Chương 35
Chương 35
Editor: VP
Beta: một bạn tốt bụng ^^
"Tốt lắm, tôi đi trước tiếp đãi khách mời. Bất quá lát nữa thật là có chuyện thỉnh giáo, hy vọng Văn tổng chỉ bảo một chút."
"Ahh? Là phương diện nào?"
"Văn tổng cũng biết trong tay chúng ta có nghiên cứu kết quả hạng mục T Đại, phần như thế nào chuyển hóa thành dây chuyền, Tân Nguyên không quá thành thạo, cho nên muốn thỉnh Văn tổng chỉ bảo một ít."
Văn Dư rủ xuống chân mày, suy nghĩ một chút. Ngô Linh Nam nói như vậy rõ ràng để lộ Tân Nguyên không có năng lực tiến hành hạng mục kỹ thuật này, lẽ nào muốn cùng Hành Nhất hợp tác? Văn Dư phải thừa nhận Ngô Linh Nam quả thực có năng lực,... ít nhất... Nàng hiểu được làm sao hóa bị động thành chủ động. Thứ nhất dùng chuyện hợp tác câu dẫn hiếu kỳ của Văn Dư, thứ hai phòng ngừa Văn Dư cùng Lương Vận Hàm vừa mới "Mâu thuẫn" đã sớm rời đi. Nghĩ vậy, Văn Dư ngẩng đầu cười một thoáng.
"Chỉ bảo thì không dám, thật ra có thể cùng nghiên cứu thảo luận."
"Vậy một hồi gặp."
Trước đó giao thiệp Lương Vận Hàm liền rõ ràng Ngô Linh Nam là người biết lợi dùng thủ đoạn đạt được mục đích, người như vậy sẽ không dễ dàng chịu thua hoặc là nhận thua. Tuy rằng đối công việc Văn Dư đều không phải đặc biệt hiểu rõ, thế nhưng trước đó Văn Dư bởi vì hạng mục T Đại quả thực bận rộn một đoạn thời gian. Hiển nhiên, hạng mục này đối với Văn Dư, đối với Hành Nhất mà nói đều rất trọng yếu.
Văn Dư đề phòng rõ rằng khiến Ngô Linh Nam bất mãn. Vì vậy cô ta thay đổi sách lược dùng "Việc công" bám lấy Văn Dư, cùng lúc đem chuyện vừa rồi tiện hóa giải, về phương diện khác cũng là "Bức" chính mình tạo cho cô ta và Văn Dư có không gian nói chuyện với nhau. Lương Vận Hàm hiểu tâm tư của cô ta, không phải không có cách, mà là Lương Vận Hàm khinh thường cùng với người khác tranh giành tình nhân. Là của mình chính là của mình không cần dùng thủ đoạn đi tranh đoạt bất chính. Vì vậy nàng mỉm cười quay đầu nói với Văn Dư:
"Muốn hay không lát nữa em đi trước, để hai người trò chuyện?"
Văn Dư lắc đầu: "A Thành đã đem xe về trước rồi. Dù sao chẳng qua là bạn bè nói chuyện phiếm mà thôi Ngô tổng không để bụng chứ. Ngô tổng?"
Ngô Linh Nam duy trì mỉm cười: "Đương nhiên. Lương tiểu thư không cần khách khí, chúng ta một hồi gặp. Chúc hai vị chơi vui vẻ."
Nói xong xoay người rời đi. Trong nháy mắt, khóe mắt Ngô Linh Nam nhìn thấy Lương Vận Hàm từ đầu đến cuối vẫn duy trì mỉm cười thản nhiên nhìn mình. Ngô Linh Nam ý thức được, Lương Vận Hàm không phải một nữ nhân bình thường.
Ngô Linh Nam đi rồi, Văn Dư cười ha hả nhìn Lương Vận Hàm, Lương Vận Hàm liếc mắt
"Bà xã thực sự là lợi hại!"
"Ai là bà xã của chị!"
"Em chứ còn ai"
Lương Vận Hàm cười lạnh một thoáng, không để ý Văn Dư, trực tiếp hướng khu nghỉ ngơi đi đến, Văn Dư vội vàng đuổi kịp.
"Chị cứ đi làm việc của mình, em tự chăm sóc mình được" Nhìn Văn Dư một tấc cũng không rời mình, Lương Vận Hàm bất đắc dĩ nói
"So với ứng phó những người đó, ta càng nguyện ý cùng bà xã đại nhân ở cùng một chỗ."
Lương Vận Hàm tự tiếu phi tiếu liếc mắt Văn Dư: "Không thấy ra, Văn tổng vẫn rất đào hoa!"
"Hắc hắc, tàm tạm"
"Chị cho là em khen chị?"
"Em nói cái gì chị đều nghĩ dễ nghe."
Da mặt dày Văn Dư lại hiện ra! Lương Vận Hàm không để ý tới nàng, nhìn về phía Ngô Linh Nam trong một đám người qua lại không ngớt. Lương Vận Hàm hiểu, kịch hay chỉ mới bắt đầu.
Tiệc rượu sẽ tiến hành đến phân nửa thì Ngô Linh Nam tìm được Văn Dư cùng Lương Vận Hàm, đưa hai người lên thư phòng trên lầu. Gian phòng bên trong đốt nến thơm, trà cũng đã được pha.
Văn Dư cười nói: "Ngô tổng thật có lòng."
Ngô Linh Nam khóe miệng giơ lên. Vì những lời này, đêm nay tâm tình cuối cùng cũng tốt lên một chút
"Mời hai người ngồi, nếu chúng ta đã quen biết, xưng hô thoải mái một chút. Hai người có thể gọi tôi là Linh Nam hoặc Joy đều được."
"Được, Joy gọi tôi là Văn Dư."
Lương Vận Hàm chỉ là mỉm cười không nói chuyện, hiển nhiên ở đây không cần bản thân tỏ thái độ.
ĐOẠN NGHIÊNG KHÔNG EDIT
Ngô Linh Nam châm trà cho cả ba, nhẹ nhấp một ngụm:
"Văn Dư, tôi cũng nói thẳng. Trước khi quyết định mua kỹ thuật T Đại, chúng tôi tạm thời cũng không thể toàn lực tiến hành đã có thành quả và phát triển. Nhưng chúng tôi biết Hành Nhất tập đoàn tại T thị sắp bắt đầu sản xuất phát triển sẻ đạt được vị trí cao, thời gian tới chuyển đổi kỹ thuật sáng tạo vì phát triển là trọng điểm. Phương diện này đúng là hạng mục còn non kém của Tân Nguyên."
Văn Dư ngửi ngửi hương trà, lại nhấp một ít trên khóe môi, đem chén trà đặc xuống
"Tân Nguyên không có năng lực cũng không có kế hoạch tiến hành nghiên cứu phát triển kỹ thuật, vì sao đột nhiên động thủ mua đứt kỹ thuật này?"
"Kỹ thuật nghiên cứu phát triển này đã được xem là kế hoạch phát triển xí nghiệp then chốt, chúng tôi hiện tại không chuẩn bị, không có nghĩa thời gian tới cũng không chuẩn bị. Huống hồ, hiện tại cơ hội trên thị trường đã như vậy, một mình cực kỳ không có khả năng, không ngại tìm một đối tượng cùng nhau hợp tác, kết hợp cùng phát triển. Để tiếp cận đối tượng mình thích thì phải có chút thành ý là đạo lý xưa nay, tôi nói rất đúng chứ?"
"Ý của cô là để biểu đạt thành ý, cô đã cố ý mua kỹ thuật này tiếp cận Hành Nhất với mục đích là hợp tác?"
Ngô Linh Nam cười tươi với ánh mắt có tình ý, nói rằng:
"Thế nào, chị nghĩ tôi chuẩn bị thành ý như vậy được chứ?"
Văn Dư cầm lấy ấm trà, cho mình thêm chút trà. Nàng lúc này có chút lưu ý đến cảm nghĩ của Lương Vận Hàm, Ngô Linh Nam nói rõ ràng như thế, bên trong mang vài ý tứ. Đã tỏ thái độ tưởng muốn tiến hành hợp tác kinh doanh, nhưng một lời hai ý biểu đạt "thành ý" của bản thân, còn có nụ ví dụ ẩn ý vừa rồi, Văn Dư có chút thất thần, nàng buồn bực Ngô Linh Nam nghĩ, không phải cô ta ở nước Mỹ du học sao? Thế nào đối với tiếng Trung có thể một lời hai ý lại nắm vững cách sử dụng tốt như vậy!
Buông ấm trà, Văn Dư quay đầu nhìn Lương Vận Hàm, Lương Vận Hàm đáp lại với ánh mắt ôn hòa mỉm cười tự nhiên, nàng cũng không cần biểu tình nhiều lắm, trong tình cảnh này thái độ như vậy đã làm Văn Dư yên tâm. Nàng cũng mỉm cười với Lương Vận Hàm rồi quay đầu nói với Ngô Linh Nam:
"Thành ý của Joy làm tôi thật sự kinh ngạc. Chỉ là chúng tôi hiện tại đang trong quá trình cải tiến hóa các kế hoạch đầu tư, dù sao hạng mục này kỹ thuật cốt lõi vẫn trong tay Tân Nguyên, đối với chúng tôi trong thời gian tới, việc phát triển không phải hoàn toàn có lợi. Vì vậy, có hay không việc hợp tác còn phải đợi thương lượng. Cô vừa dùng khía cạnh tình cảm để làm ví dụ, thật ra tôi nghĩ cũng có vài phần tương tự. Chỉ có điều kinh doanh phải nói đến thương lượng trước tiên, màu sắc của lợi ích quá đậm, tôi thật ra mong muốn Joy cũng nên thận trọng chút."
Văn Dư nói giống như thật, bởi vì Ngô Linh Nam thẳng thắn thành khẩn nói ra kế hoạch của Tân Nguyên, Văn Dư nghĩ với những rắc rối của quá khứ và tương lai, không bằng lấy thành tâm đối đãi.
Lúc này, điện thoại di động của Ngô Linh Nam vang lên, bạn bè đang tìm cô ta. Văn Dư mượn cơ hội nói:
"Chuyện hợp tác với chúng tôi hôm nào đó sẽ bàn tiếp. Ngày hôm nay là sinh nhật của cô, nên thư giãn nghỉ ngơi."
Ngô Linh Nam nhìn Văn Dư ánh mắt chân thành, có chút hoảng hốt. Cách một khoản, nàng gật đầu nói rằng:
"Tốt lắm. Ngày khác tôi sẽ bàn tiếp."
"Luôn luôn hoan nghênh. Thời gian không còn sớm, tôi cùng Vận Hàm cũng về trước đây. Lần thứ hai chúc cô sinh nhật vui vẻ. Ahh, đúng rồi, đây là quà chúng tôi đã chuẩn bị, mong là cô thích."
Nói xong, Văn Dư đưa qua một hộp quà hình chữ nhật.
Ngô Linh Nam cười tiếp nhận.
"Tôi còn tưởng rằng sẽ không có quà!"
"Như vậy sao có thể. Người của tôi mới vừa đưa tới."
Ngô Linh Nam mở ra lớp giấy gói, là một quả stylist rất khác biệt, hiện đại.
"Rất đẹp, tôi thực thích, cảm ơn."
"Đừng khách khí, là Vận Hàm chọn, nàng so với tôi có ánh mắt tốt hơn."
Hai người cùng Ngô Linh Nam nói chuyện vài câu, ba người đã đi xuống lâu.
-o0o-
Quay lại nhà, Văn Dư cởi áo khoát, nằm ngửa trên giường, hít sâu một ngụm: "Mệt mỏi quá! Rốt cục cũng về đến nhà!"
Lương Vận Hàm buổi chiều ngày mai phải bay đi S thị. Văn Dư nhìn Lương Vận Hàm thu dọn đồ đạc, khóe miệng giơ lên. Hai người trên đường trở về, thỉnh thoảng nói vài câu, thế nhưng cũng không đề cập đến chuyện Ngô Linh Nam, đây là dáng vẻ thục nữ mê người.
Văn Dư đứng dậy đi tắm, sau đó pha trà, mở Notebook bắt đầu làm việc. Lương Vận Hàm thu xếp hết đồ đạc, cũng đi tắm. Nước từ vòi sen phun xuống làm cho tâm tình Vận Hàm thả lỏng chút, mặc dù nàng có chuẩn bị tâm lý, thế nhưng một hồi quyết đấu, vẫn làm cho Lương Vận Hàm cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, đây chính là nguyên nhân vì sao nàng không muốn cùng người khác tranh giành.
Nàng hiểu tâm tư Văn Dư, muốn để mình hiểu nhiều hơn một chút công việc của nàng, cuộc sống, cùng với bạn bè bên người nàng, đối thủ... Trước đây không thích người có công việc như thế, bởi vì cảm thấy bọn họ sinh hoạt rất phức tạp, thế nhưng hiện tại đã lựa chọn Văn Dư, việc này sớm hay muộn cũng thích ứng.
Hơn nữa mặc dù Văn Dư không nói gì, thế nhưng Lương Vận Hàm rất rõ ràng, biết Văn Dư chỉ là chỉ điểm một chút, sự tình còn lại nàng sẽ xử lý tốt. Nghĩ vậy, Lương Vận Hàm khóe miệng giơ lên, người nọ thật đúng là giống như che chở người một nhà.
Mới vừa sấy khô tóc, Lương Vận Hàm liền nghe thấy Văn Dư ở trong phòng khách nói điện thoại, tựa hồ là hạng mục gặp phải chuyện phiền phức gì đó, Văn Dư có chút sốt ruột.
"Loại khả năng này vì sao trước kia không nghĩ tới?... Là người hay vì kỹ thuật?... Muốn bao lâu?... Không được, thời gian quá dài!... Các chuyên gia nói như thế nào?
Văn Dư cau mày đứng ở phía trước cửa sổ, khoanh tay gọi điện thoại, Lương Vận Hàm bước đến cầm lấy tách trà đã nguội trên bàn, thay một tách trà khác. Văn Dư nghe thấy động tĩnh phía sau, nàng cầm lấy tay Lương Vận Hàm, lấy điện thoại ra, nhỏ giọng: "Làm ồn ảnh hưởng đến em sao?"
Lương Vận Hàm lắc đầu, tay cũng nắm lại bàn tay Văn Dư, nhỏ giọng đáp: "Đừng làm việc muộn quá, em đi ngủ trước."
Văn Dư gật đầu, hôn một cái lên trán Vận Hàm. Xoay người tiếp tục gọi điện thoại, thanh âm so với vừa rồi nhỏ đi rất nhiều.
Đang ngủ bổng cảm thấy chăn bị xốc lên, bên cạnh có thêm một người. Lập tức bị ôm, trong cái ôm ấp quen thuộc, hương trà quen thuộc, độ ấm quen thuộc, Lương Vận Hàm không hoàn toàn tỉnh thì lại mê mệt ngủ đi.
Ngày hôm sau, sáng sớm tỉnh lại thì Văn Dư đã không ở đây. Lương Vận Hàm trực giác nhìn về phía tủ đầu giường, bình giữ ấm cùng tờ giấy quen thuộc. Ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa chiếu trên giường, Lương Vận Hàm nâng tay lên, đầu ngón tay khẽ chạm những tia sáng xuyên qua rèm cửa, nàng có chút nhớ Văn Dư. Lấy ra tờ giấy, Lương Vận Hàm xem xong thì ngồi dậy, Văn Dư đi Đài Bắc. Sáng sớm đã bay!
Văn Dư sáng sớm thì ngồi máy bay chạy tới Đài Bắc. Tối hôm qua Lưu Gia Vân gọi điện thoại nói đoàn nghiên cứu làm số liệu mô hình, bên kỹ thuật kết hợp phương diện gặp vấn đề. Nguyên kế hoạch phương án cũng không hoàn toàn khả thi. Ngày hôm nay sáng sớm Văn Dư cùng Lưu Gia Vân mang theo hai công nhân chạy tới tập đoàn, tìm người bộ phận kỹ thuật nghiên cứu và thảo luận. Tổng cộng mới ngủ 3 giờ mấy, Văn Dư lúc này đầu có chút mơ hồ đau.
Đột nhiên thay đổi làm tiến độ Văn Dư lộn xộn, kế hoạch ban đầu của nàng là cùng Lương Vận Hàm tâm sự chuyện ngày hôm qua, nói cho nàng ý nghĩ của chính mình, tiếp theo Văn Dư sẽ xử lý chuyện này như thế nào. Hôm qua từ lúc nhìn thấy Lương Vận Hàm, tình cảm còn không kịp kể ra, nhưng lúc này đã cách xa 3 vạn thước trên trời cao. Thật đáng buồn :]
End chương 35
e
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top