lại đi tìm sư phụ, thế nhưng, làm nàng không nghĩ tới chính là, dược lực tỏa ra giống như liệt hỏa lửa cháy lan ra đồng cỏ, bất quá trong vài hơi thở, toàn bộ dược tính liệt hỏa đan đã bị nàng hấp thụ hết, kết hợp với hỏa chi lực lúc trước, rốt cuộc hoàn toàn áp chế sức mạnh bá đạo khuyên tai ngọc mang đến. Bởi vậy, khuyên tai ngọc mất đi sức mạnh chống lại đồ vật kỳ quái này, có chút không cam lòng chỗ ở bên cạnh linh căn liên tục xoay tròn.
Đau đớn mãnh liệt chỉ một thoáng lại tập kích đến, khiến Thư Đường không nhịn được bất tỉnh đi,đợi khi nàng tỉnh lại, đã là một canh giờ sau đó. Chẳng biết tại sao, bốn phía quanh nàng đột nhiên tràn đầy khí thể tử tía quang mang, rất nhanh nàng liền phát hiện, những khí thể này đều là từ nàng phát ra.
Nói thật, khi tỉnh lại lần nữa, Thư Đường đã không có bất kì cảm giác đau đớn gì, ngược lại có loại lâng lâng thoải mái. Ngồi ở chỗ này, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, nàng chỉ cảm thấy bản thân đã khoái hoạt tựa như thần tiên, đâu còn cần tu tiên gì. Nhưng mà, khi tâm trí của nàng sắp hoàn toàn rơi vào bên trong loại bồng bền này, khuyên tai ngọc lại áp chế hợp lực tỏa ra một trận ánh sáng, chấn tỉnh tâm trí say mê Thư Đường.
Trận ánh sáng này không chỉ làm cho nàng khôi phục tâm thần, còn gọi Phù Ngọc cùng Lư Hoa đang tán gẫu.
Thư Đường đột nhiên hiểu được, bản thân hơn phân nửa là đọa ma đạo, suýt nữa bị ma tính chiếm lĩnh tâm thần. Nhưng mà, lúc này ma khí đã ở trong cơ thể nàng, vô luận nàng làm sao giải quyết tâm ma cùng ma khí cơ thể, cũng không thể làm được chuyện gì. Nàng muốn thoát khỏi trạng thái tu luyện, trong lòng suy nghĩ —— đó là như vậy cử chỉ điên rồ đi tìm sư phụ hỗ trợ, cũng so với bản thân hoàn toàn bị tâm ma nuốt chửng thì tốt hơn. Chỉ là nàng nỗ lực nửa ngày cũng không thể thoát khỏi khống chế của tâm ma, ngay cả thân thể phân nửa cũng không thể cử động được.
Chính mình sẽ chết bất đắc kỉ tử như vậy sao? Nàng sẽ không còn gặp được lại sư phụ nữa sao?
Lúc nàng cơ hồ tuyệt vọng, một cỗ tia nước kiểu nhu hòa sức mạnh chậm rãi truyền vào bên trong tâm thần của nàng. Tâm ma tự nhiên xa lánh nguồn sức mạnh này, nhưng mà, sức mạnh của nó rất nhanh liền bị đối phương nhu hòa hóa giải.
Tâm ma chi lực cương liệt, nhưng lực này ung dung đến cực điểm, giống như là sinh vạn vật đất cùng nước. Mặc dù Thư Đường không thể mở mắt ra được, cũng biết người phía sau mình là sư phụ, lập tức thở dài nói, hảo một chiêu lấy nhu thắng cương.
Có sư phụ ở đây, Thư Đường yên tâm không ít, toàn lực giúp đỡ sư phụ vì bản thân khai thông ma khí.
Lư Hoa đứng ở cửa, trơ mắt mà nhìn Phù Ngọc đem trăm năm công lực cố gắng truyền vào trong cơ thể Thư Đường, không nhịn được hít một tiếng, đứng dậy đi vào trong điện. Hắn ngồi xếp bằng đối diện Thư Đường, đem tiên lực thắt thành sợi tơ, từng sợi từng sợi truyền vào mi tâm Thư Đường.
Trán Phù Ngọc dính chi chít mồ hôi hột, thấy hắn phía trước, chỉ cảm kích liếc mắt nhìn hắn, lập tức giơ hai tay lên cao, chậm rãi thu lại, đem tiên lực tụ thành thực thể mà nâng trong lòng bàn tay, đơn chưởng chợt nặng nề gõ lên thiên linh thể Thư Đường. (đỉnh đầu)
Thư Đường rên rỉ một tiếng, ma khí trong cơ thể đều bị bức ra. Phù Ngọc cùng Lư Hoa đồng thời thu tay lại, thân thể Tiểu Trư ngã về phía trước, không đợi Lư Hoa đưa tay tiếp được, Phù Ngọc đã ôm lấy nó.
Lư Hoa lau mồ hôi không tồn tại, giả vờ dễ chịu nói: "Phù Ngọc, lời nguyền rủa ngươi nuôi heo sẽ chết vẫn còn hiệu quả, cho dù đem heo thu thành đồ đệ, tiểu tử kia cũng có thể tu luyện tẩu hỏa nhập ma."
Mồ hôi trên trán Phù Ngọc theo đường nét khuôn mặt chảy xuống cầm, bình tĩnh nói: "Không phải do nàng tu luyện đến tẩu hỏa nhập ma."
Lư Hoa biến sắc mặt, cũng nghiêm chỉnh lại, "Ngươi là nói...."
"Ân." Phù Ngọc giơ tay tản ra ma khí còn sót lại trong điện,: "Có người ở trên người nàng thi hành chú ấn nguyền rủa dẫn dụ nhập ma, chú nguyền rủa này chính là đặt ở mấy ngàn năm trước, đều chỉ có ma giới vô cùng tài năng mới có thể nắm giữ. Ma giới cùng tiên giới đều giống nhau, cũng không dễ dàng tu luyện, hơn nữa, nếu như muốn chấn chính trở thành một thành viên ma giới, nhất định phải làm, chính là xin tiền bối vì mình bày xuống ma chú, hoàn toàn nhập ma."
Nàng nói những lời này đương nhiên Lư Hoa cũng biết, nhưng vẫn chăm chú giả vờ tỉnh táo nghe nàng đem chuyện này nói lại một lần nữa. Hắn hiểu được, Phù Ngọc trên mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn sợ. Lúc này để cho nàng nhiều lời nói chuyện, cũng tốt.
"Hoa Hoa tu luyện chính là cùng loại công pháp tiên giới, ma khí cùng nó bất dung, nếu như ma khí hoàn toàn ăn mòn, thì nó sẽ tẩu hỏa nhập ma mà chết..."
Phù Ngọc nói liên miên cằn nhằn nói một đống, lúc này mới ý thức được chính mình đang làm cái gì, ngây ngốc, nhưng ngay sau đó lập tức ngậm miệng lại.
Lư Hoa thấy nàng không chủ động nói chuyện nữa, liền hỏi nàng: "Ngươi biết là người phương nào gây nên sao?"
"Có lẽ là con mèo yêu kia," Phù Ngọc dừng một chút, lại nói: "Cũng có thể là người phía sau nàng, vô luận là ai, ta cũng đều sẽ cùng hắn đòi một lời giải thích."
"Người phía sau nàng là ai?" Lư Hoa nói.
Phù Ngọc mím đôi môi, không biết đang suy nghĩ gì. Đột nhiên, nàng đem Tiểu Trư đang mê man ngủ trong tay giao cho Lư Hoa, nghiêm túc nói: "Xin ngươi giúp ta chăm sóc Hoa Hoa, ta đi tìm Nam Đàn." Dứt lời, liền biến mất tại chỗ không thấy.
Tiểu Trư đặt ở trong tay hắn trong nháy mắt, Lư Hoa suýt nữa không tiếp được, đem nó ném xuống đất. Chờ hắn tiếp đón ổn, không nhịn được nói câu: "Ngươi làm độ đệ tại sao bộ dáng lại có thể nặng tới như vậy?!"
Đúng lúc Thư Đường khôi phục lại một chút ý thức, mơ hồ nghe được câu nói này, nội tâm tan vỡ, lại ngủ thiếp đi.
Mà Nam Đàn bên kia, Phù Ngọc đã đem toàn bộ sự tình cùng nàng nói lại một lần. Biết được người kia lại hiện thế một lần nữa, dù là Nam Đàn thượng tiên, cũng không nhịn được trợn to hai mắt.
Nhiều năm yên ổn ôn hòa như vậy, cuối cùng phải kết thúc rồi sao?
Hỏi qua tình huống hiện tại của Thư Đường, Nam Đàn vội vàng rời đi xử lý việc này. Phù Ngọc mặt không thay đổi đứng ở nơi đó, qua một hồi lâu, mới đứng dậy trở về quý phủ của mình.
Khi nàng hồi phủ, tất nhiên là lập tức chạy đi vấn an đồ nhi. Song, còn chưa kịp đi tới phòng ngủ, liền nhìn thấy Thanh Sâm Dương bưng canh nhân sâm xương gà bồi bổ, hướng chính mình đi đến.
"Thượng tiên, nghe nói lúc Thư Đường tu luyện xảy ra vấn đề, ta đặc biệt vì nàng làm chút canh, bây giờ có thể đưa vào hay không?"
--- Hết Chương 22 ---
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top